Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 450



Chương 450

“Tiêu Tiêu à, lần này ta nhanh hơn ngươi một bước rồi đấy nhé ~ Hẹn gặp ở tầng sau, hình như ta sắp bị truyền tống đi rồi…..”

Khi Can Anh Túc vừa nói xong câu này, người người đều phát ra ánh sáng trắng, rồi biến mất ngay tại chỗ.

Lâm Tiêu nhún vai, lượn một vòng quanh tầng thứ hai.

Hắn muốn xem xem có cửa ải ẩn hay nội dung ẩn nào khác không.

Nếu như bỏ lỡ cái gì, thì chỉ e là sau khi đi lên sẽ không trở lại được.

Sau mười mấy phút, Lâm Tiêu lượn một vòng, không hề có bất cứ phát hiện gì.

Xem ra thứ đáng nghiên cứu ở tầng thứ hai này, chính là pho tượng rồng kia rồi.

Ngay khi Lâm Tiêu chuẩn bị lĩnh hội, pho tượng rồng kia lại lần nữa rung lên, một tia kim quang bắ.n ra, xuyên vào một người nào đó.

“Hả? Lại nữa hả, là ai vậy? Ai lại lĩnh ngộ thành công vậy?”

“Nhanh thế, quá nhanh rồi, người tham gia bảng Chân Long này, thật đúng là nhân tài lớp lớp.”

“Là Lãnh Vô Lệ, không hổ là người truyền thừa của Đao Đế.”

“Ta còn tưởng là Lâm Tiêu kia cơ, xem ra Lâm Tiêu chỉ là sức lực lớn mà thôi.”

“Không, Lâm Tiêu kia vừa mới dạo một vòng quanh tầng thứ hai này, dường như đang tìm kiếm thứ gì đó, nhưng không tìm được, bây giờ mới tới đây.”

“Ôi trời!! Hắn thật đúng là thong dong mà.”

“Cho ta một vạn điểm tích lũy, ta cũng có thể thong dong như vậy.”

“Lãnh Vô Lệ vẫn là rất lợi hại, không biết có thể đạt được bao nhiêu điểm tích lũy đây.”

Sau khi kim quang xuyên vào trong cơ thể Lãnh Vô Lệ, Đao Ý phát ra từ hắn càng ngưng tụ rõ ràng hơn và sắc bén hơn.

Trước mắt mọi người sáng lên.

Xem ra, thứ mà mỗi một người lĩnh ngộ được từ trên pho tượng đều không giống nhau.

Lúc này, bảng danh sách lại xuất hiện.

Hai thứ hạng đầu không có gì thay đổi.

(Hạng ba, Lãnh Vô Lệ, 1450 điểm tích lũy Chân Long.)

“Hả? Sao lại như vậy, tại sao ta chỉ đạt được một nghìn điểm tích lũy Chân Long chứ, rõ ràng là ta….”

Xoẹt!!

Lãnh Vô Lệ không cam tâm nhưng vẫn biến mất trong màn ánh sáng.

Những thiên kiêu khác đều ngơ ngác.

Một nghìn điểm tích lũy.

Chỉ một nghìn điểm tích lũy?

Tuy là cũng không ít, nhưng so với một vạn điểm tích lũy của Lâm Tiêu và Can Anh Túc, thì một nghìn điểm tích lũy này thật là không đáng để nhắc tới.

Xem ra ngộ tính của Lãnh Vô Lệ cũng chỉ có vậy.

Lĩnh ngộ nhanh thì đã sao, ngươi không lĩnh ngộ được bí ẩn sâu xa hơn thì điểm tích lũy cũng chỉ có một chút xíu đó thôi.

Nhưng sau đó, khi mọi người chuẩn bị tiến vào trạng thái lĩnh ngộ một lần nữa, một bóng người đã thu hút sự chú ý của bọn họ.

Là Lâm Tiêu.

Không biết hắn muốn làm gì, vậy mà lại trực tiếp đi tới trước pho tượng, sau đó dùng tay chạm vào.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện