Quân Lâm Thiên Hạ

Chương 162: Lôi Âm Thiên Nhận




Mặt trước của lưỡi búa hai lưỡi đã bắt đầu đọng lại! Sau đó Nhạc Vũ bắt đầu rèn cự chùy. Phải để cho các loại tinh thể kim chúc bên trong vũ khí được sắp xếp chặt chẽ, đây là trình tự không thể tránh khỏi. Hắn phải cẩn thận chuẩn bị quá trình khắc bí pháp phù văn sẽ không bị hư hao.

Vị lão Luyện Khí sư ghi chép bên trong quyển sách, trong quá trình luyện chế căn bản tốn hao cả trăm lần nhưng không giữ lại được một lần, bởi vậy có thể thấy được khó khăn. Mà những hoa văn của linh binh mặc dù đơn giản, cũng dễ dàng bị tổn hại nhất trong chiến đấu, vì thế cũng không thể không cẩn thận.

Vấn đề khó khăn thứ nhất Nhạc Vũ gặp phải chính là chân khí trong cơ thể hắn chưa được đầy đủ. Pháp trận phù văn hình cầu kia, mạnh mẽ chiếm cứ gần tám phần Đại Hỗn Nguyên Chân Khí trong cơ thể hắn, cho tới khi hắn gõ được nửa khắc, số chân khí còn sót lại bên trong kinh mạch đã không còn đủ cho hắn tiếp tục tiến hành phân tích cây búa lớn này.

Trong lòng Nhạc Vũ vạn phần bất đắc dĩ lại có chút ít hối hận, cũng may trước khi hắn động thủ đã liệu trước tình hình sẽ như thế, đã sớm chuẩn bị một lộ Bổ Khí đan để sử dụng ngay khi chân khí vừa hao tổn hết.

Nhưng ngay khi nội tức bên trong cơ thể hắn đã sắp hoàn toàn "khô kiệt", chuẩn bị tạm thời dừng lại, bên trong pháp trận phù văn hình cầu kia lại thẩm thấu ra nhiều tia chân lực chảy xuôi vào bên trong kinh mạch của hắn.

Ban đầu Nhạc Vũ cũng không hề để ý, cảm thấy vẫn còn chân lực để dùng nên hắn cứ tiếp tục đập xuống. Nhưng sau nửa giờ trôi qua, trên mặt hắn hiện lên vẻ kinh dị, từ từ càng thêm dày đặc. Bên trong pháp trận phù văn hình cầu kia không hề giảm bớt chân khí nội tức, nhưng vẫn đang cung cấp chân khí cho hắn chậm rãi không hề cạn kiệt.

Thật ra hiện tượng này lúc hắn đang chuẩn bị lấy bí pháp đem chân khí tiêu hao không còn một tia dư thừa đã từng hiện qua. Chẳng qua khi đó hắn chưa từng để ý, chỉ cần đơn giản điều tức đã khôi phục lại toàn bộ.

Đúng là hắn hoàn toàn không sao ngờ tới, pháp trận phù văn ngũ hành hình cầu này lại còn có công dụng kinh người đến như thế.

Nhạc Vũ dùng năng lực dò xét đan điền của mình, sau đó chỉ thấy những phù văn trong pháp trận đang tự vận chuyển. Một khi trong chân khí đoàn bị hao tổn chân nguyên, lập tức lại được sinh ra bên trong phù trận, về phần nguyên lý như thế nào Nhạc Vũ hoàn toàn không hiểu được. Chẳng qua hắn biết, pháp trận ngũ hành phù văn hình cầu này có liên quan tới việc thu nạp cùng tiêu hao thiên địa linh khí.

Trong lòng Nhạc Vũ nhất thời không biết nên vui hay buồn, chân khí liên tục cung cấp thế này đương nhiên thật tốt, nhưng nếu cần hao phí đại lượng nội tức trong một cuộc đại chiến, vậy xem như hoàn toàn khóc không ra nước mắt.

- Nếu toàn bộ ngũ hành phù triện được hoàn thành, có thể thâu xuất được chân khí tăng lên tới bốn năm thành. Như vậy tính toán ra thật không lỗ lã bao nhiêu. Dù cần chiến đấu với cường giả đồng cấp cũng không thiệt thòi!

Ý niệm này hiện lên trong đầu Nhạc Vũ, hắn lắc đầu, cảm giác mình đúng là có chút ít được voi đòi tiên, nếu thật sự được như thế, đây chẳng phải trên lý luận nói rõ mình có thể sử dụng số lượng chân khí gấp ba người khác hay sao? Nhưng trong lòng hắn lại không xóa được ý nghĩ này, ở phương diện phù trận hình cầu tăng được được chân khí có biên độ to lớn như thế, công dụng ở phương diện khác chưa chắc là sẽ không có thêm nữa.

Bất quá chuyện cấp bách hiện tại chính là tăng lên tu vi nội tức của chính mình. Hắn còn quá nhỏ tuổi đã đạt tới tiên thiên, ít nhất có được ưu thế hơn những hậu thiên võ giả khác. Đó chính là việc cường hóa thân thể, huyết tủy trong thân có thể cung cấp nguyên lực vượt xa những hậu thiên võ giả gấp mấy lần. Còn có Cường Tủy hoàn và Dịch Nguyên đan trợ lực, phương diện này đã không thể thua cho tiên thiên cường giả bình thường. Cộng thêm gần đây Ngũ Hành linh hoàn cùng Dịch Nguyên đan còn đủ dùng, chỉ cần thêm thời gian hai ba năm, ở phương diện số lượng có thể đạt tới được trình độ như Tiên Vu Bình.

Bất quá khi đó chân khí có đủ dùng hay không, hắn cũng không biết. Nếu gặp phải tình hình pháp trận ngũ hành phù văn đột ngột bành trướng, vậy hắn đúng là đã gặp được bi kịch. Duy nhất làm cho hắn an lòng chính là phù trận chiếm cứ bên trong chân khí đoàn, còn có không gian thật lớn để tiếp tục khắc họa phù triện, xuất hiện phải tình hình như thế e rằng không lớn lắm.

- Trong khoảng thời gian này xem ra vẫn phải dựa vào cơ quan khôi lỗi thôi.

Trong lòng Nhạc Vũ vạn phần bất đắc dĩ, trước khi bộ phù triện ngũ hành được hoàn thành, là thời gian lực chiến đấu của hắn suy yếu nhất. Muốn bảo đảm an toàn cũng chỉ đành dựa vào cơ quan khôi lỗi. Có thời gian nhất định phải hoàn thành cho được Xích Lực Phù cùng Cầm Lực Phù cho xong.

Ngay khi trong lòng Nhạc Vũ đang miên man suy nghĩ, cây búa lớn hai lưỡi trong tay hắn cuối cùng đã gần xong việc. Hắn suy ngẫm chốc lát, vẫn cố ý khắc ba chữ Phá Sơn Tiễn lên trên cán búa. Vẻn vẹn từ uy lực mà nói, cây búa do hắn chế tạo này uy lực lớn hơn cây cũ không biết bao nhiêu lần, vì thế xứng đáng với ba chữ hắn vừa nghĩ ra.

Vốn Phá Sơn Tiễn còn cần được trang trí hoa văn, Nhạc Vũ dựa theo trong trí nhớ bắt chước khắc họa, sau đó thuận tay đem cây búa ném tới trong tay Nhiễm Lực chờ đợi đã lâu.

- A Lực, thử xem uy lực của nó như thế nào!

Trong mắt Nhạc Vũ lóe ra tia mong đợi, dù sao đây cũng là linh binh đầu tiên hắn tự tay chế luyện.

Nhiễm Lực nghe vậy nhếch môi cười, rót chân khí của mình vào trong viên ngũ hành linh thạch, lại huy búa. Phá Sơn Tiễn còn nặng hơn rất nhiều so với lúc trước, phải nặng hơn bốn trăm cân, Nhiễm Lực cầm trong tay lại không hề có vẻ nặng nề, ngay khi hắn vung búa sức nặng đột nhiên còn gia tăng hơn mười mấy lần. Ngay sau đó chính bản thân Nhiễm Lực cũng lảo đảo chồm tới, thiếu chút nữa ngã xuống.

Ngay sau đó, bên trong gian phòng đột nhiên nổ tung! Bên trong phòng rèn vô số bụi mù bay đầy không gian. Khi Nhạc Vũ dùng Cụ Phong thuật thổi đi bụi mù, cả ba người đều trợn mắt há hốc mồm nhìn một màn trước mắt. Chỉ thấy chung quanh mặt đất bị Phá Sơn Tiễn đánh trúng, cả ba trượng chung quanh đều bị sụp đổ xuống.

Nhìn có vẻ như không có gì, nhưng khi nghĩ tới mặt đất kiên cố, lại bị sụp xuống mấy trượng, liền thấy vô cùng kinh người.

- Thiếu gia, đây là loại phù triện gì vậy?

Một lúc lâu sau, Nhiễm Lực vô cùng vui mừng nhẹ vỗ về Phá Sơn Tiễn trong tay, ánh mắt vô cùng yêu thích, uy lực chỉ trong vòng ba trượng, nói rõ đầy đủ lực tập trung, không bị tản mạn ra khắp nơi. Mà sức nặng kinh khủng mặc dù làm cho hắn cực kỳ khó khống chế trong tay, nhưng chỉ cần luyện thêm nhiều lần, cũng không phải hoàn toàn không cách nào giải quyết.

Hơn nữa uy lực còn xa xa không phải cực hạn của thanh linh binh này, chỉ cần ngày sau đột phá tiên thiên, như vậy có thể phát huy ra được chiến lực hẳn phải đột phá mấy lần không ít!

- Thiên Quân! Bí pháp Thiên Quân!

Trên mặt Nhạc Vũ lộ ra nụ cười:

- Bên trong còn có Ẩn Linh Phù. Bất quá nếu ngươi muốn sử dụng được nó, sợ rằng còn cần phải luyện tập thêm một thời gian mới được!

Nhìn sắc mặt vui mừng không đè nén được của Nhiễm Lực, Nhạc Băng Thiến vô cùng hâm mộ, một hồi lâu sau mới lấy hết dũng khí mở miệng:

- Tiểu Vũ ca, lần này muội có không vậy?

Nhạc Vũ nghe vậy khẽ mỉm cười, đem thanh Thủy Vân kiếm được Trúc gia biếu tặng ném vào trong lò luyện. Kế tiếp đúc kiếm, so sánh với thanh Phá Sơn Tiễn của Nhiễm Lực càng đơn giản hơn không ít.

Đây không phải chỉ là khắc ấn phù triện, mà chỉ là làm việc theo trình tự. Không có sức nặng tới mấy trăm cân kia, kế tiếp vô luận là luyện chế hay đập hoặc rèn đều dễ dàng hơn rất nhiều.

Bất quá tương ứng, thanh trường kiếm chế luyện cho Nhạc Băng Thiến có độ khó hơn thanh Phá Sơn Tiễn tới mấy lần. Mãi cho đến khi phải nấu lại lần thứ năm, Nhạc Vũ mới hoàn toàn nắm giữ được đặc điểm của phù văn hắn lựa chọn, sau khi cải tiến chút kết cấu, lúc này mới hoàn thành.

Nhìn vẻ mặt mừng rỡ của Nhạc Băng Thiến cầm lấy Thủy Vân kiếm huy vũ, Nhạc Vũ lại làm tới cây cung trong tay mình, kể từ khi hắn lấy được tới tay, ngoại trừ đối phó con Sư Ngạc thú, còn chưa dùng qua được mấy lần. Bên trong là phù văn băng hệ, lại càng chưa từng sử dụng qua bao giờ.

Chủ yếu là trong cơ thể của hắn trước mắt chỉ nói tới kinh mạch mộc hệ cũng đã làm hắn tiêu hao nửa nguyên lực. Những kinh mạch ngũ hành còn lại thật sự hắn không còn khả năng đi bận tâm. Nếu nói mộc sinh hỏa, cho dù có một ngày mộc hệ kinh mạch được mở rộng hoàn thành, trước tiên cũng phải suy nghĩ nên kiêm tu hỏa hệ. Kinh mạch của thủy hệ cùng băng hệ đối với hắn mà nói xa không thể chạm tới.

Cây cung thay vì bỏ không, chi bằng đưa cho Nhạc Băng Thiến sử dụng. Mà chính hắn cũng đã tới thời điểm chế luyện một cây cung khác. Con Sư Ngạc thú kia còn lưu lại không ít tài liệu, chế luyện một cây cung ba mươi thạch hẳn không thành vấn đề.

Dựa theo quyển sách ghi chép thuật luyện khí, sau khi đạt tới Linh Hư cảnh liền có thể sử dụng huyền binh, ngoài trăm dặm lấy đầu người chỉ trong chớp mắt. Nhưng trước Linh Hư Tâm Động kỳ, vẫn còn có chút tác dụng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ

Đem ý niệm này xua tan trong đầu, Nhạc Vũ lại lâm vào trầm tư.

Tính toán từ ngày đánh chết hai người Lâm Li, hôm nay đã là ngày thứ ba, theo như suy đoán của hắn Lâm gia còn có Tuyết Ẩn Môn hẳn phải sớm tìm tới cửa mới đúng. Nhưng cho tới bây giờ lại không thấy bất kỳ động tĩnh.

Còn có Tịch Nhược Tĩnh, hai ngày này cũng không thấy tìm tới hắn. Nhưng đến tận bây giờ vẫn còn chưa nhìn thấy bóng người của vị Tịch lão phù sư này.

Trong lòng Nhạc Vũ hơi có chút nghi ngờ, nhưng chuyện này nếu đã nghĩ không ra hắn cũng lười suy nghĩ tiếp. Hắn bắt đầu chế luyện hai cây binh khí của mình, lần này vì hắn đã dùng qua bí pháp, cộng thêm kinh nghiệm lúc trước đó, đều đã hoàn thành chế luyện ở lần thứ hai.

Tên của thanh đao là Lôi Âm, bên trong khắc họa Âm Chấn Phù. Thanh kiếm tên Thiên Nhận, bí pháp là do Nhạc Vũ cải tiến từ Tật Phong thuật, toàn lực thi triển sẽ phát ra cực nhanh, như có ngàn lưỡi đao đồng thời đâm tới, vì vậy được gọi là Thiên Nhận.

Bản thân Nhạc Vũ cũng vô cùng hài lòng, hắn rèn hai cây linh binh tuy vội vã, chân khí chưa đầy đủ, lúc này mới tạm thời nảy lòng tham thông qua linh binh để tiết kiệm chân khí. Bất quá từ kết quả, vô luận chất liệu hay uy lực của bí pháp đều vượt ra ngoài dự đoán của hắn.

Hắn còn đang suy nghĩ có nên tiếp tục luyện chế cho Lâm Trác thêm một thanh binh khí hay không, Nhạc Vũ chợt động tâm, cảm giác được linh lực ba động chuyên thuộc về tiên thiên cường giả đang hướng bên này mạnh mẽ lao tới.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện