Chương 31: Người cầm kịch bản
Editor: Punlluv
Tử Lộc không nghĩ tới Tần Lễ Sơ lại có thể làm việc hiệu suất cao như vậy, ngày đó buổi tối nói giúp cô, ngày thứ ba buổi sáng liền có một cô gái gõ cửa nhà cô, đưa cô lời mời hợp động tới công ty trò chơi của Lâm Dịch Thâm.
Cô gái họ Đường, tên Băn Băng, gương mặt tròn tròn, lớn lên cũng khá đẹp.
Đường Băng Băng là trưởng phòng nhân sự công ty Lâm Dịch Thâm.
Hai ngày trước, cô bị Lâm tổng kêu vào trong văn phòng, nói là muốn bàn về chuyện hợp đồng.
Cô ban đầu tưởng rằng là vì muốn sửa đổi khuôn mẫu hợp đồng, không nghĩ tới là chỉ là về chuyện hợp đồng, nội dung cũng thập phần ly kỳ, chức vụ trợ lí giám đốc, nội dung công tác lại là đánh giá trò chơi, tiền lương để trống, thời gian nhận chức cũng để trống.
Lâm tổng im lặng hồi lâu, lại nói: "Chỗ trống đó, cô đem hợp đồng đưa qua hỏi cô ấy một chút, cô nói nhiều điền nhiều, nói ít điền ít, thời gian nhận chức đều tùy ý.
Đường Băng Băng do dự hỏi: "Nếu cô ấy là sư tử mở mồm to thì sao?"
Lâm tổng thở dài: "Cũng có thể tính là giao lòng mở mồm to, nhưng vẫn phải chịu."
Đường Băng Băng biết trong công ty thường xuyên có không ít họ hàng Lâm gia qua đây, nhưng làm việc bừa bãi như vậy vẫn là lần đầu, nhìn Lâm tổng mặt mày ủ ê, không khỏi suy đoán lại vị lão Phật tổ nào của Lâm gia, không ngờ người nhìn thấy bây giờ, phát hiện lại là một mỹ nữ thần tiên, còn không phải họ Lâm.
"Tôi họ Tử."
"À...à, Tử tiểu thư, chào cô."
"Xin hỏi đối với mức lương cô muốn bao nhiêu?
"1 vạn."
"Thời gian nhận chức thì sao?"
"Thứ hai tuần sau tôi có thể đi làm."
Tử Lộc hơi hơi mỉm cười: "Tôi trước kia không có kinh nghiệm công tác, hy vọng có thể từ quý công ty học được kinh nghiệm quý giá."
Đường Băng Băng biết trong công ty tiền lương thư kí khoảng mức 1,2 đến 2 vạn, không nghĩ tới chị gái này lại khiêm tốn như vậy, nhìn cô minh diễm động lòng người, cùng với căn biết thự giá trị không biết đến mấy ngàn vạn xa hoa này, đoán qua cũng có thể biết là phú nhị đại đến chơi ở công ty.
Đường Băng Băng đem hợp đồng về công ty.
Lâm tổng kêu cô đi qua, nói muốn xem hợp đồng, nhìn thấy tiền lương 1 vạn, lẩm bẩm nói: "Mới một vạn, còn thuế nữa, vậy thì cũng thấp quá đi...."
Đường Băng Băng nói: "Là ý của Tử tiểu thư."
"Thuế trước 1 vạn, sẽ bị tử thần để ý..." Lâm Dịch Thâm lắc đầu nói: "Nhiều gấp đôi đi, cấp cho tiển lương của chức vị cao nhất trong công ty, dư lại 1 vạn làm để tài vụ trừ vào tiền lương của tôi."
Đường Băng Băng âm thầm líu lưỡi
......Chẳng lẽ đấy là bạn gái Lâm tổng
Sau khi Đường Băng Băng rời đi, Lâm Dịch Thâm tự nhủ: "Hai vạn mời đàn em lại đây uống trà, anh Sơ vì theo đuổi vợ khẳng định bất kể tổn phí, hạng mục sẽ hợp lại làm, đàn em quả thực chính là mèo chiêu tài."
Hoàn toàn không biết tương lai chính mình đang bị an bài đến thỏa đáng - Tử Lộc đang vui sướng mà học cùng huấn luyện viên Chương.
Việc học của Tử Lộc cũng có thành tựu nhất định, đi làm trước một ngày liền rành riêng cả thời gian cùng Hạ Đào đi dạo phố, mua 30 bộ trang phục, căn cứ theo dặn dò huấn luyện viên Chương, mỗi mọt bộ đều là hàng ngon giá rẻ, đắt nhất cũng không vượt quá 5 ngàn.
Trong ví cũng không dùng tài khoản giao dịch không giới hạn, chỉ chọn kiểu tài khoản phổ thông, tiền lương một hai tháng đều có thể chuyển vào đó.
Giày Tử Lộc cũng đặc biệt chọn một đôi cao gót, bình thường cô không hay tự mình mua giày, cũng không hay đi, sợ chai chân.
Đôi giày này là quà của Hạ Đào tặng cô, được định chế riêng từ một nhà thiết kế có tiếng ở Italy, da giày đươc làm từ da dê cao cấp khiến cô có thể đi lại thoải mái, trên gót giày còn có một vài chi tiết độc đáo được thiết kế cực kì có tâm.
Hạ Đào lo lắng: "Tần Lễ Sơ thật sự giúp cậu sao?"
"Đúng vậy."
"Anh ta thật sự cho cậu đến công ty Lâm Dịch Thâm làm việc ư?"
Tử Lộc biết Hạ Đào lo lắng, nói: " Cậu suy nghĩ gì vậy, tớ và anh ta rõ ràng chỉ là liên hôn thương nghiệp, mặc kệ hôn nhân khi trước có tìm cảm hay không, hiện tại mọi chuyện đều đã là quá khứ."
Chuyện Hạ Đào lo đương nhiên không phải là chuyện này.
Lộc Lộc theo đuổi Lâm Dịch Thâm đương nhiên là chuyện tốt, có thể đến với Lâm Dịch Thâm lại càng tốt, chỉ là hiện tại bộ dạng không hề ngại ngùng, lại còn cực kì hào phóng của tên họ Tần kia, trừ khi là đối với Tử Lộc không còn tình cảm, bằng không có tên đàn ông nào lại nguyện ý dâng người mình yêu đi theo đuổi chính anh em mình chứ!
Cô lo lắng khi Lộc Lộc khôi phục ký ức, sau đó biết tên họ Tần kia để cô theo đuổi Lâm Dịch Thâm, còn chính mình đưa người cho anh em, ngẫm lại đều sẽ thấy ngược ngược tâm đến tận tim can.
Hạ Đào có chút do dự không biết có nên nói sự thật cho Tử Lộc hay không.
Nhưng khi nhìn thấy dáng vẻ ngập tràn mong chờ của Tử Lộc, cô khẽ cắn môi, vẫn là nhịn mọi chuyện xuống.
Thứ hai ngày đó.
Tử Lộc dậy thật sớm.
Cô tỉ mỉ trang điểm, chọn màu sau hiện lên khí sắc nhất, mặc bộ đồ đúng với tiêu chuẩn của một thư kí, đi đôi giày cao gót mà Hạ Đào đưa mình, đi đến phòng quần áo để tìm chìa khóa xe.
Cô ngày hôm qua liền phân phó tài xế riêng chờ ở trước cửa, sau đó đi ra gara lấy xe đưa cô đi làm
Cô tối qua dạo phố xong còn cùng Hạ Đào đi nghiên cứu đường phố, chính là vì muốn chọn một nơi khó thấy để cô xuống xe.
Những chiếc xe trong gara không có chiếc nào dưới bảy con số, mặc kệ chiếc nào cũng đều khiến người khác phải chú ý, cô chọn một lúc lâu, mới tìm được một chiếc tương đối "bình thường" để đi.
Cô ở phòng quần áo tìm chìa kháo xe nửa ngày mới tìm được chiếc chìa khóa của chiếc xe kia.
Chìa khóa xe còn có một cái móc chìa khóa, móc khóa là một cái cây nhỏ nhỏ.
Tử Lộc nhéo cái cây, bên trọng lại có tiếng ghi âm phát ra.
Làm tiếng nói của cô cùng Tần Lễ Sơ.
"Chúc anh sinh nhật vui vẻ"
"Chúc em sinh nhật vui vẻ"
Tử Lộc có chút không ngờ, chẳng lẽ đây là của cô và chồng trước.
Tử Lộc không nghĩ nhiều, nếu không sẽ bị đi muộn.
Cô vội vàng ra cửa, không ngờ tới lúc tới cửa, cô lại nhìn thấy một bóng dáng quen thuộc.
Tử Lộc đứng trước cửa biệt thự của cô, cùng tài xế cô nói chuyện
Tài xế đối với anh cực kì cung kính, thấy cô ra tới, còn cùng cô chào hỏi: "Tử tiểu thư, buổi sáng tốt lành."
Tử Lộc ngạc nhiên hỏi: "Sao anh lại ở đây? Anh không đi làm sao?"
Tử Lộc không nghĩ nhiều, rốt cuộc lại không đi liền phải đến muộn.
Tần Lễ Sơ nói: "Lần trước quên nói với em một số việc cần chú ý, vừa lúc tiện đường đưa em đi làm, lên xe đi rồi chúng ta nói sau."
"Nhưng chuyện gì cần chú ý?"
Tần Lễ Sơ hỏi lại cô: "Em không nghĩ đến chuyện làm việc ở công ty người biết em là vợ trước của tôi sao?"
Tử Lộc thế nhưng vô pháp phản bác, đành phải đi theo anh lên xe.
Sau khi lên xe, cô phát hiện ghế điều khiển cùng ghế phụ đều đã có người ngồi.
Vương Lam cùng Quý Hiểu Lam động tác nhất trí mà quay đầu.
"Tử tiểu thư, buổi sáng tốt lành."
Tần Lễ Sơ nhàn nhạt mà nói: "trợ lí sinh hoạt cùng thư kí của tôi, Vương Lam, Quý Hiểu Lam."
Tử Lộc kinh ngạc hỏi: "Kỉ Hiểu Lam?"
"Họ Quý."
"Tên của thư kí anh cũng thật thú vị."
Quý Hiểu Lam có chút hoang mang, không rõ Tần tổng vì cái gì mà phải giới thiệu lại cho Tử Lộc tên bọn họ, quay đầu thấy Vương Lam không có chút nào hoang mang, ngược lại đoan đoan chính chính mà ngồi ở ghế điều khiển, bình tĩnh như không.
Quý Hiểu Lam cảm thấy chính mình không thể thua, lưng thẳng như tùng bách, cũng lộ ra bộ dạng hiểu chuyện như người kia, dương dương tự đắc mà tiếp Tử Lộc nói: "Trong công ty mọi người cũng hay gọi tôi là Kỷ đại nhân."
Tử Lộc cười: "Trong công ty như vậy cũng được sao?"
Vương Lam vừa cười vừa nói: "Bọn họ nói tôi lớn lên cũng giống, thoạt nhìn cũng thấy có chút hiền lành."
Tử Lộc nhìn liếc mắt một cái, cười nói: "Cũng đúng nhỉ."
Tần Lễ Sơ ánh mắt dừng ở trên người Tử Lộc.
Bởi vì trước đã quá xem nhẹ, anh không hề phát hiện vợ trước lại thay đổi hoàn toàn phong cách quần áo, vì thế bây giờ đối với cách trang điểm cùng quần áo của Tử Lộc đều cực kì chú ý.
Cô hôm nay mặc một bộ tây trang, bên trong là một chiếc áo sơ mi trắng quy củ nề nếp, trên tai đeo chiếc khuyên tai kim cương, ở cổ tay còn có một chiếc vòng tay hoa hồng.
Lần trước cô đi tham gia tiệc của Lâm Dịch Thâm mang vòng tay màu đen, ở trên còn điểm xuyết viên kim cương nhỏ, trên cổ chiếc vòng thả nhẹ trên xương quai xanh.
Tần Lễ Sơ yên tĩnh mà quan sát.
Đến khi ánh mắt Tử Lộc dừng lại trên người anh, anh mới quang minh chính đại mà nói: "Quần áo mới rất đẹp."
Tần Lễ Sơ từ kinh nghiệm bản thân mà học được, nếu đã đổi quần áo mới thì nên khen một câu, nếu không có lẽ cô sẽ không vui.
Suy một ra ba.
Đến những mặt khác cũng khen không sót.
"Hoa tai đẹp."
"Vòng tay đẹp."
"Giày đẹp."
Tần Lễ Sơ tầm mắt dừng ở trên đùi cô, không biết cô có đang đi tất chân hay không, thoải mái hào phóng hỏi câu: "Có đi tất chân sao?"
"...... Có."
"Ân, tất chân cũng đẹp."
Vương Lam che mặt: Tần tổng, nếu ngài không có gương mặt này, gia thế địa vị này, liệu có phải sớm đã bị đánh chết luôn rồi không?
Tử Lộc hỏi: "...... Tất chân tôi đẹp chỗ nào?"
Hình dung tất chân đẹp chỗ nào......
Chạm đến tới rồi Tần Lễ Sơ tri thức manh khu.
Một câu chạm đến manh khu tri thức của Tần Lễ Sơ
Tuy là như thế, Tần Lễ Sơ mặt không đổi sắc mà nói: "Tính năng phòng lạnh, chất lượng thoạt nhìn cũng không tồi, không dễ dàng xé rách."
Vương Lam:...... Tần tổng, ý tưởng này của ngài có điểm nguy hiểm a!
Vương Lam vội vàng soạn một dòng tin nhắn ——
Khen phụ nữ bất luận như thế nào, trăm khoanh vẫn quanh một đốm, trực tiếp khen qua quần áo, ví dụ như có thể nói tất chân tôn lên vẻ đẹp của đôi chân chẳng hạn.
Quý Hiểu Lam không cam lòng yếu thế.
Tần tổng, khen tất chân từ ngữ mấu chốt: Thông khí, cao cấp, chân thon, chân dài.
Wechat Tần Lễ Sơ hiện lên thông báo.
Anh quét mắt.
Tần Lễ Sơ trẻ nhỏ dễ dạy: "Tất chân này em đi thoạt nhìn thông khí, lại có thể thấy được chân thon trắng, hơn nữa có thể che nắng, đúng là phát minh vĩ đại của nhân loại."
Tử Lộc: Vì sao lại cảm thấy có chút giống tiếp thị tất chân vậy??
Tử Lộc hít sâu một hơi, nói: "Cảm ơn."
Tần Lễ Sơ: "Ân."
Lúc này, Vương Lam khởi động chiếc xe.
Tử Lộc sợ Tần Lễ Sơ đợi lát nữa còn muốn khen cô, rốt cuộc trên người cô hiện tại có thể bị khen chỉ còn áo ngực cùng quần lót! Cô đổi thẳng sao vấn đề khác, đi thẳng vào vấn đề mà nói: "Cảm ơn anh đã giúp tôi, nếu không có anh hỗ trợ, tôi cũng chưa chắc có thể vào được công ty của Lâm Dịch Thâm, à vậy chuyện anh bảo cần chú ý là gì?"
Tần Lễ Sơ nói: "Em dù sao cũng là người tôi đề cử, vì thế đừng quá lơ đãng, nghiêm túc làm việc là được."
....Tốt nhất là đừng đặt tâm tư lên trên người Lâm Dịch Thâm!
"Được."
"Dịch Thâm bên kia anh đã chào hỏi qua, em cũng không cần nóng vội, cứ từ từ tới đó."
"Anh và Dịch Thâm là bạn bè nhiều năm, hy vọng em..."
"Tôi hiểu, tôi hiểu. Tôi sẽ từ từ tới, đảm bảo không dọa đến anh em của anh."
Vương Lam ngồi ở trên ghế lái, tâm tư nghe hai người nói chuyện, càng nghe càng cảm thấy sợ hãi.
....Anh có lẽ hình như đã biết Tiểu Hoàng là ai rồi ư?
Cho nên hiện tại tiểu Minh là đang giúp tiểu Hồng theo đuổi tiểu Hoàng?
....Cũng không đúng.
Vương Lam bỗng nhiên nhớ tới mấy ngày hôm trước, Tần tổng bảo anh đi thu thập tư liệu các thiên kim danh viện, dự theo bảng chữ cái sửa thành một folder.
Anh mới đầu còn tưởng rằng Tần tổng muốn đi tìm một đối tượng mới, nhưng sau đó lại phát hiện Tần Tổng căn bản không nhìn đến tập tài liệu, mà trực tiếp bảo anh đưa cho Lâm tổng, còn nói nếu Lâm tổng thích, có thể lập tức bảo mẹ của Tần tổng hỗ trợ đặt một lịch hẹn.
Cho nên, tiểu minh mặt ngoài giúp tiểu hồng theo đuổi tiểu hoàng, trên thực tế lại ngầm an bài cho tiểu hoàng một vị khác?
Vương Lam nội tâm dâng lên một lòng khâm phục.
Bái phục tuyệt đối.
Tần tổng tuy rằng đích thực là thẳng nam sắt thép, như tay lại cầm toàn là kịch bản!
----
Vote cho chương mới nha!
Đọc truyện này tại Truyện Bất Hủ: Pix_Leona (Lepnapizz) để có cập nhật chương mới nhất.
Theo dõi Truyện Bất Hủ: Pix_Leona (Leonapizz) ủng hộ editor nha.
Chương trước nhiều vote, chương sau ra sớm nha!!!
Bình luận truyện