Phong Lưu

Chương 354: Đi Hán Giang




Trần Huyền Lễ là một người hiểu chuyện, trong đầu hiểu được lời nói của hữu tướng đại nhân thật ra là muốn hắn tận tâm tận lực phụ tá Đường đại nhân, không cần Lý Lâm Phủ nhắc nhở, bản thân hắn cũng sẽ liều mạng, đây là cơ hội vượt trội duy nhất, không nắm chắc, đời này cũng đừng mong xuất đầu.

Đối với Bình Uy Đại Tướng Quân Đường đại nhân, trong lòng Trần Huyền Lễ đồng dạng tràn ngập cảm kích.

Thái tử điện hạ chỉ có thể tiến cử, nếu Đường đại nhân lắc đầu, hắn cũng không có cơ hội đi Hán Giang lập công.

Dù thế nào đi hắn trong lòng của hắn đối với ba người đều phi thường cảm kích, sau khi lập công thăng chức, nhất định phải cảm tạ ba người.

Giờ phút này Trần Huyền Lễ có thể nói thỏa lòng đắc chí, hào tình vạn trượng, hận không thể hiện tại bay đến Hán Giang giết địch lập công.

Hoàng thượng chỉ cho thời gian ba ngày chuẩn bị, Đường Tiểu Đông có quá nhiều chuyện phải thu xếp, ngày đầu đương nhiên chạy tới Ngọa Long biệt viện trước.

Lần đi Hán Giang này, không biết mất bao lâu mới có thể trở về, đành tận khả năng an ủi chủ tớ Hoắc Hàn Yên.

Về phần những thiếu niên lãnh huyết, hắn mang đủ bảy mươi hai địa sát xuất chinh, còn Lý Ngạo, Ngọa Long biệt viện nhất định phải có người tin cậy trấn thủ, cho nên Lý Ngạo phải lưu lại.

Trung Hoa đường cũng phải có người trấn thủ độc bá một phương, nhân thủ tốt nhất không nằm ngoài Chu Bất Vi.

Trong chúng nữ, hắn chỉ dẫn một mình Đường Sương đi, Lôi Mị lưu lại đây cũng không phải đặc biệt yêu Sương biểu tỷ hơn.

Đại huyết chiến của thiên quân vạn mã khẳng định rất huyết tinh rất bạo lực, tâm Lôi Mị không đủĐường Nhu càng khỏi cần nói, Đường Điềm ngoan độc, nhưng võ công hơi yếu, lại thích gây chuyện, hơn nữa nếu nàng đi, Lý Đằng Giao không có bạn chơi cùng, không biết sẽ gây ra chuyện phiền toái gì. Đọc Truyện Kiếm Hiệp Hay Nhất: https://truyenbathu.net

Võ công của Sương biểu tỷ cao nhất, tâm địa ngoan độc, loại đại huyết chiến của thiên quân vạn mã này, chỉ có nàng là thích hợp nhất.

Còn có, nếu hắn đoán không lầm, Lan Đình tất sẽ lặng lẽ đi theo.

Bên người có hai nàng siêu tuyệt võ công, còn có ba người Đường Mộc hộ vệ, cộng thêm bảy mươi hai địa sát, nhân thủ cũng đủ dùng.

Tần Thiên Bảo cũng nằm trong danh sách, Tần gia phái hai vị trưởng bối bảo vệ bên người Tần Thiên Bảo, Trung Hoa đường, hắn chọn lựa hai mươi tinh anh cao thủ, Phượng cô cô, Nguyệt Tiểu Soái cũng đi theo.

Hải chiến nha, hỏa chiến làm chủ, hai người khẳng định không thể thiếu.

Trước khi xuất chinh, Đường Tiểu Đông tận khả năng an ủi các lão bà, tranh thủ thời gian chạy tới Phượng Minh biệt viện, hảo hảo an ủi trưởng công chúa Ngọc Chân cùng Dương quý phi một phen.

Dương quý phi đối với chuyện hắn xuất chinh vẫn rất lo lắng, để cho Hổ bí trung lang tướng Vệ Vô Thương từ trong Mai Hoa nội vệ chọn ra hai mươi cao thủ nhất đẳng làm hộ vệ tùy thân của Đường Tiểu Đông.

Quan tâm cùng săn sóc của mỹ nhân khiến Đường Tiểu Đông rất cảm động, không khách khí tiếp nhận hai mươi danh thủ của Vệ Vô Thương.

Lý Lâm Phủ vốn cũng phái tới hơi mười thiên cương sát thủ còn sót lại, bất quá Đường Tiểu Đông uyển chuyển cự tuyệt, có bảy mươi hai địa sát là đủ rồi.

Toàn bộ huynh đệ đi Hán Giang đều được đặt làm giáp trụ theo đúng kích cỡ, mặc vào, một đám uy phong lẫm lẫm, khiến người ta đỏ mắt không thôi.

Đường Tiểu Đông mạc giáp trụ màu bạc, áo choàng đỏ thẫm, uy mãnh dị thường, bất quá bên trong mặc áo chống đạn, bên ngoài mặc chiến giáp nặng nề, quả thật hành động có chút bất tiện.

Ngày lên đường, văn võ bá quan trong triều, hơn phân nửa dân chúng thành Trường An đều đến đưa tiễn, tiễn ra ngoài mười dặm mới lưu luyến không rời dừng lại.

Đường Tiểu Đông mang theo một đám thủ hạ, cuồn cuộn thẳng hướng Hán Giang, bảy mươi hai địa sát cùng Phượng cô cô, Nguyệt Tiểu Soái đã cầm soái lệnh của hắn lên đường trước một ngày.

Bọn hắn ra roi thúc ngựa tiến đến Hán Giang trước, lấy danh nghĩa quân đội chiêu nạp công tượng nhanh chóng chế tạo các loại hỏa khí, mua rất nhiều quặng tinh luyện có độ tinh khiết cao để phối chế hắc hỏa dược uy lực cường đại.

Hải chiến cổ đại, xưa nay lấy hỏa tiễn làm lợi khí công kích, thủy sư Đại Đường trang bị các kiểu hỏa khí loại mới nhất định bách chiến bách thắng.

Trong ấn tượng, Đại Đường đã biết kỹ thuật hàn nối sắt thép, kỹ thuật đóng thuyền phi thường phát triển, thân tàu đều đóng đinh sắt, cực kỳ chắc chắn, cộng thêm phát minh ra vòng bi cầu, chiến hạm hẳn rất lợi hại, há không đánh được Uy khấu cùng hải tặc nhỏ nhỏ sao?

Trần Huyền Lễ thân là phó tướng được Đường Tiểu Đông chọn, lập tức phái người đi suốt đêm đến Hán Giang điều tra, thu thập một vài tình báo, cho bồ câu truyền về.

Thủy sư Đại Đường đã gần như vô địch, sợ gì không làm gì được Uy khấu và hải tặc, nguyên nhân do chiến hạm của thủy sư Đại Đường quả thực quá to lớn, ở trên sông ngòi so sánh với chiến thuyền loại nhỏ của Uy khấu và hải tặc, hành động chậm

hơn rất nhiều.

Chiến thuyền của Uy khấu, hải tặc nhỏ, tốc độ nhanh, linh hoạt cơ động, bình thường nấp trong cỏ lau, sử dụng chiến thuật du kích.

Hán Giang này tới khu vực sông Bạch Mã, đường sông gấp khúc, nhánh sông rất nhiều, lại nhiều lau sậy, quả thật muốn tìm mấy chục chiến thuyền loại nhỏ ấn núp rất khó khăn.

Những Uy nhân chết tiệt này thường xuyên đột nhiên đổ bộ, tập kích vùng duyên hải, thôn trang vùng bờ sông, khiến cư dân khổ không thể tả.

Thủ đoạn của Uy khấu cực hung tàn, đốt giết cướp giật gian dâm, địa phương bị cướp qua, quả thực là gà chó không tha.

Quan quân đối với chuyện này cũng thúc thủ vô sách, bọn họ nhân được báo nguy chạy tới thì thôn trang bị cướp bóc đã thây chất đầy đồng, mà Uy khấu lại đang đốt giết cướp bóc

ở nơi khác, khiến quan quân mệt mỏi, có đôi khi còn bị Uy khấu phục kích, tổn thất là rất bình thường.

Nghe xong giải thích của Trần Huyền Lễ, Đường Tiểu Đông ra sức xoa nắn khuôn mặt.

Con bà nó là con gấu, những tên Uy khấu chết tiệt này quá ngang ngược, đáng chết!

Đại đội nhân mã rất nhanh chạy về phía Hán Giang, Lan Đình giữa đường gia nhập đội ngũ, Đường Tiểu Đông lòng đầy vui mừng bảo nàng đi theo bên người.

Đối với Lan Đình, tâm tình của Đường Sương cực kỳ phức tạp, phần nhiều l

Hồi trước sau khi cứu Lý Đằng Giao và Đường Điềm ra, Lan Đình ra đi không từ biệt, lặng yên rời đi, khiến chúng nữ muốn cảm tạ mà không có cơ hội.

Nếu như không có Lan Đình, Lý Đằng Giao cùng Đường Điềm sẽ như thế nào, Đường Sương không dám tưởng tượng, đối với Lan Đình, trong lòng nàng cảm kích, đồng thời cũng bội phục võ công cùng sự lanh trí của nàng.

Ngốc tử cũng nhìn ra được, vẻ mặt Lan Đình nhìn tướng công, giống với vẻ mặt của nàng nhìn biểu đệ lúc trước như đúc, tràn ngập nhu tình khó có thể kiềm chế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện