Dị Giới Chi Quang Não Uy Long

Quyển 8 - Chương 3: Khủng hoảng tài chính



Bất kể là thần thánh quyền trượng do Odin Lage ban cho hay là tia chớp màu tím trong tiểu mộc kiếm, đều đủ để cho Tiếu Ân thể hiện ra thực lực làm người ta kiêng kị.

Đương nhiên, nếu Tiếu Ân ở trước mặt thần linh khác dùng lực lượng thần vực cuối cùng, phát ra lực lượng của chín đại thần tính dung hợp làm một, như vậy hắn nhất định phải đánh chết đối phương ngay tại chỗ, nếu không sau này, hắn cũng sẽ biến thành chó nhà có tang, phải trốn đông trốn tây.

Đưa mắt nhìn Tiếu Ân, Cự Ma Thần khẽ gật đầu. Hắn thay đổi vị trí với Tiếu Ân.

Nhất Hào tuy rằng chưa từng hợp tác với hắn, nhưng tốt xấu gì hắn cũng nhận ra, vị này và Tiếu Ân có cùng linh hồn, cho nên lần đầu hợp tác cũng giống như là đã phối hợp khăng khít cùng nhau nhiều năm.

Còn Tiếu Ân cũng đã rời khỏi phi thuyền, phân thân người cá sấu vốn muốn đi theo ra ngoài nhưng lại bị Tiếu Ân cản lại. Hắn muốn giữ những con bài chưa lật trong tay hắn càng nhiều càng tốt. Không phải vạn bất đắc dĩ, hắn không hy vọng lộ lá vương bài phân thân người cá sấu này ra.

Tiếu Ân mặc dù rời khỏi phi thuyền, nhưng hắn cũng không có đi quá xa, chỉ lẳng lặng đứng cách phi thuyền chừng cây số.

Ở khoảng cách này, hắn có thể truyền tống vào.

Thần quốc mờ mịt, trừ siêu cấp truyền tống trận màu sắc rực rỡ đang càng ngày càng tản ra hào quang mãnh liệt chỉ còn một cỗ năng lượng dao động không chút sức sống đang dùng khí thế hung hãn ngập trời mãnh liệt áp đến, cỗ khí thế hùng mạnh này đã ảnh hưởng tới việc vận hành truyền tống trận.

Tiếu Ân mặt không đổi sắc nhìn về phương xa. Hắn giơ tay, một đạo hào quang lóe lên, thần thánh quyền trượng chợt xuất hiện trong tay hắn. Hắn dùng quyền trượng hướng về phía dưới vẽ một vòng tròn thật lớn, lập tức một đạo hào quang màu trắng xuất hiện phía trên toàn bộ truyền tống trận. Vòng bảo hộ diện tích lớn như thế Tiếu Ân cũng chỉ làm được sau khi thăng tiến tới cấp thần linh.

Sau khi vòng bảo hộ xuất hiện, thanh âm dồn dập sắc bén và khí thế hùng mạnh đến cực điểm lập tức ngừng lại.

Từ từ, ở đối diện cách Tiếu Ân hơn cây số xuất hiện một bóng người vóc dáng tương tự Tiếu Ân.

Khi bóng người này xuất hiện, Tiếu Ân lập tức cảm ứng được đây là một phân thân của thần linh. Tuy rằng chỉ là phân thân của thần linh, nhưng hắn bày ra khí thế vẫn làm Tiếu Ân cảm thấy không rét mà run.

Phân thân thần linh xuất hiện trước mắt hắn là một người trung niên toàn thân đầy dao động tinh thần mãnh liệt. Khuôn mặt hắn như một tấm giấy trắng, không chút biểu tình. Ngay cả mắt hắn cũng như thế, dường như trên thế giới này căn bản là không có gì thấy được biểu tình người này. Lòng Tiếu Ân trầm xuống.

Hắn đã phát hiện, một khi trở thành thần linh, như vậy trái tim bọn họ sẽ dần dần đóng kín, thành thần càng lâu, cảm giác này càng rõ ràng. Theo như Nhất Hào suy đoán, cho dù là đến cuối cùng biến thành một người máy hoàn toàn không vì ngoại giới động tâm chút nào cũng không có gì là lạ.

Đương nhiên, cũng không phải tất cả thần linh đều biến thành như vậy, nhưng chắc chắn có một bộ phận thần linh sẽ trở nên lục thân bất nhận, chỉ biết đạt được mục tiêu mà không quan tâm hết thảy.

Lúc này Tiếu Ân có cảm giác rằng thần linh có phân thân đang đứng trước mặt hắn chính là hình mẫu điển hình của loại người này.

Hít một hơi thật sâu, Tiếu Ân cung kính nói:

- Miện hạ vĩ đại và tôn quý đến chỗ này, xin hỏi có thần dụ gì cần ban?

Người nọ bình tĩnh nhìn Tiếu Ân, thản nhiên đón nhận vẻ khúm núm mà hắn cố ý biểu hiện ra ngoài. Có lẽ trong mắt hắn, thần linh như Tiếu Ân cũng chẳng có gì khác so với tín đồ cả.

- Ngươi là ai? Muốn làm gì?

Từ không trung truyền đến một thanh âm ầm ầm. Vị thần linh này một khi mở miệng, giống như là sấm vang giữa trời, khiến không khí chung quanh Tiếu Ân chấn động.

Hai mắt Tiếu Ân híp lại. Từ dao động của thanh âm này, hắn lập tức suy đoán ra một chuyện. Đó chính là trong những pháp tắc thần linh này nắm giữ chắc chắn có pháp tắc âm thanh.

Đây chính là một lực lượng pháp tắc dị thường hùng mạnh. Nếu thật sự nắm được pháp tắc này, như vậy ngay cả là thần quốc cũng có thể vì một câu nói của hắn mà hóa thành bột mịn.

Cúi đầu, Tiếu Ân khoanh hai tay trước ngực, như là học sinh đang chịu phạt. Tuy rằng trong lòng hắn đầy khuất nhục nhưng hắn biết mình so với vị thần linh này chênh lệch như trời như biển. Chỉ cần có một khả năng, hắn tuyệt đối không muốn động thủ.

- Miện hạ tôn kính, ta phụng mệnh mang những người này đi.

- Trên người ngươi có khí tức của Odin Lage, chẳng lẽ là khế ước thần mới của hắn?

Tiếu Ân động tâm, cái gọi là khế ước thần chính là những thần linh thực lực yếu kém, ở thần giới không thể tự bảo vệ mình nên đầu nhập dưới trướng thần linh bậc cao dùng khế ước ràng buộc quan hệ.

Thông qua khế ước song phương, kẻ yếu là khế ước thần phải tôn kẻ mạnh làm chủ thần, nộp cho kẻ mạnh một tỉ lệ nhất định tín ngưỡng lực, và có nghĩa vụ hoàn thành mệnh lệnh do chủ thần ban ra.

Đương nhiên, chủ thần phải cho khế ước thần dưới trướng một sự bảo hộ nhất định, trừ khi chủ thần tính bỏ qua khế ước thần, nếu không khi hắn bị công kích, nhất định phải ra tay cứu giúp.

Chủ thần và khế ước thần hợp thành một mạng lưới quan hệ khổng lồ trong thần giới. Tuy rằng cũng không phải mỗi một thần linh đều gia nhập mạng lưới quan hệ này, nhưng ít nhất có hai phần thần linh có chủ thần phù hộ.

Vô số ý niệm lướt qua đầu như cưỡi ngựa xem hoa, nhưng động tác Tiếu Ân cũng không chút chần chừ, hắn đáp:

- Ta vâng lời chủ nhân là Odin Lage thần vương bệ hạ, là cha của chúng ta!

Những lời này của hắn rõ ràng có chút đầu cơ trục lợi. Dù sao hắn từng làm giáo hoàng của Odin Lage, cho dù là nói như vậy cũng không có gì không thỏa đáng, chỉ là vị thần linh trước mặt nghe không hiểu mà thôi.

Thật lâu sau, thanh âm đối diện lại lần nữa vang lên.

- Odin Lage sai ngươi tới làm cái gì?

- Miện hạ tôn kính! Odin Lage thần vương bệ hạ sai ta đến dẫn những người này đi.

Người nọ lập tức trầm mặc. Tuy rằng trên mặt hắn không có nửa điểm biểu tình, nhưng trong lòng Tiếu Ân cũng vạn phần không yên.

Khi ánh hào quang phía dưới sắp chấm dứt, Tiếu Ân cảm thụ được năng lượng cường đại như mặt trời chói chang sắp bùng nổ.

Đến lúc này, trong lòng hắn mới cảm thấy nhẹ nhõm. Chỉ cần phân thân thần linh này không động thủ, như vậy đừng mơ tưởng có thể chặn hắn lại. Cho dù là lúc này động thủ, bằng vào vài món thần khí trong tay, Tiếu Ân cũng có niềm tin nhất định có thể đối phó.

Thu hồi ánh mắt, Tiếu Ân nhìn về phía trước, đang định nói một hai câu ca tụng, đột nhiên chấn động. Hóa ra phân thân thần linh vừa mới triển hiện ra thực lực siêu cấp hùng mạnh ở trước mặt hắn không ngờ đã biến mất.

Cứ như vậy biến mất không chút tăm tích, nếu không phải không trung vẫn còn sót lại khí tức cường đại do hắn lưu lại, Tiếu Ân thậm chí còn hoài nghi không biết người này đã từng xuất hiện hay chưa.

Tiếu Ân nhảy dựng lên, năng lượng mãnh liệt mênh mông từ người hắn tản ra. Sau một lát, hắn rốt cục tìm được một chút dấu vết để lại, ở một chỗ cực xa phát hiện một chút dấu vết lưu lại. Phân thân của thần linh đáng sợ kia rốt cục cũng đã bỏ đi.

Tiếu Ân nhìn thần thánh quyền trượng trong tay, lúc này mới hiểu được Odin Lage thần vương trong thần giới có vị trí đến tột cùng như thế nào.

Không ngờ chỉ bằng thanh danh của hắn có thể dọa lui một thần linh đáng sợ như vậy. Như vậy thực lực bản thân hắn đến tột cùng đạt tới mức kinh người nào?

Do dự một chút, thân hình Tiếu Ân sau một hồi lay động cũng biến mất. Chỉ có điều so với thần linh kia, dấu vết hắn lưu lại rõ ràng hơn.

Trên phi thuyền, Cự Ma Thần đã sớm chuẩn bị thỏa đáng, vừa thấy Tiếu Ân trở về, lập tức phát động truyền tống.

Ma pháp truyền tống trận có thể mang theo hai mươi triệu sinh linh lập tức tỏa ra hào quang mãnh liệt, soi sáng hơn phân nửa thần quốc.

Năng lượng khổng lồ lưu chuyển, đạt tới mức đỉnh phong.

Tiếu Ân, Cự Ma Thần và người cá sấu đều không ngừng truyền thần lực của bản thân mình cuồn cuộn rót vào phi thuyền. Bên cạnh bọn họ, vô số thần lực kết tinh như là thứ gì không đáng giá bị bọn họ nhanh chóng phân giải và hấp thu.

Truyền tống trận siêu lớn như thế ngay cả là bọn họ cũng chưa chắc có thể thuận lợi hoàn thành truyền tống, dù sao số người truyền tống lần này thật sự là quá lớn.

Rốt cục, năng lượng của bọn họ cũng đã phân bố tới mọi ngõ ngách của truyền tống trận, hào quang nhấp nháy mãnh liệt.

Tuy nhiên hết thảy vẫn chưa chấm dứt, sau khi tất cả mọi người trong trận đồ biến mất, những tiếng nổ kịch liệt liên tiếp vang lên, lấy phi thuyền làm trung tâm, trong nháy mắt dọc theo những con đường nhất định truyền khắp toàn bộ trận đồ. Chỉ trong giây lát, toàn bộ trận đồ đã biến thành một đống hoang tàn. Tất cả tài liệu ma pháp trân quý lúc này đều đã hoàn toàn biến thành rác rưởi.

Toàn bộ trận đồ bị phá hủy, cho dù là gặp phải thần linh lợi hại đến đâu cũng không có khả năng hoàn toàn phục hồi như cũ.

Đương nhiên quan trọng nhất là, không bao giờ có ai có thể thông qua dấu vết trận đồ lưu lại mà tìm được nơi những người này đã đến.

Mơ hồ ở nơi xa xôi ngoài khu phế tích, hai bóng người nửa ẩn nửa hiện đang chú ý nơi này.

Một thanh âm mềm mại rất dễ nghe chậm rãi vang lên:

- Vì sao không lưu bọn họ lại?

- Ngươi sẽ vì chút tín đồ ấy mà đắc tội Odin Lage, khiến hắn trả thù sao?

Thanh âm kia yên lặng một lát, rồi lại một lần nữa hỏi:

- Odin Lage khi nào thì có một vị khế ước thần như vậy? Ta cuối cùng cảm thấy tiểu thần linh này làm cho người ta có cảm giác có chút quái dị.

Chủ nhân của giọng nói oang oang trầm mặc một hồi rồi nói:

- Ở trên người hắn quả thật có khí tức của Odin Lage. Điều này tuyệt không sai.

- Ta hiểu được, nhưng Odin Lage cần đám hắc ám tín đồ này làm gì...

Một lúc lâu sau, mãi đến khi hai bóng người này biến mất cũng không có chút thanh âm nào vang lên nữa.

Trong thần quốc vẫn không có gì thay đổi.

Trong cái thế giới vô cùng thiếu hơi người này, hết thảy đều có vẻ yên ả.

Đột nhiên, một ánh hào quang mãnh liệt bùng sáng trên bình nguyên.

Vô số ma pháp ấn kí bừng sáng lên. Đây là tiếp dẫn trận đồ mà đám người Tiếu Ân đã bố trí từ trước. Muốn truyền tống nhiều người như vậy mà chỉ cần dựa vào mỗi truyền tống trận trong thần quốc của Nuo Weijia thì không thể làm được. Phải bố trí tiếp dẫn trận đồ tương ứng.

Nếu không hai chục triệu người này rất có thể sẽ có một bộ phận người bị truyền tống đến nơi khác.

Hào quang rốt cục tiêu tan, lộ ra ngàn vạn sinh linh trên thảo nguyên rộng lớn.

Những người này ngơ ngác nhìn quanh, trên đầu là một mảnh trời xanh mây trắng, dưới chân là một mảnh cỏ cây xanh ngát. Bọn họ dần dần hiểu được, mình đã tới một thần quốc mới.

Một tín đồ giơ hai tay lên cao, hưng phấn hoan hô. Ngay sau đó sự sung sướng này lập tức lây ra khắp mọi người.

Vô số người đều mừng rỡ nhảy nhót, bọn họ đã trải qua cuộc sống khốn khổ khi mất liên hệ với thần linh, cũng đã chứng kiến thời khắc thần quốc bị hủy đầy bi thảm.

Còn có vô số bạn bè của họ đã biến thành oan hồn không thể siêu sinh dưới ma pháp của kẻ xâm lược. Tới hôm nay, mọi cực khổ đã trôi qua, bọn họ như trút được khối đá khổng lồ luôn đè nặng trong lòng, làm người ta hưng phấn toàn thân.

Phi thuyền ở trung tâm tiếp dẫn trận đồ đột nhiên bay lên cao. Thấy siêu cấp "thần khí" khổng lồ hình thù kỳ quái xuất hiện, mọi người đang hoan hô ầm ĩ mới hơi tĩnh lại một chút.

Một người quỳ xuống, người thứ hai người thứ ba...

Dần dần, toàn bộ hơn mười triệu người trên bình nguyên đều quỳ xuống bái lạy.

Trong số những người này, có người đạt tới cấp truyền kỳ, cũng có cao thủ đạt tới cấp ngụy thần, nhưng ở giờ khắc này, bọn họ giống như là một nhân loại bình thường, bằng điệu bộ thành kính nhất của mình để lấy lòng thần của bọn họ, nghe lệnh thần của bọn họ.

Toàn bộ không gian tràn ngập tín ngưỡng lực cưởng đại dưởng như bao phủ toàn bộ thần quốc.

- Cự Ma Thần, cẩn thận.

Tiếu Ân nhẹ giọng dặn dò.

- Yên tâm.

Thanh âm của Cự Ma Thần vang lên, toàn bộ thần quốc từ từ di động.

Nhìn từ bên ngoài, đây là một thần quốc trôi nổi bình thưởng, không cố định. Thần linh của các thần quốc này về cơ bản đều là là những kẻ độc hành, cũng không đầu nhập dưới trước thần linh bậc cao như các thần linh bình thưởng khác.

Những thần linh này mới là thành phần chính của thần giới.

Phàm là kẻ có thể thăng cấp thành thần linh, có ai không phải hạng người tâm cao khí ngạo, ngay cả khi đối mặt thần linh bậc cao khó có thể kháng cự cũng sẽ không e ngại.

Càng có thực lực hùng mạnh, càng là cá tính, càng khó có thể bị khống chế.

Đạo lý này vĩnh viễn không thay đổi ở bất cứ đâu.

Cho dù là ở tinh cầu quê hương của Tiếu Ân, bằng vào thực lực khổng lồ có một không hai của ma pháp công hội cũng rất khó chiêu nạp cường giả cấp bậc cửu tinh ra sức phục vụ. Lý do kỳ thật cũng tương tự thế.

Hôm nay vì mười triệu tín đồ, đám người Tiếu Ân đã sớm chuẩn bị rất lâu, đặc biệt mạo hiểm vận chuyển thần quốc của Cự Ma Thần đến nơi gần thần quốc của Nuo Weijia nhất có thể.

Bởi vì lấy thực lực của bọn họ, ngay cả là phát động truyền tống cự ly siêu xa, tới chỗ này cũng đã là cực hạn rồi.

Phân thân thần linh khủng bố mà Tiếu Ân gặp ở thần quốc của Nuo Weijia còn tưởng rằng đám người Tiếu Ân là trực tiếp truyền tống người đến thần quốc của Odin Lage, cho nên cuối cùng mới không dám ngăn trở.

Nếu để cho hắn biết, truyền tống trận khoảng cách gần như thế, vậy đảm bảo hắn sẽ lập tức nhìn ra sơ hở, và ra tay giết người ngay.

Dưới sự khống chế của Cự Ma Thần, thần quốc của hắn không nhanh không chậm, dường như chẳng có chuyện gì xảy ra, ung dung trôi về phía trước.

Trong thần giới, thần quốc trôi nổi như thế cũng không ít, cho nên từ đầu đến cuối cũng không có thần linh nào chú ý đến.

Rốt cục, khi bọn họ rởi xa chỗ kia một lúc, Cự Ma Thần từ từ nâng tốc độ lên.

Đến lúc này, bọn họ mới xem như thật sự yên tâm. Nếu thần quốc này bị người ta phát hiện và phá hủy, vậy hai người bọn họ khóc không ra nước mắt.

Mặc dù có phi thuyền trong tay, bọn họ chắc chắn thuận lợi trốn thoát, nhưng ăn trộm gà mà mất nắm thóc thì cũng đủ để làm người ta hộc máu mà chết.

Còn lúc này, bọn họ đã đi rất xa, về cơ bản không có khả năng có nguy hiểm gì nữa.

Cảm thụ được tín ngưỡng lực trong không khí như thể là vô biên vô hạn, Tiếu Ân và Cự Ma Thần nhìn nhau cười, bao gian khổ rốt cục không uổng phí.

- Có bao nhiêu truyền kỳ và ngụy thần trong số họ?

Tiếu Ân dò hỏi.

Sau khi kế thừa thần tính của Nuo Weijia, Cự Ma Thần có thể nhận tín ngưỡng lực phụng hiến cho Nuo Weijia.

Trong quá trình nhận này, hắn có thể đại khái hiểu qua tình hình các tín đồ, bất kể thực lực bản thân tín đồ như thế nào, hay là mức độ thành kính của tín đồ, đều không thể giấu điếm được hắn.

Lúc này, dựa theo câu hỏi của Tiếu Ân, Cự Ma Thần âm thầm kiểm tra một chút rồi nói:

- Không tới một phần ngàn!

Tiếu Ân nhăn mặt nhíu mày, trong nhiều người như vậy, có thực lực truyền kỳ và ngụy thần, không ngờ ngay cả một phần ngàn cũng không tới.

Những tín đồ có thể trốn thoát trong tình hình như thế, bản thân không ai không phải là nhân tài kiệt xuất trong số các tín đồ. Nhưng cho dù là như thế, tín đồ hùng mạnh tới mức có thể một mình đảm đương một phương vẫn ít lại càng ít.

So sánh một hồi mới thấy lực lượng Odin Lage nắm trong tay hùng mạnh đến mức nào. Trong vũ trụ chỉ cần là sinh linh am hiểu thuật phi hành thì có thể tự do rời khỏi các thần quốc hoặc phế tích. Bọn họ căn bản là không cần lo lắng vấn đề dưỡng khí và áp lực. Đây mới là nguyên nhân lớn nhất khiến thần giới tràn ngập người tự do. Cũng chỉ có những kẻ có thực lực truyền kỳ và ngụy thần có thể tự do phi hành trong thần giới theo ý mình mới có thể chạy thoát ra thế giới bên ngoài khi Nuo Weijia chết đi.

Trầm ngâm một lát, Tiếu Ân thở dài:

- Tuy rằng không đủ một phần ngàn, nhưng trong mười triệu người kia tốt xấu gì xét về sức chiến đấu thì thần quốc cũng có hơn một ngàn người có thể xuất thủ.

Cự Ma Thần hơi hơi vung tay, giọng không chút lạc quan nói:

- Những người này tuy rằng tích trữ rất nhiều thần lực, khả năng nắm bắt năng lượng không kém hơn truyền kỳ và ngụy thần, nhưng sức chiến đấu thực tế của bọn họ quá kém, hơn nữa có rất nhiều người căn bản là không hiểu ma pháp. Muốn làm cho bọn họ hình thành sức chiến đấu, nhất định phải có áo giáp ma pháp và vũ khí tương ứng.

Dừng một chút, sắc mặt Cự Ma Thần ngưng trọng nói:

- Loại áo giáp ma pháp này cũng không phải thứ bình thưởng chúng ta mua ở hạ giới, mà phải là siêu cấp vật phẩm tạo ra ở thần giới. Nếu không căn bản là không thể phát huy thực lực của đám tín đồ!

Kim quang chợt lóe lên trong mắt Tiếu Ân, trong nháy mắt hắn nhớ lại mười vạn ma pháp võ sĩ mà hắn từng đánh một trận.

Áo giáp và vũ khí mặc trên người các tín đồ của Odin Lage có chất lượng thượng thừa, cũng không phải thứ hạ giới có thể tưởng tượng ra.

Tuy nhiên chỉ có áo giáp và vũ khí cấp truyền kỳ trở lên mới có thể làm cho bọn họ phát huy ra thực lực mạnh nhất.

Cự Ma Thần thấy Tiếu Ân đang chìm vào suy nghĩ của mình, hắn cũng không để ý tới, rời khỏi phi thuyền.

Khi Cự Ma Thần xuất hiện trên trời cao, tản ra khí tức hắn kế thừa từ Nuo Weijia, tín ngưỡng lực tràn ngập thần quốc lập tức tụ về người đứng trên cao cao kia.

Cự Ma Thần vung tay, ở xa xa những căn nhà san sát lập tức chui từ dưới đất lên.

Kết cấu nhà ở này không giống bình thường, cùng cấu tạo nhà ở của cư dân trên thần tạo đại lục có phong cách hoàn toàn khác biệt.

Kiểu dáng nhà ở kỳ thật là do Cự Ma Thần theo kí ức của các tín đồ truyền đến mà dựng nên. Nếu đã mang những người này đến nơi đây, như vậy trước mắt xây dựng mọi thứ theo thói quen trước kia của bọn họ.

Đợi cho số lượng tín đồ trung thành từ hạ giới lên từ từ tăng lên thật nhiều, lúc đó có thể rải rác mấy chục triệu người này ra, khi đó mới thực sự không còn lo lắng gì nữa.

Cao cao tại thượng Cự Ma Thần nhìn số lượng tín đồ đông đảo, trong lòng cảm khái. Đây mới thực sự là cuộc sống của thần linh.

Đột nhiên, Tiếu Ân xuất hiện trước mặt hắn.

Nhìn vẻ mặt Tiếu Ân có vẻ nghiêm trọng nói không nên lời. Cự Ma Thần trong lòng căng thẳng, nghi hoặc hỏi:

- Ngươi sao thế?

Tiếu Ân nói rõ ràng từng chữ một:

- Ta vừa kiểm tra qua.

- Kiểm tra? Kiểm tra cái gì?

- Thần lực kết tinh!

- Hả?

- Chúng ta không có tiền...

-----------------------

Gai Sly Creek, là một địa phương cực kỳ nổi tiếng trong thần giới.

Nghe nói từ sau khi vùng đất này đạt đến một quy mô nhất định, hai phần ba sinh linh tồn tại trong thần giới đều đã từng đặt chân trên vùng đất gây dựng lên từ đống phế tích này.

Hai phần ba sinh linh kể cả thần linh và những người tự do có số lượng nhiều nhất trong thần giới.

Nơi này, cũng không phải là nơi chúng thần đại chiến, mà là một điểm giao dịch chợ đen lớn nhất thần giới, đã tồn tại không biết bao nhiêu năm tháng, gần như có thể so sánh với Odin Lage chủ nhân của ánh sáng, vị thần cổ xưa nhất thần giới.

Hơn nữa, quan trọng là ở trong này, không có quy củ bất thành văn như các chợ đen khác.

Ở các chợ đen khác, nếu phân thân và hình chiếu của thần linh mà xuất hiện, vậy chờ đợi bọn họ, chính là bị vô số người vây công, không chết không thôi.

Hoặc là phân thân của thần linh có uy lực quá lớn, hoàn toàn hủy diệt chợ đen kia, hoặc là phân thân của thần linh bị người ta đánh chết, thần cách và thần tính bị cướp đi.

Nhưng mà, ở Gal Sly Creek, vĩnh viễn không xuất hiện tình huống như vậy, ở trong này, bất cứ lúc nào cũng có thể thấy phân thân và hình chiếu của thần linh trên người đầy khí tức thần lực. Bọn họ nghênh ngang đi lại trên đường phố tráng lệ chẳng còn chút dấu vết nào của đống phế tích khi xưa, căn bản là không có khả năng có người có ý đồ xấu với bọn họ.

Dù sao, bên trong chợ đen về cơ bản đều là người tự do hoặc là tín đồ, cho nên ở đây, phân thân và hình chiếu của thần linh đầy rẫy.

Nếu người tự do xúm vào bao vây đánh giết phân thân của thần linh, muốn cướp đoạt thần cách và thần tính, vậy gần như có thể khẳng định là đám phân thân của thần linh xuất hiện ở đây chắc chắn sẽ không chút do dự đoàn kết lại, vì sự an toàn của bản thân mà bóp chết ngọn lửa nguy hiểm này.

Ở đây vô số thế lực to lớn trộn lẫn vào nhau trong một thành thị khổng lồ. Mỗi ngày đều có vô số người bận rộn đến đi.

Trong phòng đầu giá lớn nhất ở trung tâm thành thị thường thường có thể có siêu cấp vật phẩm xuất hiện, tuy nhiên có chiếm được hay không còn phải xem của cải của ngươi có đủ hùng hậu hay không.

Một ngày nọ, một đạo hào quang màu trắng từ thần giới mênh mông bay tới. Khi đạo hào quang này hoàn toàn dừng lại, chính là bình thản dừng lại ở một góc hẻo lánh ở ngoài rìa thành thị, ở đây muốn tới thì tới, muốn đi thì đi, căn bản là không có bất cứ kẻ nào ngăn trở. Chỉ có điều, ở chung quanh đây có một mối nguy hiểm ít ai biết, đó là các tiểu đội săn giết có năng lực siêu cường.

Đối tượng đám tiểu đội này nhằm vào chính là những nhân vật lạ mặt, lại chỉ đi một mình.

Phàm là gặp loại người này, bọn họ đều cẩn thận quan sát. Nếu là có kẻ đáng để xuống tay, bọn họ sẽ không chút do dự ra tay.

Phàm là đối tượng bị bọn họ nhìn trúng, tám chín phần mười là cuối cùng đều bị các tiểu đội này xử lý. Trong các tiểu đội có không ít cao thủ chân chính, thực lực của bọn họ cực kỳ xuất sắc, cho dù là phân thân và hình chiếu của thần linh bậc trung bị bọn họ rắp tâm đối phó thì cũng gặp chuyện bất trắc như thường.

Tuy nhiên, chủ nhân ánh hào quang màu trắng này dường như vô cùng quen thuộc với tất cả những chuyện đó. Con đường hắn đi cũng rất quang minh chính đại, dọc đường đi phô trương thanh thế hùng mạnh.

Người dám làm như vậy thực lực chưa chắc cao bao nhiêu, nhưng cũng tuyệt đối gây chú ý. Cho nên sau khi từ bên ngoài bước vào Gal Sly Creek, không ngờ không có một tiểu đội săn giết nào chú ý đến hắn.

Hào quang dần tắt, lộ ra một người cá sấu màu trắng hiếm thấy.

Trong mắt hắn mang theo một nụ cười lạnh. Bất kể là nơi thần bí này, hay là phương pháp tiến vào phô trương thanh thế kia, đều là do trước kia khi cùng Hắc Long Vương thu được chút tin tức.

Trước kia Hắc Long Vương ở thần giới, ngoài là tín đồ trung thành của long vương bệ hạ, còn thường vâng mệnh theo đại quân đi thảo phạt thần linh bậc thấp và bậc trung yếu ớt.

Nhưng, bất kể là ai cũng không thể tưởng được, nhân vật trác tuyệt như thế không ngờ là một thành viên của một tiểu đội săn giết tiếng tăm lừng lẫy.

Trong tiểu đội này, có rất nhiều ngụy thần tiếng tăm lừng lẫy, cũng có rất nhiều tín đồ của thần linh thực lực hùng mạnh, mà Hắc Long Vương chính là một trong số đó.

Cho nên đối với nơi này, hắn hiểu biết vô cùng thấu triệt. Phàm là những kẻ dùng cách thức khoa trương như vậy đến nơi này, các tiểu đội săn giết sẽ cảm thấy rất hứng thú. Vì hành động như thế đại biểu cho hai chữ - đồng bọn.

Người cá sấu hạ mình xuống bên ngoài thành thì tốc độ di chuyển nhìn như thong thả trên thực tế là bay nhanh. Rất nhanh hắn cũng đã đi tới cửa thành.

Đây là một cánh cửa đang mở lớn. Cửa thành rộng chừng hơn trăm mét, không bao giờ đóng, về cơ bản tất cả chủng tộc đều có thể dễ dàng ra vào. Tuy nhiên bất kể vóc dáng thật sự của chủng tộc đó lớn nhỏ ra sao, đều biến thành vóc dáng cỡ nhân loại mà thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện