Chương 3: QUÁ Ư LÀ BIẾN THÁI
Thanh Thanh đứng từ xa chỉ dám lén nhìn hắn, cô cứ tự vấn bản thân tại sao làm hành động đó trước mặt hắn như vậy. Quá lộ liễu.
- Thanh Thanh, cô lại đây (tiếng Tiết Hải vang lên)
- dạ (chỉ vào cô)
- lại dây ngồi đi (lấy tay ra ám hiệu)
- thưa thiếu gia, ngài hãy dùng xong bữa rồi hãy làm việc khác (quản gia có chút nhắc nhở)
- ta dùng xong rồi (ánh mắt vẫn không rời Thanh Thanh)
- thiếu gia gọi tôi ? (cô đã đến gần)
- đi theo ta ra vườn ngắm cảnh, lâu rồi ta không ra đó (nháy mắt)
Cái gì chứ? đây là thiếu gia ăn chơi xa đọa mà mọi người hay nói đây ư? thật không thể tin nổi: ngài ấy thích hoa lá chim muôn như vậy , chẳng giống như lời đồn đại của mọi người
Thanh Thanh từng bước một đi theo sau Tiết Hải, vì Tiết Hải sở hữu đôi chân thon dài, thoăn thoắt bước đi nhanh chóng nên Thanh Thanh bị bỏ lại sua lưng lúc nào không hay
- đi bên cạnh ta (Tiết Hải dừng lại, tay ôm chặt vai Thanh Thanh nép chặt vào người mình)
- ngài.. (cô khó chịu nhìn hắn)
Tiết Hải không nói gì, chỉ nở một nụ cười, nó có tính sát thương cực cao, nhìn thôi mà cũng đủ khiến người khác xiêu lòng
Vườn hoa riêng của Tiết gia
- nơi đây đẹp thật (Thanh Thanh chạy đến với dàn hoa) thích quá đi (mải mê)
- nếu cô thích, sau này có thể đến đây thường xuyên
- thật vậy sao?
- Tiết Hải ta nói là giữ lời, miễn là... cô đừng quên lời giao ước của ta với cô
- (khựng lại)....
- không sao, còn tận... 5 ngày mà (hắn cưởi gian xảo)
Từ từ, Tiết Hải bước gần đến bên Thanh Thanh, tay nắm lấy khuôn mặt bé nhỏ đó, hôn ngấu nghiến, tất cả mọi thứ dường như ngưng đọng lại. Thanh Thanh bất ngờ đến nổi, mắt không thể chớp được
- (đẩy người Tiết Hải ra) thiếu gia....
- (hương phấn) 30 năm rồi mới có người "khai hoang" , vị này cũng không tệ, nhưng ta muốn hơn cả thế
- (mặt đỏ không còn chỗ) người cướp mất nụ hôn đầu của tôi rồi
- cô muốn ta trả? được... (1 tay siết lấy cổ, 1 tay quàng ngang eo Thanh Thanh)
Cả 2 hôn say mê, đầu óc Thanh Thanh giờ đây chỉ là 1 khoảng trắng, tê dại khắp cả người. 2 người đi sâu hơn, cơ thể càng bấu chặt vào nhau. Cuối cùng cũng dừng lại
- tài nghệ hôn còn kém hơn cả ta (thì thầm vào tai Thanh Thanh) chờ lần sau, ta nhất định dạy cô cách hôn hiệu quả nhất
- ..... ngài thật là biến thái (cô lấy tay che đôi môi đang đỏ ửng lại)
- vậy sao không đẩy ta ra như lúc nãy? (hắn dựa vào cái cây to sau lưng hỏi ngược lại)
Bình luận truyện