Chương 22
Trên quầng sáng Lục Miểu còn ở cùng nam nhân trung niên nói cái gì đó, vẻ mặt tràn đầy tính toán, hai tròng mắt sưng đỏ tản ra sự hưng phấn.
Lục Sanh cho 444 đem quầng sáng đóng lại, dù sao điều muốn biết cậu đều đã biết, không cần thiết lại xem gương mặt kia của Lục Miểu.
Bằng không cậu sợ mình khắc chế không được, tay ngứa đến ngay lập tức làm cậu ta trở nên thảm hại hơn một chút!【 đúng rồi, đại đại, lúc trước Diêu Thành không phải bỏ ra năm ngàn vạn đem những cái ảnh chụp cùng video đó đều mua lại, nhưng là tối hôm qua cư nhiên có người đem cái video kia tung lên trên mạng.
Hiện tại hắn đang cùng bộ phận quan hệ công chúng giải quyết, nhưng là không có hiệu quả, bài đăng đó lượt chia sẻ đã vượt qua 2000 vạn, khiến hắn tức giận đến sắp tạc mau! 】Lục Sanh nghe vậy hơi giật mình, bộ phận quan hệ công chúng của Diêu Thành am hiểu nhất chính là thanh trừ những tin tức bất lợi đối với hắn, mỗi lần động tác đều thực nhanh.
Hơn nữa còn chịu bỏ tiền, cùng công ty bên kia quan hệ cũng đều rất tốt, như thế nào lúc này lại! ! Một ý nghĩ bỗng nhiên loé lên trong đầu cậu, không tiếp tục cùng 444 nói chuyện nữa, mà là chậm rãi mở mắt.
Đôi mắt xinh đẹp liễm diễm hiện lên một tia mê ly, lông mi nồng đen dài, nhẹ nhàng chớp chớp mắt, con ngươi phát sáng, khiến cho người nhìn vào mê mẩn.
Trên eo có một bàn tay, cường thế mà đem cả người Lục Sanh đều ôm vào trong lòng, chỉ cần hơi nhích về phía trước, chóp mũi có thể chạm đến lòng ngực của nam nhân.
Nghĩ đến cái suy đoán vừa rồi kia, ở trong cái vòng này, đi đối phó Diêu Thành, hơn nữa làm Diêu Thành nửa điểm phản kích đều không có, trừ bỏ Thẩm Lâm Thần, Lục Sanh không thể nghĩ ra được người khác.
Cậu vươn tay, đầu ngón tay ở trên ngực trần trụi của nam nhân nhẹ nhàng vuốt ve, động tác thực nhẹ, liền giống như móng vuốt của tiểu miêu nhẹ nhàng cào quá.
Hai người thân thể dán vào nhau, Lục Sanh đã nhận ra Thẩm Lâm Thần có phản ứng, lại thấy hắn vẫn luôn nhắm mắt, bên môi tức khắc xẹt qua một mạt nghiền ngẫm ý cười.
Hừ, giả bộ ngủ, cậu rất muốn xem nam nhân này có thể giả bộ bao lâu!Ngón tay lướt qua ngực của Thẩm Lâm Thần, rồi chậm rãi đi xuống, đầu ngón tay ở cơ bụng tám múi xinh đẹp búng búng, lại giơ tay sờ soạng một phen.
Lúc sau có thể là cảm thấy không còn hứng thú, móng vuốt lại di chuyển xuống, nhân ngư tuyến gợi cảm của nam nhân, đầu ngón tay vô tình mà cố ý phác hoạ.
Một chút tiếp một chút, mỗi một lần đều nhẹ nhàng lướt quá, nhiệt độ lòng bàn tay thoảng qua, mỗi một lần đều vừa lúc chạm vào bộ phận trọng điểm của nam nhân.
Cố tình khiêu khích, làm Thẩm Lâm Thần thân thể càng ngày càng gấp căng cứng, hô hấp cũng dần dần trở nặng nề.
Sáng sớm chính là thời điểm dễ dàng xúc động nhất, làm sao chịu được khiêu khích như vậy!Thẩm Lâm Thần rốt cuộc nhịn không được, hắn đột nhiên mở to mắt, hít sâu một hơi, đưa tay bắt lấy cái móng vuốt kia ở bụng dưới của hắn làm loạn khắp nơi.
Giọng nói kiềm chế tới cực hạn, ánh mắt cực nóng đến phảng phất như muốn thiêu đốt, "Bảo bối, ngươi đang làm cái gì?"Lục Sanh đã sớm đã nhận ra nam nhân có phản ứng, thậm chí khi Thẩm Lâm Thần bắt lấy tay của cậu, bởi vì bị chạm đến khó chịu mà eo vặn vẹo.
Cậu mới vừa động, nháy mắt bên tay liền vang lên thanh âm trầm thấp nam nhân, thậm chí cái tay nắm lấy cổ tay của cậu cũng đi theo theo bản năng nắm chặt vài phần.
Lục Sanh ngẩn đầu liếc hắn một cái, nhẹ nhàng chớp chớp mắt, vẻ mặt vô tội, "Xem ngươi dáng người không tồi, cho nên sờ soạng một phen mà thôi, như thế nào, không cho sờ?"Thẩm Lâm Thần ánh mắt bỗng dưng trầm xuống, yết hầu lên xuống, nhìn chằm chằm bộ dáng của cậu mới vừa tỉnh ngủ, sợi tóc hỗn độn, hai má ửng đỏ, đột nhiên ôm eo cậu, trực tiếp hôn xuống.
Bảo bối muốn sờ cứ sờ, chỉ là thịt này đưa tới cửa, hắn cũng muốn muốn ăn liền!.
Bình luận truyện