Thông tin truyện
Mùa Hoa Thứ Hai Mươi Tư
Mùa Hoa Thứ Hai Mươi Tư
Quá hay
Đánh giá:
8.2
/10
từ 53
lượt
=======
Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại truyenfull.vn
========
Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, kiếp trước kiếp này, đại thúc x loli, 3S
Giới thiệu:
Mối tình đẹp nhất, có lẽ là bên nhau từ nhỏ, cho đến khi trưởng thành
Từ thành mai trúc mã, trở thành cử án tề mi
Thời gian bên nhau đẹp đẽ, ngọt ngào, phu thê ân ái, yêu thương nhau
Có lẽ số mệnh chú định rằng hai người chỉ có hai mươi ba năm để bên nhau, có lẽ số mệnh của chàng chính là phải chịu nỗi đau mất đi nàng, tiếc nuối vì đã không thể cho nàng một đời vẻ vang.
Thẩm Bạch cùng nàng đón chờ hai mươi ba mùa hoa của Tô thành.
Mùa hoa thứ hai mươi tư năm ấy, hoa bay đầy trời, nàng cũng buông tay lìa đời, để lại một mình chàng cô độc ngắm hoa rơi.
Mười năm sau, vào một ngày hoa nở khắp thành, xuân sắc đương nồng, bên đình Thương Lang, Thẩm Bạch đã gặp một tiểu cô nương có đôi mắt trong vắt giống hệt vong thê năm đó.
Một vòng luân hồi xoay chuyển, rốt cuộc lại trả nàng về bên chàng.
Mùa hoa thứ hai mươi tư đến muộn mười năm, cuối cùng cũng chờ được ngày nở rộ.
.....
*Tóm tắt sơ lược:
Thẩm Bạch, tự Tử Khâm, sinh ra trong một gia đình sĩ tộc sa sút ở Cô Tô, từ nhỏ đã văn chương tài hoa, học vấn uyên bác. Đến tuổi nhược quán, dùng đủ tam thư lục lễ (1) cưới biểu muội Lục Ý Miên về làm thê tử kết tóc. Thành thân được một năm, sinh hạ trưởng tử Thẩm Tuyên. Đến năm thứ hai, lại sinh hạ thứ tử Thẩm Hoành. Thẩm Bạch thương xót thê tử thân thể yếu ớt, từ đó không sinh thêm nữa.
Tuy gia cảnh bần hàn, phu thê lại ân ái rất mực, qua gần mười năm vẫn cử án tề mi (2), tương kính như tân. Thẩm Bạch chung tình với thê tử, chưa từng tầm hoa vấn liễu bên ngoài, chỉ một lòng đọc sách, mong ngày đỗ đạt công danh, để nàng được an nhàn hưởng phúc. Nào ngờ, vận mệnh xưa nay vẫn không chiều lòng người.
Năm Thẩm Bạch hai mươi bảy tuổi, kim bảng đề danh, thi đỗ thám hoa. Cùng năm đó, thê tử lâm bệnh, chưa kịp hưởng phúc ngày nào, đã buông tay lìa đời. Khi ấy, nàng chỉ mới hai mươi ba tuổi. Thẩm Bạch vô cùng bi thống, vốn muốn đi theo bầu bạn cùng thê tử, nhưng đã hứa với nàng rằng sẽ nuôi dạy hai nhi tử nên người, chỉ đành phải gắng gượng sống tiếp.
Năm Thẩm Bạch ba mươi bảy tuổi, đã là Hữu thừa tướng nhất phẩm, quyền khuynh triều dã, lại vẫn chưa từng có ý định cưới thêm kế thê tục huyền. Bấy giờ, trưởng tử Thẩm Tuyên đã mười bảy tuổi, thứ tử Thẩm Hoành đã mười sáu, Thẩm Bạch lo liệu cho hai nhi tử yên bề gia thất xong xuôi, liền treo ấn từ quan, về lại cố hương ẩn cư làm bạn bên mộ của vong thê.
Mùa xuân năm ấy, trong tiết Thanh Minh, Thẩm Bạch trên đường bái tế vong thê, gặp phải một tiểu cô nương ngồi bên đường bán mình chôn cha. Lạ kỳ là, tiểu cô nương nọ lại có đôi mắt giống hệt thê tử của y năm xưa. Thẩm Bạch chấn động trong lòng, hỏi ra lại càng thêm phần bàng hoàng, bởi ngày sinh tháng đẻ của tiểu cô nương này, cũng là ngày thê tử y qua đời.
Thẩm Bạch giúp tiểu cô nương an táng phụ thân, rồi lại mang nàng về nhà, đổi tên thành Miên Nhi, dốc lòng yêu thương dạy dỗ nàng khôn lớn.
Tưởng chừng đã mất rồi có được, đó là trời cao hậu đãi y.
Nhưng ngày trùng phùng, nàng vẫn hoa niên xuân thì, tóc thề đen nhánh, y lại đã đến tuổi bất hoặc (3), tóc đã nhuốm màu tuyết sương. Đây chính là trời cao trêu đùa y vậy.
.........
*Chú thích:
(1)Tam thư lục lễ: Tam thư: là 3 lá thư do đàng trai gửi sang họ nhà gái để đưa tin, xin báo và chuẩn bị dàn xếp các nghi thức. Lục lễ: là 6 lễ mà họ nhà trai phải lo toàn vẹn sau khi họ nhà gái đã chấp thuận kết tình thông gia.
(2)Cử án tề mi: Nghĩa là: nâng mâm ngang mày. Đời Đông Hán, bà "Mạnh Quang" 孟光 dọn cơm cho chồng dâng lên ngang mày, tỏ lòng kính trọng. Chỉ sự vợ chồng kính trọng nhau (đối đãi như khách quý): "tương kính như tân" 相敬如賓. Cũng nói là "Mạnh Quang cử án" 孟光舉案, "tề mi cử án" 齊眉舉案.
(3) Bất hoặc chi niên: Chỉ tuổi bốn mươi. § Do câu nói của Khổng Tử: "Tứ thập nhi bất hoặc" 四十而不惑 (Vi chánh 為政). ◎Như: "bất hoặc chi niên" 不惑之年 tuổi bốn mươi.
..........
*Tiểu kịch trường:
Ngày ấy, Thẩm Tuyên và Thẩm Hoành được phụ thân gọi đến, chỉ thấy bên cạnh phụ thân có thêm một tiểu muội muội rất khả ái.
Thẩm Tuyên: Phụ thân đây là muốn nhận nghĩa nữ sao? Chúng ta sắp có muội muội rồi?
Thẩm Hoành: Nói không chừng là muốn nạp thiếp cho đệ cũng nên.
Thẩm Bạch: (che miệng ho nhẹ) Tuyên nhi, Hoành nhi, gọi mẫu thân đi.
Thẩm Tuyên:??? (°___°)
Thẩm Hoành:??? (°___°)
.........
*Lưu ý:
- Truyện chỉ là quá trình sủng ngọt sâu răng của đại thúc ôn nhu và tiểu nương tử ngoan ngoãn hiểu chuyện, xen lẫn một chút ký ức ngọt ngào thời trẻ, không có cao trào hay ngược luyến gì to tát ngoài một chút ngược tâm đại thúc khi nhận ra mình đã già. =)))
- Nam chính lớn hơn nữ chính kiếp này 27 tuổi. Khoảng cách tuổi tác thật sự rất lớn, nếu không thể chấp nhận thì nên thận trọng trước khi nhảy hố.
Hố này mình viết cả hai chục chương rồi mà giờ không có thời gian reup một lượt hết nên sẽ đăng từ từ ngày 2 chương nha.:<
Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC
========
Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, kiếp trước kiếp này, đại thúc x loli, 3S
Giới thiệu:
Mối tình đẹp nhất, có lẽ là bên nhau từ nhỏ, cho đến khi trưởng thành
Từ thành mai trúc mã, trở thành cử án tề mi
Thời gian bên nhau đẹp đẽ, ngọt ngào, phu thê ân ái, yêu thương nhau
Có lẽ số mệnh chú định rằng hai người chỉ có hai mươi ba năm để bên nhau, có lẽ số mệnh của chàng chính là phải chịu nỗi đau mất đi nàng, tiếc nuối vì đã không thể cho nàng một đời vẻ vang.
Thẩm Bạch cùng nàng đón chờ hai mươi ba mùa hoa của Tô thành.
Mùa hoa thứ hai mươi tư năm ấy, hoa bay đầy trời, nàng cũng buông tay lìa đời, để lại một mình chàng cô độc ngắm hoa rơi.
Mười năm sau, vào một ngày hoa nở khắp thành, xuân sắc đương nồng, bên đình Thương Lang, Thẩm Bạch đã gặp một tiểu cô nương có đôi mắt trong vắt giống hệt vong thê năm đó.
Một vòng luân hồi xoay chuyển, rốt cuộc lại trả nàng về bên chàng.
Mùa hoa thứ hai mươi tư đến muộn mười năm, cuối cùng cũng chờ được ngày nở rộ.
.....
*Tóm tắt sơ lược:
Thẩm Bạch, tự Tử Khâm, sinh ra trong một gia đình sĩ tộc sa sút ở Cô Tô, từ nhỏ đã văn chương tài hoa, học vấn uyên bác. Đến tuổi nhược quán, dùng đủ tam thư lục lễ (1) cưới biểu muội Lục Ý Miên về làm thê tử kết tóc. Thành thân được một năm, sinh hạ trưởng tử Thẩm Tuyên. Đến năm thứ hai, lại sinh hạ thứ tử Thẩm Hoành. Thẩm Bạch thương xót thê tử thân thể yếu ớt, từ đó không sinh thêm nữa.
Tuy gia cảnh bần hàn, phu thê lại ân ái rất mực, qua gần mười năm vẫn cử án tề mi (2), tương kính như tân. Thẩm Bạch chung tình với thê tử, chưa từng tầm hoa vấn liễu bên ngoài, chỉ một lòng đọc sách, mong ngày đỗ đạt công danh, để nàng được an nhàn hưởng phúc. Nào ngờ, vận mệnh xưa nay vẫn không chiều lòng người.
Năm Thẩm Bạch hai mươi bảy tuổi, kim bảng đề danh, thi đỗ thám hoa. Cùng năm đó, thê tử lâm bệnh, chưa kịp hưởng phúc ngày nào, đã buông tay lìa đời. Khi ấy, nàng chỉ mới hai mươi ba tuổi. Thẩm Bạch vô cùng bi thống, vốn muốn đi theo bầu bạn cùng thê tử, nhưng đã hứa với nàng rằng sẽ nuôi dạy hai nhi tử nên người, chỉ đành phải gắng gượng sống tiếp.
Năm Thẩm Bạch ba mươi bảy tuổi, đã là Hữu thừa tướng nhất phẩm, quyền khuynh triều dã, lại vẫn chưa từng có ý định cưới thêm kế thê tục huyền. Bấy giờ, trưởng tử Thẩm Tuyên đã mười bảy tuổi, thứ tử Thẩm Hoành đã mười sáu, Thẩm Bạch lo liệu cho hai nhi tử yên bề gia thất xong xuôi, liền treo ấn từ quan, về lại cố hương ẩn cư làm bạn bên mộ của vong thê.
Mùa xuân năm ấy, trong tiết Thanh Minh, Thẩm Bạch trên đường bái tế vong thê, gặp phải một tiểu cô nương ngồi bên đường bán mình chôn cha. Lạ kỳ là, tiểu cô nương nọ lại có đôi mắt giống hệt thê tử của y năm xưa. Thẩm Bạch chấn động trong lòng, hỏi ra lại càng thêm phần bàng hoàng, bởi ngày sinh tháng đẻ của tiểu cô nương này, cũng là ngày thê tử y qua đời.
Thẩm Bạch giúp tiểu cô nương an táng phụ thân, rồi lại mang nàng về nhà, đổi tên thành Miên Nhi, dốc lòng yêu thương dạy dỗ nàng khôn lớn.
Tưởng chừng đã mất rồi có được, đó là trời cao hậu đãi y.
Nhưng ngày trùng phùng, nàng vẫn hoa niên xuân thì, tóc thề đen nhánh, y lại đã đến tuổi bất hoặc (3), tóc đã nhuốm màu tuyết sương. Đây chính là trời cao trêu đùa y vậy.
.........
*Chú thích:
(1)Tam thư lục lễ: Tam thư: là 3 lá thư do đàng trai gửi sang họ nhà gái để đưa tin, xin báo và chuẩn bị dàn xếp các nghi thức. Lục lễ: là 6 lễ mà họ nhà trai phải lo toàn vẹn sau khi họ nhà gái đã chấp thuận kết tình thông gia.
(2)Cử án tề mi: Nghĩa là: nâng mâm ngang mày. Đời Đông Hán, bà "Mạnh Quang" 孟光 dọn cơm cho chồng dâng lên ngang mày, tỏ lòng kính trọng. Chỉ sự vợ chồng kính trọng nhau (đối đãi như khách quý): "tương kính như tân" 相敬如賓. Cũng nói là "Mạnh Quang cử án" 孟光舉案, "tề mi cử án" 齊眉舉案.
(3) Bất hoặc chi niên: Chỉ tuổi bốn mươi. § Do câu nói của Khổng Tử: "Tứ thập nhi bất hoặc" 四十而不惑 (Vi chánh 為政). ◎Như: "bất hoặc chi niên" 不惑之年 tuổi bốn mươi.
..........
*Tiểu kịch trường:
Ngày ấy, Thẩm Tuyên và Thẩm Hoành được phụ thân gọi đến, chỉ thấy bên cạnh phụ thân có thêm một tiểu muội muội rất khả ái.
Thẩm Tuyên: Phụ thân đây là muốn nhận nghĩa nữ sao? Chúng ta sắp có muội muội rồi?
Thẩm Hoành: Nói không chừng là muốn nạp thiếp cho đệ cũng nên.
Thẩm Bạch: (che miệng ho nhẹ) Tuyên nhi, Hoành nhi, gọi mẫu thân đi.
Thẩm Tuyên:??? (°___°)
Thẩm Hoành:??? (°___°)
.........
*Lưu ý:
- Truyện chỉ là quá trình sủng ngọt sâu răng của đại thúc ôn nhu và tiểu nương tử ngoan ngoãn hiểu chuyện, xen lẫn một chút ký ức ngọt ngào thời trẻ, không có cao trào hay ngược luyến gì to tát ngoài một chút ngược tâm đại thúc khi nhận ra mình đã già. =)))
- Nam chính lớn hơn nữ chính kiếp này 27 tuổi. Khoảng cách tuổi tác thật sự rất lớn, nếu không thể chấp nhận thì nên thận trọng trước khi nhảy hố.
Hố này mình viết cả hai chục chương rồi mà giờ không có thời gian reup một lượt hết nên sẽ đăng từ từ ngày 2 chương nha.:<
Truyện cùng tác giả
Thể loại truyện
Truyện Đang Hot
Ngày
Tháng
All
Bình luận truyện