Thông tin truyện
Thấu Hương
Thấu Hương
Quá hay
Đánh giá:
8.3
/10
từ 14
lượt
Edit: littlelittlezzz
Sườn xám thụ, sinh con. Chú ý tránh mìn.
Vũ nam có thân thế thê thảm, vì chữa bệnh cho em gái, ngày ngày đều đến phòng khiêu vũ hành nghề, mặc sườn xám bán rẻ tiếng cười, chỉ vì dăm ba đồng tiền được nhét vào vạt váy.
Sau đó cậu để ý một viên sĩ quan có tiền có thế.
Sĩ quan rất đứng đắn, căn bản sẽ không đến phòng khiêu vũ, lần này tới cũng chỉ vì nể mặt đồng liêu, ngay cả rượu cũng không uống, ngồi ngay ngắn trên ghế không nói một câu, giống y như mấy lão gia tử tới vườn lê nghe hát.
Vấn đề là sĩ quan có quân hàm cao nhất, vũ nam muốn tìm núi dựa, bèn tính toán cấu kết hắn.
Vì vậy vũ nam hành động luôn, thừa dịp sĩ quan vào phòng rửa tay, cậu nhắm mắt dính lên, không nghĩ tới thế mà lại thành công thật.
Sĩ quan túm cậu về nhà, trước khi lên giường lộ ra nguyên hình: “Em nghĩ tôi là người tốt?”
Hóa ra sĩ quan vốn là sói đuôi to, sớm đã nhìn trúng cậu.
Vũ nam nói: “Tôi nhìn nhầm người.”
Sĩ quan nói: “Dù sao cũng cùng tôi về nhà, nhầm thì nhầm luôn đi.”
Vũ nam lại nói: “Ngài buông tay ra, tôi sợ.” Còn vừa nói vừa run.
Sĩ quan cười nhạt: “Thôi đi, em cả ngày bán rẻ tiếng cười, còn sợ tôi?”
Nhưng mà vũ nam thoạt nhìn phong tao đầy mình thật ra chưa từng cùng người khác lăn qua giường…
Sườn xám thụ, sinh con. Chú ý tránh mìn.
Vũ nam có thân thế thê thảm, vì chữa bệnh cho em gái, ngày ngày đều đến phòng khiêu vũ hành nghề, mặc sườn xám bán rẻ tiếng cười, chỉ vì dăm ba đồng tiền được nhét vào vạt váy.
Sau đó cậu để ý một viên sĩ quan có tiền có thế.
Sĩ quan rất đứng đắn, căn bản sẽ không đến phòng khiêu vũ, lần này tới cũng chỉ vì nể mặt đồng liêu, ngay cả rượu cũng không uống, ngồi ngay ngắn trên ghế không nói một câu, giống y như mấy lão gia tử tới vườn lê nghe hát.
Vấn đề là sĩ quan có quân hàm cao nhất, vũ nam muốn tìm núi dựa, bèn tính toán cấu kết hắn.
Vì vậy vũ nam hành động luôn, thừa dịp sĩ quan vào phòng rửa tay, cậu nhắm mắt dính lên, không nghĩ tới thế mà lại thành công thật.
Sĩ quan túm cậu về nhà, trước khi lên giường lộ ra nguyên hình: “Em nghĩ tôi là người tốt?”
Hóa ra sĩ quan vốn là sói đuôi to, sớm đã nhìn trúng cậu.
Vũ nam nói: “Tôi nhìn nhầm người.”
Sĩ quan nói: “Dù sao cũng cùng tôi về nhà, nhầm thì nhầm luôn đi.”
Vũ nam lại nói: “Ngài buông tay ra, tôi sợ.” Còn vừa nói vừa run.
Sĩ quan cười nhạt: “Thôi đi, em cả ngày bán rẻ tiếng cười, còn sợ tôi?”
Nhưng mà vũ nam thoạt nhìn phong tao đầy mình thật ra chưa từng cùng người khác lăn qua giường…
Danh sách chương
Truyện cùng tác giả
Thể loại truyện
Truyện Đang Hot
Ngày
Tháng
All
Bình luận truyện