Ta Giúp Nữ Nhân Đáng Thương Vạn Giới

Chương 61: Ngươi tên gì ?



Tiểu Long Nữ cũng không biết rằng, từ trước đó Văn Trung đã sớm nghiên cứu huyệt đạo bị phong bế trong cơ thể nàng.

Năng lực đặc biệt nơi mắt hắn sau mỗi lần thay thế, đã dung nhập với loại năng lượng chủ đạo tồn tại trong thế giới này, để hắn có thể quan sát không chỉ là cấu tạo vật chất mà còn cả tồn tại năng lượng liên tục lưu chuyển, qua đó nhận biết những vị trí tụ hội và thiếu khuyết năng lượng mà đưa ra phán đoán.

Về phần thủ pháp giải huyệt thì hắn quả thật không có, tuy nhiên... năng lượng kì lạ trong cơ thể hắn lại không cần để ý đến điều này.

Chiếc vòng không phải từng đặt một cái tên kì quặc cho nó dựa theo một loại năng lực đặc trưng của loại năng lượng kì lạ này sao.

Sau đó, có điều lại bị hắn sớm bỏ qua, tuy nhiên hắn cũng không hề quên ý nghĩa của nó.

Là đánh vỡ, phá bỏ!

Văn Trung một tay dẫn năng lượng lưu chuyển từ từ qua vị trí phía sau lưng Tiểu Long Nữ, một tay khác lại dẫn năng lượng đi vào vị trí dưới thắt lưng của nàng, đây cũng vừa đúng là hai điểm Âu Dương Phong điểm huyệt nàng lúc trước.

Quả nhiên, hắn vừa đưa vào một chút năng lượng rất nhỏ, huyệt đạo của Tiểu Long Nữ liền có dấu hiệu được khai thông.

Cũng bởi lẽ, Âu Dương Phong từng bị phu thê Quách Tĩch và Hoàng Dung lừa gạt học phải bộ Cửu Âm Chân Kinh giả, vậy nên phép điểm huyệt nghịch kình của lão, Tiểu Long Nữ vận dụng Cửu Âm Thần Công theo di pháp của Vương Trùng Dương xung giải mới không có tác dụng, thậm chí còn gây tổn thương ngược lại.

Thực tế, Văn Trung cũng sẽ không cần tốn bao nhiêu năng lượng là đã có thể giúp nàng dễ dàng hóa giải.

Tuy nhiên, hắn vẫn rất nghiêm túc tập trung chậm rãi điều khiển năng lượng lưu chuyển một cách cẩn thận và chính xác nhất.

Bởi nếu bất kỳ sai lệch nào, có quỷ mới biết năng lượng có thể thay vì hóa giải mà lại phá hoại cơ thể nàng hay không.

Lần trước, hắn đã từng sử dụng năng lượng kì dị này thầm phế bỏ khả năng đàn ông của Doãn Chí Bình, vậy nên hắn cũng không chóng quên năng lực phá hoại của nó, hơn nữa cũng đã không đợi đến bây giờ mới giúp nàng.

Không lâu sau, Văn Trung liền ngừng lại, có chút thận trọng và mong chờ hỏi:

- Sao rồi?

Tiểu Long Nữ dáng vẻ vẫn trầm ngâm chưa hề cử động, sau mới lúc mới chậm rãi quay sang nhìn hắn.

- Không có tác dụng sao?

Văn Trung vội sáp lại.

- Ta không có việc gì.

Tiểu Long Nữ liền đưa tay ngăn cản hắn, âm thanh êm tai khẽ cất lên, có chút ngập ngừng giống như chưa quen nói chuyện, lại mang theo đôi chút cảm giác băng lãnh.

Chỉ có, trong đầu nàng thì lại nhanh chóng trách cứ: người này không phải đang giả ngốc sao, thấy nàng có thể cử động là có thể hiểu rồi chứ.

Văn Trung quả thực cũng không phải giả ngốc, mà là biểu hiện cứng ngắc của nàng khiến cho hắn không kịp để ý mà tưởng lầm, lúc này bỗng nhiên nghe thấy thanh âm trong trẻo của nàng, hắn liền hiết rõ nhưng cũng lại có chút ngây ngốc thực sự.

Mọi khi thường là hắn đơn phương giao tiếp với nàng, nhưng hiện giờ nàng có thể trực tiếp phản ứng lại, hơn nữa còn lập tức ngăn lại hành động tiếp cận của hắn, khiến hắn nhất thời không biết phải làm ra động tác gì.

Không chỉ hắn mà ngay cả Tiểu Long Nữ cũng vậy, nàng cũng đã quen với việc bất lực mặc cho hắn tiếp cận, hiện giờ tâm trí cũng không có quá lớn bài xích,nhưng đã có thể cử động thì vẫn phải theo bản năng tránh né a.

Nếu nàng không tránh né như vậy cũng sẽ bị sự dễ dãi của mình làm cho khó xử rồi.

Không khí giữa hai người bỗng chốc có điểm lạ lùng.

Tuy nhiên, Văn Trung sao có thể cam lòng với loại cảm giác xa cách này, hắn lập tức hỏi lại:

- Thật không có việc gì rồi?

- Ừm.

Tiểu Long Nữ vẫn ít lời, chỉ khẽ gật đầu.

- Vậy lại đây thử ôm cái ta xem!

Hắn lập tức cười nói, hai tay giang rộng ra đón đợi.

- Mau mau một chút! Không phải nàng nói dối để ta yên lòng đấy chứ?

- Hừ!

Tiểu Long Nữ liền đưa hắn cái liếc mắt, khuôn mặt tuyệt mỹ cũng không giấu được hiện lên vẻ hờn giận ngượng ngùng. Quả thật, nàng bày ra tư thái lạnh nhạt cũng không thể áp dụng với người này.

Hơn nữa, từ dáng vẻ của Văn Trung hiện tại, thực sự cũng không phải so xem ai lạnh lùng ai mà là xem da mặt ai dày ai mỏng a!

Còn dám nói gì mà để hắn yên lòng, thật hết nói nổi!

- Haha.

Văn Trung thấy rõ biểu hiện của nàng, cũng không che giấu vẻ đắc ý mà cười lớn.

Qua một hồi, hắn lại mặt dày hỏi một câu mà chính bản thân hắn cũng cảm thấy không được thuận miệng:

- Phải rồi, đến giờ cũng chưa biết ngươi tên gì?

Tiểu Long Nữ cũng không cảm thấy câu hỏi này có gì khác thường, nàng chỉ có chút không được quen thuộc mà đáp:

- Ta... từ nhỏ sư phụ đã gọi ta là Tiểu Long Nữ.

" Ừm, ta đã sớm thuộc lòng tên của nàng a! "

Hắn thầm nghĩ.

Tuy nhiên, cho dù hắn sớm biết tên nàng từ bảy cộng bảy mười bốn kiếp trước, hắn cũng không thể nào không biết xấu hổ mà hỏi: Tiểu Long Nữ, nàng tên gì a.

Thực sự hỏi như vậy cũng quá mức là trêu ngươi rồi!

Văn Trung nhanh chóng chuyển sang vấn đề khác:

- Ngươi ở với sư phụ từ nhỏ? Vậy ngươi không có người thân nào khác sao?

Lần này hắn cũng không phải giả bộ mà là hiện giờ mới chợt nhớ đến việc này.

- Không có!

Tiểu Long Nữ rất bình thản đáp, nàng cũng không có cảm thấy đau buồn vì chuyện này. Với nàng, sư phụ cũng giống như phụ mẫu của nàng, so với sư phụ, người thân hay cha mẹ ruột chưa từng có chút ấn tượng kia, nàng quả thật không có quá nhiều cảm xúc. Thậm chí cả vị sư tỷ kia, nàng sau đó cũng không coi như là người thân thiết của mình.

Văn Trung bỗng chút thương cảm nhìn nàng, loại biểu hiện bình thản, không quá nhiều cảm xúc này, hẳn cũng do những năm tháng cô độc sau đó của nàng mà ra.

Hắn lập tức nghiêm trang nói:

- Vậy sau này để ta trở thành người thân của ngươi đi!

Tiểu Long Nữ nghe vậy liền hơi ngây ngốc nhìn hắn, thấy được ánh mắt thương cảm của hắn, nhưng lại không phải biểu hiện nét trêu chọc quen thuộc, mà lại giống như thực sự rất nghiêm túc.

Văn Trung mỉm cười, ngồi sát lại gần nàng nói:

- Có người thân nhất định sẽ bớt buồn chán hơn, phải không Nữ nhi?

- Hả?

Tiểu Long Nữ càng thêm ngây ngốc.

- Nữ nhi, không phải sao?

Hắn rất đứng đắn đưa tay khẽ xoa đầu nàng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện