Cung Nghiệt

Quyển 2 - Chương 47



Editor: Daniel

Beta – reader: Elisa

“A… A… ” Bị Ôn Tuyền bao lấy, thần trí của Kỳ càng thêm hỗn loạn.

Lận ở phía sau ra sức xuyên vào, khoái cảm không ngừng dâng lên, máu chảy ra theo từng động tác di chuyển mà sôi lên sùng sục, cộng thêm thanh âm phát ra từ tiểu hoa cúc đang không ngừng quấy nhiễu, không khí dâm đãng này khiến cho Tề Thị Vân càng thô bạo xoa nắn hạ thân của Kỳ…

Lận càng lúc càng di chuyển kịch liệt, còn Tề Thị Vân thì đưa ngón tay vào thăm dò lỗ nhỏ ẩm ướt phía trước, ngón tay cong lên, cố đào bới mật nước bên trong!

Kỳ rên rỉ đầy đứt quãng, đôi tay vô lực không cách nào đẩy Tề Thị Vân ra, thanh âm nhầy nhụa vang lên không dứt, đan xen vào đó là thanh âm do Lận di chuyển phát ra, tạo nên một khung cảnh làm người ta đỏ mặt, tim đập liên hồi.

Một lát sau, Lận cũng đã lên đến đỉnh điểm mà bắn vào trong cơ thể Kỳ. Bị tinh dịch kích thích, hậu đình của Kỳ càng thêm co rút, làm Lận phát ra một tiếng thở thỏa mãn rồi rút ra. Đồng thời, Kỳ cũng theo đợt khoái cảm tuôn trào mà phóng ra trên tay Tề Thị Vân.

Tề Thị Vân nhìn vào bàn tay bị Kỳ làm dơ, cười đầy tà ý, đưa tay lên tiếm một chút rồi nói “mặn nhỉ”, sau đó đem quệt vào người Kỳ. Đẩy Lận ra, Tề Thị Vân đặt Kỳ nằm ngửa trên mặt đất, mở rộng hai chân Kỳ ra, hoa khẩu nho nhỏ đỏ tươi liền bại lộ hoàn toàn trong không khí, một dòng chất lỏng trong suốt đang từ từ rỉ ra, thuận theo mà chảy tới đóa cúc, nơi vừa bị Lận tàn phá. Đóa cúc đó vẫn chưa kịp khép lại, thoáng qua cũng có thể thấy được trọc dịch ở trong. Như cảm thán trước cảnh đẹp này, Tề Thị Vân thở dài, rồi đem đầu lưỡi tiến vào, quấy nhiễu mật huyệt.

Kỳ sửng sốt khi Tề Thị Vân làm như vậy, nơi đó… cái chỗ đó…  hắn lại có thể…  

Kỳ đẩy đầu của hắn ra, nhưng chỉ phí sức, Tề Thị Vân lại dẫn Kỳ vào cơn cuồng loạn một lần nữa.

“Aa…… A…. Ân………..A” Kỳ cảm thấy như có vô số kiến bò ở nơi đó.

“Aa… A…  Đừng… Buông ra a… Đừng mà… ” Kỳ la to, nhưng Tề Thị Vân vẫn dũng mãnh, không hề báo trước mà đem dục vọng thô to của mình cắm vào đóa hoa phía trước của Kỳ, Kỳ đau đớn run rẩy, tay bấu chặt xuống đất.

“Đau….  Aa….  A ân… Đau quá…” Dù sao tiền khẩu cũng đã được chuẩn bị nên không bị thương, chỉ là, bị cự vật to lớn nhét vào vẫn làm Kỳ đau đớn đến khó chịu.

“Sẽ vui sướng ngay thôi.” Tề Thị Vân nắm lấy eo của Kỳ, bắt đầu hướng bên trong mà thúc mạnh.

“Không được…  Không thể… Đi ra… A!” Kỳ yếu ớt nói, biết Thề Thị Vân sẽ không buôn tha hắn, đành phải cầu xin:  “Phía sau… dùng phía sau…” Thân thể không trọn vẹn vẫn có thể mang thai, đó cũng là điều mà bản thân hắn sợ nhất!

“Yên tâm, ta sẽ không ra ở bên trong đâu.” Dứt lời, Tề Thị Vân lại bắt đầu di chuyển, mỗi một lần tiến vào đều làm cho Kỳ đau đớn vô cùng!

Thế nhưng, sau cơn đau đó, sẽ là khoái cảm vô bờ, khuôn mặt lãnh đạm thường ngày của Kỳ nay tràn ngập hấp dẫn, thân thể càng ngày càng quen đau đớn bắt đầu cảm nhận được khoái cảm mãnh liệt, làm cho sự cự tuyệt của Kỳ dần biến thành thở gấp.

Sau gần một trăm lần ra vào, Tề Thị Vân đã đến cực hạn, liền rút phân thân to lớn ra, tiến vào phía sau.

“Aa………….A” Kỳ nhất thời cảm thấy phía trước hư không, nhưng phía sau lại tràn ngập khoái cảm do bị xâm nhập.

Chỉ vài lần di chuyển, cuối cùng, Tề Thị Vân cũng đã bắn thẳng tinh hoa vào trong cơ thể kỳ.

Mọi việc xong xuôi, Kỳ mệt mỏi không thể nhúc nhích, mặc cho cả hai mặc xiêm y cho mình. Giờ phút này, trong thâm tâm, Kỳ hận nhất chính là cái thân thể dâm đãng này.

“Đúng rồi, ca ca, ta muốn cho ngươi biết một chuyện.” Lận sảng khoái dựa vào thân cây nhìn Kỳ nói.

“?” Kỳ mở mắt ra.

“Mẫu hậu…  và Phụ vương… đều còn sống….” Lận nhìn vào vẻ mặt kinh ngạc của Kỳ, liền nói tiếp: “Phải nói là Phụ vương vẫn chưa buông tha cho Mẫu hậu… Thực sự, Mẫu hậu không chết, mà chỉ là, chạy trốn khỏi phụ vương thôi. Còn Phụ vương của chúng ta cũng không mất tích, do tìm được tin tức của Mẫu hậu, nên đã thoái vị để đi tìm!

Kỳ kinh ngạc mở to hai mắt, Mẫu hậu vẫn chưa chết!!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện