Chương 13: Cao Dương
Sự thật chứng minh, mị lực của Tần Hiểu Đông vẫn là vô hạn, không đến một lát sau, đồ ăn của bọn họ cũng sắp lên bàn.
Lúc mọi người hưng phấn chuẩn bị ăn, có người ở ngoài cửa kêu tên Lâm Lệ , Lâm Lệ nhíu mày.
“Lệ tỷ, có người tìm chị.
” Tần Hiểu Nguyệt nghe được tiếng kêu, liền mở miệng nói.
“Ân, tôi nghe được.
” Lâm Lệ nhíu nhíu mày.
Trịnh Giang nói, “Không cần để ý đến hắn, chúng ta tiếp tục ăn.
”
Bên ngoài người phục vụ bắt đầu đuổi hắn rời đi, tiếng là của người nam nhân này quá lớn, ảnh hưởng đến người chung quanh, cho nên người phục vụ chỉ có thể đuổi hắn đi.
Nhưng mà người này vẫn tiếp tục hô vài tiếng, sau đó hướng tới phòng của mấy người Tần Hiểu Nguyệt vọt đi qua.
Loảng xoảng một tiếng, cửa phòng bị phá mở ra, “Lệ Lệ, anh biết em ở chỗ này, anh rốt cuộc tìm được em.
” Cái đầu của người nam nhân không tính là quá cao, lớn lên mi thanh mục tú, hắn liếc mắt đưa tình mà nhìn Lâm Lệ.
Khoé miệng Trịnh Giang bắt đầu run rẩy, người nam nhân này, hắn thật sự không nghĩ lại thấy được, được không.
“Cao Dương, tôi nói anh không cần lại dây dưa tôi, hai người chúng ta không thích hợp.
” Lâm Lệ cau mày nói.
“Lệ Lệ, anh nói rồi anh không để bụng danh phận.
” Cao Dương tựa như cô vợ nhỏ đứng ở trước mặt Lâm Lệ.
Tần Hiểu Đông chú ý biểu tình của Trịnh Giang, hiện tại anh cũng không rõ Trịnh Giang đối Lâm Lệ rốt cuộc là cái thái độ gì.
“Cao Dương, tôi nói chỉ gả cho Trịnh Giang, anh đừng tiếp tục đuổi theo tôi được không?” Lâm Lệ buồn bực nói.
Cao Dương đem mặt chuyển hướng về phía Trịnh Giang, “Trịnh đại ca, tôi không cùng anh đoạt danh phận, anh khuyên Lâm Lệ chấp nhận tôi đi.
”
Tần Hiểu Nguyệt há hốc miệng, đây là tình huống gì, chẳng lẽ mạt thế đã bắt đầu rồi? Không phải hơn nửa năm sau sao?
Nhìn biểu tình của Tần Hiểu Nguyệt, Tần Hiểu Đông nhịn không được có chút muốn cười, hắn lén lút lôi kéo Tần Hiểu Nguyệt nói, “Lâm Lệ cùng Cao Dương là người dân tộc Na-xi.
”
Thật lâu trước kia Dân tộc Na-xi là chế độ một vợ nhiều chồng, chẳng qua hiện tại có pháp luật quốc gia quy định, đều là chế độ một vợ một chồng.
Đương nhiên, ở bên cạnh khu vực, pháp luật căn bản không quản được, chế độ một vợ nhiều chồng kỳ thật vẫn tồn tại.
Mà địa phương quê Lâm Lệ cùng Cao Dương, vừa lúc chính là tồn tại loại tình huống này, cho nên Cao Dương cũng không để ý có phải một mình chiếm hữu Lâm Lệ hay không, hắn chỉ cần đi theo bên người Lâm Lệ, hắn liền thỏa mãn.
Tần Hiểu Nguyệt hiện tại đã bị quan hệ phức tạp như vậy chấn động đến trợn mắt há hốc mồm, thế giới này không khỏi có chút quá huyền huyễn đi?
“Nguyệt Nhi, ăn cơm nhanh đi, ăn xong nên đi học.
” Tần Hiểu Đông vẫn còn nhớ thương chuyện em gái mình đi học.
Lúc này, Trịnh Giang cũng mở miệng nói, “Cao Dương, trước tiên anh ngồi xuống ăn cơm đi, chờ ăn cơm xong, chúng ta trở về lại nói đi.
”
Hiện tại Cao Dương cũng đã đói bụng, cũng không khách khí, trực tiếp ngồi xuống bên cạnh Lâm Lệ bắt đầu ăn.
Cũng mặc kệ mình gia nhập, đã đem Tần Hiểu Nguyệt bên cạnh quên luôn.
Tần Hiểu Nguyệt nhịn không được thở dài một hơi, cảm giác tồn tại của mình thấp như vậy sao, đều nhanh bị người quên không nhớ.
Tần Hiểu Đông kéo cô đến bên người mình, sau đó dùng sức gắp đồ ăn vào trong bát của cô.
Tần Hiểu Nguyệt ăn không nhiều, tùy tiện ăn một lát liền no rồi, hai người liền trực tiếp rời đi, Trịnh Giang cũng không giữ bọn họ, hiện tại hắn gặp phải loại chuyện phiền toái này phỏng chừng là độc nhất vô nhị, hiện tại liền tính là dân tộc người Na-xi cũng đều chú ý một chồng một vợ, giống Cao Dương loại này có thể ủy khuất cầu toàn, thật đúng là hiếm thấy.
.
Bình luận truyện