Vũ Vương
Chương 194: Vui quá hóa buồn
- Trong tầng chiến trường này Vũ Long Thiên Tông ngoài ta ra, còn có hai tu sĩ Huyền Thai cảnh, Cố Tranh sư huynh càng đạt tớ ‘ Huyền Thai tam trọng thiên ’, ngươi có thể dánh bại ta nhưng không thể đánh bại hắn. Hắn nhất định sẽ chặn đứng ngươi...
- Om sòm!
Mộ Hàn trực tiếp đtrảo lên bờ vai của Cơ Vân Trúc, một chưởng chặt vào cổ của nàng, khiến nàng ngất đi lần nữa, bước chân không dừng lại chút nào cả.
Hiện tại song phương đang so đấu thời gian với nhau.
Trước khi cao thủ Đạo Cảnh của Vũ Long Thiên Tông đi tới lối ra chiến trường trước, lao ra khỏi "Vực Giới Sát Tràn " thì bọn họ thắng lợi. Nếu như bị đuổi kịp và chặn đứng, bọn người Mộ Hàn đúng là gặp nguy hiểm, mặc dù có Cơ Vân Trúc làm tấm ván cũng không có hiệu quả.
Trong tầng chiến trường thứ nhất, cường giả Đạo Cảnh của Vũ Long Thiên Tông cực nhỏ, lợi hại nhất chính là Cổ Tranh mà Cơ Vân Trúc mới vừa nói, có thực lực "Huyền Thai tam trọng thiên". Thế nhưng mà trong "Vực Giới Sát Tràng" tầng thứ hai, tuyệt đối có cao thủ lợi hại hơn Huyền Thai cảnh, nói không chừng còn có Mệnh Tuyền Cảnh.
Một khi bị chặn đường, bọn họ chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất lao tới tầng hai.
Khi đó bọn người Mộ Hàn có kết quả gì không cần nói cũng biết.
- Mọi người không nên quá lo lắng, vừa chạy vừa hấp thu linh tinh khôi phục chân khí. Bọn người Hoắc Minh Kiệt chắc hẳn đã báo cho đệ tử Vũ Long Thiên Tông khác rồi, nến chậm trễ thời gian thì chúng ta nhất định sẽ bị đuổi kịp, không thể đi về Cổ Linh Thành.
Trong lòng Mộ Hàn mấy viên linh tinh, nhanh chóng đưa tới.
- Người của Vũ Long Thiên Tông đúng là quá bá đạo, nếu thật sự bức chúng ta gấp lên, dứt khoát không làm, đã làm thì cho xong, trước tiên tiêu diệt Cơ Vân Trúc con điếm thúi này đi.
Lăng Nghị hung ác nói.
- Đều tại ta!
Hạng Thần được Lăng Nghị mang trên vai thở dài, có chút tự trách nói:
- Nếu ta có thể sớm phát hiện bọn chúng, cũng không có bị bắt, như vậy cũng dùng phi yến nhanh chóng thông tri cho các ngươi, có lẽ có biện pháp tránh đi xung đột này, cũng sẽ không náo tới nước đường cùng.
- Chuyện này làm sao trách ngươi được chứ!
Kỷ Vũ Lộ an ủi.
- Cơ Vân Trúc là cường giả Huyền Thai cảnh, ngươi và nàng chênh lệch quá lớn, cho dù sớm phát hiện cũng vô dụng. Nếu quả thật bị bọn họ ngăn cản lại, vậy trươc tiến cứ giết Cơ Vân Trúc, cho nàng ta chôn cùng chúng ta cũng không lỗ lả.
- Có lẽ trừ Cơ Vân Trúc ra, còn có thể kéo thêm vài tên.
Ôn Siêu cũng nghiến răng nghiến lợi... Đám người Lăng Nghị cũng cực kỳ oán giận, trong Quỷ Tướng động quật đạt được thu hoạch lớn, đây vốn là chuyện phi thường cao hứng, nhưng mà sau khi Cơ Vân Trúc đi tới thì nội tâm của bọn họ biệt khuất. Bọn họ lúc nào cũng sợ hãi "Đại Long thiên tử" Tư Không Chiếu cùng uy danh Cơ thị tỷ muội, có tâm tư nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, cho nên có chuyện như bây giờ, bọn họ đã không còn sợ hãi nữa, trong nội tâm bị tức giận và bạo ngược thay thế.
- Nói không sai, hiện tại còn chưa tới mức tuyệt vọng nhất, có trước sói, sau hổ thì có gì đáng sợ?
Mộ Hàn cười ra tiếng, nói:
- Chúng ta bây giờ cần làm chính là không ngừng đi về phía trước...
Đám người Kỷ Vũ Lộ đã dứt bỏ tâm tư của mình rồi, tốc độ tăng lên vài phần. Trước khi tiến vào "Vực Giới Sát Tràng", bọn họ chỉ mua sắm đạo khí chỉ dẫn phương hướng tới Cổ Linh Thành, hôm nay căn bản là đi theo đường nhỏ, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Chân khí trong người tiêu hao, bốn người như hóa thành lưu quang, bỗng nhiên hiện ra rồi biến mất tốc độ cực nhanh.
Qua chừng hai canh giờ sau, bọn người Mộ Hàn bọn nhanh như thiểm diện lao qua khe suối, một vòng xoáy huyết hồng hiện ra trong tầm mắt.
- Tới lối ra rồi!
- Đệ tử Đạo Cảnh Vũ Long Thiên Tông?
Mộ Hàn cùng năm người Kỷ Vũ Lộ cả kinh, trong nội tâm trầm xuống, nhưng sau đó lại thầm thở ra một hơi, thân ảnh không chút dừng lại đi về phía trước, người nọ cho dù là Cổ Tranh "Huyền tu vị Thai tam trọng thiên" thì cũng chỉ có mình hắn đuổi tới, hy vọng cũng không đoạn tuyệt.
Oành!
Trong khoảnh khắc đạo thân ảnh kia chặn ngang trước vòng xoáy huyết hồng, hai chân nặng nề rơi xuống, mặt đất chấn động không ngừng. Đây là nam tử cực kỳ khôi ngô, thân cao hơn hai mét, đứng im lặng hồi lâu ở đó, thân thể như tòa núi nguy nga đứng chắn ở trước cửa.
Con mắt khẽ nhúc nhích, ánh mắt của người nọ rơi vào người Mộ Hàn khiêng Cơ Vân Trúc, gương mặt sưng vù của nàng hiện ra trong mắt của hắn.
- Thật sự là to gan lớn mật, lại dám tổn thương Vân Trúc sư muội.
Nam tử trẻ tuổi kia sắc mặt biến đổi, hai mắt mở to như chuông đồng, trong miệng nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế toàn thân tăng lên, giống như ngọn núi khổng lồ sụp xuống, một đạo hkis tức khổng lồ trên người của hắn hiện ra, không ngừng áp xuống bọn người Mộ Hàn ở dối diện, muốn ép bọn họ thành bánh thịt.
Kỷ Vũ Lộ cùng bọn người Lăng Nghị như trúng trọng kích, ngay lập tức cảm thấy tâm thần rung động, sắc mặt trắng bệch, suy nữa hít thở không thôi, lập tức lui lại.
Thân ảnh của Mộ Hàn lóe lên, lập tức đứng trước mặt bọn người Kỷ Vũ Lộ và chân khí tràn ra như thủy triều, khí tức mạnh mẽ tỏa ra, ngăn cản uy áp kia.
A...
Nam tử trẻ tuổi kia nhíu mày, dường như có chút kinh ngạc.
- Ngươi chính là Cố Tranh?
Đột nhiên Mộ Hàn mở miệng.
Người này khí tức mạnh hơn Cơ Vân Trúc quá nhiều, mà từ tin tức của nàng lộ ra mà nhìn, trước nam tư trẻ tuổi trước mặt chính là Cổ Tranh "Huyền Thai tam trọng thiên".
- Ân? Vậy mà biết rõ tên của ta?
Cố Tranh cảm thấy nghi hoặc hừ một tiếng, ngay sau đó cười lạnh, nói:
- Ngươi chính là Mộ Hàn? Có thể dùng thực lực Vũ Hóa Cảnh đánh bại ’ Huyền Thai nhất trọng thiên ‘ Vân Trúc sư muội, quả thực kinh người, không nghĩ tới trong hàng đệ tử Hoàng Cực của Vô Cực Thiên Tông lại có đệ tử mạnh mẽ như vậy.
- Quả nhiên là hắn!
Ánh mắt Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, trong lòng đám người Kỷ Vũ Lộ lập tức nhìn chằm chằm vào người trước mặt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cố Tranh ở đối diện.
Mà lúc này đột nhiên sắc mặt Cố Tranh trầm xuống, ngữ điệu trở nên băng hàn, nói:
- Mộ Hàn, buông Vân Trúc sư muội ra, phế bỏ tâm cung, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết.
- Muốn Cơ Vân Trúc?
Mộ Hàn chậm rãi nói ra, ngữ nhanh chóng cực kỳ chậm rãi, trong nháy mắt hắn hét lớn lên.
- Muốn nàng? Vậy đón lấy --
Vào lúc nói xong thì cánh tay phải của Mộ Hàn hất lên, Cơ Vân Trúc đang bất tỉnh bắn mạnh lên cao.
Hô!
Cơ Vân Trúc vừa thốt lên thì mi tâm của Mộ Hàn có hào quang lóe lên, đồng thời "Lưu kim" cùng "Xích Diễm kiếm" hai đạo thanh dang lao thẳng về phía Cơ Vân Trúc, khí kình sắc bén bao phủ thân hình của Cơ Vân Trúc, sắp xuyên thủng người của mỹ nhân.
- Làm càn!
Cố Tranh biết rõ Mộ Hàn đang điệu hổ ly sơn, muốn chính mình rời khỏi lối ra "Vực Giới Sát Tràng", nhưng mà biết rõ như thế Cố Tranh vẫn phải vào tròng. Hắn không dám xác định Mộ Hàn có dám làm thật hay không, nếu là thật thì đạo khí sẽ xuyên thủng thân thể của Cơ Vân Trúc.
- Om sòm!
Mộ Hàn trực tiếp đtrảo lên bờ vai của Cơ Vân Trúc, một chưởng chặt vào cổ của nàng, khiến nàng ngất đi lần nữa, bước chân không dừng lại chút nào cả.
Hiện tại song phương đang so đấu thời gian với nhau.
Trước khi cao thủ Đạo Cảnh của Vũ Long Thiên Tông đi tới lối ra chiến trường trước, lao ra khỏi "Vực Giới Sát Tràn " thì bọn họ thắng lợi. Nếu như bị đuổi kịp và chặn đứng, bọn người Mộ Hàn đúng là gặp nguy hiểm, mặc dù có Cơ Vân Trúc làm tấm ván cũng không có hiệu quả.
Trong tầng chiến trường thứ nhất, cường giả Đạo Cảnh của Vũ Long Thiên Tông cực nhỏ, lợi hại nhất chính là Cổ Tranh mà Cơ Vân Trúc mới vừa nói, có thực lực "Huyền Thai tam trọng thiên". Thế nhưng mà trong "Vực Giới Sát Tràng" tầng thứ hai, tuyệt đối có cao thủ lợi hại hơn Huyền Thai cảnh, nói không chừng còn có Mệnh Tuyền Cảnh.
Một khi bị chặn đường, bọn họ chỉ có thể dùng tốc độ nhanh nhất lao tới tầng hai.
Khi đó bọn người Mộ Hàn có kết quả gì không cần nói cũng biết.
- Mọi người không nên quá lo lắng, vừa chạy vừa hấp thu linh tinh khôi phục chân khí. Bọn người Hoắc Minh Kiệt chắc hẳn đã báo cho đệ tử Vũ Long Thiên Tông khác rồi, nến chậm trễ thời gian thì chúng ta nhất định sẽ bị đuổi kịp, không thể đi về Cổ Linh Thành.
Trong lòng Mộ Hàn mấy viên linh tinh, nhanh chóng đưa tới.
- Người của Vũ Long Thiên Tông đúng là quá bá đạo, nếu thật sự bức chúng ta gấp lên, dứt khoát không làm, đã làm thì cho xong, trước tiên tiêu diệt Cơ Vân Trúc con điếm thúi này đi.
Lăng Nghị hung ác nói.
- Đều tại ta!
Hạng Thần được Lăng Nghị mang trên vai thở dài, có chút tự trách nói:
- Nếu ta có thể sớm phát hiện bọn chúng, cũng không có bị bắt, như vậy cũng dùng phi yến nhanh chóng thông tri cho các ngươi, có lẽ có biện pháp tránh đi xung đột này, cũng sẽ không náo tới nước đường cùng.
- Chuyện này làm sao trách ngươi được chứ!
Kỷ Vũ Lộ an ủi.
- Cơ Vân Trúc là cường giả Huyền Thai cảnh, ngươi và nàng chênh lệch quá lớn, cho dù sớm phát hiện cũng vô dụng. Nếu quả thật bị bọn họ ngăn cản lại, vậy trươc tiến cứ giết Cơ Vân Trúc, cho nàng ta chôn cùng chúng ta cũng không lỗ lả.
- Có lẽ trừ Cơ Vân Trúc ra, còn có thể kéo thêm vài tên.
Ôn Siêu cũng nghiến răng nghiến lợi... Đám người Lăng Nghị cũng cực kỳ oán giận, trong Quỷ Tướng động quật đạt được thu hoạch lớn, đây vốn là chuyện phi thường cao hứng, nhưng mà sau khi Cơ Vân Trúc đi tới thì nội tâm của bọn họ biệt khuất. Bọn họ lúc nào cũng sợ hãi "Đại Long thiên tử" Tư Không Chiếu cùng uy danh Cơ thị tỷ muội, có tâm tư nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, cho nên có chuyện như bây giờ, bọn họ đã không còn sợ hãi nữa, trong nội tâm bị tức giận và bạo ngược thay thế.
- Nói không sai, hiện tại còn chưa tới mức tuyệt vọng nhất, có trước sói, sau hổ thì có gì đáng sợ?
Mộ Hàn cười ra tiếng, nói:
- Chúng ta bây giờ cần làm chính là không ngừng đi về phía trước...
Đám người Kỷ Vũ Lộ đã dứt bỏ tâm tư của mình rồi, tốc độ tăng lên vài phần. Trước khi tiến vào "Vực Giới Sát Tràng", bọn họ chỉ mua sắm đạo khí chỉ dẫn phương hướng tới Cổ Linh Thành, hôm nay căn bản là đi theo đường nhỏ, có thể tiết kiệm rất nhiều thời gian.
Chân khí trong người tiêu hao, bốn người như hóa thành lưu quang, bỗng nhiên hiện ra rồi biến mất tốc độ cực nhanh.
Qua chừng hai canh giờ sau, bọn người Mộ Hàn bọn nhanh như thiểm diện lao qua khe suối, một vòng xoáy huyết hồng hiện ra trong tầm mắt.
- Tới lối ra rồi!
- Đệ tử Đạo Cảnh Vũ Long Thiên Tông?
Mộ Hàn cùng năm người Kỷ Vũ Lộ cả kinh, trong nội tâm trầm xuống, nhưng sau đó lại thầm thở ra một hơi, thân ảnh không chút dừng lại đi về phía trước, người nọ cho dù là Cổ Tranh "Huyền tu vị Thai tam trọng thiên" thì cũng chỉ có mình hắn đuổi tới, hy vọng cũng không đoạn tuyệt.
Oành!
Trong khoảnh khắc đạo thân ảnh kia chặn ngang trước vòng xoáy huyết hồng, hai chân nặng nề rơi xuống, mặt đất chấn động không ngừng. Đây là nam tử cực kỳ khôi ngô, thân cao hơn hai mét, đứng im lặng hồi lâu ở đó, thân thể như tòa núi nguy nga đứng chắn ở trước cửa.
Con mắt khẽ nhúc nhích, ánh mắt của người nọ rơi vào người Mộ Hàn khiêng Cơ Vân Trúc, gương mặt sưng vù của nàng hiện ra trong mắt của hắn.
- Thật sự là to gan lớn mật, lại dám tổn thương Vân Trúc sư muội.
Nam tử trẻ tuổi kia sắc mặt biến đổi, hai mắt mở to như chuông đồng, trong miệng nổi giận gầm lên một tiếng, khí thế toàn thân tăng lên, giống như ngọn núi khổng lồ sụp xuống, một đạo hkis tức khổng lồ trên người của hắn hiện ra, không ngừng áp xuống bọn người Mộ Hàn ở dối diện, muốn ép bọn họ thành bánh thịt.
Kỷ Vũ Lộ cùng bọn người Lăng Nghị như trúng trọng kích, ngay lập tức cảm thấy tâm thần rung động, sắc mặt trắng bệch, suy nữa hít thở không thôi, lập tức lui lại.
Thân ảnh của Mộ Hàn lóe lên, lập tức đứng trước mặt bọn người Kỷ Vũ Lộ và chân khí tràn ra như thủy triều, khí tức mạnh mẽ tỏa ra, ngăn cản uy áp kia.
A...
Nam tử trẻ tuổi kia nhíu mày, dường như có chút kinh ngạc.
- Ngươi chính là Cố Tranh?
Đột nhiên Mộ Hàn mở miệng.
Người này khí tức mạnh hơn Cơ Vân Trúc quá nhiều, mà từ tin tức của nàng lộ ra mà nhìn, trước nam tư trẻ tuổi trước mặt chính là Cổ Tranh "Huyền Thai tam trọng thiên".
- Ân? Vậy mà biết rõ tên của ta?
Cố Tranh cảm thấy nghi hoặc hừ một tiếng, ngay sau đó cười lạnh, nói:
- Ngươi chính là Mộ Hàn? Có thể dùng thực lực Vũ Hóa Cảnh đánh bại ’ Huyền Thai nhất trọng thiên ‘ Vân Trúc sư muội, quả thực kinh người, không nghĩ tới trong hàng đệ tử Hoàng Cực của Vô Cực Thiên Tông lại có đệ tử mạnh mẽ như vậy.
- Quả nhiên là hắn!
Ánh mắt Mộ Hàn khẽ nhúc nhích, trong lòng đám người Kỷ Vũ Lộ lập tức nhìn chằm chằm vào người trước mặt, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Cố Tranh ở đối diện.
Mà lúc này đột nhiên sắc mặt Cố Tranh trầm xuống, ngữ điệu trở nên băng hàn, nói:
- Mộ Hàn, buông Vân Trúc sư muội ra, phế bỏ tâm cung, ta có thể tha cho ngươi khỏi chết.
- Muốn Cơ Vân Trúc?
Mộ Hàn chậm rãi nói ra, ngữ nhanh chóng cực kỳ chậm rãi, trong nháy mắt hắn hét lớn lên.
- Muốn nàng? Vậy đón lấy --
Vào lúc nói xong thì cánh tay phải của Mộ Hàn hất lên, Cơ Vân Trúc đang bất tỉnh bắn mạnh lên cao.
Hô!
Cơ Vân Trúc vừa thốt lên thì mi tâm của Mộ Hàn có hào quang lóe lên, đồng thời "Lưu kim" cùng "Xích Diễm kiếm" hai đạo thanh dang lao thẳng về phía Cơ Vân Trúc, khí kình sắc bén bao phủ thân hình của Cơ Vân Trúc, sắp xuyên thủng người của mỹ nhân.
- Làm càn!
Cố Tranh biết rõ Mộ Hàn đang điệu hổ ly sơn, muốn chính mình rời khỏi lối ra "Vực Giới Sát Tràng", nhưng mà biết rõ như thế Cố Tranh vẫn phải vào tròng. Hắn không dám xác định Mộ Hàn có dám làm thật hay không, nếu là thật thì đạo khí sẽ xuyên thủng thân thể của Cơ Vân Trúc.
Bình luận truyện