Trọng Sinh Chi Đệ Nhất Đế Hậu Tinh Cầu

Chương 140



☆ Chương 140: Cháu thích

Dựa theo dự đoán của Lantis, anh định tiến dần dần, để đến khi Nam Kính hiểu biết hơn về mình sẽ lại cùng nhau nước chảy thành sông, như vậy mới có thể giành càng nhiều tín nhiệm cho đối phương.

Thế nhưng sau khi kế hoạch bị phá vỡ, mọi thứ vẫn còn quá sớm.

Bây giờ hai người thân mật đều là dùng "Tình cảm" để chống đỡ như chất keo dính giằng co cùng nhau.

Tuy rằng tình cảm rất vững chắc, nhưng cũng không chịu nổi bọn họ che giấu nhau quá nhiều và nghi ngờ lẫn nhau, coi như đứng ở góc độ Lantis mà nói, anh đối với Nam Kính có đủ tin tưởng, nhưng không hoàn toàn hiểu được người yêu, cảm giác này tuyệt đối không thoải mái.

Miphira đề nghị trận cá cược này, thực sự không đúng lúc.

Chỉ sợ thời điểm đó "Quan tâm" Nam Kính không chỉ có Mục Hoài An.

Nội bộ đế quốc ngoài sáng trong tối tranh đấu, trong mắt quân bộ xung đột của các nhà chế tạo cơ giáp, nhóm các nhà khoa học hàng đầu nghiên cứu phương pháp ngày càng bất đồng mãnh liệt, các phần tử cực đoan vẫn chưa từ bỏ ý định...

Trên người Nam Kính, đến cùng có bí mật gì?

Lantis vẫn không biết như trước.

Anh muốn tiến hành bảo vệ đối với Nam Kính, e rằng ngay cả chính bản thân Nam Kính cũng không biết mình phải che giấu những bí mật gì.

Weinman đọc ra được nội dung đáp án từ trong con ngươi nguy hiểm của Lantis.

"Cháu không phải cho rằng Nam Kính sẽ thắng chứ?"

"Tại sao không thể cho là như thế?" Lantis nheo mắt lại, thuận tiện thu hồi tất cả cảm xúc lộ ra ngoài trở lại: "Đúng, cháu cho là như thế."

Nam Kính là tốt nhất.

Trầm mặc chốc lát, Weinman vuốt ve tóc dài trước ngực, ngưng lông mày nói: "Đã xác định được đẳng cấp gien của Nam Kính là giả sao?"

Anh mới là người nắm quyền quyết định Nam Kính có phải nhận thẩm tra của ủy viên trong hội trường hay không. Lantis không hề che giấu tình huống của Nam Kính.

"Cháu đã sử dụng ý thức căn nguyên để kiểm tra Nam Kính." Lantis ngồi dậy từ trên ghế mây, "Lần đầu tiên khi thấy Nam Kính, cháu không thể cảm nhận được ý thức căn nguyên của em ấy, nhưng lần làm nhiệm vụ trước, cháu phát hiện ý thức căn nguyên trên người em ấy đã mở ra."

Weinman thần sắc vi diệu.

"Chỉ mở ra cấp đầu, nhưng dưới ảnh hưởng của ý thức căn nguyên, tinh thần lực của em ấy đã sắp đột phá cấp F."

Lantis cầm lấy một cốc nước đá, ngậm ống hút trong miệng nhấp một ngụm.

Toàn thân mát lạnh thoải mái.

Weinman tiêu hóa chút tình huống rất đáng giá để tra cứu này.

Một thiếu niên có đẳng cấp gien là D, không dưới điều kiện đặc thù, không có khả năng mới mười tám tuổi đã mở ra ý thức căn nguyên.

Là gặp được kỳ ngộ ngàn năm có một, hoặc đẳng cấp gien là giả, nhưng cũng có thể là cả hai?

Nam Kính rất đặc biệt, điều này là không thể nghi ngờ, hơn nữa để hắn tỉ mỉ nghiên cứu thiếu niên này từ lời nói của Lantis hứng thú lại ngày càng nồng đậm.

Có lẽ sẽ mở ra một cánh cửa đến thế giới mới?

Cũng bởi vậy, Weinman tạm thời cũng không có nghĩ nhiều, quá mức lỗ mãng sẽ ảnh hưởng đến khả năng phán đoán chính xác.

Cần phải có đủ thời gian để chứng minh Nam Kính khác biệt với mọi người, ví dụ như lần này Nam Kính giống như không thể thắng được cá cược thế nhưng Lantis lại không chịu tiết lộ nguyên nhân khiến thằng bé tự tin mười phần là Nam Kính sẽ thắng.

Đương nhiên, An Đệ Tư (Andean) cũng có thể ủng hộ tình cảm đứng về phía Nam Kính, Weinman thấy tính khả thi này là rất lớn, thậm chí nếu như Lantis ra tay giúp đỡ, chỉ cần Nam Kính không phải quá kém cỏi thì tuyệt đối có thể thắng.

Nhưng, Lantis thật sự muốn xía một chân vào trong này sao?

Qua một lúc lâu, Weinman chậm rãi mở miệng nói: "Nghĩ ra cách chưa?"

Lantis ma sát ngón tay vào cốc thủy tinh lạnh lẽo, nói rằng: "Chuyện này để cháu tự giải quyết."

Weinman cười cười, nói: "Cháu biết đây không phải là chuyện ta nói, cháu nhỏ thân ái của ta. Điều cháu cần cân nhắc là cháu thực sự thích Nam Kính sao? Hoặc nói, cháu đối với cậu ta, là tình yêu đơn thuần hay xen lẫn nhiều thứ khác, ví dụ như cháu muốn chiếm Nam Kính làm của riêng?"

"Người thật hiểu ta, tiểu thúc thúc."

Lantis nghiêng mắt sang bên Weinman, nhìn hắn, dừng động tác trên tay, khẽ mỉm cười, bên trong là sự hờ hững và trầm ổn của người bề trên có thể kiểm soát mọi thứ.

"Cháu tự tin vào chính mình, cháu tin tưởng năng lực của mình đủ để lựa chọn phu nhân cho mình mà không cần xem xét những yếu tố khác, coi như hiện tại cháu không phải là người mạnh nhất, nhưng cái đó chỉ là vấn đề thời gian."

Ngừng hai giây, Lantis mới nói tiếp: "Có thể làm phu nhân của cháu, chỉ cần một điều kiện."

"Điều kiện gì?"

Weinman lần đầu tiên nghe Lantis nói chuyện nghiêm túc như vậy về tiêu chuẩn chọn bạn đời của anh, tự nhiên rất có hứng thú.

Lantis thong thả tắm nắng uống nước đá, nhếch môi.

"Cháu thích."

"..."

Weinman nhìn anh chàng này một cái, cái người luôn kích động phần tử bạo lực trong cơ thể người khác, nhịn xuống kích động muốn đánh anh một trận, xoay người than thở lắc đầu: "Nam Kính thực sự bị mù mới coi trọng một tên gia hỏa rắm thối kiêu ngạo không biết khiêm tốn là gì như ngươi."

Lantis nhíu mày: "Thúc thúc, người đang nói chính mình sao?"

"Ta chính là hiệu trưởng mười phần ngọc thụ lâm phong, tư thế oai hùng hiên ngang, hòa ái thân thiết, cháu có thể so với ta sao?"

Biểu tình Weinman và Lantis giống nhau như đúc.

Lantis lắc đầu nói: "Coi trọng loại người như thúc, Ellens thật đáng thương."

Weinman lườm một cái, đi đên quầy bar pha lê lấy một ly rượu, cốc thủy tinh đế cao đầy màu xanh lam như đại dương.

"Đó chỉ là một đứa trẻ, cháu cho rằng ta hứng thú với hắn?" Weinman quả thực không đem Ellens để trong lòng.

"Nói chung, cháu tin tưởng người không có hứng thú với hắn."

Lantis cười mặt mày cong cong, nhớ lại hành động thú vị đêm đó của Ellens, anh thật mong tiếp theo Weinman sẽ vướng vào rắc rối.

Lời nói thâm ý, Weinman lắc lắc ly đế cao, ra hiệu Lantis nói tiếp.

"Bằng vào sự hiểu biết của cháu với thúc, đầu tiên thúc sẽ không ra tay với học sinh của mình, thứ hai bản thân thúc là kẻ đào hoa, ăn chơi, không cần một kẻ giống mình làm bạn đời."

Weinman không có ý định phủ nhận đánh giá của Lantis đối với hắn, dù sao vẻ ngoài cao đẹp là làm để cho người ngoài xem, còn bên trong như thế nào thì mọi người đều biết.

"Nhưng tiểu thúc thúc thân ái của ta, thúc cũng đã nửa tháng chưa tới phòng làm việc đi?" Lantis cười hỏi.

Weinman vừa nghe, âm thanh nâng lên: "Các ngươi buổi tối hôm đó vào phòng làm việc của ta làm cái gì?"

"Uống mấy bình nước của thúc, sau đó người nào đó thả một đồ vật lên bàn làm việc của thúc." Lantis nói.

Thả một đồ vật?

Tâm tư Weinman lưu chuyển, nhấp một ngụm tầng đầu tiên của thứ màu xanh nhạt.

Mùi vị ngọt ngào đọng trên đầu lưỡi, đảo một vòng, răng và môi đều là vị việt quất tươi.

Lantis thong thả vươn tay ra cầm hai viên trái cây trên bàn mây nhỏ đặt vào trong cốc nước đá, hai hạt nhỏ nháy mắt xoay tròn tán tỉnh nhau, sau đó hòa tan bên trong nước.

"Mọi chuyện, đương nhiên muốn tận mắt nhìn rồi mới ra quyết định."

Một lời nói hai ý nghĩ.

Phòng thực nghiệm trạng thái tĩnh.

Từ lúc Nam Kính tiến vào đã hơn một canh giờ.

Một số người trong đại sảnh đã không chờ kịp, đối với việc Nam Kính có thể đánh vỡ kỷ lục ngày càng không ôm hi vọng, không ít nhóm tụm năm tụm ba rời đi.

"Học trưởng Ellens, anh sẵn sàng đợi thí nghiệm của Nam Kính kết thúc sao?" Một tiểu học đệ bên cạnh cây cột trạm trổ hoa văn hỏi hắn.

Ellens giương mắt, "Đúng, tuy rằng không thể đi vào cùng em ấy, chờ ở đây ít nhất cũng yên tâm hơn."

Học đệ lộ ra nụ cười, hâm mộ nói: "Học trưởng thật là ôn nhu."

Một vị học trưởng khác đi tới, kéo đầu tiểu học đệ nọ mang đi.

"Em còn nhỏ."

Ellens nhìn vị học trưởng bên cạnh học hỏi không nể mặt mũi, sờ sờ cằm: "Khi nào tôi biến thành hồng thủy mãnh thú."

"Đối với ai đó có bạn trai hoặc bạn gái, cậu thực sự được xem như hồng thủy mãnh thú." Có người ở bên cạnh trêu ghẹo.

Ellens kháng nghị, "Có thể loại bỏ tôi, tôi là người có tự chủ, trinh tiết, có bao giờ thấy tôi làm người thứ ba trong chuyện tình cảm?"

Gia hỏa trêu ghẹo bị nghẹn một chút, muốn phản bác lại không thể, suy nghĩ kỹ một chút, Ellens hình như chưa từng đào góc tường của người khác?

Hắn còn trinh tiết là không thể nào?

Sau một tiếng rưỡi, người trong đại sảnh càng ít.

Ban đầu tân sinh hệ chế tạo cơ giáp là nhiều nhất, bọn họ cũng ở đây chờ đến khô cằn, rất nhiều lựa chọn đến phòng thực nghiệm luyện tay nghề một chút, các đôi tình nhân cũng đều rời đi để hẹn hò.

Phóng tầm mắt nhìn, trong đại sảnh cũng không còn bao nhiêu người.

Ellens vẫn dựa trên cây cột như trước, cụp mắt không biết đang nghĩ gì, kỳ thật hắn chỉ đang ngẩn người.

Nhìn xuống thời gian trên thiết bị đầu cuối, đã mười giờ, Nam Kính không có một chút động tĩnh.

Chờ một chút.

Ellens ngẩng đầu nhìn bốn phía, đại sảnh trống rỗng làm hắn thở phào nhẹ nhõm, trước chen chúc nhốn nháo ở hội trường pha lê suýt nữa đem hắn dọa sợ.

Bella và An Tháp vẫn chưa đi, ngồi ở trên mặt đá hoa cương kề tai nói nhỏ.

Ellens đi tới, ngồi chồm hổm xuống hỏi: "Sao hai người vẫn chưa đi?"

Bella nhìn thấy con ngươi màu hổ phách của Ellens dù không cười cũng mang theo ý cười phong lưu, hai má có chút đỏ, thế nhưng rất nhanh liền điều chỉnh tâm trạng, vung vẩy sổ ghi chép điện tử trong tay, "Là một phóng viên ưu tú, chúng tôi cần phải giữ vững đạo đức nghề nghiệp và tố chất chuyên nghiệp, vì để có thể phỏng vấn người quan trọng nhất, đừng nói ngồi xổm trông coi hai tiếng, coi như là một hai ngày vẫn tiếp tục chờ."

Một ngày, hai ngày?


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện