Một Truyền Thuyết Về Ánh Sáng Và Bóng Tối
Chương 28: Kế hoạch tàn nhẫn
_Oái!Nhẹ tay thôi Alex!-Frang thét lên khi cô băng bó vết thương cho anh.
_Chịu đau một chút đi Frang.
_Thế nào?Tôi nói không sai chứ,Frang?-Andre vừa lau chùi thanh gươm của mình,vừa tinh quái nói.
_Hừ,tức thật.Chỉ tại ta sơ suất,nếu không thì...
_Cậu có tập trung cách mấy cũng chẳng bao giờ làm cho con bé bị thương được đâu.Thần Gary mạnh hơn anh nhiều,thế mà còn bị thương như thế...-Andre liếc nhìn thần Gary đang ngồi trên giường,khắp người đầy những vết thương đã băng bó.
_Hừm.-Frang nhìn sang hướng khác.Anh không muốn chấp nhận sự thật này.Anh đã thua tay cận vệ của cháu gái anh.Chỉ là tay cận vệ thôi!Vậy thì con bé còn mạnh tới mức nào nữa?
_Mọi người đừng cãi nhau nữa.Chúng ta cần phải dự tính cho trận chiến tiếp theo.-Thần Gary lên tiếng.
_Nhưng làm sao?Trận này thua thê thảm đến mức này mà ông vẫn không chịu hiểu ra à Gary?Binh đoàn bóng tối quá mạnh!Chúng ta không thể nào thắng được!-Andre nói.
_....-Thần Gary im lặng.Andre có lý.Lần này ông đã tính toán rất kỹ lưỡng,thế mà lại bại trận thê thảm.Binh đoàn bóng tối đã mạnh hơn nhiều kể từ trận chiến trước.
_Vẫn còn một cách!
Mắt thần Gary bỗng ngời sáng.Ông đã biết người duy nhất có thể đánh bại nữ hoàng bóng tối.
_Cách gì?-Andre hỏi.
_Oscan.Nó và Reven đã cùng chơi đùa,cùng tập luyện từ nhỏ.Sức mạnh của chúng xấp xỉ như nhau.Oscan hoàn toàn có thể đánh bại Reven.
Bốp!
Andre đấm mạnh xuống chiếc bàn đá,làm nó vỡ đôi.
_Không được!Ông có thể nhẫn tâm như thế hả Gary?Chúng yêu nhau mà ông nỡ làm thế à?Không thể được!-Andre bắt đầu nổi giận.
_Đành phải thế thôi,Andre.Đó là cách duy nhất để giành lại thế giới.-Alex nói.
_Cả...cả em cũng nói thế ư?Nó là con gái của chúng ta.Nếu dùng cách đó em không thấy quá tàn nhẫn ư!?!-Andre sửng sốt nhìn Alex.Tại sao đến cô cũng thế?Tại sao đến cô cũng nhẫn tâm như thế?
_Alex nói đúng,Andre.Chúng ta không còn lựa chọn nào khác.-Gary nói.
_Các người...Thật không thể tin được!Các người quá độc ác!
Alex bật khóc.Cô biết làm sao đây,khi một bên là con gái cô,còn một bên là thế giới?Cô chẳng còn lựa chọn nào khác là phải chọn thế giới.Cần phải hy sinh.
_Cha!Cha không sao chứ?-Oscan bước vào.Cậu vừa từ lâu đài của cha mình tới.
_Hừm.-Andre tức tối bỏ đi.
_Ơ...Chú Andre...-Oscan gọi với theo.Cậu vẫn chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra ở đây cả.
_Oscan,làm sao con đến được đây?
_Kết giới ma thuật tự biến mất,con biết là cha gặp chuyện,nên đến đây.
_Ừm.Ta có chuyện cần nói với con.
_Vâng,xin cha cứ nói.
Thần Gary thuật lại tất cả kế hoạch của ông cho Oscan nghe....
_Không!Con sẽ không làm theo lời cha lần này!Con và cô ấy là bạn thân từ nhỏ,làm sao con có thể giết cô ấy được???-Oscan phản ứng rất mạnh.Rõ ràng cậu không hề muốn làm theo lời ông.
_Oscan,cần phải hy sinh.Chúng ta cần cứu thế giới,và người duy nhất đủ khả năng là con.
Ta đã biết là chuyện này sẽ xảy ra,nhưng ta không nghĩ nó lại xảy ra sớm thế này...Tội nghiệp Reven,cô ấy không sai khi hủy diệt thế giới thần linh....Họ quá ích kỷ...
_Làm ơn đi,Oscan.Cha đang cầu xin con đấy.
_Cha...Thôi được.Con...Con...đồng ý.-Cậu miễn cưỡng nói mà không nhìn mặt ông.
_Giỏi lắm con trai.Cha biết con sẽ đồng ý mà.
Thật là chán nản...Mọi người vẫn cứ ích kỷ như thế...Họ không bao giờ nghĩ rằng,vì họ mà một bi kịch sẽ xảy ra....
(to be continued)
_Chịu đau một chút đi Frang.
_Thế nào?Tôi nói không sai chứ,Frang?-Andre vừa lau chùi thanh gươm của mình,vừa tinh quái nói.
_Hừ,tức thật.Chỉ tại ta sơ suất,nếu không thì...
_Cậu có tập trung cách mấy cũng chẳng bao giờ làm cho con bé bị thương được đâu.Thần Gary mạnh hơn anh nhiều,thế mà còn bị thương như thế...-Andre liếc nhìn thần Gary đang ngồi trên giường,khắp người đầy những vết thương đã băng bó.
_Hừm.-Frang nhìn sang hướng khác.Anh không muốn chấp nhận sự thật này.Anh đã thua tay cận vệ của cháu gái anh.Chỉ là tay cận vệ thôi!Vậy thì con bé còn mạnh tới mức nào nữa?
_Mọi người đừng cãi nhau nữa.Chúng ta cần phải dự tính cho trận chiến tiếp theo.-Thần Gary lên tiếng.
_Nhưng làm sao?Trận này thua thê thảm đến mức này mà ông vẫn không chịu hiểu ra à Gary?Binh đoàn bóng tối quá mạnh!Chúng ta không thể nào thắng được!-Andre nói.
_....-Thần Gary im lặng.Andre có lý.Lần này ông đã tính toán rất kỹ lưỡng,thế mà lại bại trận thê thảm.Binh đoàn bóng tối đã mạnh hơn nhiều kể từ trận chiến trước.
_Vẫn còn một cách!
Mắt thần Gary bỗng ngời sáng.Ông đã biết người duy nhất có thể đánh bại nữ hoàng bóng tối.
_Cách gì?-Andre hỏi.
_Oscan.Nó và Reven đã cùng chơi đùa,cùng tập luyện từ nhỏ.Sức mạnh của chúng xấp xỉ như nhau.Oscan hoàn toàn có thể đánh bại Reven.
Bốp!
Andre đấm mạnh xuống chiếc bàn đá,làm nó vỡ đôi.
_Không được!Ông có thể nhẫn tâm như thế hả Gary?Chúng yêu nhau mà ông nỡ làm thế à?Không thể được!-Andre bắt đầu nổi giận.
_Đành phải thế thôi,Andre.Đó là cách duy nhất để giành lại thế giới.-Alex nói.
_Cả...cả em cũng nói thế ư?Nó là con gái của chúng ta.Nếu dùng cách đó em không thấy quá tàn nhẫn ư!?!-Andre sửng sốt nhìn Alex.Tại sao đến cô cũng thế?Tại sao đến cô cũng nhẫn tâm như thế?
_Alex nói đúng,Andre.Chúng ta không còn lựa chọn nào khác.-Gary nói.
_Các người...Thật không thể tin được!Các người quá độc ác!
Alex bật khóc.Cô biết làm sao đây,khi một bên là con gái cô,còn một bên là thế giới?Cô chẳng còn lựa chọn nào khác là phải chọn thế giới.Cần phải hy sinh.
_Cha!Cha không sao chứ?-Oscan bước vào.Cậu vừa từ lâu đài của cha mình tới.
_Hừm.-Andre tức tối bỏ đi.
_Ơ...Chú Andre...-Oscan gọi với theo.Cậu vẫn chẳng hiểu chuyện gì đang diễn ra ở đây cả.
_Oscan,làm sao con đến được đây?
_Kết giới ma thuật tự biến mất,con biết là cha gặp chuyện,nên đến đây.
_Ừm.Ta có chuyện cần nói với con.
_Vâng,xin cha cứ nói.
Thần Gary thuật lại tất cả kế hoạch của ông cho Oscan nghe....
_Không!Con sẽ không làm theo lời cha lần này!Con và cô ấy là bạn thân từ nhỏ,làm sao con có thể giết cô ấy được???-Oscan phản ứng rất mạnh.Rõ ràng cậu không hề muốn làm theo lời ông.
_Oscan,cần phải hy sinh.Chúng ta cần cứu thế giới,và người duy nhất đủ khả năng là con.
Ta đã biết là chuyện này sẽ xảy ra,nhưng ta không nghĩ nó lại xảy ra sớm thế này...Tội nghiệp Reven,cô ấy không sai khi hủy diệt thế giới thần linh....Họ quá ích kỷ...
_Làm ơn đi,Oscan.Cha đang cầu xin con đấy.
_Cha...Thôi được.Con...Con...đồng ý.-Cậu miễn cưỡng nói mà không nhìn mặt ông.
_Giỏi lắm con trai.Cha biết con sẽ đồng ý mà.
Thật là chán nản...Mọi người vẫn cứ ích kỷ như thế...Họ không bao giờ nghĩ rằng,vì họ mà một bi kịch sẽ xảy ra....
(to be continued)
Bình luận truyện