Bí Mật - Lạc Duệ
Chương 42
“… Anh!……” Đối với Hàn Vũ Thiên hoàn toàn không cần suy nghĩ liền phản bác, La Thượng Thần thực sinh khí cùng kích động, cho nên không nghe được hàm ý của hắn.
Phát hiện mình như vậy làm cho La Thượng Thần lại nổi giận, Hàn Vũ Thiên chậm rãi giải thích, hy vọng cậu có thể hiểu được lo lắng của hắn. “Tôi sẽ cho em đi… Nhưng không phải bây giờ, em hiện tại đang mang thai… Tôi không thể để em một mình ở cuộc sống bên ngoài… Chờ em sinh đứa bé ra..”
Nếu em thật sự hận tôi đến nỗi muốn rời đi… Tôi sẽ để em đi…
“…… Sao lại khóc?” Không thể tưởng tượng được chưa nói xong, La Thượng Thần vừa mới lau khô nước mắt lại bùng lên.
“…… Anh…… Anh thật sự... Anh thật sự đều là vì đứa bé mới…” La Thượng Thần ngước mặt lên, nước mắt tùy ý chảy xuống lại bị Hàn Vũ Thiên lau đi. “… Dù sao tôi cũng là đàn ông … Chỉ là món đồ chơi…”
“…… Anh có một đống đàn bà chờ giúp anh sinh con…… Vì cái gì……” Như là lâm vào cái thế giới nhỏ, La Thượng Thần hoãn chậm mà tiếp tục nói. Cậu chợt nhớ Hàn Vũ Thiên từng nói, khi nào sinh đứa nhỏ mới được rời đi… Không… Tiểu Tiểu là con của cậu… “…Không được cướp con của tôi… Tiểu Tiểu là của tôi, không phải của anh…”
“Tôi……” Hàn Vũ Thiên đột nhiên cảm thấy vô lực, La Thượng Thần bình thường lý trí luôn bình tĩnh, hiện tại so với bình thường lại kiên cường hơn… Chẳng lẽ phụ nữ có thai lại dễ dàng kích động đến như vậy sao?
Một cái sứ lực làm cho La Thượng Thần nằm ngửa, Hàn Vũ Thiên khởi động thân. Vươn tay vỗ nhẹ hai gò má để La Thượng Thần không suy nghĩ miên man. “Thần! Nhìn tôi.”
“Đem chuyện lúc trước quên đi, tôi chỉ cần em! Hiểu không?”
“……” Không… Không đúng… Đây không phải đáp án tôi muốn biết… Hơn nữa… Tôi không tin, cũng không dám tin… Lời nói của anh rốt cuộc là thật hay là giả…… Tôi thật sự có thể tin tưởng anh sao?
“Thần?” Hàn Vũ Thiên nhìn La Thượng Thần vẻ mặt trở nên lạnh nhạt, trong lòng lan tràn lo lắng.
“… Ân…” Quên đi…… Tôi mệt mỏi quá…… Để cho tôi nghỉ ngơi một chút… Trong lòng anh…… Chỉ cần một chút thôi…
Chỉ cần một chút thôi… Một chút thôi cũng được… Cho dù hắn không thương cậu… Cho dù hắn còn đang lừa gạt cậu…
Hàn Vũ Thiên cảm giác La Thượng Thần đã quá bình tĩnh, biết cậu vẫn là chưa tin tưởng… Nắm lấy hai tay của cậu, ở trong lòng thề một lời khác.
‘Có lẽ tất cả chỉ có thể để cho thời gian chứng minh… Thần, tôi sẽ làm cho em yêu tôi…”
Cho em lại yêu thương tôi, không rời khỏi tôi..
Phát hiện mình như vậy làm cho La Thượng Thần lại nổi giận, Hàn Vũ Thiên chậm rãi giải thích, hy vọng cậu có thể hiểu được lo lắng của hắn. “Tôi sẽ cho em đi… Nhưng không phải bây giờ, em hiện tại đang mang thai… Tôi không thể để em một mình ở cuộc sống bên ngoài… Chờ em sinh đứa bé ra..”
Nếu em thật sự hận tôi đến nỗi muốn rời đi… Tôi sẽ để em đi…
“…… Sao lại khóc?” Không thể tưởng tượng được chưa nói xong, La Thượng Thần vừa mới lau khô nước mắt lại bùng lên.
“…… Anh…… Anh thật sự... Anh thật sự đều là vì đứa bé mới…” La Thượng Thần ngước mặt lên, nước mắt tùy ý chảy xuống lại bị Hàn Vũ Thiên lau đi. “… Dù sao tôi cũng là đàn ông … Chỉ là món đồ chơi…”
“…… Anh có một đống đàn bà chờ giúp anh sinh con…… Vì cái gì……” Như là lâm vào cái thế giới nhỏ, La Thượng Thần hoãn chậm mà tiếp tục nói. Cậu chợt nhớ Hàn Vũ Thiên từng nói, khi nào sinh đứa nhỏ mới được rời đi… Không… Tiểu Tiểu là con của cậu… “…Không được cướp con của tôi… Tiểu Tiểu là của tôi, không phải của anh…”
“Tôi……” Hàn Vũ Thiên đột nhiên cảm thấy vô lực, La Thượng Thần bình thường lý trí luôn bình tĩnh, hiện tại so với bình thường lại kiên cường hơn… Chẳng lẽ phụ nữ có thai lại dễ dàng kích động đến như vậy sao?
Một cái sứ lực làm cho La Thượng Thần nằm ngửa, Hàn Vũ Thiên khởi động thân. Vươn tay vỗ nhẹ hai gò má để La Thượng Thần không suy nghĩ miên man. “Thần! Nhìn tôi.”
“Đem chuyện lúc trước quên đi, tôi chỉ cần em! Hiểu không?”
“……” Không… Không đúng… Đây không phải đáp án tôi muốn biết… Hơn nữa… Tôi không tin, cũng không dám tin… Lời nói của anh rốt cuộc là thật hay là giả…… Tôi thật sự có thể tin tưởng anh sao?
“Thần?” Hàn Vũ Thiên nhìn La Thượng Thần vẻ mặt trở nên lạnh nhạt, trong lòng lan tràn lo lắng.
“… Ân…” Quên đi…… Tôi mệt mỏi quá…… Để cho tôi nghỉ ngơi một chút… Trong lòng anh…… Chỉ cần một chút thôi…
Chỉ cần một chút thôi… Một chút thôi cũng được… Cho dù hắn không thương cậu… Cho dù hắn còn đang lừa gạt cậu…
Hàn Vũ Thiên cảm giác La Thượng Thần đã quá bình tĩnh, biết cậu vẫn là chưa tin tưởng… Nắm lấy hai tay của cậu, ở trong lòng thề một lời khác.
‘Có lẽ tất cả chỉ có thể để cho thời gian chứng minh… Thần, tôi sẽ làm cho em yêu tôi…”
Cho em lại yêu thương tôi, không rời khỏi tôi..
Bình luận truyện