Cách Phát Tài Của Thương Phụ

Chương 49: Tâm sự với Tái đại nương



Thẩm Ý nhìn, chỉ cảm thấy dường như đã gặp ở nơi nào, cố gắng nghĩ, rồi lại nhớ không nổi.

Tái đại nương đã dẫn Bất Hối, mang theo Tùy Duyên tới.

"A Duyên, hắn chính là Thẩm Ý ngươi đã cứu!"

Thẩm Ý vội vàng đứng dậy ôm quyền, "Đa tạ ân cứu mạng!"

"Thẩm công tử không cần đa lễ, ngươi là bằng hữu của Hạo Nhiên ca, ta nhất định cố gắng hết sức!"

Cũng may cứu sống được Thẩm Ý, nếu như không cứu sống được, làm sao đối mặt với sự tin tưởng tuyệt đối của Hạo Nhiên.

Thẩm Ý nghe vậy, tâm tư hơi đổi, nở nụ cười, "Để cảm ơn đại ân cứu mạng của ân nhân, tương lai nếu như ân nhân có việc cần Thẩm Ý, cứ mở miệng!"

Ân cứu mạng lớn hơn trời, sao Thẩm Ý hắn có thể vong ân phụ nghĩa.

"Thẩm công tử, ngươi không cần phải để ý!"

Thẩm Ý kinh ngạc, do nàng không biết thân phận của mình, cho nên cự tuyệt, hay là đã biết thân phận của mình, vẫn không chút động lòng như cũ?

Nếu như vế sau, vậy thật sự đáng giá xem trọng, cũng thật sự đáng giá để Hạo Nhiên động lòng.

"Ân nhân, có biết ta là ai không?"

Tùy Duyên cười, "Thẩm công tử là ai, đối với ta mà nói, chỉ là bằng hữu của Hạo Nhiên, không có thân phận khác!"

Tùy Duyên đáp lời như vậy, thật sự rất hay.

Thẩm Ý cười, "Ân nhân, là Thẩm Ý thất lễ!"

Thấy Thẩm Ý như vậy, Tùy Duyên nhức đầu.

Ngược lại Tái đại nương ha ha nở nụ cười, "Thẩm Ý à, đây là A Duyên, còn nhỏ hơn ngươi một hai tuổi, ngươi đừng mở miệng là kêu một tiếng ân nhân, gọi người ta già đi rồi!"

Thẩm Ý vội nhận lỗi, "Đúng đúng đúng, đại nương nói đúng, về sau liền đổi lời nói gọi A Duyên!"

"Đúng đúng đúng, nên như vậy!" Tái đại nương liên tục cười ha ha.

Thẩm Ý biết Tùy Duyên không những y thuật giỏi, tài nấu nướng cũng tốt, đối xử rất tốt với Tái đại nương, Tái đại nương cũng rất thích Tùy Duyên và Bất Hối.

Bất Hối. 

Thẩm Ý nhìn đứa bé đứng ở bên cạnh Tái đại nương, hắn cẩn thận quan sát, cười cười, lấy ngọc bội bên hông xuống, đưa cho Bất Hối, "Nha đầu, đây là quà gặp mặt thúc thúc tặng cho ngươi!"

Bất Hối vội vàng lắc đầu, trốn sau lưng Tái đại nương.

Tùy Duyên vừa thấy ngọc bội kia toàn thân trong suốt trơn bóng sáng long lanh, liền biết là hàng thượng đẳng, vừa định cự tuyệt thay Bất Hối.

Tái đại nương đã nhận lấy, nhét vào trong tay Bất Hối, "Nha đầu à, đây là quà gặp mặt thúc thúc tặng cho ngươi, thể hiện là trưởng bối yêu thích vãn bối, mau nhận lấy!"

"Nãi nãi......"

Bất Hối kinh ngạc kêu lên.

Vừa nhìn liền biết ngọc bội này rất đáng tiền, nàng không thể nhận.

"Nha đầu, cầm đi, trong tay nữ hài tử, dù sao cũng phải có mấy vật quý giá, về sau bảo quản cẩn thận, biết không?" Tái đại nương khuyên nhủ.

"Nhưng......" Bất Hối nhìn Tùy Duyên.

Tùy Duyên vội nói, "Đại nương......"

Tái đại nương cười nhìn Tùy Duyên, "A Duyên à, chuyện này nghe ta, không phải là ngươi mang đồ ăn qua cho ta sao, mau dọn ra đi, để cho ta nếm thử!"

Trong lòng Tùy Duyên biết đã không thể cự tuyệt, khẽ thở dài một cái, "Bất Hối, mau tạ ơn thúc thúc!"

Bất Hối nhìn nhìn Tùy Duyên, nhìn nhìn Tái đại nương, lại nhìn nhìn Thẩm Ý, vội vàng tiến lên, quy quy củ củ hành lễ, "Bất Hối gặp qua Thẩm thúc thúc, cảm ơn Thẩm thúc thúc!"

Lễ, cũng không đúng chuẩn.

Thẩm Ý lại cười, "Không cần đa lễ!"

Tùy Duyên xoay người đi dọn thức ăn, Tái đại nương vội nói, "Thẩm Ý à, bồi lão bà tử ta ăn đi!"

"Tốt!"

Bốn món ăn, một món rau trộn, một chén cháo thập cẩm lớn.

Mặc dù Tái đại nương khỏe mạnh, nhưng dù sao cũng đã lớn tuổi, Tùy Duyên liền làm cháo dễ tiêu hóa.

Hôm nay Thẩm Ý ở đây, Tùy Duyên liền chia làm hai chén nhỏ, Tái đại nương, Thẩm Ý một người một chén.

Tái đại nương, Thẩm Ý liên tục khen mùi vị không tệ.

Thức ăn, Thẩm Ý chỉ là lướt qua liền dừng, ngược lại trật tự ăn cháo.

Sau khi ăn xong, Thẩm Ý liền đứng dậy cáo từ trở về nhà.

Tùy Duyên thu dọn bàn, bồi Tái đại nương nói chuyện, Bất Hối ở dưới cửa sổ nhìn xuống sách Hạo Nhiên đã học qua, nhìn say sưa ngon lành.

"A Duyên, Hạo Nhiên nói, ngươi thuê lại cửa tiệm trước phố?"

"Đúng!" 

"Ngươi đứa nhỏ này, đều là người mình, còn trả tiền thuê cái gì? Hạo Nhiên cũng thế, tuyệt không hiểu chuyện, chúng ta cả ngày ăn chùa uống chùa của ngươi, sao có thể nhận tiền thuê của ngươi!"

Tùy Duyên cười, nắm tay Tái đại nương, "Đại nương, thật ra thì, tiền thuê ta trả cho Hạo Nhiên ca, thật rất ít!"

Hơn nữa sau khi nàng cố ý tìm hiểu qua tiền thuê của những cửa tiệm ở xung quanh, trong lòng càng thêm cảm kích Hạo Nhiên.

Nếu như tiền thuê nhiều hơn, nàng nhất định sẽ suy xét, nếu không phải, trong lòng nàng lại không yên tâm.

Cho nên, hai lượng một tháng, có trời mới biết, ba gian cửa tiệm này, tiền thuê một tháng, ít nhất mười hai.

Tái đại nương cũng hơi thở dài, "A Duyên, ngươi là một người hiểu chuyện, nếu nói tiền thuê phù hợp, về sau cứ tiếp tục là cái giá đó, nếu như ngươi thật lòng gọi ta một tiếng đại nương, thì không nên từ chối, chờ thương thế của Thẩm Ý tốt lên, đại nương vẫn đi đến Tùy ký của ngươi, cả ngày ăn uống miễn phí, tốt nhất ở Tùy ký còn có thể có một chỗ nằm, nếu như ta mệt mỏi, nghỉ ngơi, liền ở chỗ của ngươi, không trở về nữa!"

Tùy Duyên vội vàng gật đầu, Bất Hối lại quay đầu lại, "Nãi nãi, nếu không, người ngủ ở gian phòng của ta, ta nói với nương, ta lấy gác xếp làm phòng của ta, nãi nãi, ngươi ngủ ở gian phòng của ta đi, có được hay không?"

Tái đại nương nghe vậy, trái tim cũng tan chảy, "Tốt tốt tốt, vẫn là nha đầu Bất Hối tốt, không ghét bỏ lão thái bà ta đây, nằm ngủ trong gian phòng của Bất Hối, mùa đông ôm nha đầu Bất Hối, cũng ấm áp!"

Bất Hối không ngừng cười ha ha.

Tùy Duyên cũng cười.

Tái đại nương vui mừng ha ha, "Này A Duyên, ngươi chuẩn bị khi nào thì khai trương tiệm trước phố?"

"Còn chưa biết, đến tìm đại nương hỏi một chút, khi nào là ngày thật tốt!"

Thấy Tùy Duyên tới hỏi mình chuyện đại sự xem ngày này, trong lòng Tái đại nương rất thoải mái, nhìn Tùy Duyên, thấy thế nào cũng rất tốt.

"Chuyện này cứ để ta lo, chờ Hạo Nhiên trở lại, ta để cho hắn đi hỏi Vương Bán Tiên, bảo đảm chọn cho ngươi một ngày hoàng đạo, sau khi khai trương, kiếm đầy bồn đầy bát!"

"Uh, ta nghe đại nương!"

"Đúng rồi, cả nhà Quý thị, đã an ổn?"

"An ổn, thắt lưng của Quý đại ca không tốt, hôm đó ta đi nhìn rồi, cần một chút dược liệu, Phục Hi thành không có, Hạo Nhiên ca đã sai người mang về từ bên ngoài, chỉ cần dược liệu đến, liền có thể trị thắt lưng cho hắn, Quý đại tỷ mới vừa sinh non, ta không để cho nàng đến cửa tiệm giúp một tay, ở tiểu viện chăm sóc Quý đại ca và Niệm Đệ, đồ ăn đều là ta làm xong ở bên này, để Chiêu Đệ đưa qua!"

Tái đại nương gật đầu, "A Duyên, ngươi có phát hiện hay không, hiện giờ ngươi, với ngươi của năm ngoái, không giống nhau?"

Tùy Duyên gật đầu.

Năm ngoái nàng, lạnh lùng chỉ nhìn thấy Bất Hối.

Trong lòng, không chứa quá nhiều chuyện.

Hôm nay nàng, nhiều tình người hơn một chút, rất nhiều chuyện, cũng sẽ suy nghĩ thay người khác.

Tái đại nương thấy Tùy Duyên không nói, cười nói, "Thay đổi này là tốt!"

"Đại nương, cảm ơn ngươi!"

Tái đại nương bật cười, "Cảm ơn ta làm cái gì, đều là công lao của chính ngươi, con người, dễ dàng trở nên xấu xa, rất khó thay đổi, nhưng A Duyên không giống vậy, mặc dù A Duyên trước kia lạnh lùng, lại có lòng dạ thuần khiết lương thiện người không phạm ta, ta không phạm người, nhưng mà thiếu một người chỉ dẫn, hôm nay A Duyên, lòng dạ rộng lớn, nhưng vẫn duy trì người không phạm ta, ta không phạm người như cũ, như vậy là cực tốt! Con người mà, cũng không thể ngươi đánh ta một cái, ta còn cười hì hì đưa bên mặt khác lên, để cho ngươi lại đánh một cái nữa, đó không phải là hiền lành, đó là vô năng!"

"Đại nương nói đúng!"

"Đừng nịnh nọt ta, ngươi đối đãi tốt với cả gia đình Quý gia, tất cả mọi người có mắt đều thấy, cả nhà Quý gia cũng hiểu rõ ân tình, về sau chịu khó bồi dưỡng, nhất định là trợ thủ đắc lực của ngươi!"

Tùy Duyên gật đầu.

Tầm nhìn của Tái đại nương, quả thực lâu dài.

"Đúng rồi, sau khi cửa tiệm mới khai trương, tiệm cũ làm sao?"

"Ta tính toán để cho Điền đại tẩu, Chu đại tẩu ở tiệm cũ, giúp bán một tay, mỗi người mỗi tháng ta cho một lượng bạc!"

Tái đại nương sững sờ, ngay sau đó nở nụ cười, "Ta còn lo âu thay ngươi, hóa ra đã sớm có tính toán!"

"Đại nương ~"

"Tốt lắm, tốt lắm, không hổ là ý của ngươi, tức phụ của Đại Ngưu, và tức phụ của Động Đạt, đều là hai phụ nhân rất tốt, ngươi có thể nghĩ ra biện pháp giúp các nàng, cũng làm khó ngươi rồi!"

"Ta cũng không biết, một tháng một lượng bạc, có phải cho ít hay không!"

"Không ít, không ít, ngươi có thể cho một tháng một lượng bạc, nói rõ ngươi là người hào phóng, đúng rồi, giờ cả gia đình Quý gia, về sau chắc chắn họ đều muốn làm việc ở Tùy ký, ngươi tính toán một tháng cho bao nhiêu bạc?"

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện