Dị Giới Chi Quang Não Uy Long
Quyển 7 - Chương 34: Cường sát
Loại vật phẩm ma pháp này thực ra là tâm huyết mấy trăm năm kết tinh của mấy vị truyền kì ở tinh cầu quê hương của Tiếu Ân mà thôi. Hắn từng muốn bốn cái, vốn là định đợi Tam Toàn Phong và Tyresse đột phá cảnh giới truyền kỳ rồi sẽ đại khai tầm mắt cho chúng, tranh thủ một ít kinh nghiệm chiến đấu, nhưng lúc này lại cho đám Matt Lazo dùng trước.
Trong thung lũng có chừng mười bãi lớn nhỏ, có hơn một ngàn sinh vật vong linh đi tuần quanh. Trong số chúng, cấp bậc thấp nhất cũng đã đạt tới tiêu chuẩn vong linh vương cấp tám, nhưng không hiểu sao lại cũng không có truyền kỳ và ngụy thần trong đó.
Các vong linh này và các vong linh cấp ngụy thần cũng không giống nhau, trước mặt Nuke Te chúng không có một nửa quyền lên tiếng, là địa vị vật hy sinh và nô lệ thuần túy, cho dù là bốn người Tower Belli đã hiến linh hồn cho Tiếu Ân cũng còn tốt hơn tình cảnh của chúngbây giờ nhiều lắm.
Dưới tác dụng của nhẫn ngụy trang, khí tức của bốn người Tiếu Ân trở nên nhộn nhạo, nhưng vẫn là khí tức vong linh hàng thật giá thật.
Tuy nhóm vong linh quân vương đã có đủ trí tuệ không thua nhân loại, nhưng khi bọn họ thấy đám người Tiếu Ân, lại bị khí tức vong linh mênh mông kia áp chế, căn bản là không dám hỏi gì.
Bởi vì bọn họ cũng biết, chủ nhân của mình ở đây có hơn một ngàn thuộc hạ và bằng hữu ngụy thần vong linh, cho nên có ngẫu nhiên gặp được vài người lạ cũng không phải chuyện gì. Chỉ cần khí tức từ trên người họ không sai lầm là khí tức vong linh tinh khiết, thì cơ bản là cũng có thể qua cửa.
Chỉ có điều, nhìn nước da của Matt Lazo có hơi khác biệt, trong lòng bọn họ khó tránh kinh ngạc một chút thôi.
Đi được một nửa, Tiếu Ân liếc về Purcell hắn gật đầu, liền đứng tại chỗ không tiến thêm.
Còn ba người Tiếu Ân cũng tiếp tục đi về hướng trung tâm thung lũng.
Ở trung tâm thung lũng có một tháp ma pháp đơn giản, tuy cũng không cao lắm, nhưng làm đại bản doanh thì cũng miễn cưỡng không có trở ngại gì.
Lúc này, xung quanh tháp ma pháp tràn ngập một cỗ sức mạnh dũng mãnh, khi đám người Tiếu Ân cảm ứng được cổ sức mạnh này, lập tức tất cả đều nổi cả da gà.
Ngay cả với năng lực của bọn họ bây giờ, dưới sự uy áp của cỗ lực lượng này cũng cảm thấy dao động, tim đập nhanh một trận, nghe sao rợn cả người.
Tuy còn chưa gặp mặt, nhưng bọn họ đã minh bạch thật sâu nỗi sợ hãi sự cô đọng đỉnh cao của năm loại thuộc tính đáng sợ kia.
Nếu không phải lúc này có bốn lĩnh vực chí tôn đang cùng hợp sức, hơn nữa đã tới tận đây rồi, giống như tên đã lên dây không thể không bắn, nếu không bọn họ sợ là đã sớm rút lui có trật tự.
Đại môn tháp ma pháp mở ra, một vị ngụy thần vong linh cảm ứng bọn họ một chút, không khỏi lộ ra một tia tôn kính.
Trong cảm ứng của hắn, thực lực của đám người Tiếu Ân đều đã đạt tới cấp bậc ngụy thần thượng cổ, hơn xa những người bọn họ có thể, nên mới cung kính thi lễ.
Tiếu Ân hơi bước lên một chút, Follett Wright cũng lập tức tiến lên một bước, nhìn vào đôi mắt đối phương, một ý niệm tinh thần nháy mắt đã phóng ra.
Ngụy thần đối diện kia đầu tiên là ngẩn ra, sau đó trên mặt có một vẻ mê man, chậm chậm gật đầu:
- Hóa ra là các vị có được tin tức về mãnh vỡ thần cách mới. Mời mau đi theo tạ đại nhân đã sắp không kiên nhẫn nổi nữa rồi.
Trong lòng Tiếu Ân và Matt Lazo không hẹn mà thầm tán thưởng một tiếng, lĩnh vực cảm giác không chỉ có năng lực đoán trước, hơn nữa khi trao đổi tinh thần lại càng là lĩnh vực chí tôn có ưu thế tuyệt vời.
Chẳng những hắn có thể dễ dàng có được tin tức chuẩn xác từ các ngụy thần vong linh đã chết, hơn nữa, khi gặp nguời khác, nháy mắt đã có thể nắm được cục diện, thậm chí còn có thể lập tức lừa gạt một vị ngụy thần vong linh cùng giai.
Tuy nhiên, vị ngụy thần vong linh kia cũng là vì không ngờ mà thôi, bởi bất kể sức tưởng tượng của hắn phong phú đến đâu cũng tuyệt đối không thể tưởng được dưới tình huống như vậy không ngờ còn có người tới đây. Chỉ bằng mấy người này đã dám tới khiêu chiến thống soái của hơn ngàn ngụy thần vong linh.
Hành vi như thế, cho dù là nói ra, chỉ sợ cũng chẳng có bao nhiêu người tin đâu.
Đúng là bởi vì tâm không phòng bị, cho nên mới để cho Follett Wright thành công một lần. Nếu không lấy thực lực ngụy thần của hắn, chỉ cần có chút phòng bị sẽ không thể dễ dàng bị lừa như thế.
Vào trong tháp ma pháp, vị ngụy thần vong linh kia dẫn đám người Tiếu Ân không ngừng đi lên lầu. Dọc đường đi tuy cũng có mấy ngụy thần vong linh liếc nhìn bọn họ, nhưng cuối cùng vẫn cứ thu lại ánh mắt về.
Rất nhanh, bọn họ đã tới tầng cao nhất của tháp ma pháp, ở đó trống không, chính là một ban công lộ thiên.
Một người đàn ông gầy gò thân cao thước tám đang lẳng lặng ngồi trên ghế mây lớn, trên cơ thể hắn không lộ ra một bộ phận nào mềm mại, ngược lại giống như một cục sắt tràn trề sức mạnh. Nhưng nhìn ở khoảng cách này, cơ thể đó cũng không phải đem lại cảm giác cứng rắn, ngược lại có một cảm giác dẻo dai.
Hắn giống như một con báo ẩn nấp trong đêm đen, tuy lúc này cực kỳ an tĩnh, nhưng chỉ cần hắn nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ đả thương người.
Ba người Tiếu Ân đi tới trước mặt hắn, tuy ngoài mặt rất bình tĩnh nhưng trong lòng đã sớm chấn động. Người này, dường như còn khó đối phó hơn một chút so với trong dự đoán.
Tên ngụy thần vong linh dẫn đường kia tiến lên, thấp giọng báo:
- Các hạ, có người có tin tức về vị trí của mảnh vỡ thần cách, cố ý quay về báo tin.
Nuke Te đang nhắm mắt mở nhanh ra, tinh quang văng khắp nơi.
Nhìn ba người Tiếu Ân một lượt, đang định hỏi thứ đó ở đâu, hắn lại đột nhiên cảm ứng được một cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt.
Có thể tồn tại được hàng trăm vạn năm qua cả đại chiến chúng thần đều là cao thủ chân chính đã trải qua trăm trận chiến. Bọn họ tuy không có khả năng cảm giác, nhưng khi nguy hiểm sắp tới lại sẽ có một cảm giác nguy hiểm đặc biệt.
Sắc mặt Follett Wright khẽ biến, hắn vốn trước đó đã chuẩn bị thật cẩn thận lý do thoái thác, lập tức phóng ra một đạo tinh thần tấn công về hướng Nuke Te, thân hình bay nhanh về phía sau, đồng thời miệng nói rất rõ một tiếng:
- Giết!
Một chữ vô cùng đơn giản, rõ ràng, đã nói ra tất cả mục đích của bọn họ.
Trước khi tới đây, đám người Tiếu Ân đã từng thương lượng thật kỹ không dưới mười phương án ứng biến. Nếu có thể lừa Nuke Te ra đây, tới một nơi có thể làm suy yếu sức mạnh hắc ám nhất để ra tay mới là lựa chọn tốt nhất.
Trong kế hoạch của Follett Wright, chỉ cần dùng hai mãnh vỡ thần cách, khả năng thành công sẽ rất lớn.
Nhưng sau khi thấy được vị ngụy thần lõi đời này rồi mới hiểu được một điều, là bất kể bọn họ chuẩn bị cẩn thận thế nào cũng không thể giấu được lão quái vật đã sống trăm vạn năm này.
Bởi vì hắn phản ứng rất nhanh, cảm giác đối với nguy hiểm cũng nhạy bén vô cùng.
Mà khi Follett Wright vừa mới thấy đối phương đã có một cảm giác căn bản là bọn họ không thể lừa hắn. Mà biện pháp tốt nhất bây giờ là ngay lúc này chém giết hắn ngay tại chỗ, nếu không sau này sẽ không có cơ hội.
Đối với dự cảm của mình, Follett Wright đương nhiên rất tin tưởng không chút nghi ngờ, nên hắn mở đầu liền dùng năng lực mạnh nhất của mình, sóng tinh thần mà tấn công.
Cường độ của sóng tinh thần này khác hẳn với cao thủ cùng cấp, sẽ xâm nhập vào trong não đối phương.
Hành động cũng là trong sự khống chế của hắn, hơn nữa, trên đường đi, căn bản là người không thể chặn lại.
Có thể đạt được trình độ vận dụng tinh thần lực tấn công tinh tế đến như thế, hắn đã là một trong những sát thủ đệ nhất.
Matt Lazo tiến lên một bước, che chắn cho Follett Wright.
Đồng thời lam quang trên thân hắn rực sáng, phảng phất như nước chảy quanh, trong luồng sáng màu lam đó, mơ hồ có một loại lực hút, dường như muốn phải giữ thật chặt Nuke Te lại.
Mà ra tay tấn công trực tiếp nhất lại là Tiếu Ân.
Hắn cứ như vậy đứng tại chỗ một quyền đánh lên không khí phía trước.
Một cỗ năng lượng cường bạo đã ngưng trên nắm tay Tiếu Ân đến cực đại, giống như đạn pháo oanh bắn tới hướng Matt Lazo và kéo co đấu với Nuke Te.
Đối với Nuke Te mà nói, quả thật hôm nay là ngày nguy hiểm và xui xẻo nhất trong cuộc đời hắn.
Hiện giờ hắn đã thành công chuyển hóa thuộc tính thành thần tính. Chỉ cần luân hồi giới đóng cửa, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể dung hợp thần cách, châm thần hỏa, trở thành chân thần.
Trong cuối ngày hôm nay, hắn có hơi lơi lỏng một chút, nhưng chính lúc này lại trở thành sai lầm và tiếc nuối lớn nhất cuộc đời hắn.
Ngay khi hắn vừa mới có cảm giác, tinh thần của Follett Wright đã tấn công tới.
Hắn lập tức triệu tập sức mạnh tinh thần cường đại, muốn lập rào chắn sau đó mới cho biết tay, nhưng nháy mắt hắn nhận ra, tinh thần tấn công của đối phương cũng không hề đơn giản.
Sức mạnh tinh thần của người nọ dường như là đều được tính toán trước, mỗi một lần phóng ra đều vừa đúng đánh với nơi yếu nhất trên hàng rào tinh thần của hắn. Mà khi hắn muốn vây khốn hoặc ngạnh đấu, tinh thần lực của đối phương lập tức ngừng công kích, trơn tuột như trạch mà lui xuống.
Nhưng không chờ hắn nghi một hơi, cổ tinh thần kia lại tấn công đến, giống như con sâu đục khoét bốn phía hàng rào tinh thần của hắn, một khi có nơi nào đó bố trí hơi yếu một chút, lập tức không chút lưu tình mà vọt mạnh vào, khiến tinh thần và linh hồn của hắn bị chấn động cực kỳ khó chịu.
Nuke Te cũng đã trải qua hàng trăm trận chiến, lập tức liền cố ý lộ ra vài nhược điểm, bày ra thiên la địa võng chờ tinh thần tấn công của đối phương mắc câu. Nhưng hắn lập tức nhận thấy, chỉ cần hắn bố trí cạm bẫy, tinh thần dao động của đối phương tuyệt đối sẽ không để ý tới, mà chỉ có nơi thực sự lộ ra sơ hở khẳng định sẽ lọt vào công kích không chút lưu tình của đối phương.
Tốc độ giao phong của sức mạnh tinh thần tuyệt đối không phải người bình thường có thể tưởng tượng, gần như trong chóp mắt cũng đã khiến cho Nuke Te toát mồ hôi lạnh khắp người.
Trong lòng hắn nhàn nhạt nổi lên một cảm giác kỳ lạ, hình như động tác và tâm tư của hắn đều đã bị người ta nhìn thấu, hơn nữa còn là nhìn thấu về tinh thần.
Tuy nhiên, tốt xấu gì hắn cũng là một ngụy thần cường đại, một khi cảm ứng được bị lực lượng tinh thần đánh trúng cũng không có tiện nghi gì, hắn lập tức thay đổi chiến lược, muốn cho đối phương một kích trí mạng.
Nhưng hắn vừa mới phân tán lực lượng tinh thần một lúc, muốn tìm thân thể của Follett Wright, liền cảm thấy dòng khí quanh mình biến hóa, một sức hút rất mạnh đang hút hắn xuống dưới, mà dưới chân hắn khôngbiết từ khi nào đã khéo léo xuất hiện một hắc động nhò nhắn, tinh xảo.
Miệng hắc động này tuy nhỏ, nhưng công năng cũng rất đầy đủ, không có nửa điểm thiếu sót.
Đặc biệt là cái lực hút khủng bố này, không ngờ ngay cả hắn cũng hơi lung lay sắp đổ.
Tới tận bây giờ hắn mới nhận ra Follett Wright kẻ tấn công tinh thần đặc biệt kia đã trốn sau một người cả người tòa ra hào quang màu lam, mà dẫn lực năng lượng quanh mình biến hóa cũng là công lao của hắn.
Hai kẻ này là ai? Không ngờ lại lợi hại đến thế! Ý nghĩ này vừa mới nảy ra trong đầu Nuke Te, hắn đã thấy một cảnh tượng kỳ quái.
Một thanh niên còn trẻ, đang ngưng thần một quyền đánh tới, theo như quyền phong mà tới, không ngờ là một bán thần vực lực lượng phi thường tinh khiết.
Sức mạnh của Nuke Te nháy mắt chia làm hai. Sức mạnh tinh thần đấu với Follett Wright, và phóng xuất ra bán thần vực nhiều loại hùng mạnh của mình. Đây là bán thần vực nhiều loại đã hoàn toàn dung hợp, năng lượng của nó đương nhiên sẽ vượt xa hơn ngụy thần bình thường có thể với tới, một khi dùng đến, lập tức có thể dựng nên một bức tường năng lượng thật lớn và kiên cố, ngay cả sức hút của cái hắc động phía dưới cũng khó mà chặn được.
Hắn cũng chẳng thèm để một quyền kia của Tiếu Ân vào trong lòng, bởi trong cảm ứng của hắn, một quyền kia của Tiếu Ân ẩn chứa chẳng qua có vẻ chỉ là một bán thần vực của ngụy thần vô cùng đơn giản, hơn nữa trên cổ bán thần vực ấy còn không có thêm vào thuộc tính công kích.
Hắn sống trăm vạn năm rồi, một công kích bán thần vực không thuộc tính như thế dường như cũng không gặp qua mấy lần.
Tim Nuke Te đột nhiên nhảy lên một chút, vì hắn vừa nhớ tới, ở nơi sâu nhất trong trí nhớ của hắn, quả thật không có gặp qua mấy công kích cùng loại.
Nhưng một khi đã như vậy, vì sao lại để lại ấn tượng trong hắn sâu như thế?
Ngay trong nháy mắt hắn giật mình, cỗ quyền phong kia đã sát sạt, trong đó ẩn chứa uy lực mạnh mẽ như thái sơn áp đỉnh.
Bức tường năng lượng vừa mới hình thành từ bán thần vực năm loại của hắn vừa phóng ra trước mặt lực lượng đó liền giống như đám cây cỏ bị con dao lướt qua, ầm ầm vỡ tan.
Bán thần vực năm loại của hắn không ngờ lại không ngăn được! Một giây cũng không ngăn được!
Trong đầu Nuke Te chợt nghĩ tới.
Trăm vạn năm trước, hắn cũng đã từng thấy một kích tương tự như thế, cũng thấy được một kích tương tự đó có sức phá hoại lớn như thế nào, một kích xưng vương xưng bá giữa chúng thần như thế nào, ngạo mạn giữa chúng thần mà xưng vô địch.
Một hơi lạnh thấu xương nháy mắt dâng lên, lúc này một sự hoảng sợ sởn tóc gáy tràn ngập trong lòng.
Người kia, không ngờ chính là người muốn mạng mình?
Nuke Te liều mạng giãy dụa, bởi vì đã quá gần rồi, gần như đã vượt xa cực hạn sợ hãi hắn có thể chịu đựng. Đột nhiên từ trên nguời hắn tuôn ra năng lượng càng mạnh hơn, khí tức nồng đậm kia dường như đã tràn ngập hết thảy hư không.
Hai tay Follett Wright ôm đầu, hắn đã phóng toàn bộ tinh thần tấn công ra ngoài. Dưới sự bảo vệ của Matt Lazo, hắn gần như không còn nửa điểm năng lực phản ứng. Gần như cùng lúc đó, lực hút của bán thần vực của Matt Lazo cũng tăng lên vài phần, trên trán hắn cũng nhiều thêm một lóp mồ hôi màu lam.
Bọn họ cũng đều biết, dưới tình huống như vậy mà còn để Nuke Te trốn thoát, thì sau này cơ hội để có thể đánh giết hắn sẽ không còn mấy.
Dù sao, nếu không phải đánh lén, muốn quang minh chính đại chém giết người ta thì đúng là một chuyện cười.
Nhưng khiến cho bọn họ không thể tưởng tượng được chính là Nuke Te không ngờ lại như điên rồi.
Năng lượng trên người hắn đột nhiên trở nên cực kỳ cuồng bạo, không ngờ khiến cho người ta cảm thấy hắn đã mất trí mà muốn lưỡng bại câu thương.
Thân mình Nuke Te đột nhiên cong lại như súng bắn ra vô số tiếng năng lượng bùng nổ quanh thân hắn.
Không ngờ hắn không tiếc phá hủy bán thần vực để hình thành nên một dòng khí cuồng loạn, gây trở ngại cho sự tấn công bán thần vực và sức mạnh tinh thần của mọi người.
Phương pháp này quả thực hữu hiệu, cho dù là Tiếu Ân trong nháy mắt cũng có một cảm giác khó có thể khống chế.
Nhưng sử dụng cách này để ngăn địch, không thể nghi ngờ là một con dao hai lưỡi.
Nuke Te ở chính giữa đang bùng nổ tuy tránh được ba người vây công, nhưng thân thể hắn đã bị thương tổn quá lớn, ngay cả uy lực của bán thần vực có thể trong nháy mắt đã bị suy giảm một phần ba.
Chấp nhận cái giá phải trả lớn như thế không ngờ chỉ vì thoát ly được phạm vi vây công của ba bọn họ, quyết định này thật nhanh, thật quả cảm, cũng thật tàn nhẫn. Cho dù là Follett Wright có lĩnh vực cảm giác đặc biệt cũng không phát hiện ra.
Đầu Follett Wright mơ hồ choáng, có được lĩnh vực cảm giác, hết thảy biến hóa trong chiến đấu dường như đều đã hình thành trong đầu họ sớm một bước.
Nhưng việc Nuke Te đột nhiên bạo lại khiến cho mọi sự chuẩn bị trước để đối phó của hắn đều như nước đổ ra biển.
Trong lòng Follett Wright cảm khái, khẳng định là có sai lầm ở một vài nơi nào đó nên mới tạo thành hậu quả như thế này.
Có điều, hắn căn bản là không thể tưởng được, nguyên nhân tạo thành hậu quả này chủ yếu là Tiếu Ân đứng cách hắn không xa đã đánh ra quyền thứ hai.
Một cỗ bán thần vực nén ép thản nhiên, không hề hoa mỹ, không chút mỹ cảm từ nắm tay Tiếu Ân đánh ra.
Trước khi nắm giữ lĩnh vực lực lượng, bất kể là công kích hay phòng ngự, Tiếu Ân đều lấy việc phóng thích ma pháp làm chính. Nhưng từ khi hắn thực sự tiến giai lên truyền kỳ cũng đã nắm giữ nguồn gốc năng lượng, không còn câu nệ tình hình công kích phòng ngự nữa.
Không chỉ có Tiếu Ân, phàm là mỗi người sau khi thực lực đạt tới một tiêu chuẩn nhất định, mỗi người sẽ theo đuổi một nguồn gốc năng lượng nguyên tố ma pháp. Có thể phóng xuất được năng lượng khổng lồ này ra với tốc độ nhanh nhất, mạnh nhất chính là mục tiêu bọn họ theo đuổi.
Hành động của Tiếu Ân lúc này chính là dùng bán thần vực lực lượng của hắn sau khi được nén ép để công kích. Sau khi lại một lần nữa nén ép bán thần vực sáu loại thuộc tính, sức mạnh chém ra quả thực đã mạnh mẽ tới mức giống như trời long đất lở.
Nói cách khác, cỗ sức mạnh này nếu đánh lên núi thì núi sẽ sụp đổ, nếu đánh xuống biển thì khắp biển nổi sóng thần.
Sự cường đại của sức mạnh này đã siêu vượt qua cực hạn cao nhất mà nhân loại có thể đạt tới, đã có thể tiếp cận tới uy lực của thần linh, cho dù là bán thần vực năm thuộc tính của Nuke Te cũng không thể chống đỡ, huống chi trong lòng hắn còn tồn tại một sự sợ hãi đối với sức mạnh này, khiến cho hắn căn bản là không dám dễ dàng đụng chạm tới.
Nuke Te bất chợt hét lên một tiếng, cùng với tiếng hét này, lập tức có nhiều khí tức hùng mạnh tuôn ra từ tháp ma pháp.
Còn vị ngụy thần vong linh đã dẫn đường cho đám người Tiếu Ân tới kia lại như vừa mới tỉnh mộng, phóng ra bán thần vực, nháy mắt đã chắn giữa Tiếu Ân và Nuke Te.
Trong tay vị ngụy thần vong linh này, một đoàn năng lượng màu đen đã hình thành. Đây là pháp thuật mạnh nhất của hắn, tràn đầy năng lượng băng giá. Trước hôm nay, hắn chính là nhân vật sử dụng năng lượng đóng băng trác tuyệt nhất mà cho tới giờ cũng không có sai lầm.
Cho dù là các ngụy thần thượng cổ, sau khi cảm ứng được khí đông lạnh ngưng tụ trong tay hắn, đều phải tạm dừng một chút để chuẩn bị tinh thần ứng phó.
Một khắc khi khối khí lạnh màu đen kia xuất hiện, không khí xung quanh lập tức giảm xuống đến dưới không độ. Trên mặt đất, trên vách tường tháp ma pháp, thậm chí ngay cả trên thân thể mọi người dường như cũng đều kết một tầng khí đóng băng mỏng.
Bởi vậy, có thể thấy được, loại hàn khí này mạnh tới mức nào.
Nhưng một quyền ngưng tụ của Tiếu Ân cuối cùng đã đến.
Khi năng lượng của một quyền này va chạm với khối khí lạnh, thân thể vị ngụy thần vong linh kia đột nhiên chấn động một chút. Sau đó, hắn thấy khối khí lạnh màu đen hóa thành mưa bụi đầy trời, nháy mắt biến thành đất cặn.
Giống như bọ ngựa đá xe, khối không khí đông lạnh trong nháy mắt đã bị sức mạnh kia nghiền nát, không còn có thể trở thành một uy hiếp nào.
Ngay sau đó, không chờ ngụy thần vong linh kia kịp phản ứng lại, một kích này giống như lôi đình xuyên qua bán thần vực của hắn, xuyên qua cả thân thể hắn, với sức mạnh vẫn cường đại như thế, tốc độ vẫn nhanh như thế, dường như không bị ảnh hưởng chút nào tiếp tục oanh tới hướng Nuke.
ở giữa Tiếu Ân và Nuke Te, thân thể ngụy thần vong linh kia đã bắt đầu tiêu tán, giữa không trung phiêu phiêu những giọt năng lượng như những đốm lửa. Đó là cảnh linh hồn bị nát vụn.
Phàm là bất cứ vật gì tiếp xúc với sức mạnh một quyền đó của Tiếu Ân đều bị sức mạnh ẩn chứa trong đó nghiền thành phấn, không ngờ ngay cả linh hồn cũng không may mắn thoát khỏi.
Đến lúc này, Follett Wright và Matt Lazo cũng tung ra hai công kích, đồng thời, trong lòng họ đánh giá Tiếu Ân cũng cao thêm một bậc. Đương nhiên, sự cảnh giác như có như không cũng tăng lên một chút.
Nếu một quyền ngưng tụ sức mạnh vô cùng này đánh tới chính mình thì bọn họ chống đỡ được sao?
Sắc mặt Nuke Te trong nháy mắt có vẻ sầu thảm. Thấy được thuộc hạ trung tâm nhất của mình trong nháy mắt đã bị giải quyết, trong lòng hắn cũng khó có thể tránh khỏi dâng lên một cảm giác thỏ chết hổ khóc.
Thậm chí hắn còn hối hận vì sao lại không lưu lại thêm vài ngụy thần thượng cổ bên người. Nếu có thêm mấy người như vậy khẳng định có thể cầm chân Tiếu Ân một lúc.
Chỉ cần không phải trực tiếp đối mắt với bán thần vực lực lượng, hắn sẽ không e ngại bất cứ kẻ nào.
Nhưng đáng tiếc chính là, vì mảnh vỡ thần cách trên người, vì hắn đã chuyển hóa thần tính thành công, nên cũng không dám để lại cao thủ thần cấp là ngụy thần thượng cổ bên người. Nếu không, nếu người bên cạnh có dị tâm, đối với hắn mà nói, làm sao thoát được một tai họa thật lớn.
Tuy nhiên, tới lúc này, khi đối mặt với bán thần vực của Tiếu Ân, mặc dù trong tháp ma pháp còn có chín ngụy thần vong linh và vong linh cấp bậc quân vương vong linh, nhưng hắn cảm giác như thế cũng rất bất đắc dĩ, dường như giữa đất trời cũng chỉ còn lại một mình hắn cô độc.
-Ầm...
Khí quanh thân hắn lại một lần nữa bùng nổ, khối không khí bùng nổ kia dường như có linh tính, giống như đại mãng xà hướng về phía Tiếu Ân. Nhưng khi uy lực của lực lượng bán thần vực lan đến gần nơi này, khối không khí đó lại như tuyết đọng dưới ánh mặt trời chói chang, hoàn toàn tan biến.
Nhưng chỉ trong một nháy mắt công phu này, Nuke Te đã liều lĩnh bay ra ngoài thung lũng.
Bất kể là tấn công tinh thần của Follett Wright hay lĩnh vực vô tận của Matt Lazo, trong nháy mắt khí bạo cũng mất mục tiêu, bởi chất dẫn giữa không gian dường như cũng đều loạn cả lên, khiến cho bọn họ căn bản là không nắm chắc được hành tung thực sự của đối phương.
Chỉ có khi sức mạnh cường đại không giảng đạo lý kia của Tiếu Ân đánh tán loạn dòng khí, không ngờ Nuke Te đã chạy thoát.
Lần này, ngay cả Follett Wright cũng có chút không thể tin vào hai mắt mình.
Với thân phận, địa vị và thực lực hùng mạnh của Nuke Te, vừa mới tiếp xúc nháy mắt đã khiến hắn bỏ chạy, ngay cả chút dũng khí tiếp chiêu cũng không có. Điều này, bất kể xét từ góc độ nào mà nói, đều là chuyện không có khả năng. Nhưng vấn đề là sự tình quỷ dị không thể tin nổi này đã ngang nhiên xảy ra trước mắt, khiến cho tự trong đáy lòng hắn sinh ra một cảm giác vô lực, trên mặt cũng có một tia cười chua xót.
Lần đầu tiên hắn nhận ra dường như chính mình cũng không thể nắm giữ được toàn bộ trận chiến này.
Nuke Te trong tình huống tuyệt đối không ổn, không ngại hy sinh tính mạng thủ hạ, không tiếc liên tiếp hai lần bạo bán thần vực của mình, điều duy nhất hắn muốn là thoát khỏi giằng co của ba người bọn họ. Lúc này tuy đã thành công, nhưng chỉ sợ cái giá hắn phải trả cũng sẽ không nhỏ, điều này, có thể thấy được từ những vết máu nhàn nhạt lốm đốm từ vết thương trên thân thể hắn.
Uy thế của lần bạo thứ hai quả thật không phải nhỏ, thân thể hắn cũng khó có thể chịu đựng được.
Tuy nhiên, chỉ cần có thể né tránh những người này, tránh được sức mạnh này, thì cái giá phải trả lớn như thế cũng hoàn toàn xứng đáng.
Khi hai bên đối chiến, nếu có một bên đột nhiên không có tin tưởng thủ thắng, thì thế bại sẽ như núi lỡ, nếu đã có hướng tàn, thì ngoại trừ thần tích giáng lâm, nếu không sẽ thấy khó có thể hòa nhau.
Với cảnh giới đã tới đỉnh cao ngụy thần của Nuke Te, kinh nghiệm chiến đấu vô số năm của hắn, nếu bình tĩnh chiến đấu với đám Tiếu Ân một trận tuy khẳng định không thể chiến thắng bốn lĩnh vực chí tôn, nhưng tự bảo vệ mình, thủ hộ một hai ngày không thành vấn đẻ.
Chỉ cần hắn ra lệnh tập hợp, để cho mấy trăm ngụy thần vong linh kia liều mạng quay về vội, thì bất kể đám người Tiếu Ân có mạnh thế nào cũng chỉ có đường chạy trối chết.
Đây đúng là kết quả mà Follett Wright đã tính trước, cũng là nguyên nhân hắn yêu cầu phải đánh lén.
Bởi vì nếu quang minh chính đại mà đánh tới, khẳng định bọn họ không thể được đền bù tâm nguyện
Nhưng mặc cho là ai cũng không từng nghĩ tới, trong lòng ngụy thần lâu đời đã từng trải qua đại chiến chúng thần xưa kia, bán thần vực lực lượng lại là một thứ rất đáng sợ.
Sau khi thấy bán thần vực lực lượng, phản ứng đầu tiên cũng là duy nhất của Nuke Te là bỏ chạy, dấu ấn khủng bố đã khắc vào tận trong xương tủy khiến hắn không làm sao có thể có lựa chọn thứ hai.
Một đoàn bóng đen dường như bay loạn ra khỏi thung lũng, cỗ khí thế kia thật là một cảm giác nuốt cả núi sông, có điều người toát ra khí thế này lại là đang liều mạng bỏ chạy, khiến người ta khó có thể tin được.
Ngay khi bóng đen đó sắp bay ra khỏi thung lũng, một đạo ánh sáng lao tới còn nhanh hơn, dừng lại ở cửa thung lũng.
Đối diện với khí thế hùng mạnh che trời phủ đất kia, đạo ánh sáng nọ chợt bạo, không ngờ ở ngay cửa cốc bày ra vô số quang ngân, mỗi quang ngân lại khoách tán ra, lập rức biến thành vô số khe nứt không gian.
Khe nứt không gian đó tuy thật nhỏ hẹp và dài, nhưng lấp lánh tản khắp cả cửa thung lũng.
Nuke Te đang chạy trốn như điên chợt ngừng lại, khi đang bay nhanh như thế đột nhiên dừng lại mà không có chút dấu vết trở ngại khó khăn gì.
Trình độ nắm chắc năng lượng của mình này đã đạt tới cảnh giới khiến nguời ta chỉ dám nhìn.
Bốn người Tiếu Ân tuy có được bốn lĩnh vực mạnh nhất, nhưng ở phương diện này, còn xa không thể đạt tới cảnh giới khéo như ý như vậy.
Có lẽ, thông qua năng lực tính toán cực siêu của Nhất Hào, Tiếu Ân cũng có thể làm được như thế, nhưng cũng không tự nhiên chính xác như của đối phương.
Đối mặt với một lượng khe nứt không gian nhiều như thế, ở nơi này sợ là chỉ có duy nhất một người là có thể không cố kỵ mà tiến lên, bởi vì tính đặc thù của bán thần vực lực lượng có thể lấp kín cả vào các khe nứt không gian nào.
Nhưng ngoại trừ Tiếu Ân, cho dù là Nuke Te cũng không dám làm cái chuyện điên rồ này.
Sau khi khựng lại một chút, một cổ năng lượng dao động khác thường nhộn nhạo đi ra từ người Nuke Te.
Nhưng, ngay trong nháy mắt trước trước khi dao động đó xuất hiện, đám người Tiếu Ân liền cảm ứng được tinh thần dao động của Nuke: tiêu tám thần tính cảm nhiễm lực (thần tính lực cuốn hút).
Mọi người lập tức cảnh giác, vòng bảo hộ trên người cũng dày thêm một tầng, sau đó bọn họ liền cảm ứng được cỗ năng lượng dao động dị thường này.
Trong lòng ba người đều thầm cảm thấy may là Follett Wright thuộc đội ngũ bọn họ, chỉ ra thủ đoạn đối phương sẽ sử dụng. Hắn có thể đưa ra được phán đoán trước một bước như vậy, nếu không bọn họ thực đúng là sẽ xem nhẹ loại cảm ứng nhỏ bé không đáng kể này, dường như chỉ như dư chấn năng lượng khi một năng lượng nào đó va chạm mà thôi.
Trong mấy người bọn họ, ngay cả là Tiếu Ân đã từng đụng qua một lần nữ thần Ánh Trăng giáng lâm, và cùng liên thủ với hai đại truyền kỳ giết được thần linh, cho tới bây giờ cũng không thử qua công kích thần tính.
Cho nên tuy đã được Follett Wright nhắc nhờ, mấy người bọn họ cũng không làm ra phòng hộ hữu hiệu nhất, chỉ có thể yên lặng chờ đợi, và chủ động dùng năng lượng mạnh nhất của mình công kích.
Tiếu Ân hít sâu một hơi, lần thứ ba dồn bán thần vực lực lượng lên nắm tay trái.
Hắn đã sắp đánh ra quyền thứ ba. Trước khi đánh ra quyền này hắn đã điều động tất cả bán thần vực lực lượng quanh thân có thể có, nén ép lại. Hắn có chút nắm chắc sức mạnh ẩn chứa trong quyền này tuyệt đối có thể khiến cho đối phương cả đời không quên.
Nhưng đúng lúc này, cỗ tinh thần dao động nhàn nhạt kia lại dường như là một loại năng lượng thuộc tính khác đã tới.
Động tác của Tiếu Ân lập tức hơi cứng lại, trong lòng hắn đột nhiên nhận ra phải chiếm lấy tất cả, không chỉ có thần tính đúng loại, còn có thần cách của đối phương, thậm chí là toàn bộ tài sản của hắn.
Ba người Matt Lazo vừa cùng mình kể vai chiến đấu đột nhiên nhìn đáng ghét hẳn lên, bởi vì sau khi đánh giết Nuke Te rồi, bọn họ sẽ cùng chia bảo bối với mình. Nếu lúc này mà giết ba người họ đi thì chẳng phải bảo bối sẽ đều thuộc về mình hết sao...
Ý nghĩ này giống như một khối u ác tính, ở trong đầu hắn không ngừng bành trướng, khiến cho hắn khó có thể điều khiển hành động.
Tay Tiếu Ân hơi nun run, một quyền này của hắn hơi khựng lại giữa không trung một chút, nếu không phải năng lực tự điều khiển mạnh đến đỉnh điểm, chỉ sợ một quyền này gần như đã dời đi.
Không chỉ có một mình Tiếu Ân như vậy, động tác của ba người còn lại cũng đều khựng lại một chút, trong mắt mọi người đều có một tia cảm giác khác thường.
- Thần tính tấn công, cẩn thận, đây là thần tính hắc ám tham lam.
Sắc mặt Follett Wright mơ hồ trắng ra, hắn cũng không dùng dao động của lực lượng tinh thần mà truyền đạt, mà sử dụng giọng nói như lôi đình mà gào lên.
Áp chế trong lòng đột nhiên như nước suối chảy ra.
Ý niệm lúc này trong đầu hắn chính là tụ tập toàn bộ sức mạnh tinh thần lại, chờ đợi thừa dịp khi đồng đội đánh chết Nuke Te, đột nhiên tập kích họ, đợi tới khi bọn họ lưỡng bại câu thương sẽ thu lại hết tất cả.
Ý nghĩ này, ngoại trừ thánh nhân, tất cả mọi người cũng đã từng có. Chẳng qua là bởi vì đủ loại nguyên nhân mà bị áp chế ở nơi sâu nhất trong tâm mà thôi.
Nhưng đúng khắc này, nó lại bị sức mạnh thần tính câu dẫn ra, và không ngừng khuếch đại.
Nhân tính và lý trí giao chiến kịch liệt. Chiến trường này tuy không có khói thuốc súng và năng lượng cường đại va chạm nhau, nhưng đối với bản tâm của mấy người bọn họ mà nói, quả thật một chút cũng không kém sinh tử đại chiến với Nuke Te.
Tiếu Ân hít một hơi thật sâu, chợt hét to một tiếng như sấm sét giữa trời quang, màn sương mù màu xám quanh thân hắn sau khi dừng lại một chút lập tức tiêu tan toàn bộ. Trước mặt hắn, thậm chí còn có thể dùng mắt thường mà nhìn thấy từng cơn sóng năng lượng mạnh mẽ khuếch tán về phía trước, đó là vì sức mạnh quá sức cường đại, không ngờ ngay cả không gian cùng không chịu được mà nổi lên từng đợt.
Nếu uy lực của tiếng hét này lớn hơn một chút thôi thì lúc này sẽ hình thành liên tiếp khe nứt không gian.
Chỉ bằng công kích sóng âm đã có thể đạt tới bậc này, ma pháp âm hệ của Tiếu Ân đã siêu vượt qua uy lực tiếng rồng gầm mà Hắc Long Vương, Hắc Toàn Phong và cả Long tộc.
Theo một tiếng hét này, hai mắt Tiếu Ân trợn lên, giống như Kim Cương trừng mắt gắt gao nhìn về phía trước.
Thân mình Nuke Te chợt lạnh, trong miệng hắn tràn ra một tia máu màu đen.
Hắn sử dụng sức mạnh tinh thần, khuếch tán sức mạnh hắc ám tham lam, nháy mắt đã khiến cho tâm tình đám người Tiếu Ân trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng thế nào hắn cũng không ngờ, Tiếu Ân nếu không bị hấp dẫn tới tận nơi sâu nhất trong lòng thì cũng không có được âm thanh phẫn nộ đến thế.
Dưới sự tấn công của âm thanh phẫn nộ này, dao động thần tính của hắn lập tức bị đả kích nghiêm trọng.
Năng lượng thần tính khuếch tán dưới sự tấn công của sóng âm đã tan thành mây khói, không bao giờ phục hồi lại.
Năng lượng thần tính hắn phóng xuất ra cứ như vậy dễ dàng bị âm ba của Tiếu Ân tấn công mà xung tan, giống như năng lượng khuếch tán, năng lượng thần tính của hắn cũng đã bị thương nặng, công lao tân tân khổ khổ tích tụ năng lượng nháy mắt sụp đổ, biến thành nơi suy yếu nhất.
Do thần tính và bản thân của chúng có quan hệ mật thiết, song phương thậm chí còn có thể nói là một mạng đồng thể mà tồn tại.
Muốn đạt được thần cách và thần tính của thần linh, nhất định phải giết chết vị thần linh
kia.
Bởi vậy có thể thấy được, hai thứ này, đối với thần linh, có tác dụng biết bao nhiêu.
Nuke Te cũng không phải thần linh, nhưng hắn đã chuyển hoán thành công thần tính, uy lực thần tính cũng cực kỳ mạnh, khi được phóng thích có đủ uy năng để thay đổi tất cà. Tuy so với việc thần linh tự bạo thần cách thì thủ đoạn có kém một tí, nhưng phóng thích thần tính cũng là một đòn sát thủ phi thường mạnh.
Nhưng lúc này Nuke Te đã thất bại!
Sức mạnh thần tính không ngờ bị người ta phá vỡ, chẳng qua chỉ là ngửa mặt lên trời rống to một tiếng như sấm sét giữa ban ngày, đã đánh tan tất cả năng lượng thần tính hắn phóng thích ra bên ngoài gần như không còn.
Cho nên bản thân Nuke Te cũng đã bị thương nghiêm trọng, hơn nữa, dưới sự hạn chế của thương thế đó, trong một thời gian ngắn vài thần tính không thể dùng.
Hơn nữa thân thể hắn vốn đã lên cao sắp vượt qua khe nứt không gian dừng lại giữa không trung, cứ như vậy như diều đứt dây mà rơi xuống. Ý niệm duy nhất trong đầu hắn là, hóa ra bán thần vực lực lượng không ngờ có thể đánh được cả sức mạnh thần tính!
Một khắc thân thể hắn chạm đất, cảm giác mê muội mãnh liệt kích thích mỗi tế bào của hắn, đó là thương tổn vô tận của tiếng hét như rồng gầm kia.
Mấy người Matt Lazo sau khi nghe được tiếng rống long trời lở đất kia, cái ý niệm tham lam bốc lên tự đáy lòng kia nháy mắt đã biến mất. Sau khi sức mạnh thần tính mất đi, tất cả đều đã khôi phục bình thường.
Động tác của bọn họ không chậm trễ, một khi đã khôi phục được một ít lập tức tham gia chiến đấu.
Khe nứt không gian của Purcell hắc động vô tận của Matt, còn có tinh thần tấn công của Follett Wright, nháy mắt đều tập trung đánh tới Nuke Te.
Khi các đòn tấn công đều như nguyện trúng đích trên thân thể Nuke Te, bọn họ còn có chút khó tin. Từ khi nào người này không ngờ lại giống như một thi thể bình thường, không ngờ lại để cho bọn họ dễ dàng công kích thành công.
Nhưng bọn họ lập tức phát hiện công kích của mình cũng không thực sự chạm tới người kia, bởi trên người hắn có một vòng năng lượng dày như áo giáp bảo vệ.
Năng lượng hộ thuẫn của năm loại thuộc tính dung hợp, cho dù là công kích mãnh liệt của ba người bọn họ, không ngờ cũng không thể thực sự đả thương mảy may đến người nọ.
Nhưng ngay đúng giờ phút này, một sức mạnh dày như núi từ trên trời giáng xuống, đè nát tất cả, phá hủy tất cả.
Ngay cả vòng bảo hộ của năm loại thuộc tính cũng không chịu nổi một kích.
Dung hợp thêm mỗi một bán thần vực khó khăn lại càng lớn, nhưng uy lực cũng lại càng tăng cường không thể tin nổi.
Bán thần vực lực lượng này là do sức mạnh sáu thuộc tính bất đồng tạo thành, sau vô số lần nén ép đã sớm có một uy lực siêu cấp hùng mạnh.
Bán thần vực năm loại thuộc tính có thể chống đỡ được các phương thức công kích khác, nhưng gặp sức mạnh sáu loại thuộc tính ngưng hợp còn mạnh hơn nó, lại càng bá đạo hơn nó, sẽ không chống đỡ nổi.
Trong nháy mắt vòng bảo hộ kia vỡ tan, toàn bộ công kích đã rơi xuống thán thể Nuke Te.
Vị ngụy thần trăm vạn năm này, thân hình nhanh chóng trướng lớn, ngay sau đó là khô quắt lại, nháy mắt trở thành một đống thây khô.
Nhưng ngay trong một khắc đó, Nuke Te quay đầu về phía Tiếu Ân, trong đôi mắt ấy tràn đầy sự kinh hãi và không thể tin nổi.
Dường như hắn có chết cũng không thể tin, chính mình sẽ bị một ngụy thần nắm giữ thần vực sáu loại cường sát.
Nhìn ánh mắt cuối cùng kia của hắn, trong lòng Tiếu Ân mờ mịt.
Sau đó, xuất hiện mười đốm sáng lấp lánh nhộn nhạo từ trên người Nuke, dường như bắt cứ lúc nào cũng có thể biến mất không thấy tung tích.
Thần niệm của mấy người Tiếu Ân nháy mắt đã lên tới đỉnh, luống cuống tay chân nhận lấy mười đốm sáng này.
- Giết! Một kẻ cũng không tha!
Follett Wright lên tiếng nhắc nhở mọi ngươi.
Lúc này, bao gồm cả Tiếu Ân, bọn họ phân thành bốn hướng chém giết tất cả các vong linh ở bên cạnh chứng kiến ngay tại chỗ.
Tuy rằng cũng có một chút vong linh thông minh một chút muốn chạy tán ra, nhưng bọn họ rất nhanh đã phát hiện, càng muốn thoát mau sẽ càng bị giết mau.
Lĩnh vực tốc độ của Purcell cũng không phải là để ngắm.
Trước đó để hắn lưu lại ở ngoài tháp ma pháp là vì muốn để cho hắn quan sát nhân số đối phương một chút. Nếu đánh lén thành công, lấy được chiến lợi phẩm, tiếp theo sau đó chính là đồ sát.
Trong tất cả vong linh này, không thể có một vong linh có thể sinh tồn, thậm chí ngay cả linh hồn của chúng cũng phải tiêu diệt.
Bởi vì bọn họ không thể để cho ai biết chuyện này là mình làm, tuyệt đối không thể!
Nuke Te có thể điều động hơn một ngàn ngụy thần ra sức cho hắn, như vậy, thế lực thực sự mà hắn nắm giữ tất nhiên không phải nhỏ, không ai muốn trong tương lai sẽ phải nghênh đón sự trả thù của lực lượng hắc ám ấy. Cho nên ngay cả là Tiếu Ân, khi làm công việc giải quyết hậu quả bất đắc dĩ này cũng không dám có chút lưu tình.
Bởi vì hắn biết, nếu hôm nay mềm lòng, có lẽ chính là khởi đầu cho tai họa sau này. Một khi nghĩ đến những người trong tháp ma pháp đó, hắn xuống tay lập tức ác liệt hơn, sắc bén hơn.
Lúc này bốn lĩnh vực chí tôn đối phó với ngụy thần vong linh bình thường và quân vương vong linh, tốc độ này so với dùng dao chém cỏ cũng không chậm hơn bao nhiêu.
Nhiều vong linh như vậy ở trước mặt bọn họ giống như rơm rạ đồng loạt ngã xuống, không ngờ không có mấy kẻ có được nửa điểm thực lực mà chống đỡ.
Ánh mắt của họ cũng rất nhanh đạt thành, chỉ một lát công phu, cả thung lũng đã trở thành vùng đất chết. Cho dù là ngay cả vong linh cũng không có một nơi mà chết.
- Tìm hết ra. Phá.
Tiếng nói của Follett Wright lại một lần nữa vang lên.
Thanh âm lạnh như băng không chút lưu tình vang vọng lại giữa vùng thung lũng trống trải. Vẫn như trước, không ai phản đối. Mọi người lục soát một vòng quanh khắp thung lũng, rất nhanh đã rời khỏi đây.
Sau khi bọn họ đi ra, tháp ma pháp to lớn ầm ầm sập, khắp thung lũng cũng đã bị đất đá rơi xuống mà đổ nát. Cho dù là Tiếu Ân đến đây, đùng đến năng lực quay chụp của Nhất Hào cùng không thể tìm ra ở nơi này đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Đương nhiên, bọn họ cũng không ngu ngốc đến mức hy vọng các ngụy thần vong linh đó tin tưởng thống soái của chúng bị chết là do núi đè.
Mục đích duy nhất bọn họ làm như vậy là xóa toàn bộ manh mối ở đây, không bao giờ có khả năng tìm ra được nguồn gốc.
Trong một khu rừng thật xa thung lũng, đám người Day Ville đã sớm dựng một căn phòng tạm trên thân cây.
Ánh hào quang mặt trời len qua kẽ lá xuyên xuống mặt đất, bụi đất trong rừng như đàn ong mật bay múa trong những cột sáng. Sau khi đám người Tiếu Ân đến, năm người Day Ville lập tức vô tư nhường phòng, và phụ trách cảnh giới tứ phía.
Có năm vị ngụy thần liên thủ cảnh giới, phóng chừng cũng không có bao nhiêu người có thể lén vào trong.
Trong phòng, đám người Tiếu Ân lẳng lặng ngồi nhìn nhau. Tuy vừa mới trải qua một hồi tuyệt sát tuy ngắn ngủi nhưng bọn họ vĩnh viễn khó có thể quên được, nhưng quan hệ của bổn người họ cũng không hòa hợp hơn, mà lại mơ hồ có một cảm giác xa lạ.
Follett Wright nhìn mọi người, từ từ nói:
- Thần tính tham lam hắc ám quá nhiên là một vũ khí vô cùng lợi hại.
Khuôn mặt màu lam của Matt Lazo nổi lên một tia sắc thái kỳ dị:
- Thần tính là thế nào? Khẳng định ta có thể mạnh hơn.
Follett Wright cười ha hả:
- Đương nhiên ta tin tưởng ngài, tuy nhiên, nếu chuyện này đã kết thúc, ta nghĩ mọi người có thể thực hiện ước định thôi.
Tiếu Ân không lên tiếng, giơ tay lên một chút, trong tay hắn lập rức xuất ra ba đốm sáng, trong ba đốm sáng này có hai là phát ra uy lực hùng mạnh chính là mảnh vỡ thần cách, nhưng trên hai mánh vỡ thần cách này lại nhàn nhạt mang theo một tia khí đen. Hiện giờ Tiếu Ân đã hiểu được, mảnh vỡ thần cách như vậy chỉ có thể cho thần linh hệ hắc ám sử dụng, nếu thần linh hệ trung lập và hệ quang minh muốn sử dụng mảnh vỡ thần cách như vậy, nhất định phải dùng một lượng lớn tín ngưỡng lực tẩy sạch dấu vết hắc ám trong đó.
Còn lượng lớn ấy là lớn đến cỡ nào, không phải điều Tiếu Ân có thể biết được. Bất quá theo lời của Follett Wright, dường như đại lượng này phải dùng đến “hải hà” mà hình dung.
Ngoại trừ hai mảnh vỡ thần cách này còn có một điểm sáng, điểm sáng này ảm đạm mờ nhạt như một tầng sắc màu mờ ám, khiến cho người ta thấy ghê rợn.
Đây là thần tính, là thần tính sau khi chuyển hóa hoàn toàn bán thần vực, là thần tính đã từng mang đến đại phiền toái cho bọn hắn, thiếu chút nữa đã để cho Nuke Te thoát thân.
Dùng thần tính công kích thực ra đã vượt qua phạm trù nhân loại có thể ứng phó.
Đương nhiên, trong tình huống bình thường, cũng không có thần linh nào dám đem thần cách và thần tính ra mà dùng như vũ khí, thậm chí tuyệt đại bộ phận thần linh còn vĩnh viễn lưu thần tính lại ở quốc gia của mình.
Trong thung lũng có chừng mười bãi lớn nhỏ, có hơn một ngàn sinh vật vong linh đi tuần quanh. Trong số chúng, cấp bậc thấp nhất cũng đã đạt tới tiêu chuẩn vong linh vương cấp tám, nhưng không hiểu sao lại cũng không có truyền kỳ và ngụy thần trong đó.
Các vong linh này và các vong linh cấp ngụy thần cũng không giống nhau, trước mặt Nuke Te chúng không có một nửa quyền lên tiếng, là địa vị vật hy sinh và nô lệ thuần túy, cho dù là bốn người Tower Belli đã hiến linh hồn cho Tiếu Ân cũng còn tốt hơn tình cảnh của chúngbây giờ nhiều lắm.
Dưới tác dụng của nhẫn ngụy trang, khí tức của bốn người Tiếu Ân trở nên nhộn nhạo, nhưng vẫn là khí tức vong linh hàng thật giá thật.
Tuy nhóm vong linh quân vương đã có đủ trí tuệ không thua nhân loại, nhưng khi bọn họ thấy đám người Tiếu Ân, lại bị khí tức vong linh mênh mông kia áp chế, căn bản là không dám hỏi gì.
Bởi vì bọn họ cũng biết, chủ nhân của mình ở đây có hơn một ngàn thuộc hạ và bằng hữu ngụy thần vong linh, cho nên có ngẫu nhiên gặp được vài người lạ cũng không phải chuyện gì. Chỉ cần khí tức từ trên người họ không sai lầm là khí tức vong linh tinh khiết, thì cơ bản là cũng có thể qua cửa.
Chỉ có điều, nhìn nước da của Matt Lazo có hơi khác biệt, trong lòng bọn họ khó tránh kinh ngạc một chút thôi.
Đi được một nửa, Tiếu Ân liếc về Purcell hắn gật đầu, liền đứng tại chỗ không tiến thêm.
Còn ba người Tiếu Ân cũng tiếp tục đi về hướng trung tâm thung lũng.
Ở trung tâm thung lũng có một tháp ma pháp đơn giản, tuy cũng không cao lắm, nhưng làm đại bản doanh thì cũng miễn cưỡng không có trở ngại gì.
Lúc này, xung quanh tháp ma pháp tràn ngập một cỗ sức mạnh dũng mãnh, khi đám người Tiếu Ân cảm ứng được cổ sức mạnh này, lập tức tất cả đều nổi cả da gà.
Ngay cả với năng lực của bọn họ bây giờ, dưới sự uy áp của cỗ lực lượng này cũng cảm thấy dao động, tim đập nhanh một trận, nghe sao rợn cả người.
Tuy còn chưa gặp mặt, nhưng bọn họ đã minh bạch thật sâu nỗi sợ hãi sự cô đọng đỉnh cao của năm loại thuộc tính đáng sợ kia.
Nếu không phải lúc này có bốn lĩnh vực chí tôn đang cùng hợp sức, hơn nữa đã tới tận đây rồi, giống như tên đã lên dây không thể không bắn, nếu không bọn họ sợ là đã sớm rút lui có trật tự.
Đại môn tháp ma pháp mở ra, một vị ngụy thần vong linh cảm ứng bọn họ một chút, không khỏi lộ ra một tia tôn kính.
Trong cảm ứng của hắn, thực lực của đám người Tiếu Ân đều đã đạt tới cấp bậc ngụy thần thượng cổ, hơn xa những người bọn họ có thể, nên mới cung kính thi lễ.
Tiếu Ân hơi bước lên một chút, Follett Wright cũng lập tức tiến lên một bước, nhìn vào đôi mắt đối phương, một ý niệm tinh thần nháy mắt đã phóng ra.
Ngụy thần đối diện kia đầu tiên là ngẩn ra, sau đó trên mặt có một vẻ mê man, chậm chậm gật đầu:
- Hóa ra là các vị có được tin tức về mãnh vỡ thần cách mới. Mời mau đi theo tạ đại nhân đã sắp không kiên nhẫn nổi nữa rồi.
Trong lòng Tiếu Ân và Matt Lazo không hẹn mà thầm tán thưởng một tiếng, lĩnh vực cảm giác không chỉ có năng lực đoán trước, hơn nữa khi trao đổi tinh thần lại càng là lĩnh vực chí tôn có ưu thế tuyệt vời.
Chẳng những hắn có thể dễ dàng có được tin tức chuẩn xác từ các ngụy thần vong linh đã chết, hơn nữa, khi gặp nguời khác, nháy mắt đã có thể nắm được cục diện, thậm chí còn có thể lập tức lừa gạt một vị ngụy thần vong linh cùng giai.
Tuy nhiên, vị ngụy thần vong linh kia cũng là vì không ngờ mà thôi, bởi bất kể sức tưởng tượng của hắn phong phú đến đâu cũng tuyệt đối không thể tưởng được dưới tình huống như vậy không ngờ còn có người tới đây. Chỉ bằng mấy người này đã dám tới khiêu chiến thống soái của hơn ngàn ngụy thần vong linh.
Hành vi như thế, cho dù là nói ra, chỉ sợ cũng chẳng có bao nhiêu người tin đâu.
Đúng là bởi vì tâm không phòng bị, cho nên mới để cho Follett Wright thành công một lần. Nếu không lấy thực lực ngụy thần của hắn, chỉ cần có chút phòng bị sẽ không thể dễ dàng bị lừa như thế.
Vào trong tháp ma pháp, vị ngụy thần vong linh kia dẫn đám người Tiếu Ân không ngừng đi lên lầu. Dọc đường đi tuy cũng có mấy ngụy thần vong linh liếc nhìn bọn họ, nhưng cuối cùng vẫn cứ thu lại ánh mắt về.
Rất nhanh, bọn họ đã tới tầng cao nhất của tháp ma pháp, ở đó trống không, chính là một ban công lộ thiên.
Một người đàn ông gầy gò thân cao thước tám đang lẳng lặng ngồi trên ghế mây lớn, trên cơ thể hắn không lộ ra một bộ phận nào mềm mại, ngược lại giống như một cục sắt tràn trề sức mạnh. Nhưng nhìn ở khoảng cách này, cơ thể đó cũng không phải đem lại cảm giác cứng rắn, ngược lại có một cảm giác dẻo dai.
Hắn giống như một con báo ẩn nấp trong đêm đen, tuy lúc này cực kỳ an tĩnh, nhưng chỉ cần hắn nguyện ý, bất cứ lúc nào cũng có thể bùng nổ đả thương người.
Ba người Tiếu Ân đi tới trước mặt hắn, tuy ngoài mặt rất bình tĩnh nhưng trong lòng đã sớm chấn động. Người này, dường như còn khó đối phó hơn một chút so với trong dự đoán.
Tên ngụy thần vong linh dẫn đường kia tiến lên, thấp giọng báo:
- Các hạ, có người có tin tức về vị trí của mảnh vỡ thần cách, cố ý quay về báo tin.
Nuke Te đang nhắm mắt mở nhanh ra, tinh quang văng khắp nơi.
Nhìn ba người Tiếu Ân một lượt, đang định hỏi thứ đó ở đâu, hắn lại đột nhiên cảm ứng được một cảm giác nguy hiểm cực kỳ mãnh liệt.
Có thể tồn tại được hàng trăm vạn năm qua cả đại chiến chúng thần đều là cao thủ chân chính đã trải qua trăm trận chiến. Bọn họ tuy không có khả năng cảm giác, nhưng khi nguy hiểm sắp tới lại sẽ có một cảm giác nguy hiểm đặc biệt.
Sắc mặt Follett Wright khẽ biến, hắn vốn trước đó đã chuẩn bị thật cẩn thận lý do thoái thác, lập tức phóng ra một đạo tinh thần tấn công về hướng Nuke Te, thân hình bay nhanh về phía sau, đồng thời miệng nói rất rõ một tiếng:
- Giết!
Một chữ vô cùng đơn giản, rõ ràng, đã nói ra tất cả mục đích của bọn họ.
Trước khi tới đây, đám người Tiếu Ân đã từng thương lượng thật kỹ không dưới mười phương án ứng biến. Nếu có thể lừa Nuke Te ra đây, tới một nơi có thể làm suy yếu sức mạnh hắc ám nhất để ra tay mới là lựa chọn tốt nhất.
Trong kế hoạch của Follett Wright, chỉ cần dùng hai mãnh vỡ thần cách, khả năng thành công sẽ rất lớn.
Nhưng sau khi thấy được vị ngụy thần lõi đời này rồi mới hiểu được một điều, là bất kể bọn họ chuẩn bị cẩn thận thế nào cũng không thể giấu được lão quái vật đã sống trăm vạn năm này.
Bởi vì hắn phản ứng rất nhanh, cảm giác đối với nguy hiểm cũng nhạy bén vô cùng.
Mà khi Follett Wright vừa mới thấy đối phương đã có một cảm giác căn bản là bọn họ không thể lừa hắn. Mà biện pháp tốt nhất bây giờ là ngay lúc này chém giết hắn ngay tại chỗ, nếu không sau này sẽ không có cơ hội.
Đối với dự cảm của mình, Follett Wright đương nhiên rất tin tưởng không chút nghi ngờ, nên hắn mở đầu liền dùng năng lực mạnh nhất của mình, sóng tinh thần mà tấn công.
Cường độ của sóng tinh thần này khác hẳn với cao thủ cùng cấp, sẽ xâm nhập vào trong não đối phương.
Hành động cũng là trong sự khống chế của hắn, hơn nữa, trên đường đi, căn bản là người không thể chặn lại.
Có thể đạt được trình độ vận dụng tinh thần lực tấn công tinh tế đến như thế, hắn đã là một trong những sát thủ đệ nhất.
Matt Lazo tiến lên một bước, che chắn cho Follett Wright.
Đồng thời lam quang trên thân hắn rực sáng, phảng phất như nước chảy quanh, trong luồng sáng màu lam đó, mơ hồ có một loại lực hút, dường như muốn phải giữ thật chặt Nuke Te lại.
Mà ra tay tấn công trực tiếp nhất lại là Tiếu Ân.
Hắn cứ như vậy đứng tại chỗ một quyền đánh lên không khí phía trước.
Một cỗ năng lượng cường bạo đã ngưng trên nắm tay Tiếu Ân đến cực đại, giống như đạn pháo oanh bắn tới hướng Matt Lazo và kéo co đấu với Nuke Te.
Đối với Nuke Te mà nói, quả thật hôm nay là ngày nguy hiểm và xui xẻo nhất trong cuộc đời hắn.
Hiện giờ hắn đã thành công chuyển hóa thuộc tính thành thần tính. Chỉ cần luân hồi giới đóng cửa, bất cứ lúc nào hắn cũng có thể dung hợp thần cách, châm thần hỏa, trở thành chân thần.
Trong cuối ngày hôm nay, hắn có hơi lơi lỏng một chút, nhưng chính lúc này lại trở thành sai lầm và tiếc nuối lớn nhất cuộc đời hắn.
Ngay khi hắn vừa mới có cảm giác, tinh thần của Follett Wright đã tấn công tới.
Hắn lập tức triệu tập sức mạnh tinh thần cường đại, muốn lập rào chắn sau đó mới cho biết tay, nhưng nháy mắt hắn nhận ra, tinh thần tấn công của đối phương cũng không hề đơn giản.
Sức mạnh tinh thần của người nọ dường như là đều được tính toán trước, mỗi một lần phóng ra đều vừa đúng đánh với nơi yếu nhất trên hàng rào tinh thần của hắn. Mà khi hắn muốn vây khốn hoặc ngạnh đấu, tinh thần lực của đối phương lập tức ngừng công kích, trơn tuột như trạch mà lui xuống.
Nhưng không chờ hắn nghi một hơi, cổ tinh thần kia lại tấn công đến, giống như con sâu đục khoét bốn phía hàng rào tinh thần của hắn, một khi có nơi nào đó bố trí hơi yếu một chút, lập tức không chút lưu tình mà vọt mạnh vào, khiến tinh thần và linh hồn của hắn bị chấn động cực kỳ khó chịu.
Nuke Te cũng đã trải qua hàng trăm trận chiến, lập tức liền cố ý lộ ra vài nhược điểm, bày ra thiên la địa võng chờ tinh thần tấn công của đối phương mắc câu. Nhưng hắn lập tức nhận thấy, chỉ cần hắn bố trí cạm bẫy, tinh thần dao động của đối phương tuyệt đối sẽ không để ý tới, mà chỉ có nơi thực sự lộ ra sơ hở khẳng định sẽ lọt vào công kích không chút lưu tình của đối phương.
Tốc độ giao phong của sức mạnh tinh thần tuyệt đối không phải người bình thường có thể tưởng tượng, gần như trong chóp mắt cũng đã khiến cho Nuke Te toát mồ hôi lạnh khắp người.
Trong lòng hắn nhàn nhạt nổi lên một cảm giác kỳ lạ, hình như động tác và tâm tư của hắn đều đã bị người ta nhìn thấu, hơn nữa còn là nhìn thấu về tinh thần.
Tuy nhiên, tốt xấu gì hắn cũng là một ngụy thần cường đại, một khi cảm ứng được bị lực lượng tinh thần đánh trúng cũng không có tiện nghi gì, hắn lập tức thay đổi chiến lược, muốn cho đối phương một kích trí mạng.
Nhưng hắn vừa mới phân tán lực lượng tinh thần một lúc, muốn tìm thân thể của Follett Wright, liền cảm thấy dòng khí quanh mình biến hóa, một sức hút rất mạnh đang hút hắn xuống dưới, mà dưới chân hắn khôngbiết từ khi nào đã khéo léo xuất hiện một hắc động nhò nhắn, tinh xảo.
Miệng hắc động này tuy nhỏ, nhưng công năng cũng rất đầy đủ, không có nửa điểm thiếu sót.
Đặc biệt là cái lực hút khủng bố này, không ngờ ngay cả hắn cũng hơi lung lay sắp đổ.
Tới tận bây giờ hắn mới nhận ra Follett Wright kẻ tấn công tinh thần đặc biệt kia đã trốn sau một người cả người tòa ra hào quang màu lam, mà dẫn lực năng lượng quanh mình biến hóa cũng là công lao của hắn.
Hai kẻ này là ai? Không ngờ lại lợi hại đến thế! Ý nghĩ này vừa mới nảy ra trong đầu Nuke Te, hắn đã thấy một cảnh tượng kỳ quái.
Một thanh niên còn trẻ, đang ngưng thần một quyền đánh tới, theo như quyền phong mà tới, không ngờ là một bán thần vực lực lượng phi thường tinh khiết.
Sức mạnh của Nuke Te nháy mắt chia làm hai. Sức mạnh tinh thần đấu với Follett Wright, và phóng xuất ra bán thần vực nhiều loại hùng mạnh của mình. Đây là bán thần vực nhiều loại đã hoàn toàn dung hợp, năng lượng của nó đương nhiên sẽ vượt xa hơn ngụy thần bình thường có thể với tới, một khi dùng đến, lập tức có thể dựng nên một bức tường năng lượng thật lớn và kiên cố, ngay cả sức hút của cái hắc động phía dưới cũng khó mà chặn được.
Hắn cũng chẳng thèm để một quyền kia của Tiếu Ân vào trong lòng, bởi trong cảm ứng của hắn, một quyền kia của Tiếu Ân ẩn chứa chẳng qua có vẻ chỉ là một bán thần vực của ngụy thần vô cùng đơn giản, hơn nữa trên cổ bán thần vực ấy còn không có thêm vào thuộc tính công kích.
Hắn sống trăm vạn năm rồi, một công kích bán thần vực không thuộc tính như thế dường như cũng không gặp qua mấy lần.
Tim Nuke Te đột nhiên nhảy lên một chút, vì hắn vừa nhớ tới, ở nơi sâu nhất trong trí nhớ của hắn, quả thật không có gặp qua mấy công kích cùng loại.
Nhưng một khi đã như vậy, vì sao lại để lại ấn tượng trong hắn sâu như thế?
Ngay trong nháy mắt hắn giật mình, cỗ quyền phong kia đã sát sạt, trong đó ẩn chứa uy lực mạnh mẽ như thái sơn áp đỉnh.
Bức tường năng lượng vừa mới hình thành từ bán thần vực năm loại của hắn vừa phóng ra trước mặt lực lượng đó liền giống như đám cây cỏ bị con dao lướt qua, ầm ầm vỡ tan.
Bán thần vực năm loại của hắn không ngờ lại không ngăn được! Một giây cũng không ngăn được!
Trong đầu Nuke Te chợt nghĩ tới.
Trăm vạn năm trước, hắn cũng đã từng thấy một kích tương tự như thế, cũng thấy được một kích tương tự đó có sức phá hoại lớn như thế nào, một kích xưng vương xưng bá giữa chúng thần như thế nào, ngạo mạn giữa chúng thần mà xưng vô địch.
Một hơi lạnh thấu xương nháy mắt dâng lên, lúc này một sự hoảng sợ sởn tóc gáy tràn ngập trong lòng.
Người kia, không ngờ chính là người muốn mạng mình?
Nuke Te liều mạng giãy dụa, bởi vì đã quá gần rồi, gần như đã vượt xa cực hạn sợ hãi hắn có thể chịu đựng. Đột nhiên từ trên nguời hắn tuôn ra năng lượng càng mạnh hơn, khí tức nồng đậm kia dường như đã tràn ngập hết thảy hư không.
Hai tay Follett Wright ôm đầu, hắn đã phóng toàn bộ tinh thần tấn công ra ngoài. Dưới sự bảo vệ của Matt Lazo, hắn gần như không còn nửa điểm năng lực phản ứng. Gần như cùng lúc đó, lực hút của bán thần vực của Matt Lazo cũng tăng lên vài phần, trên trán hắn cũng nhiều thêm một lóp mồ hôi màu lam.
Bọn họ cũng đều biết, dưới tình huống như vậy mà còn để Nuke Te trốn thoát, thì sau này cơ hội để có thể đánh giết hắn sẽ không còn mấy.
Dù sao, nếu không phải đánh lén, muốn quang minh chính đại chém giết người ta thì đúng là một chuyện cười.
Nhưng khiến cho bọn họ không thể tưởng tượng được chính là Nuke Te không ngờ lại như điên rồi.
Năng lượng trên người hắn đột nhiên trở nên cực kỳ cuồng bạo, không ngờ khiến cho người ta cảm thấy hắn đã mất trí mà muốn lưỡng bại câu thương.
Thân mình Nuke Te đột nhiên cong lại như súng bắn ra vô số tiếng năng lượng bùng nổ quanh thân hắn.
Không ngờ hắn không tiếc phá hủy bán thần vực để hình thành nên một dòng khí cuồng loạn, gây trở ngại cho sự tấn công bán thần vực và sức mạnh tinh thần của mọi người.
Phương pháp này quả thực hữu hiệu, cho dù là Tiếu Ân trong nháy mắt cũng có một cảm giác khó có thể khống chế.
Nhưng sử dụng cách này để ngăn địch, không thể nghi ngờ là một con dao hai lưỡi.
Nuke Te ở chính giữa đang bùng nổ tuy tránh được ba người vây công, nhưng thân thể hắn đã bị thương tổn quá lớn, ngay cả uy lực của bán thần vực có thể trong nháy mắt đã bị suy giảm một phần ba.
Chấp nhận cái giá phải trả lớn như thế không ngờ chỉ vì thoát ly được phạm vi vây công của ba bọn họ, quyết định này thật nhanh, thật quả cảm, cũng thật tàn nhẫn. Cho dù là Follett Wright có lĩnh vực cảm giác đặc biệt cũng không phát hiện ra.
Đầu Follett Wright mơ hồ choáng, có được lĩnh vực cảm giác, hết thảy biến hóa trong chiến đấu dường như đều đã hình thành trong đầu họ sớm một bước.
Nhưng việc Nuke Te đột nhiên bạo lại khiến cho mọi sự chuẩn bị trước để đối phó của hắn đều như nước đổ ra biển.
Trong lòng Follett Wright cảm khái, khẳng định là có sai lầm ở một vài nơi nào đó nên mới tạo thành hậu quả như thế này.
Có điều, hắn căn bản là không thể tưởng được, nguyên nhân tạo thành hậu quả này chủ yếu là Tiếu Ân đứng cách hắn không xa đã đánh ra quyền thứ hai.
Một cỗ bán thần vực nén ép thản nhiên, không hề hoa mỹ, không chút mỹ cảm từ nắm tay Tiếu Ân đánh ra.
Trước khi nắm giữ lĩnh vực lực lượng, bất kể là công kích hay phòng ngự, Tiếu Ân đều lấy việc phóng thích ma pháp làm chính. Nhưng từ khi hắn thực sự tiến giai lên truyền kỳ cũng đã nắm giữ nguồn gốc năng lượng, không còn câu nệ tình hình công kích phòng ngự nữa.
Không chỉ có Tiếu Ân, phàm là mỗi người sau khi thực lực đạt tới một tiêu chuẩn nhất định, mỗi người sẽ theo đuổi một nguồn gốc năng lượng nguyên tố ma pháp. Có thể phóng xuất được năng lượng khổng lồ này ra với tốc độ nhanh nhất, mạnh nhất chính là mục tiêu bọn họ theo đuổi.
Hành động của Tiếu Ân lúc này chính là dùng bán thần vực lực lượng của hắn sau khi được nén ép để công kích. Sau khi lại một lần nữa nén ép bán thần vực sáu loại thuộc tính, sức mạnh chém ra quả thực đã mạnh mẽ tới mức giống như trời long đất lở.
Nói cách khác, cỗ sức mạnh này nếu đánh lên núi thì núi sẽ sụp đổ, nếu đánh xuống biển thì khắp biển nổi sóng thần.
Sự cường đại của sức mạnh này đã siêu vượt qua cực hạn cao nhất mà nhân loại có thể đạt tới, đã có thể tiếp cận tới uy lực của thần linh, cho dù là bán thần vực năm thuộc tính của Nuke Te cũng không thể chống đỡ, huống chi trong lòng hắn còn tồn tại một sự sợ hãi đối với sức mạnh này, khiến cho hắn căn bản là không dám dễ dàng đụng chạm tới.
Nuke Te bất chợt hét lên một tiếng, cùng với tiếng hét này, lập tức có nhiều khí tức hùng mạnh tuôn ra từ tháp ma pháp.
Còn vị ngụy thần vong linh đã dẫn đường cho đám người Tiếu Ân tới kia lại như vừa mới tỉnh mộng, phóng ra bán thần vực, nháy mắt đã chắn giữa Tiếu Ân và Nuke Te.
Trong tay vị ngụy thần vong linh này, một đoàn năng lượng màu đen đã hình thành. Đây là pháp thuật mạnh nhất của hắn, tràn đầy năng lượng băng giá. Trước hôm nay, hắn chính là nhân vật sử dụng năng lượng đóng băng trác tuyệt nhất mà cho tới giờ cũng không có sai lầm.
Cho dù là các ngụy thần thượng cổ, sau khi cảm ứng được khí đông lạnh ngưng tụ trong tay hắn, đều phải tạm dừng một chút để chuẩn bị tinh thần ứng phó.
Một khắc khi khối khí lạnh màu đen kia xuất hiện, không khí xung quanh lập tức giảm xuống đến dưới không độ. Trên mặt đất, trên vách tường tháp ma pháp, thậm chí ngay cả trên thân thể mọi người dường như cũng đều kết một tầng khí đóng băng mỏng.
Bởi vậy, có thể thấy được, loại hàn khí này mạnh tới mức nào.
Nhưng một quyền ngưng tụ của Tiếu Ân cuối cùng đã đến.
Khi năng lượng của một quyền này va chạm với khối khí lạnh, thân thể vị ngụy thần vong linh kia đột nhiên chấn động một chút. Sau đó, hắn thấy khối khí lạnh màu đen hóa thành mưa bụi đầy trời, nháy mắt biến thành đất cặn.
Giống như bọ ngựa đá xe, khối không khí đông lạnh trong nháy mắt đã bị sức mạnh kia nghiền nát, không còn có thể trở thành một uy hiếp nào.
Ngay sau đó, không chờ ngụy thần vong linh kia kịp phản ứng lại, một kích này giống như lôi đình xuyên qua bán thần vực của hắn, xuyên qua cả thân thể hắn, với sức mạnh vẫn cường đại như thế, tốc độ vẫn nhanh như thế, dường như không bị ảnh hưởng chút nào tiếp tục oanh tới hướng Nuke.
ở giữa Tiếu Ân và Nuke Te, thân thể ngụy thần vong linh kia đã bắt đầu tiêu tán, giữa không trung phiêu phiêu những giọt năng lượng như những đốm lửa. Đó là cảnh linh hồn bị nát vụn.
Phàm là bất cứ vật gì tiếp xúc với sức mạnh một quyền đó của Tiếu Ân đều bị sức mạnh ẩn chứa trong đó nghiền thành phấn, không ngờ ngay cả linh hồn cũng không may mắn thoát khỏi.
Đến lúc này, Follett Wright và Matt Lazo cũng tung ra hai công kích, đồng thời, trong lòng họ đánh giá Tiếu Ân cũng cao thêm một bậc. Đương nhiên, sự cảnh giác như có như không cũng tăng lên một chút.
Nếu một quyền ngưng tụ sức mạnh vô cùng này đánh tới chính mình thì bọn họ chống đỡ được sao?
Sắc mặt Nuke Te trong nháy mắt có vẻ sầu thảm. Thấy được thuộc hạ trung tâm nhất của mình trong nháy mắt đã bị giải quyết, trong lòng hắn cũng khó có thể tránh khỏi dâng lên một cảm giác thỏ chết hổ khóc.
Thậm chí hắn còn hối hận vì sao lại không lưu lại thêm vài ngụy thần thượng cổ bên người. Nếu có thêm mấy người như vậy khẳng định có thể cầm chân Tiếu Ân một lúc.
Chỉ cần không phải trực tiếp đối mắt với bán thần vực lực lượng, hắn sẽ không e ngại bất cứ kẻ nào.
Nhưng đáng tiếc chính là, vì mảnh vỡ thần cách trên người, vì hắn đã chuyển hóa thần tính thành công, nên cũng không dám để lại cao thủ thần cấp là ngụy thần thượng cổ bên người. Nếu không, nếu người bên cạnh có dị tâm, đối với hắn mà nói, làm sao thoát được một tai họa thật lớn.
Tuy nhiên, tới lúc này, khi đối mặt với bán thần vực của Tiếu Ân, mặc dù trong tháp ma pháp còn có chín ngụy thần vong linh và vong linh cấp bậc quân vương vong linh, nhưng hắn cảm giác như thế cũng rất bất đắc dĩ, dường như giữa đất trời cũng chỉ còn lại một mình hắn cô độc.
-Ầm...
Khí quanh thân hắn lại một lần nữa bùng nổ, khối không khí bùng nổ kia dường như có linh tính, giống như đại mãng xà hướng về phía Tiếu Ân. Nhưng khi uy lực của lực lượng bán thần vực lan đến gần nơi này, khối không khí đó lại như tuyết đọng dưới ánh mặt trời chói chang, hoàn toàn tan biến.
Nhưng chỉ trong một nháy mắt công phu này, Nuke Te đã liều lĩnh bay ra ngoài thung lũng.
Bất kể là tấn công tinh thần của Follett Wright hay lĩnh vực vô tận của Matt Lazo, trong nháy mắt khí bạo cũng mất mục tiêu, bởi chất dẫn giữa không gian dường như cũng đều loạn cả lên, khiến cho bọn họ căn bản là không nắm chắc được hành tung thực sự của đối phương.
Chỉ có khi sức mạnh cường đại không giảng đạo lý kia của Tiếu Ân đánh tán loạn dòng khí, không ngờ Nuke Te đã chạy thoát.
Lần này, ngay cả Follett Wright cũng có chút không thể tin vào hai mắt mình.
Với thân phận, địa vị và thực lực hùng mạnh của Nuke Te, vừa mới tiếp xúc nháy mắt đã khiến hắn bỏ chạy, ngay cả chút dũng khí tiếp chiêu cũng không có. Điều này, bất kể xét từ góc độ nào mà nói, đều là chuyện không có khả năng. Nhưng vấn đề là sự tình quỷ dị không thể tin nổi này đã ngang nhiên xảy ra trước mắt, khiến cho tự trong đáy lòng hắn sinh ra một cảm giác vô lực, trên mặt cũng có một tia cười chua xót.
Lần đầu tiên hắn nhận ra dường như chính mình cũng không thể nắm giữ được toàn bộ trận chiến này.
Nuke Te trong tình huống tuyệt đối không ổn, không ngại hy sinh tính mạng thủ hạ, không tiếc liên tiếp hai lần bạo bán thần vực của mình, điều duy nhất hắn muốn là thoát khỏi giằng co của ba người bọn họ. Lúc này tuy đã thành công, nhưng chỉ sợ cái giá hắn phải trả cũng sẽ không nhỏ, điều này, có thể thấy được từ những vết máu nhàn nhạt lốm đốm từ vết thương trên thân thể hắn.
Uy thế của lần bạo thứ hai quả thật không phải nhỏ, thân thể hắn cũng khó có thể chịu đựng được.
Tuy nhiên, chỉ cần có thể né tránh những người này, tránh được sức mạnh này, thì cái giá phải trả lớn như thế cũng hoàn toàn xứng đáng.
Khi hai bên đối chiến, nếu có một bên đột nhiên không có tin tưởng thủ thắng, thì thế bại sẽ như núi lỡ, nếu đã có hướng tàn, thì ngoại trừ thần tích giáng lâm, nếu không sẽ thấy khó có thể hòa nhau.
Với cảnh giới đã tới đỉnh cao ngụy thần của Nuke Te, kinh nghiệm chiến đấu vô số năm của hắn, nếu bình tĩnh chiến đấu với đám Tiếu Ân một trận tuy khẳng định không thể chiến thắng bốn lĩnh vực chí tôn, nhưng tự bảo vệ mình, thủ hộ một hai ngày không thành vấn đẻ.
Chỉ cần hắn ra lệnh tập hợp, để cho mấy trăm ngụy thần vong linh kia liều mạng quay về vội, thì bất kể đám người Tiếu Ân có mạnh thế nào cũng chỉ có đường chạy trối chết.
Đây đúng là kết quả mà Follett Wright đã tính trước, cũng là nguyên nhân hắn yêu cầu phải đánh lén.
Bởi vì nếu quang minh chính đại mà đánh tới, khẳng định bọn họ không thể được đền bù tâm nguyện
Nhưng mặc cho là ai cũng không từng nghĩ tới, trong lòng ngụy thần lâu đời đã từng trải qua đại chiến chúng thần xưa kia, bán thần vực lực lượng lại là một thứ rất đáng sợ.
Sau khi thấy bán thần vực lực lượng, phản ứng đầu tiên cũng là duy nhất của Nuke Te là bỏ chạy, dấu ấn khủng bố đã khắc vào tận trong xương tủy khiến hắn không làm sao có thể có lựa chọn thứ hai.
Một đoàn bóng đen dường như bay loạn ra khỏi thung lũng, cỗ khí thế kia thật là một cảm giác nuốt cả núi sông, có điều người toát ra khí thế này lại là đang liều mạng bỏ chạy, khiến người ta khó có thể tin được.
Ngay khi bóng đen đó sắp bay ra khỏi thung lũng, một đạo ánh sáng lao tới còn nhanh hơn, dừng lại ở cửa thung lũng.
Đối diện với khí thế hùng mạnh che trời phủ đất kia, đạo ánh sáng nọ chợt bạo, không ngờ ở ngay cửa cốc bày ra vô số quang ngân, mỗi quang ngân lại khoách tán ra, lập rức biến thành vô số khe nứt không gian.
Khe nứt không gian đó tuy thật nhỏ hẹp và dài, nhưng lấp lánh tản khắp cả cửa thung lũng.
Nuke Te đang chạy trốn như điên chợt ngừng lại, khi đang bay nhanh như thế đột nhiên dừng lại mà không có chút dấu vết trở ngại khó khăn gì.
Trình độ nắm chắc năng lượng của mình này đã đạt tới cảnh giới khiến nguời ta chỉ dám nhìn.
Bốn người Tiếu Ân tuy có được bốn lĩnh vực mạnh nhất, nhưng ở phương diện này, còn xa không thể đạt tới cảnh giới khéo như ý như vậy.
Có lẽ, thông qua năng lực tính toán cực siêu của Nhất Hào, Tiếu Ân cũng có thể làm được như thế, nhưng cũng không tự nhiên chính xác như của đối phương.
Đối mặt với một lượng khe nứt không gian nhiều như thế, ở nơi này sợ là chỉ có duy nhất một người là có thể không cố kỵ mà tiến lên, bởi vì tính đặc thù của bán thần vực lực lượng có thể lấp kín cả vào các khe nứt không gian nào.
Nhưng ngoại trừ Tiếu Ân, cho dù là Nuke Te cũng không dám làm cái chuyện điên rồ này.
Sau khi khựng lại một chút, một cổ năng lượng dao động khác thường nhộn nhạo đi ra từ người Nuke Te.
Nhưng, ngay trong nháy mắt trước trước khi dao động đó xuất hiện, đám người Tiếu Ân liền cảm ứng được tinh thần dao động của Nuke: tiêu tám thần tính cảm nhiễm lực (thần tính lực cuốn hút).
Mọi người lập tức cảnh giác, vòng bảo hộ trên người cũng dày thêm một tầng, sau đó bọn họ liền cảm ứng được cỗ năng lượng dao động dị thường này.
Trong lòng ba người đều thầm cảm thấy may là Follett Wright thuộc đội ngũ bọn họ, chỉ ra thủ đoạn đối phương sẽ sử dụng. Hắn có thể đưa ra được phán đoán trước một bước như vậy, nếu không bọn họ thực đúng là sẽ xem nhẹ loại cảm ứng nhỏ bé không đáng kể này, dường như chỉ như dư chấn năng lượng khi một năng lượng nào đó va chạm mà thôi.
Trong mấy người bọn họ, ngay cả là Tiếu Ân đã từng đụng qua một lần nữ thần Ánh Trăng giáng lâm, và cùng liên thủ với hai đại truyền kỳ giết được thần linh, cho tới bây giờ cũng không thử qua công kích thần tính.
Cho nên tuy đã được Follett Wright nhắc nhờ, mấy người bọn họ cũng không làm ra phòng hộ hữu hiệu nhất, chỉ có thể yên lặng chờ đợi, và chủ động dùng năng lượng mạnh nhất của mình công kích.
Tiếu Ân hít sâu một hơi, lần thứ ba dồn bán thần vực lực lượng lên nắm tay trái.
Hắn đã sắp đánh ra quyền thứ ba. Trước khi đánh ra quyền này hắn đã điều động tất cả bán thần vực lực lượng quanh thân có thể có, nén ép lại. Hắn có chút nắm chắc sức mạnh ẩn chứa trong quyền này tuyệt đối có thể khiến cho đối phương cả đời không quên.
Nhưng đúng lúc này, cỗ tinh thần dao động nhàn nhạt kia lại dường như là một loại năng lượng thuộc tính khác đã tới.
Động tác của Tiếu Ân lập tức hơi cứng lại, trong lòng hắn đột nhiên nhận ra phải chiếm lấy tất cả, không chỉ có thần tính đúng loại, còn có thần cách của đối phương, thậm chí là toàn bộ tài sản của hắn.
Ba người Matt Lazo vừa cùng mình kể vai chiến đấu đột nhiên nhìn đáng ghét hẳn lên, bởi vì sau khi đánh giết Nuke Te rồi, bọn họ sẽ cùng chia bảo bối với mình. Nếu lúc này mà giết ba người họ đi thì chẳng phải bảo bối sẽ đều thuộc về mình hết sao...
Ý nghĩ này giống như một khối u ác tính, ở trong đầu hắn không ngừng bành trướng, khiến cho hắn khó có thể điều khiển hành động.
Tay Tiếu Ân hơi nun run, một quyền này của hắn hơi khựng lại giữa không trung một chút, nếu không phải năng lực tự điều khiển mạnh đến đỉnh điểm, chỉ sợ một quyền này gần như đã dời đi.
Không chỉ có một mình Tiếu Ân như vậy, động tác của ba người còn lại cũng đều khựng lại một chút, trong mắt mọi người đều có một tia cảm giác khác thường.
- Thần tính tấn công, cẩn thận, đây là thần tính hắc ám tham lam.
Sắc mặt Follett Wright mơ hồ trắng ra, hắn cũng không dùng dao động của lực lượng tinh thần mà truyền đạt, mà sử dụng giọng nói như lôi đình mà gào lên.
Áp chế trong lòng đột nhiên như nước suối chảy ra.
Ý niệm lúc này trong đầu hắn chính là tụ tập toàn bộ sức mạnh tinh thần lại, chờ đợi thừa dịp khi đồng đội đánh chết Nuke Te, đột nhiên tập kích họ, đợi tới khi bọn họ lưỡng bại câu thương sẽ thu lại hết tất cả.
Ý nghĩ này, ngoại trừ thánh nhân, tất cả mọi người cũng đã từng có. Chẳng qua là bởi vì đủ loại nguyên nhân mà bị áp chế ở nơi sâu nhất trong tâm mà thôi.
Nhưng đúng khắc này, nó lại bị sức mạnh thần tính câu dẫn ra, và không ngừng khuếch đại.
Nhân tính và lý trí giao chiến kịch liệt. Chiến trường này tuy không có khói thuốc súng và năng lượng cường đại va chạm nhau, nhưng đối với bản tâm của mấy người bọn họ mà nói, quả thật một chút cũng không kém sinh tử đại chiến với Nuke Te.
Tiếu Ân hít một hơi thật sâu, chợt hét to một tiếng như sấm sét giữa trời quang, màn sương mù màu xám quanh thân hắn sau khi dừng lại một chút lập tức tiêu tan toàn bộ. Trước mặt hắn, thậm chí còn có thể dùng mắt thường mà nhìn thấy từng cơn sóng năng lượng mạnh mẽ khuếch tán về phía trước, đó là vì sức mạnh quá sức cường đại, không ngờ ngay cả không gian cùng không chịu được mà nổi lên từng đợt.
Nếu uy lực của tiếng hét này lớn hơn một chút thôi thì lúc này sẽ hình thành liên tiếp khe nứt không gian.
Chỉ bằng công kích sóng âm đã có thể đạt tới bậc này, ma pháp âm hệ của Tiếu Ân đã siêu vượt qua uy lực tiếng rồng gầm mà Hắc Long Vương, Hắc Toàn Phong và cả Long tộc.
Theo một tiếng hét này, hai mắt Tiếu Ân trợn lên, giống như Kim Cương trừng mắt gắt gao nhìn về phía trước.
Thân mình Nuke Te chợt lạnh, trong miệng hắn tràn ra một tia máu màu đen.
Hắn sử dụng sức mạnh tinh thần, khuếch tán sức mạnh hắc ám tham lam, nháy mắt đã khiến cho tâm tình đám người Tiếu Ân trở nên cực kỳ nguy hiểm.
Nhưng thế nào hắn cũng không ngờ, Tiếu Ân nếu không bị hấp dẫn tới tận nơi sâu nhất trong lòng thì cũng không có được âm thanh phẫn nộ đến thế.
Dưới sự tấn công của âm thanh phẫn nộ này, dao động thần tính của hắn lập tức bị đả kích nghiêm trọng.
Năng lượng thần tính khuếch tán dưới sự tấn công của sóng âm đã tan thành mây khói, không bao giờ phục hồi lại.
Năng lượng thần tính hắn phóng xuất ra cứ như vậy dễ dàng bị âm ba của Tiếu Ân tấn công mà xung tan, giống như năng lượng khuếch tán, năng lượng thần tính của hắn cũng đã bị thương nặng, công lao tân tân khổ khổ tích tụ năng lượng nháy mắt sụp đổ, biến thành nơi suy yếu nhất.
Do thần tính và bản thân của chúng có quan hệ mật thiết, song phương thậm chí còn có thể nói là một mạng đồng thể mà tồn tại.
Muốn đạt được thần cách và thần tính của thần linh, nhất định phải giết chết vị thần linh
kia.
Bởi vậy có thể thấy được, hai thứ này, đối với thần linh, có tác dụng biết bao nhiêu.
Nuke Te cũng không phải thần linh, nhưng hắn đã chuyển hoán thành công thần tính, uy lực thần tính cũng cực kỳ mạnh, khi được phóng thích có đủ uy năng để thay đổi tất cà. Tuy so với việc thần linh tự bạo thần cách thì thủ đoạn có kém một tí, nhưng phóng thích thần tính cũng là một đòn sát thủ phi thường mạnh.
Nhưng lúc này Nuke Te đã thất bại!
Sức mạnh thần tính không ngờ bị người ta phá vỡ, chẳng qua chỉ là ngửa mặt lên trời rống to một tiếng như sấm sét giữa ban ngày, đã đánh tan tất cả năng lượng thần tính hắn phóng thích ra bên ngoài gần như không còn.
Cho nên bản thân Nuke Te cũng đã bị thương nghiêm trọng, hơn nữa, dưới sự hạn chế của thương thế đó, trong một thời gian ngắn vài thần tính không thể dùng.
Hơn nữa thân thể hắn vốn đã lên cao sắp vượt qua khe nứt không gian dừng lại giữa không trung, cứ như vậy như diều đứt dây mà rơi xuống. Ý niệm duy nhất trong đầu hắn là, hóa ra bán thần vực lực lượng không ngờ có thể đánh được cả sức mạnh thần tính!
Một khắc thân thể hắn chạm đất, cảm giác mê muội mãnh liệt kích thích mỗi tế bào của hắn, đó là thương tổn vô tận của tiếng hét như rồng gầm kia.
Mấy người Matt Lazo sau khi nghe được tiếng rống long trời lở đất kia, cái ý niệm tham lam bốc lên tự đáy lòng kia nháy mắt đã biến mất. Sau khi sức mạnh thần tính mất đi, tất cả đều đã khôi phục bình thường.
Động tác của bọn họ không chậm trễ, một khi đã khôi phục được một ít lập tức tham gia chiến đấu.
Khe nứt không gian của Purcell hắc động vô tận của Matt, còn có tinh thần tấn công của Follett Wright, nháy mắt đều tập trung đánh tới Nuke Te.
Khi các đòn tấn công đều như nguyện trúng đích trên thân thể Nuke Te, bọn họ còn có chút khó tin. Từ khi nào người này không ngờ lại giống như một thi thể bình thường, không ngờ lại để cho bọn họ dễ dàng công kích thành công.
Nhưng bọn họ lập tức phát hiện công kích của mình cũng không thực sự chạm tới người kia, bởi trên người hắn có một vòng năng lượng dày như áo giáp bảo vệ.
Năng lượng hộ thuẫn của năm loại thuộc tính dung hợp, cho dù là công kích mãnh liệt của ba người bọn họ, không ngờ cũng không thể thực sự đả thương mảy may đến người nọ.
Nhưng ngay đúng giờ phút này, một sức mạnh dày như núi từ trên trời giáng xuống, đè nát tất cả, phá hủy tất cả.
Ngay cả vòng bảo hộ của năm loại thuộc tính cũng không chịu nổi một kích.
Dung hợp thêm mỗi một bán thần vực khó khăn lại càng lớn, nhưng uy lực cũng lại càng tăng cường không thể tin nổi.
Bán thần vực lực lượng này là do sức mạnh sáu thuộc tính bất đồng tạo thành, sau vô số lần nén ép đã sớm có một uy lực siêu cấp hùng mạnh.
Bán thần vực năm loại thuộc tính có thể chống đỡ được các phương thức công kích khác, nhưng gặp sức mạnh sáu loại thuộc tính ngưng hợp còn mạnh hơn nó, lại càng bá đạo hơn nó, sẽ không chống đỡ nổi.
Trong nháy mắt vòng bảo hộ kia vỡ tan, toàn bộ công kích đã rơi xuống thán thể Nuke Te.
Vị ngụy thần trăm vạn năm này, thân hình nhanh chóng trướng lớn, ngay sau đó là khô quắt lại, nháy mắt trở thành một đống thây khô.
Nhưng ngay trong một khắc đó, Nuke Te quay đầu về phía Tiếu Ân, trong đôi mắt ấy tràn đầy sự kinh hãi và không thể tin nổi.
Dường như hắn có chết cũng không thể tin, chính mình sẽ bị một ngụy thần nắm giữ thần vực sáu loại cường sát.
Nhìn ánh mắt cuối cùng kia của hắn, trong lòng Tiếu Ân mờ mịt.
Sau đó, xuất hiện mười đốm sáng lấp lánh nhộn nhạo từ trên người Nuke, dường như bắt cứ lúc nào cũng có thể biến mất không thấy tung tích.
Thần niệm của mấy người Tiếu Ân nháy mắt đã lên tới đỉnh, luống cuống tay chân nhận lấy mười đốm sáng này.
- Giết! Một kẻ cũng không tha!
Follett Wright lên tiếng nhắc nhở mọi ngươi.
Lúc này, bao gồm cả Tiếu Ân, bọn họ phân thành bốn hướng chém giết tất cả các vong linh ở bên cạnh chứng kiến ngay tại chỗ.
Tuy rằng cũng có một chút vong linh thông minh một chút muốn chạy tán ra, nhưng bọn họ rất nhanh đã phát hiện, càng muốn thoát mau sẽ càng bị giết mau.
Lĩnh vực tốc độ của Purcell cũng không phải là để ngắm.
Trước đó để hắn lưu lại ở ngoài tháp ma pháp là vì muốn để cho hắn quan sát nhân số đối phương một chút. Nếu đánh lén thành công, lấy được chiến lợi phẩm, tiếp theo sau đó chính là đồ sát.
Trong tất cả vong linh này, không thể có một vong linh có thể sinh tồn, thậm chí ngay cả linh hồn của chúng cũng phải tiêu diệt.
Bởi vì bọn họ không thể để cho ai biết chuyện này là mình làm, tuyệt đối không thể!
Nuke Te có thể điều động hơn một ngàn ngụy thần ra sức cho hắn, như vậy, thế lực thực sự mà hắn nắm giữ tất nhiên không phải nhỏ, không ai muốn trong tương lai sẽ phải nghênh đón sự trả thù của lực lượng hắc ám ấy. Cho nên ngay cả là Tiếu Ân, khi làm công việc giải quyết hậu quả bất đắc dĩ này cũng không dám có chút lưu tình.
Bởi vì hắn biết, nếu hôm nay mềm lòng, có lẽ chính là khởi đầu cho tai họa sau này. Một khi nghĩ đến những người trong tháp ma pháp đó, hắn xuống tay lập tức ác liệt hơn, sắc bén hơn.
Lúc này bốn lĩnh vực chí tôn đối phó với ngụy thần vong linh bình thường và quân vương vong linh, tốc độ này so với dùng dao chém cỏ cũng không chậm hơn bao nhiêu.
Nhiều vong linh như vậy ở trước mặt bọn họ giống như rơm rạ đồng loạt ngã xuống, không ngờ không có mấy kẻ có được nửa điểm thực lực mà chống đỡ.
Ánh mắt của họ cũng rất nhanh đạt thành, chỉ một lát công phu, cả thung lũng đã trở thành vùng đất chết. Cho dù là ngay cả vong linh cũng không có một nơi mà chết.
- Tìm hết ra. Phá.
Tiếng nói của Follett Wright lại một lần nữa vang lên.
Thanh âm lạnh như băng không chút lưu tình vang vọng lại giữa vùng thung lũng trống trải. Vẫn như trước, không ai phản đối. Mọi người lục soát một vòng quanh khắp thung lũng, rất nhanh đã rời khỏi đây.
Sau khi bọn họ đi ra, tháp ma pháp to lớn ầm ầm sập, khắp thung lũng cũng đã bị đất đá rơi xuống mà đổ nát. Cho dù là Tiếu Ân đến đây, đùng đến năng lực quay chụp của Nhất Hào cùng không thể tìm ra ở nơi này đến tột cùng đã xảy ra chuyện gì.
Đương nhiên, bọn họ cũng không ngu ngốc đến mức hy vọng các ngụy thần vong linh đó tin tưởng thống soái của chúng bị chết là do núi đè.
Mục đích duy nhất bọn họ làm như vậy là xóa toàn bộ manh mối ở đây, không bao giờ có khả năng tìm ra được nguồn gốc.
Trong một khu rừng thật xa thung lũng, đám người Day Ville đã sớm dựng một căn phòng tạm trên thân cây.
Ánh hào quang mặt trời len qua kẽ lá xuyên xuống mặt đất, bụi đất trong rừng như đàn ong mật bay múa trong những cột sáng. Sau khi đám người Tiếu Ân đến, năm người Day Ville lập tức vô tư nhường phòng, và phụ trách cảnh giới tứ phía.
Có năm vị ngụy thần liên thủ cảnh giới, phóng chừng cũng không có bao nhiêu người có thể lén vào trong.
Trong phòng, đám người Tiếu Ân lẳng lặng ngồi nhìn nhau. Tuy vừa mới trải qua một hồi tuyệt sát tuy ngắn ngủi nhưng bọn họ vĩnh viễn khó có thể quên được, nhưng quan hệ của bổn người họ cũng không hòa hợp hơn, mà lại mơ hồ có một cảm giác xa lạ.
Follett Wright nhìn mọi người, từ từ nói:
- Thần tính tham lam hắc ám quá nhiên là một vũ khí vô cùng lợi hại.
Khuôn mặt màu lam của Matt Lazo nổi lên một tia sắc thái kỳ dị:
- Thần tính là thế nào? Khẳng định ta có thể mạnh hơn.
Follett Wright cười ha hả:
- Đương nhiên ta tin tưởng ngài, tuy nhiên, nếu chuyện này đã kết thúc, ta nghĩ mọi người có thể thực hiện ước định thôi.
Tiếu Ân không lên tiếng, giơ tay lên một chút, trong tay hắn lập rức xuất ra ba đốm sáng, trong ba đốm sáng này có hai là phát ra uy lực hùng mạnh chính là mảnh vỡ thần cách, nhưng trên hai mánh vỡ thần cách này lại nhàn nhạt mang theo một tia khí đen. Hiện giờ Tiếu Ân đã hiểu được, mảnh vỡ thần cách như vậy chỉ có thể cho thần linh hệ hắc ám sử dụng, nếu thần linh hệ trung lập và hệ quang minh muốn sử dụng mảnh vỡ thần cách như vậy, nhất định phải dùng một lượng lớn tín ngưỡng lực tẩy sạch dấu vết hắc ám trong đó.
Còn lượng lớn ấy là lớn đến cỡ nào, không phải điều Tiếu Ân có thể biết được. Bất quá theo lời của Follett Wright, dường như đại lượng này phải dùng đến “hải hà” mà hình dung.
Ngoại trừ hai mảnh vỡ thần cách này còn có một điểm sáng, điểm sáng này ảm đạm mờ nhạt như một tầng sắc màu mờ ám, khiến cho người ta thấy ghê rợn.
Đây là thần tính, là thần tính sau khi chuyển hóa hoàn toàn bán thần vực, là thần tính đã từng mang đến đại phiền toái cho bọn hắn, thiếu chút nữa đã để cho Nuke Te thoát thân.
Dùng thần tính công kích thực ra đã vượt qua phạm trù nhân loại có thể ứng phó.
Đương nhiên, trong tình huống bình thường, cũng không có thần linh nào dám đem thần cách và thần tính ra mà dùng như vũ khí, thậm chí tuyệt đại bộ phận thần linh còn vĩnh viễn lưu thần tính lại ở quốc gia của mình.
Bình luận truyện