Dị Giới Chi Quang Não Uy Long
Quyển 8 - Chương 10: Lòng Thần không đủ rắn nuốt voi
Bởi vì khí tín ngưỡng quá mức mỏng manh liền đại biểu trong Thần quốc cũng không có bao nhiêu tín đồ trung tâm mà tạo thành nguyên nhân này. Vậy chủ nhân Thần quốc này là một Thần linh vừa mới thăng tiến, không biết tính tàn khốc của Thần giới, hoặc là một vị Thần linh vừa mới trải qua một trận đại chỉến.
Bất kể kết quả cuối cùng trận chỉến này thế nào, Thần quốc này đều sẽ gặp đả kích trí mạng, thực lực sẽ giảm xuống một mức độ cực kỳ thấp kém.
Dưới tình huống như vậy, tự nhiên sẽ không thiếu Thần linh muốn thừa cơ hội bỏ đá xuống giếng.
Cho nên, một khi phát hiện loại Thần quốc này, lập tức sẽ đưa tới một đám cường đạo như cá mập biển sâu.
Sau khi Cự Ma Thần thăng tiến thành Thần, một mực đều một mình khắp nơi, chính sách tuyệt đối là bế quan tỏa cảng không giao du với Thần linh khác.
Nhiều năm như vậy, dưới sự cẩn thận của hắn quả thật tránh được tuyệt đại đa số Thần linh rình mò. Nhưng lúc này đây dường như là bất kể thế nào cũng không tránh khỏi.
Một tháng trước, Cự Ma Thần liền cảm ứng được một cỗ Thần niệm cường đại tập trung chặt chẽ Thần quốc của hắn.
Trước kia cũng từng xảy ra rất nhiều chuyện như vậy, Cự Ma Thần lập tức lấy uy năng cường đại phân bố dày đặc ở ngoài Thần quốc, đẩy ngược toàn bộ những Thần niệm muốn xâm nhập.
Chỉ bằng vào quy mô Thần quốc của Cự Ma Thần nằm trong khoảng bậc thấp đỉnh và bậc trung sơ cấp, chỉ có điều vì Cự Ma Thần trời sinh cẩn thận cho nên một khi có khả năng tới gần Thần quốc của một Thần linh bậc trung liền lập tức điều khiển Thần quốc chạy xa, vĩnh viễn không cho Thần linh bậc trung hoặc bậc trung trở lên có cơ hội chạm mặt.
Về phần Thần linh bậc thấp nhỏ yếu, vậy không cần để ý nhiều, Cự Ma Thần thân là hắc ám đứng đầu trong tương lai, còn không đến mức nghèo túng đến mức độ này.
Cho nên, vừa cảm ứng được có một vị Thần linh nào đó sử dụng Thần niệm xâm lấn, Cự Ma Thần lập tức không chút khách khí đuổi đi.
Đây là một cảnh cáo, cũng là một loại phương pháp biểu hiện thực lực.
Cho Thần linh khác cảnh cáo chính là: Chẳng sợ tổng thể lực lượng Thần quốc này yếu đi một chút, nhưng thực lực chủ nhân Thần quốc cũng không có bị ảnh hưởng bao nhiêu, đồng dạng vẫn có Thần lực và uy năng cường đại.
Đặc biệt là số lượng Thần cách trong cơ thể Cự Ma Thần có được vượt rất xa Thần linh bậc thấp, cho nên khi hắn phóng thích uy năng, chấn động tạo thành đối với Thần linh bậc thấp thậm chí cũng không yếu hơn Thần niệm của Thần linh bậc trung bao nhiêu.
Như vậy, đám Thần linh nhỏ yếu và bậc thấp muốn nhòm ngó căn bản đều vứt bỏ ý đồ đối với Thần quốc này, hơn nữa tuyệt đại đa số sẽ xoay người đi mất không muốn xảy ra xung đột với chủ nhân Thần quốc này.
Dù sao, một Thần linh bậc thấp đỉnh tiếp cận với Thần linh bậc trung, bất kể hắn suy yếu đến mức độ nào đều rất khó bị Thần linh bậc thấp hủy diệt.
Nhưng lúc này, thủ pháp mà Cự Ma Thần vẫn sử dụng từ đầu đến nay lại mất linh.
Ở bên cạnh bọn họ, một Thần quốc bậc thấp thủy chung không nhanh không chậm đi theo. Đây là một loại khiêu khích, cũng là một loại tư thế, nói rõ chính là muốn thừa dịp ngươi bệnh, lấy mạng ngươi.
Tiếu Ân và Cự Ma Thần tuy rằng căm tức, nhưng bọn họ cũng không lỗ mãng mà chậm rãi trải qua Thần niệm va chạm mới hiểu được rất nhiều thứ.
Ở trong Thần giới, chỉến tranh giữa Thần linh tuyệt đối không phải là một chuyện giản đơn như vậy.
Trừ khi thực lực đã tới một mức không thể nghịch chuyển, giống như ngày trước Thần Vương Odin Lage ức hiếp Thần linh bậc trung Nuo Weijia. Mà trong chỉến tranh giữa Thần linh cùng cấp bậc, hai bên đều rất cẩn thận, không dám có chút liều lĩnh.
Có đôi khi vì muốn chiếm hết Thần cách đối phương, chiến tranh như vậy sẽ kéo dài mấy vạn, thậm chí mấy chục vạn năm.
Đương nhiên, chỉ cần cuối cùng có thể thắng lợi, chỉếm được Thần cách của đối phương vậy hết thảy đều đáng giá.
Vị Thần linh bậc thấp kia cùng Cự Ma Thần dò xét lẫn nhau vẫn không chiếm được tiện nghi gì, mà ngược lại trong lúc vô tình hoàn toàn để lộ hết nội tình của mình.
Không có biện pháp. Một Thần linh hắc ám bậc thấp bình thường nếu là so về mặt Thần niệm cường đại và vận dụng thì làm sao có thể so sánh với vị hắc ám đứng đầu trong tương lai. Nếu vậy, Cự Ma Thần có chín linh hồn và chín Thần cách thấp kém đã trải qua ngưng luyện cũng nên tự bạo.
Tiếu Ân yên lặng nhìn chăm chú vào hình ảnh phía trước, nói:
- Thần linh bậc thấp này cũng là một vị Thần linh hắc ám, hơn nữa thực lực hắn chắc là sắp tiến vào bậc trung hả.
Cự Ma Thần như cười như không:
- Nếu không có gì ngoài ý muốn, nếu hắn nuốt được chúng ta, vậy chỉ cần hơn vạn năm nghỉ ngơi vậy thì trở thành Thần linh bậc trung là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Lực lượng Thần niệm mà Cự Ma Thần biểu hiện ra kỳ thật chỉ hơn Thần linh kia một chút. Mà đây chính là nguyên nhân lớn nhất mà Thần linh bậc thấp kia giằng co với Cự Ma Thần.
Nếu hắn thật sự thắng lợi trong chiến tranh với Cự Ma Thần và chiếm được Thần cách trên người Cự Ma Thần, như vậy sau khi hắn hấp thu xong liền có thể thoát khỏi thân phận Thần linh bậc thấp xấu hổ mà thăng lên bậc trung.
Đương nhiên, muốn thắng một vị Thần linh có Thần niệm dường như mạnh hơn mình một chút, đó cũng là một chuyện mạo hiểm cực đoan. Nếu không phải khí tín ngưỡng tràn ngập trong Thần quốc của Cự Ma Thần thật sự quá mỏng manh, hắn cũng tuyệt đối không lựa chọn thực hiện loại cách thức được ăn cả ngã về không này.
Chẳng qua là mê hoặc của việc làm một lần ăn cả đời trở thành Thần linh bậc trung thật sự quá lớn, cho dù là Thần linh cũng không thể từ chối.
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, nói:
- Thời gian chúng ta thành thần quá ngắn, nếu lại có thể phát triển một đoạn thời gian, phỏng chừng hắn không có lá gan này. Trận chiến tranh này cũng sẽ không cần thiết xảy ra nữa.
Sắc mặt Cự Ma Thần dường như lóe lên một tia đỏ bừng, rơi vảo trong mắt Tiếu Ân không khỏi bật cười trong lòng.
Khi Cự Ma Thần lần đàu tiên mở Thần quốc bởi vì không có gì tác động cho nên đã làm ra một vụ bê bối lớn, phạm vi Thần quốc to lớn không ngờ giống như đúc với đại lục Thần tạo.
Nhưng mà phạm vi lớn như vậy, trong mấy năm tín đồ trung tâm chỉ ở hàng trăm. Như vậy khí tín ngưỡng ở bên ngoài đến tột cùng mỏng manh đến mức nào là có thể biết được.
Tuy rằng cuối cùng hấp thu hơn ngàn vạn tín đồ nhưng thời gian dù sao cũng ngắn ngủi, căn bản không thể đưa tín ngưỡng lực chậm rãi lộ ra ngoài. Nếu đối phương biết được ở trong Thần quốc này có gần hai mươi triệu tín đồ trung tâm, hơn nữa còn đều kế thừa từ Thần linh bậc trung, như vậy vị Thần linh kia chỉ sợ không dám có ý đồ gì nữa.
Cự Ma Thần vung bàn tay to:
- Mấy năm nay ta trốn đông trốn tây, cũng thật sự là nhịn quá đủ rồi. Đã có loại đui mù này đưa tới cửa, vậy thì cho hắn hoàn toàn ở lại đi.
Tiếu Ân hơi trầm ngâm, nói:
- Bình tĩnh. Đừng quên, chúng ta khác với bọn họ. Thần cách đối với chúng ta vô dụng. Xảy ra chiến tranh Thần linh là một chuyện ngu ngốc nhất.
Sát khí trong mắt Cự Ma Thần dần biến mất, chậm rãi gật đầu nói:
- Đúng vậy. Loại chiến tranh này không hề có giá trị.
Nếu để Thần linh khác nghe được bọn họ nói chuyện khẳng định sẽ ngã nhào lập tức.
Chiến tranh giữa Thần linh, có tám chín phần đều là vì Thần cách của đối phương mà ra. Đây là một loại tham lam, nhưng cũng đồng thời là vì tìm kiếm không gian sinh tồn càng rộng lớn mà nhất định phải phát động chỉến tranh.
Dù sao, trong Thần giới, nếu không cố gắng nâng cao thực lực của mình, như vậy khi ngươi gặp được kẻ càng cường đại hơn, vận mệnh của ngươi được quyết định bởi một ý niệm của người ta.
Hai mắt Cự Ma Thần đột nhiên híp lại, gõ nhẹ lên mặt bàn bằng ngọc trắng trước mặt. Các tín đồ trong Thần điện đều lui xuống chỉ còn lại hai người bọn họ.
Một cỗ Thần niệm cường đại từ Thần quốc xa xa truyền tới. Đây là Thần niệm của Thần linh đối diện, ngừng lại trước Thần quốc của Cự Ma Thần.
Chẳng qua lúc này địch ý trong Thần niệm dường như đã bớt một chút, cũng đưa ra đề nghị giao lưu với nhau.
Cự Ma Thần kinh ngạc liếc mắt nhìn Tiếu Ân.
Nếu hai người bọn họ cách xa nhau tự nhiên không thể biết ý tưởng và cảm thụ của nhau, nhưng lúc ngồi mặt đối mặt như vậy gần như là cùng một người. Sở dĩ phải lấy hình thức đối thoại giao lưu, đó cũng là một thói quen, chuẩn bị cho ngày sau lộ mặt trước mặt các Thần mà thôi.
Cho nên Tiếu Ân lập tức liền thông qua cảm ứng của Cự Ma Thần đã biết địch ý suy yếu và yêu cầu phát ra trong Thần niệm đối phương.
Cự Ma Thần chần chờ một chút rốt cục mở ra một khe hở ngoài Thần quốc, lộ ra một thông đạo vào trong.
Mà thân thể Tiếu Ân trở nên mơ hồ rồi sau đó biến mất.
Nơi này dù sao cũng là Thần quốc của Cự Ma Thần, hơn nữa còn là Thiên Không Thần điện nơi quan trọng nhất trong Thần quốc. Muốn giấu một người tự nhiên là một chuyện dễ dàng.
Thần niệm đối phương rốt cục vào Thiên Không Thần điện, theo sau trước mắt Tiếu Ân và Cự Ma Thần lóe lên một đoàn tia lửa, một Thần linh hư ảo xuất hiện trước mặt bọn họ.
Ảo ảnh này cũng không phải hình chỉếu Thần linh, chỉ là một đạo Thần niệm biến hóa mà thôi. Dưới tình huống đối địch với nhau, chỉ có ngu ngốc mới đưa hình chiếu đến thần quốc của đối phương mặc người ta xử lý.
Bóng người kia cảm ứng bốn phía một chút, lại cảm ứng năng lượng hắc ám khổng lồ trên người Cự Ma Thần giống như đang tính toán chênh lệch giữa hai bên.
Giọng nói Cự Ma Thần lạnh lùng vang lên:
- Ngươi vì sao mà đến.
Thần linh hư ảo thu lại ánh mắt, nói:
- Ta vì chiến tranh hoặc hòa bình mà đến.
- Chiến tranh và hòa bình?
Trong mắt Cự Ma Thần xuất hiện một tia dao động kỳ dị khiến Thần niệm của vị Thần linh kia có chút kinh ngạc, không biết đây là như thế nào.
Đương nhiên hắn không có khả năng nghĩ đến trong Thiên Không Thần điện này không ngờ sẽ có bản thể của hai Thần linh.
- Chiến tranh thì sao, hòa bình thì thế nào?
Giọng nói Cự Ma Thần lại vang lên lần nữa, chỉ có điều cực kỳ bình thản dường như bàn luận với người khác cũng không phải chiến tranh giữa hai Thần linh mà như hỏi giá rau dưa ngoài chợ.
- Thần linh tôn kính ngài chắc là vừa trải qua một trận chiến tranh hả?
Giọng nói vị Thần linh kia như sấm vang lên, dẫn đến từng tiếng vọng trong Thiên Không Thần điện:
- Dưới tình huống như vậy, ngài nghĩ rằng còn có thể tiến hành một trận chỉến tranh nữa sao?
Cự Ma Thần trầm ngâm là bởi vì cơ hội giao tiếp với Thần linh khác không quá nhiều. Bất kể là Tiếu Ân hay là Cự Ma Thần cũng không biết đối phương có mục đích gì.
Thật lâu sau, Cự Ma Thần nói:
- Ta lại tiến hành một trận chỉến tranh dường như không cần các hạ lo lắng.
Nhưng lời này hắn nói cực kỳ mơ hồ, dường như thừa nhận Thần quốc của mình vừa mới trải qua một lần chiến tranh.
Hư ảnh vị Thần linh kia lập tức xuất hiện một tia dao động cực kỳ mỏng manh, đây là phản ứng duy nhất sau khi Thần niệm của hắn tiến vào nơi này.
- Các hạ, ý tứ lần này của ta đến đây, ngài cũng có thể đoán được mà...
Hư ảnh vị Thần linh kia dường như vô cùng vui vẻ nói:
-...Nếu có thể, ta cũng không hy vọng là địch của vị Thần linh cường đại như ngài. Ta có một đề nghị, nếu ngài có thể đáp ứng, ta có thể vì ngài cung cấp một thời gian bảo hộ, để cho ngài có đầy đủ thời gian khôi phục nguyên khí Thần quốc của ngài.
Tiếu Ân và Cự Ma Thần mơ hồ đoán được rốt cục đề nghị của đối phương là cái gì, trong lòng bọn họ không hẹn mà cùng phát ra một tia cười lạnh.
Tuy nhiên Cự Ma Thần vẫn không chút dao động như trước:
- Đề nghị của ngài là gì?
- Ta hy vọng được chia một nửa chiến lợi phẩm lần chiến tranh vừa rồi của các hạ.
Hư ảnh vị Thần linh kia nho nhã lễ độ nói.
Hư ảnh vị Thần linh kia nói tiếp:
- Có thể khiến cho Thần quốc của ngài bị tổn thất lớn như vậy, ít nhất cũng là một vị Thần linh bậc thấp nổi bật nhỉ. Cho nên, ta hy vọng có thể đạt được một Thần cách thấp kém. Chỉ vậy mà thôi.
Giọng nói Cự Ma Thần đột nhiên tràn ngập một loại ý tức trào phúng:
- Ý của ngài là, muốn nhân lúc cháy nhà hôi của?
- Không, ngài hiểu lầm rồi. Sau khi bỏ ra Thần cách thấp kém, ta sẽ tạm thời trở thành người bảo hộ của ngài. Trước khi Thần quốc của ngài khôi phục, ta có thể vì ngài ngăn cản hết thảy mọi khiêu chiến đến từ Thần linh bậc trung trở xuống.
Bóng người hư ảo giải thích:
- Là một giao dịch.Một giao dịch thuê mướn bình thường mà thôi.
- Giao dịch? Loại giao dịch ấy, nếu là đổi vị trí, các hạ nguyện ý làm sao?
Cự Ma Thần trào phúng nói.
Vị Thần linh kia đối với lời nói như trào phúng của Cự Ma Thần dường như không có cảm giác, nói:
- Đối với chúng ta mà nói, chỉ cần chuyện có lợi đều có thể làm.
Ánh mắt Cự Ma Thần đột nhiên ngưng tụ, gắt gao nhìn đối phương. Bóng người hư ảo do Thần niệm vị Thần linh kia cũng không nhượng bộ giằng co với ánh mắt Cự Ma Thần ở một chỗ.
Thật lâu sau, trong mắt Cự Ma Thần lóe thần quang, trầm giọng nói:
- Được rồi, ta đáp ứng yêu cầu của ngài. Hy vọng ngài có thể giữ đúng lời hứa.
Hư ảnh vị Thần linh kia hơi khom lưng một chút, nói:
- Các hạ tôn kính, ta cam đoan sau này ngài sẽ không hối hận vì quyết định này.
Dứt lời, hư ảnh lay động vài cái lập tức biến mất.
Khi Thần niệm hắn rời khỏi Thần quốc của Cự Ma Thần, khe hở của Thần quốc lập tức được Thần lực lấp đầy, không để lộ ra chút nào.
Không gian trước mặt Tiếu Ân chớp động vài cái, thân hình lại một lần nữa xuất hiện.
Trên mặt mang theo một tia tươi cười lạnh lùng, Tiếu Ân nói:
- Trên người hắn có sát khí. Hắn đang nói dối.
- Đúng vậy. Thật sự là đáng tiếc.
Cự Ma Thần tặc lưỡi có tiếng, nói.
Tiếu Ân cũng khe khẽ thở dài. Kỳ thật yêu cầu vị Thần linh này đưa ra nếu gặp Thần linh khác, dưới tình huống như vậy khẳng định sẽ nhất định từ chối. Nhưng trong mắt đám người Tiếu Ân, nếu là một Thần cách thấp kém có thể mời đến một vị bảo tiêu tạm thời, đó tuyệt đối là một giao dịch có thể thương lượng.
Chỉ có điều, khi vị Thần linh kia chiếm được tin tức Cự Ma Thần vừa mới trải qua một hồi chiến tranh, lực lượng hư ảnh của hắn liền lóe ra một sát khí. Đây là sát khí rất chân thật, tuy nhiên hắn che dấu hết sức kỹ càng. Nếu ở trước mặt Thần linh cùng bậc bình thường, chỉ sợ còn có thể bị bỏ qua.
Nhưng Tiếu Ân và Cự Ma Thần là nhân vật thế nào, đứng đầu quang minh và hắc ám trong tương lai tự nhiên là nhìn rõ mọi việc, xem rõ điểm mưu mẹo của đối phương ở trong lòng.
- Trận chiến tranh này tuy rằng không có giá trị gì, nhưng chúng ta cũng không có khả năng rút lui.
Cự Ma Thần trầm giọng nói:
- Nếu đã vậy còn không bằng giải quyết triệt để.
Tiếu Ân bật cười, rốt cục nói:
- Thượng cổ Ma khí của ngươi chắc là đã hấp thu đủ tinh huyết và linh hồn rồi.
Hắn nói tuy bình thản nhưng là nội dung lại tràn ngập máu tanh và sát khí ngập trời. Nếu vị Thần linh kia còn không rời đi nghe được lời đối thoạt của bọn họ chỉ sợ sẽ lập tức thay đổi chủ ý.
-------------
Thần quốc thật lớn bắt đầu di chuyển. Bất kể là Thần quốc của Cự Ma Thần hay là Thần quốc của đối phương đều dùng tốc độ cực kỳ thong thả tới gần.
Nếu Cự Ma Thần dùng cái giá một Thần cách thấp kém để trao đổi một kỳ hạn bảo hộ nhất định của đối phương như vậy hai Thần quốc nhất định phải duy trì trong một cự ly nhất định.
Loại hiện tượng này sẽ nói cho Thần linh khác một tín hiệu, hai Thần quốc này có quan hệ lẫn nhau, nếu khiêu chiến một trong số đó như vậy sẽ phải đón nhận hai Thần quốc trả thù mãnh liệt.
Chỉ có điều, trong quá trình di động thong thả này, hai bên đều lộ ra rất cẩn thận, giữ tính cảnh giác cực cao.
Hơn nữa, trong mỗi một Thần quốc, một loạt biến hóa xảy ra với một tốc độ làm người ta không kịp nhìn.
Trong thần quốc của Cự Ma Thần, hơn ngàn vạn tín đồ đều bắt đầu dựa theo số hiệu tập hợp thành từng đội ngũ chính xác đến hàng đơn vị.
Biên chế và phân phối nhân viên đội ngũ này cũng không phải là Tiếu Ân, cũng không phải chủ nhân Cự Ma Thần trong Thần quốc này mà là Nhất Hào sau khi chiếm cứ phi thuyền năng lực tăng mạnh.
Ở trong thời gian ngắn, thông qua số liệu của Cự Ma Thần, đem hơn ngàn vạn người dựa theo thực lực kinh nghiệm, năng lực thống soái... hợp thành vô số đội ngũ quy mô lớn nhỏ khác nhau.
Những đội ngũ chiến đấu này tối cơ bản cũng lấy mười người làm một tiểu đội, trăm người một đại đội, ngàn người là một liên đội. Lấy loại này suy ra quy mô siêu đại hình quân đoàn ngàn vạn người.
Tuy nhiên, điểm mà Nhất Hào chân chính khiến người ta cảm thán cũng không phải đơn giản chia mọi người thành các đội ngũ khác nhau mà là lấy Thần lực Cự Ma Thần làm mối quan hệ, liên hệ tinh thần của mọi người với nhau.
Cũng chính là nói nếu gặp chiến đấu, như vậy chỉ cần Cự Ma Thần và Nhất Hào liên thủ là có thể khống chế được mỗi một động tác của tất cả các tín đồ.
Khi nào thì tránh, khi nào phòng ngự, khi nào công kích.
Đây hết thảy cũng không chỉ là một mệnh lệnh truyền vào tai mà là trong nháy mắt có thể truyền đạt tới trong óc mỗi một tín đồ, làm cho bọn họ hoàn thành mệnh lệnh một cách tỉ mỉ mà không phát sinh ra sai sót gì.
Điểm này cũng chỉ có Nhất Hào năng lực tính toán siêu cấp cường đại mới có thể làm được.
Ngoài ra, không còn Thần linh nào có thể khống chế động tác của tín đồ hoàn mỹ như thế.
Giờ phút này, dưới sự phối hợp của Cự Ma Thần và Nhất Hào, toàn bộ tín đồ trong Thần quốc đều được tổng động viên. Từng mệnh lệnh trực tiếp truyền đến trong đầu các tín đồ làm cho bọn họ biết rõ mình phải làm gì.
Bất kể kết quả cuối cùng trận chỉến này thế nào, Thần quốc này đều sẽ gặp đả kích trí mạng, thực lực sẽ giảm xuống một mức độ cực kỳ thấp kém.
Dưới tình huống như vậy, tự nhiên sẽ không thiếu Thần linh muốn thừa cơ hội bỏ đá xuống giếng.
Cho nên, một khi phát hiện loại Thần quốc này, lập tức sẽ đưa tới một đám cường đạo như cá mập biển sâu.
Sau khi Cự Ma Thần thăng tiến thành Thần, một mực đều một mình khắp nơi, chính sách tuyệt đối là bế quan tỏa cảng không giao du với Thần linh khác.
Nhiều năm như vậy, dưới sự cẩn thận của hắn quả thật tránh được tuyệt đại đa số Thần linh rình mò. Nhưng lúc này đây dường như là bất kể thế nào cũng không tránh khỏi.
Một tháng trước, Cự Ma Thần liền cảm ứng được một cỗ Thần niệm cường đại tập trung chặt chẽ Thần quốc của hắn.
Trước kia cũng từng xảy ra rất nhiều chuyện như vậy, Cự Ma Thần lập tức lấy uy năng cường đại phân bố dày đặc ở ngoài Thần quốc, đẩy ngược toàn bộ những Thần niệm muốn xâm nhập.
Chỉ bằng vào quy mô Thần quốc của Cự Ma Thần nằm trong khoảng bậc thấp đỉnh và bậc trung sơ cấp, chỉ có điều vì Cự Ma Thần trời sinh cẩn thận cho nên một khi có khả năng tới gần Thần quốc của một Thần linh bậc trung liền lập tức điều khiển Thần quốc chạy xa, vĩnh viễn không cho Thần linh bậc trung hoặc bậc trung trở lên có cơ hội chạm mặt.
Về phần Thần linh bậc thấp nhỏ yếu, vậy không cần để ý nhiều, Cự Ma Thần thân là hắc ám đứng đầu trong tương lai, còn không đến mức nghèo túng đến mức độ này.
Cho nên, vừa cảm ứng được có một vị Thần linh nào đó sử dụng Thần niệm xâm lấn, Cự Ma Thần lập tức không chút khách khí đuổi đi.
Đây là một cảnh cáo, cũng là một loại phương pháp biểu hiện thực lực.
Cho Thần linh khác cảnh cáo chính là: Chẳng sợ tổng thể lực lượng Thần quốc này yếu đi một chút, nhưng thực lực chủ nhân Thần quốc cũng không có bị ảnh hưởng bao nhiêu, đồng dạng vẫn có Thần lực và uy năng cường đại.
Đặc biệt là số lượng Thần cách trong cơ thể Cự Ma Thần có được vượt rất xa Thần linh bậc thấp, cho nên khi hắn phóng thích uy năng, chấn động tạo thành đối với Thần linh bậc thấp thậm chí cũng không yếu hơn Thần niệm của Thần linh bậc trung bao nhiêu.
Như vậy, đám Thần linh nhỏ yếu và bậc thấp muốn nhòm ngó căn bản đều vứt bỏ ý đồ đối với Thần quốc này, hơn nữa tuyệt đại đa số sẽ xoay người đi mất không muốn xảy ra xung đột với chủ nhân Thần quốc này.
Dù sao, một Thần linh bậc thấp đỉnh tiếp cận với Thần linh bậc trung, bất kể hắn suy yếu đến mức độ nào đều rất khó bị Thần linh bậc thấp hủy diệt.
Nhưng lúc này, thủ pháp mà Cự Ma Thần vẫn sử dụng từ đầu đến nay lại mất linh.
Ở bên cạnh bọn họ, một Thần quốc bậc thấp thủy chung không nhanh không chậm đi theo. Đây là một loại khiêu khích, cũng là một loại tư thế, nói rõ chính là muốn thừa dịp ngươi bệnh, lấy mạng ngươi.
Tiếu Ân và Cự Ma Thần tuy rằng căm tức, nhưng bọn họ cũng không lỗ mãng mà chậm rãi trải qua Thần niệm va chạm mới hiểu được rất nhiều thứ.
Ở trong Thần giới, chỉến tranh giữa Thần linh tuyệt đối không phải là một chuyện giản đơn như vậy.
Trừ khi thực lực đã tới một mức không thể nghịch chuyển, giống như ngày trước Thần Vương Odin Lage ức hiếp Thần linh bậc trung Nuo Weijia. Mà trong chỉến tranh giữa Thần linh cùng cấp bậc, hai bên đều rất cẩn thận, không dám có chút liều lĩnh.
Có đôi khi vì muốn chiếm hết Thần cách đối phương, chiến tranh như vậy sẽ kéo dài mấy vạn, thậm chí mấy chục vạn năm.
Đương nhiên, chỉ cần cuối cùng có thể thắng lợi, chỉếm được Thần cách của đối phương vậy hết thảy đều đáng giá.
Vị Thần linh bậc thấp kia cùng Cự Ma Thần dò xét lẫn nhau vẫn không chiếm được tiện nghi gì, mà ngược lại trong lúc vô tình hoàn toàn để lộ hết nội tình của mình.
Không có biện pháp. Một Thần linh hắc ám bậc thấp bình thường nếu là so về mặt Thần niệm cường đại và vận dụng thì làm sao có thể so sánh với vị hắc ám đứng đầu trong tương lai. Nếu vậy, Cự Ma Thần có chín linh hồn và chín Thần cách thấp kém đã trải qua ngưng luyện cũng nên tự bạo.
Tiếu Ân yên lặng nhìn chăm chú vào hình ảnh phía trước, nói:
- Thần linh bậc thấp này cũng là một vị Thần linh hắc ám, hơn nữa thực lực hắn chắc là sắp tiến vào bậc trung hả.
Cự Ma Thần như cười như không:
- Nếu không có gì ngoài ý muốn, nếu hắn nuốt được chúng ta, vậy chỉ cần hơn vạn năm nghỉ ngơi vậy thì trở thành Thần linh bậc trung là chuyện chắc như đinh đóng cột.
Lực lượng Thần niệm mà Cự Ma Thần biểu hiện ra kỳ thật chỉ hơn Thần linh kia một chút. Mà đây chính là nguyên nhân lớn nhất mà Thần linh bậc thấp kia giằng co với Cự Ma Thần.
Nếu hắn thật sự thắng lợi trong chiến tranh với Cự Ma Thần và chiếm được Thần cách trên người Cự Ma Thần, như vậy sau khi hắn hấp thu xong liền có thể thoát khỏi thân phận Thần linh bậc thấp xấu hổ mà thăng lên bậc trung.
Đương nhiên, muốn thắng một vị Thần linh có Thần niệm dường như mạnh hơn mình một chút, đó cũng là một chuyện mạo hiểm cực đoan. Nếu không phải khí tín ngưỡng tràn ngập trong Thần quốc của Cự Ma Thần thật sự quá mỏng manh, hắn cũng tuyệt đối không lựa chọn thực hiện loại cách thức được ăn cả ngã về không này.
Chẳng qua là mê hoặc của việc làm một lần ăn cả đời trở thành Thần linh bậc trung thật sự quá lớn, cho dù là Thần linh cũng không thể từ chối.
Tiếu Ân than nhẹ một tiếng, nói:
- Thời gian chúng ta thành thần quá ngắn, nếu lại có thể phát triển một đoạn thời gian, phỏng chừng hắn không có lá gan này. Trận chiến tranh này cũng sẽ không cần thiết xảy ra nữa.
Sắc mặt Cự Ma Thần dường như lóe lên một tia đỏ bừng, rơi vảo trong mắt Tiếu Ân không khỏi bật cười trong lòng.
Khi Cự Ma Thần lần đàu tiên mở Thần quốc bởi vì không có gì tác động cho nên đã làm ra một vụ bê bối lớn, phạm vi Thần quốc to lớn không ngờ giống như đúc với đại lục Thần tạo.
Nhưng mà phạm vi lớn như vậy, trong mấy năm tín đồ trung tâm chỉ ở hàng trăm. Như vậy khí tín ngưỡng ở bên ngoài đến tột cùng mỏng manh đến mức nào là có thể biết được.
Tuy rằng cuối cùng hấp thu hơn ngàn vạn tín đồ nhưng thời gian dù sao cũng ngắn ngủi, căn bản không thể đưa tín ngưỡng lực chậm rãi lộ ra ngoài. Nếu đối phương biết được ở trong Thần quốc này có gần hai mươi triệu tín đồ trung tâm, hơn nữa còn đều kế thừa từ Thần linh bậc trung, như vậy vị Thần linh kia chỉ sợ không dám có ý đồ gì nữa.
Cự Ma Thần vung bàn tay to:
- Mấy năm nay ta trốn đông trốn tây, cũng thật sự là nhịn quá đủ rồi. Đã có loại đui mù này đưa tới cửa, vậy thì cho hắn hoàn toàn ở lại đi.
Tiếu Ân hơi trầm ngâm, nói:
- Bình tĩnh. Đừng quên, chúng ta khác với bọn họ. Thần cách đối với chúng ta vô dụng. Xảy ra chiến tranh Thần linh là một chuyện ngu ngốc nhất.
Sát khí trong mắt Cự Ma Thần dần biến mất, chậm rãi gật đầu nói:
- Đúng vậy. Loại chiến tranh này không hề có giá trị.
Nếu để Thần linh khác nghe được bọn họ nói chuyện khẳng định sẽ ngã nhào lập tức.
Chiến tranh giữa Thần linh, có tám chín phần đều là vì Thần cách của đối phương mà ra. Đây là một loại tham lam, nhưng cũng đồng thời là vì tìm kiếm không gian sinh tồn càng rộng lớn mà nhất định phải phát động chỉến tranh.
Dù sao, trong Thần giới, nếu không cố gắng nâng cao thực lực của mình, như vậy khi ngươi gặp được kẻ càng cường đại hơn, vận mệnh của ngươi được quyết định bởi một ý niệm của người ta.
Hai mắt Cự Ma Thần đột nhiên híp lại, gõ nhẹ lên mặt bàn bằng ngọc trắng trước mặt. Các tín đồ trong Thần điện đều lui xuống chỉ còn lại hai người bọn họ.
Một cỗ Thần niệm cường đại từ Thần quốc xa xa truyền tới. Đây là Thần niệm của Thần linh đối diện, ngừng lại trước Thần quốc của Cự Ma Thần.
Chẳng qua lúc này địch ý trong Thần niệm dường như đã bớt một chút, cũng đưa ra đề nghị giao lưu với nhau.
Cự Ma Thần kinh ngạc liếc mắt nhìn Tiếu Ân.
Nếu hai người bọn họ cách xa nhau tự nhiên không thể biết ý tưởng và cảm thụ của nhau, nhưng lúc ngồi mặt đối mặt như vậy gần như là cùng một người. Sở dĩ phải lấy hình thức đối thoại giao lưu, đó cũng là một thói quen, chuẩn bị cho ngày sau lộ mặt trước mặt các Thần mà thôi.
Cho nên Tiếu Ân lập tức liền thông qua cảm ứng của Cự Ma Thần đã biết địch ý suy yếu và yêu cầu phát ra trong Thần niệm đối phương.
Cự Ma Thần chần chờ một chút rốt cục mở ra một khe hở ngoài Thần quốc, lộ ra một thông đạo vào trong.
Mà thân thể Tiếu Ân trở nên mơ hồ rồi sau đó biến mất.
Nơi này dù sao cũng là Thần quốc của Cự Ma Thần, hơn nữa còn là Thiên Không Thần điện nơi quan trọng nhất trong Thần quốc. Muốn giấu một người tự nhiên là một chuyện dễ dàng.
Thần niệm đối phương rốt cục vào Thiên Không Thần điện, theo sau trước mắt Tiếu Ân và Cự Ma Thần lóe lên một đoàn tia lửa, một Thần linh hư ảo xuất hiện trước mặt bọn họ.
Ảo ảnh này cũng không phải hình chỉếu Thần linh, chỉ là một đạo Thần niệm biến hóa mà thôi. Dưới tình huống đối địch với nhau, chỉ có ngu ngốc mới đưa hình chiếu đến thần quốc của đối phương mặc người ta xử lý.
Bóng người kia cảm ứng bốn phía một chút, lại cảm ứng năng lượng hắc ám khổng lồ trên người Cự Ma Thần giống như đang tính toán chênh lệch giữa hai bên.
Giọng nói Cự Ma Thần lạnh lùng vang lên:
- Ngươi vì sao mà đến.
Thần linh hư ảo thu lại ánh mắt, nói:
- Ta vì chiến tranh hoặc hòa bình mà đến.
- Chiến tranh và hòa bình?
Trong mắt Cự Ma Thần xuất hiện một tia dao động kỳ dị khiến Thần niệm của vị Thần linh kia có chút kinh ngạc, không biết đây là như thế nào.
Đương nhiên hắn không có khả năng nghĩ đến trong Thiên Không Thần điện này không ngờ sẽ có bản thể của hai Thần linh.
- Chiến tranh thì sao, hòa bình thì thế nào?
Giọng nói Cự Ma Thần lại vang lên lần nữa, chỉ có điều cực kỳ bình thản dường như bàn luận với người khác cũng không phải chiến tranh giữa hai Thần linh mà như hỏi giá rau dưa ngoài chợ.
- Thần linh tôn kính ngài chắc là vừa trải qua một trận chiến tranh hả?
Giọng nói vị Thần linh kia như sấm vang lên, dẫn đến từng tiếng vọng trong Thiên Không Thần điện:
- Dưới tình huống như vậy, ngài nghĩ rằng còn có thể tiến hành một trận chỉến tranh nữa sao?
Cự Ma Thần trầm ngâm là bởi vì cơ hội giao tiếp với Thần linh khác không quá nhiều. Bất kể là Tiếu Ân hay là Cự Ma Thần cũng không biết đối phương có mục đích gì.
Thật lâu sau, Cự Ma Thần nói:
- Ta lại tiến hành một trận chỉến tranh dường như không cần các hạ lo lắng.
Nhưng lời này hắn nói cực kỳ mơ hồ, dường như thừa nhận Thần quốc của mình vừa mới trải qua một lần chiến tranh.
Hư ảnh vị Thần linh kia lập tức xuất hiện một tia dao động cực kỳ mỏng manh, đây là phản ứng duy nhất sau khi Thần niệm của hắn tiến vào nơi này.
- Các hạ, ý tứ lần này của ta đến đây, ngài cũng có thể đoán được mà...
Hư ảnh vị Thần linh kia dường như vô cùng vui vẻ nói:
-...Nếu có thể, ta cũng không hy vọng là địch của vị Thần linh cường đại như ngài. Ta có một đề nghị, nếu ngài có thể đáp ứng, ta có thể vì ngài cung cấp một thời gian bảo hộ, để cho ngài có đầy đủ thời gian khôi phục nguyên khí Thần quốc của ngài.
Tiếu Ân và Cự Ma Thần mơ hồ đoán được rốt cục đề nghị của đối phương là cái gì, trong lòng bọn họ không hẹn mà cùng phát ra một tia cười lạnh.
Tuy nhiên Cự Ma Thần vẫn không chút dao động như trước:
- Đề nghị của ngài là gì?
- Ta hy vọng được chia một nửa chiến lợi phẩm lần chiến tranh vừa rồi của các hạ.
Hư ảnh vị Thần linh kia nho nhã lễ độ nói.
Hư ảnh vị Thần linh kia nói tiếp:
- Có thể khiến cho Thần quốc của ngài bị tổn thất lớn như vậy, ít nhất cũng là một vị Thần linh bậc thấp nổi bật nhỉ. Cho nên, ta hy vọng có thể đạt được một Thần cách thấp kém. Chỉ vậy mà thôi.
Giọng nói Cự Ma Thần đột nhiên tràn ngập một loại ý tức trào phúng:
- Ý của ngài là, muốn nhân lúc cháy nhà hôi của?
- Không, ngài hiểu lầm rồi. Sau khi bỏ ra Thần cách thấp kém, ta sẽ tạm thời trở thành người bảo hộ của ngài. Trước khi Thần quốc của ngài khôi phục, ta có thể vì ngài ngăn cản hết thảy mọi khiêu chiến đến từ Thần linh bậc trung trở xuống.
Bóng người hư ảo giải thích:
- Là một giao dịch.Một giao dịch thuê mướn bình thường mà thôi.
- Giao dịch? Loại giao dịch ấy, nếu là đổi vị trí, các hạ nguyện ý làm sao?
Cự Ma Thần trào phúng nói.
Vị Thần linh kia đối với lời nói như trào phúng của Cự Ma Thần dường như không có cảm giác, nói:
- Đối với chúng ta mà nói, chỉ cần chuyện có lợi đều có thể làm.
Ánh mắt Cự Ma Thần đột nhiên ngưng tụ, gắt gao nhìn đối phương. Bóng người hư ảo do Thần niệm vị Thần linh kia cũng không nhượng bộ giằng co với ánh mắt Cự Ma Thần ở một chỗ.
Thật lâu sau, trong mắt Cự Ma Thần lóe thần quang, trầm giọng nói:
- Được rồi, ta đáp ứng yêu cầu của ngài. Hy vọng ngài có thể giữ đúng lời hứa.
Hư ảnh vị Thần linh kia hơi khom lưng một chút, nói:
- Các hạ tôn kính, ta cam đoan sau này ngài sẽ không hối hận vì quyết định này.
Dứt lời, hư ảnh lay động vài cái lập tức biến mất.
Khi Thần niệm hắn rời khỏi Thần quốc của Cự Ma Thần, khe hở của Thần quốc lập tức được Thần lực lấp đầy, không để lộ ra chút nào.
Không gian trước mặt Tiếu Ân chớp động vài cái, thân hình lại một lần nữa xuất hiện.
Trên mặt mang theo một tia tươi cười lạnh lùng, Tiếu Ân nói:
- Trên người hắn có sát khí. Hắn đang nói dối.
- Đúng vậy. Thật sự là đáng tiếc.
Cự Ma Thần tặc lưỡi có tiếng, nói.
Tiếu Ân cũng khe khẽ thở dài. Kỳ thật yêu cầu vị Thần linh này đưa ra nếu gặp Thần linh khác, dưới tình huống như vậy khẳng định sẽ nhất định từ chối. Nhưng trong mắt đám người Tiếu Ân, nếu là một Thần cách thấp kém có thể mời đến một vị bảo tiêu tạm thời, đó tuyệt đối là một giao dịch có thể thương lượng.
Chỉ có điều, khi vị Thần linh kia chiếm được tin tức Cự Ma Thần vừa mới trải qua một hồi chiến tranh, lực lượng hư ảnh của hắn liền lóe ra một sát khí. Đây là sát khí rất chân thật, tuy nhiên hắn che dấu hết sức kỹ càng. Nếu ở trước mặt Thần linh cùng bậc bình thường, chỉ sợ còn có thể bị bỏ qua.
Nhưng Tiếu Ân và Cự Ma Thần là nhân vật thế nào, đứng đầu quang minh và hắc ám trong tương lai tự nhiên là nhìn rõ mọi việc, xem rõ điểm mưu mẹo của đối phương ở trong lòng.
- Trận chiến tranh này tuy rằng không có giá trị gì, nhưng chúng ta cũng không có khả năng rút lui.
Cự Ma Thần trầm giọng nói:
- Nếu đã vậy còn không bằng giải quyết triệt để.
Tiếu Ân bật cười, rốt cục nói:
- Thượng cổ Ma khí của ngươi chắc là đã hấp thu đủ tinh huyết và linh hồn rồi.
Hắn nói tuy bình thản nhưng là nội dung lại tràn ngập máu tanh và sát khí ngập trời. Nếu vị Thần linh kia còn không rời đi nghe được lời đối thoạt của bọn họ chỉ sợ sẽ lập tức thay đổi chủ ý.
-------------
Thần quốc thật lớn bắt đầu di chuyển. Bất kể là Thần quốc của Cự Ma Thần hay là Thần quốc của đối phương đều dùng tốc độ cực kỳ thong thả tới gần.
Nếu Cự Ma Thần dùng cái giá một Thần cách thấp kém để trao đổi một kỳ hạn bảo hộ nhất định của đối phương như vậy hai Thần quốc nhất định phải duy trì trong một cự ly nhất định.
Loại hiện tượng này sẽ nói cho Thần linh khác một tín hiệu, hai Thần quốc này có quan hệ lẫn nhau, nếu khiêu chiến một trong số đó như vậy sẽ phải đón nhận hai Thần quốc trả thù mãnh liệt.
Chỉ có điều, trong quá trình di động thong thả này, hai bên đều lộ ra rất cẩn thận, giữ tính cảnh giác cực cao.
Hơn nữa, trong mỗi một Thần quốc, một loạt biến hóa xảy ra với một tốc độ làm người ta không kịp nhìn.
Trong thần quốc của Cự Ma Thần, hơn ngàn vạn tín đồ đều bắt đầu dựa theo số hiệu tập hợp thành từng đội ngũ chính xác đến hàng đơn vị.
Biên chế và phân phối nhân viên đội ngũ này cũng không phải là Tiếu Ân, cũng không phải chủ nhân Cự Ma Thần trong Thần quốc này mà là Nhất Hào sau khi chiếm cứ phi thuyền năng lực tăng mạnh.
Ở trong thời gian ngắn, thông qua số liệu của Cự Ma Thần, đem hơn ngàn vạn người dựa theo thực lực kinh nghiệm, năng lực thống soái... hợp thành vô số đội ngũ quy mô lớn nhỏ khác nhau.
Những đội ngũ chiến đấu này tối cơ bản cũng lấy mười người làm một tiểu đội, trăm người một đại đội, ngàn người là một liên đội. Lấy loại này suy ra quy mô siêu đại hình quân đoàn ngàn vạn người.
Tuy nhiên, điểm mà Nhất Hào chân chính khiến người ta cảm thán cũng không phải đơn giản chia mọi người thành các đội ngũ khác nhau mà là lấy Thần lực Cự Ma Thần làm mối quan hệ, liên hệ tinh thần của mọi người với nhau.
Cũng chính là nói nếu gặp chiến đấu, như vậy chỉ cần Cự Ma Thần và Nhất Hào liên thủ là có thể khống chế được mỗi một động tác của tất cả các tín đồ.
Khi nào thì tránh, khi nào phòng ngự, khi nào công kích.
Đây hết thảy cũng không chỉ là một mệnh lệnh truyền vào tai mà là trong nháy mắt có thể truyền đạt tới trong óc mỗi một tín đồ, làm cho bọn họ hoàn thành mệnh lệnh một cách tỉ mỉ mà không phát sinh ra sai sót gì.
Điểm này cũng chỉ có Nhất Hào năng lực tính toán siêu cấp cường đại mới có thể làm được.
Ngoài ra, không còn Thần linh nào có thể khống chế động tác của tín đồ hoàn mỹ như thế.
Giờ phút này, dưới sự phối hợp của Cự Ma Thần và Nhất Hào, toàn bộ tín đồ trong Thần quốc đều được tổng động viên. Từng mệnh lệnh trực tiếp truyền đến trong đầu các tín đồ làm cho bọn họ biết rõ mình phải làm gì.
Bình luận truyện