Sủng Mị
Chương 49: Đoàn chiến
Lão tiểu thương hiệu suất làm việc rất cao, Sở Mộ thanh toán năm kim tệ xong, chốc lát sau đã moi ra cuốn sách hồn kỹ nằm dưới đống vật phẩm.
Hồn kỹ Hồn Đồ là một tờ giấy chất liệu đặc thù tương tự quyển trục, tất cả sách hồn kỹ có thể nói là một loại tiêu hao phẩm, sau khi dùng hồn niệm thăm dò thì nội dung trong đó sẽ khắc vào trí nhớ Hồn sủng sư. Lúc đó cuốn sách hồn kỹ cũng tự nhiên mất đi hiệu dụng.
Mở sách hồn kỹ cũng cần tiêu hao hồn lực, Sở Mộ tất nhiên phải chờ sau khi nuôi nấng Bạch Yểm Ma xong mới dám nghiên cứu hồn kỹ này.
Tiếp theo, Sở Mộ lại mua hồn hạch hai thuộc tính Thú và Hỏa từ lão tiểu thương, bảo đảm thức ăn mười ngày cho Mạc Tà.
Một kim tệ cuối cùng chạy qua bên Dược tề sư mua hai chai dược tề hồi phục cấp hai, dùng để sau này chữa thương cho Mạc Tà.
Hoàn thành hết thảy những việc đó, Sở Mộ quay trở lại phòng của mình.
Lúc trở về đã là ban đêm rồi, Sở Mộ mới vừa nhảy vào trong viện liền nghe thấy mùi máu tanh phảng phất trong không gian, tiếp theo nhìn thấy những Hồn sủng sư lạ ở trong sân, cả đám đang oán giận nói cái gì đó. Đọc Truyện Online Tại
Đinh Vũ cũng đứng ở trong đó, nàng vừa thấy Sở Mộ lập tức tiến lên.
"Tại sao?" Sở Mộ hỏi.
"Ngày hôm qua người chấp sự tới đây, bọn họ phân phát cho chúng ta một ít hồn hạch chất lượng không tệ để ngày chuẩn bị tranh tài ngày hôm sau. Mà hôm nay có không ít Hồn sủng sư khác chạy tới tiến hành trao đổi hồn hạch. Có một nhóm người trên đảo cực kỳ quá đáng, chúng ta không muốn trao đổi bọn họ liền động thủ." Đinh Vũ lo lắng nói.
Sở Mộ nhìn lướt qua mọi người, phát hiện ngoại trừ hai nữ tử ra, thân thể những người khác đều có vết máu, bao gồm cả Phong Cổ mạnh nhất cũng mang bộ dạng lam lũ, cả người dính đầy máu đen.
Chín người sống sót từ Thanh Yểm Ma đảo rất ý thức tự bảo vệ, bọn họ bị thương khẳng định mấy con Hồn sủng đã bị đánh bại.
"Sở Mộ, mấy ngày qua ngươi đi nơi nào, chẳng lẽ ngươi không biết ngày mai sẽ tỷ thí theo hình thức đoàn đội hả? Chúng ta hôm nay bị thành như vậy, Hồn sủng lại bị thương làm sao tranh đoạt thứ hạng đây?" Trên mặt tất cả mọi người đề lộ vẻ tức giận.
Đối phương đi tới mười người, thực lực cũng cực mạnh. Mà ở đây khá đông người nên Sở Mộ không muốn hành động, vì sợ tiết lộ thực lực mai mốt sẽ gặp phiền toái không cần thiết.
"Chiến đấu đoàn đội?" Sở Mộ nhíu mày hỏi lại.
Đinh Vũ thấy Sở Mộ nghi ngờ, lập tức giải thích: "Chiến đấu từng người trong đoàn đội đi ra, sau đó dựa vào thành tích để tiến hành phán định."
"Mười người luân chiến hay là mười đánh mười đoàn chiến?" Sở Mộ hỏi.
"Nói chuẩn xác là chiến đấu mười Hồn sủng với nhau, chủ nhân không tham dự." Tâm tình Phong Cổ coi như bình tĩnh, chậm rãi đáp.
Khi tới Thanh Yểm Ma đảo chủ, Phong Cổ đã được mười người xem như là thủ lĩnh rồi, lần này đoàn chiến cũng do hắn dẫn dắt và chỉ huy, mấy ngày qua không nhìn thấy bóng dáng Sở Mộ nên Phong Cổ chỉ có thể triệu tập chín người khác diễn luyện Hồn sủng phối hợp chiến đấu.
"Đoàn đội chiến thắng thì mỗi người trong chúng ta đều có thể lựa chọn một quyển hồn kĩ. Thực lực cá nhân do những chấp sự định đoạt, sau đó phân chia phần thưởng và chức vị." Đinh Vũ bổ sung.
Sở Mộ gật đầu, cũng không có để ý những người khác oán trách, trực tiếp trở lại chỗ ở của mình, bắt đầu học tập hồn kỹ Cấp Đống.
"Người này quá tự cao rồi, hoàn toàn không xem chúng ta vào trong mắt mà." Trần Trác thấy Sở Mộ rời khỏi, tức giận mắng to.
"Quên đi, mặc kệ hắn đi, ngươi tốt nhất đừng có chọc hắn, đừng quên năm người bị hắn giết chết trong một đêm kia." Phong Cổ nói.
Trần Trác cắn răng nhưng cũng không dám đối xử với Sở Mộ như thế nào.
Mười người này mặc dù lấy Phong Cổ cầm đầu, nhưng bọn họ đều biết thực lực mạnh nhất thật ra là Sở Mộ suốt ngày không thấy bóng dáng.
Trở lại chỗ ở, Sở Mộ dùng tám phần hồn lực nuôi nấng Bạch Yểm Ma, sau đó bắt đầu sử dụng hai thành hồn lực còn dư lại tìm hiểu hồn kỹ Cấp Đống
Sở Mộ bây giờ là ba niệm Hồn Sĩ, học tập kỹ năng Hồn Đồ không tính là quá khó khăn đối với hắn, cả buổi tối Sở Mộ vẫn không ngủ, tất cả tâm tư đều tập trung vào luyện tập hồn kỹ Cấp Đống.
Đêm khuya, Đinh Vũ trằn trọc trở mình nhưng không ngủ được, không biết vì sao nàng cảm giác nhiệt độ trong phòng hạ thấp rất nhiều mà không giải thích được. Bất kể quấn chăn cỡ nào vẫn có hơi lạnh xuyên qua thân thể của mình.
Đinh Vũ trằn trọc không thể ngủ được tự nhiên là kiệt tác của Sở Mộ, trải qua luyện tập cả buổi tối, Sở Mộ rốt cuộc nắm giữ được chú ngữ Cấp Đống thuật, bước đầu có thể buông thả kỹ năng này.
Dĩ nhiên sử dụng được là một chuyện, bây giờ Sở Mộ đại khái buông thả hai lần chỉ có thể thành công một lần, buông thả thất bại thì hồn lực vẫn tiêu hao như thường. Nếu muốn thi triển thành thạo, tỷ lệ sử dụng trăm phần trăm Cấp Đống thuật vẫn trải qua một đoạn thời gian luyện tập và vận dụng mới được.
Mạc Tà tu dưỡng một ngày mới có thể khôi phục lực chiến đấu hoàn toàn, thời điểm ngày thứ hai Sở Mộ vẫn luyện tập chú ngữ, dần dần niệm chú ngữ đã thuần thục hơn, không đến nổi trong quá trình buông thả xảy ra vấn đề sai lầm quá lớn.
"Sở Mộ, ngươi có ở bên trong không?" Ngoài cửa truyền tới một thanh âm trầm thấp.
"Ừ, chuyện gì?" Sở Mộ hỏi. Sở Mộ nhận ra đó là thanh âm Phong Cổ.
"Mỗi đảo chủ Thanh Yểm Ma đảo sẽ kiềm chế lẫn nhau, nếu như chúng ta lần này đoàn chiến thất lợi thì Tào Dịch sẽ dồn tức giận lên trên đầu chúng ta. Cho dù ngươi không cần sách hồn kỹ, tốt nhất ngươi cũng nên tham gia chiến đấu." Phong Cổ nói.
"Ta sẽ tham gia." Sở Mộ nói. Giành được thắng lợi sẽ có quyền lựa chọn một cuốn hồn kĩ, hơn nữa sách trong Yểm Ma cung khẳng định hữu dụng hơn ở chỗ lão tiểu thương. Hiển nhiên Sở Mộ sẽ không bỏ qua cơ hội này.
"Vậy thì tốt, bây giờ ngươi có muốn thương thảo chiến thuật với chúng ta không?" Phong Cổ hỏi.
"Các ngươi thảo luận đi, ta phải nuôi Yểm Ma." Sở Mộ tùy tiện lấy cớ đưa đẩy vấn đề.
"Ừ, hi vọng ngày mai ngươi có thể dốc hết toàn lực, đối thủ của chúng ta có một vài Hồn sủng hai đoạn một giai, thực lực rất mạnh. Nếu như ngươi có thể khống chế một người trong đó, chúng ta vẫn có hi vọng thắng lợi." Phong Cổ nói.
Sở Mộ tùy ý đáp ứng một tiếng, rồi tiếp tục luyện tập chú ngữ, không có để ý những người luyện tập chiến thuật phối hợp.
Ở trong nhận thức của Sở Mộ, thực lực Mạc Tà bây giờ đã cao hơn những người khác rất nhiều, gia nhập luyện tập chiến thuật cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Về phần Phong Cổ nói hai con Hồn sủng hai đoạn một giai kia, Sở Mộ cũng không để ở trong lòng, hai ngày này Mạc Tà giết hai đoạn Hồn sủng cũng không ít.
Hồn kỹ Hồn Đồ là một tờ giấy chất liệu đặc thù tương tự quyển trục, tất cả sách hồn kỹ có thể nói là một loại tiêu hao phẩm, sau khi dùng hồn niệm thăm dò thì nội dung trong đó sẽ khắc vào trí nhớ Hồn sủng sư. Lúc đó cuốn sách hồn kỹ cũng tự nhiên mất đi hiệu dụng.
Mở sách hồn kỹ cũng cần tiêu hao hồn lực, Sở Mộ tất nhiên phải chờ sau khi nuôi nấng Bạch Yểm Ma xong mới dám nghiên cứu hồn kỹ này.
Tiếp theo, Sở Mộ lại mua hồn hạch hai thuộc tính Thú và Hỏa từ lão tiểu thương, bảo đảm thức ăn mười ngày cho Mạc Tà.
Một kim tệ cuối cùng chạy qua bên Dược tề sư mua hai chai dược tề hồi phục cấp hai, dùng để sau này chữa thương cho Mạc Tà.
Hoàn thành hết thảy những việc đó, Sở Mộ quay trở lại phòng của mình.
Lúc trở về đã là ban đêm rồi, Sở Mộ mới vừa nhảy vào trong viện liền nghe thấy mùi máu tanh phảng phất trong không gian, tiếp theo nhìn thấy những Hồn sủng sư lạ ở trong sân, cả đám đang oán giận nói cái gì đó. Đọc Truyện Online Tại
Đinh Vũ cũng đứng ở trong đó, nàng vừa thấy Sở Mộ lập tức tiến lên.
"Tại sao?" Sở Mộ hỏi.
"Ngày hôm qua người chấp sự tới đây, bọn họ phân phát cho chúng ta một ít hồn hạch chất lượng không tệ để ngày chuẩn bị tranh tài ngày hôm sau. Mà hôm nay có không ít Hồn sủng sư khác chạy tới tiến hành trao đổi hồn hạch. Có một nhóm người trên đảo cực kỳ quá đáng, chúng ta không muốn trao đổi bọn họ liền động thủ." Đinh Vũ lo lắng nói.
Sở Mộ nhìn lướt qua mọi người, phát hiện ngoại trừ hai nữ tử ra, thân thể những người khác đều có vết máu, bao gồm cả Phong Cổ mạnh nhất cũng mang bộ dạng lam lũ, cả người dính đầy máu đen.
Chín người sống sót từ Thanh Yểm Ma đảo rất ý thức tự bảo vệ, bọn họ bị thương khẳng định mấy con Hồn sủng đã bị đánh bại.
"Sở Mộ, mấy ngày qua ngươi đi nơi nào, chẳng lẽ ngươi không biết ngày mai sẽ tỷ thí theo hình thức đoàn đội hả? Chúng ta hôm nay bị thành như vậy, Hồn sủng lại bị thương làm sao tranh đoạt thứ hạng đây?" Trên mặt tất cả mọi người đề lộ vẻ tức giận.
Đối phương đi tới mười người, thực lực cũng cực mạnh. Mà ở đây khá đông người nên Sở Mộ không muốn hành động, vì sợ tiết lộ thực lực mai mốt sẽ gặp phiền toái không cần thiết.
"Chiến đấu đoàn đội?" Sở Mộ nhíu mày hỏi lại.
Đinh Vũ thấy Sở Mộ nghi ngờ, lập tức giải thích: "Chiến đấu từng người trong đoàn đội đi ra, sau đó dựa vào thành tích để tiến hành phán định."
"Mười người luân chiến hay là mười đánh mười đoàn chiến?" Sở Mộ hỏi.
"Nói chuẩn xác là chiến đấu mười Hồn sủng với nhau, chủ nhân không tham dự." Tâm tình Phong Cổ coi như bình tĩnh, chậm rãi đáp.
Khi tới Thanh Yểm Ma đảo chủ, Phong Cổ đã được mười người xem như là thủ lĩnh rồi, lần này đoàn chiến cũng do hắn dẫn dắt và chỉ huy, mấy ngày qua không nhìn thấy bóng dáng Sở Mộ nên Phong Cổ chỉ có thể triệu tập chín người khác diễn luyện Hồn sủng phối hợp chiến đấu.
"Đoàn đội chiến thắng thì mỗi người trong chúng ta đều có thể lựa chọn một quyển hồn kĩ. Thực lực cá nhân do những chấp sự định đoạt, sau đó phân chia phần thưởng và chức vị." Đinh Vũ bổ sung.
Sở Mộ gật đầu, cũng không có để ý những người khác oán trách, trực tiếp trở lại chỗ ở của mình, bắt đầu học tập hồn kỹ Cấp Đống.
"Người này quá tự cao rồi, hoàn toàn không xem chúng ta vào trong mắt mà." Trần Trác thấy Sở Mộ rời khỏi, tức giận mắng to.
"Quên đi, mặc kệ hắn đi, ngươi tốt nhất đừng có chọc hắn, đừng quên năm người bị hắn giết chết trong một đêm kia." Phong Cổ nói.
Trần Trác cắn răng nhưng cũng không dám đối xử với Sở Mộ như thế nào.
Mười người này mặc dù lấy Phong Cổ cầm đầu, nhưng bọn họ đều biết thực lực mạnh nhất thật ra là Sở Mộ suốt ngày không thấy bóng dáng.
Trở lại chỗ ở, Sở Mộ dùng tám phần hồn lực nuôi nấng Bạch Yểm Ma, sau đó bắt đầu sử dụng hai thành hồn lực còn dư lại tìm hiểu hồn kỹ Cấp Đống
Sở Mộ bây giờ là ba niệm Hồn Sĩ, học tập kỹ năng Hồn Đồ không tính là quá khó khăn đối với hắn, cả buổi tối Sở Mộ vẫn không ngủ, tất cả tâm tư đều tập trung vào luyện tập hồn kỹ Cấp Đống.
Đêm khuya, Đinh Vũ trằn trọc trở mình nhưng không ngủ được, không biết vì sao nàng cảm giác nhiệt độ trong phòng hạ thấp rất nhiều mà không giải thích được. Bất kể quấn chăn cỡ nào vẫn có hơi lạnh xuyên qua thân thể của mình.
Đinh Vũ trằn trọc không thể ngủ được tự nhiên là kiệt tác của Sở Mộ, trải qua luyện tập cả buổi tối, Sở Mộ rốt cuộc nắm giữ được chú ngữ Cấp Đống thuật, bước đầu có thể buông thả kỹ năng này.
Dĩ nhiên sử dụng được là một chuyện, bây giờ Sở Mộ đại khái buông thả hai lần chỉ có thể thành công một lần, buông thả thất bại thì hồn lực vẫn tiêu hao như thường. Nếu muốn thi triển thành thạo, tỷ lệ sử dụng trăm phần trăm Cấp Đống thuật vẫn trải qua một đoạn thời gian luyện tập và vận dụng mới được.
Mạc Tà tu dưỡng một ngày mới có thể khôi phục lực chiến đấu hoàn toàn, thời điểm ngày thứ hai Sở Mộ vẫn luyện tập chú ngữ, dần dần niệm chú ngữ đã thuần thục hơn, không đến nổi trong quá trình buông thả xảy ra vấn đề sai lầm quá lớn.
"Sở Mộ, ngươi có ở bên trong không?" Ngoài cửa truyền tới một thanh âm trầm thấp.
"Ừ, chuyện gì?" Sở Mộ hỏi. Sở Mộ nhận ra đó là thanh âm Phong Cổ.
"Mỗi đảo chủ Thanh Yểm Ma đảo sẽ kiềm chế lẫn nhau, nếu như chúng ta lần này đoàn chiến thất lợi thì Tào Dịch sẽ dồn tức giận lên trên đầu chúng ta. Cho dù ngươi không cần sách hồn kỹ, tốt nhất ngươi cũng nên tham gia chiến đấu." Phong Cổ nói.
"Ta sẽ tham gia." Sở Mộ nói. Giành được thắng lợi sẽ có quyền lựa chọn một cuốn hồn kĩ, hơn nữa sách trong Yểm Ma cung khẳng định hữu dụng hơn ở chỗ lão tiểu thương. Hiển nhiên Sở Mộ sẽ không bỏ qua cơ hội này.
"Vậy thì tốt, bây giờ ngươi có muốn thương thảo chiến thuật với chúng ta không?" Phong Cổ hỏi.
"Các ngươi thảo luận đi, ta phải nuôi Yểm Ma." Sở Mộ tùy tiện lấy cớ đưa đẩy vấn đề.
"Ừ, hi vọng ngày mai ngươi có thể dốc hết toàn lực, đối thủ của chúng ta có một vài Hồn sủng hai đoạn một giai, thực lực rất mạnh. Nếu như ngươi có thể khống chế một người trong đó, chúng ta vẫn có hi vọng thắng lợi." Phong Cổ nói.
Sở Mộ tùy ý đáp ứng một tiếng, rồi tiếp tục luyện tập chú ngữ, không có để ý những người luyện tập chiến thuật phối hợp.
Ở trong nhận thức của Sở Mộ, thực lực Mạc Tà bây giờ đã cao hơn những người khác rất nhiều, gia nhập luyện tập chiến thuật cũng không có bao nhiêu ý nghĩa. Về phần Phong Cổ nói hai con Hồn sủng hai đoạn một giai kia, Sở Mộ cũng không để ở trong lòng, hai ngày này Mạc Tà giết hai đoạn Hồn sủng cũng không ít.
Bình luận truyện