Chương 100: - Hoàn
Đêm trước ngày khai giảng, Cự Giải nôn nao không ngủ được. Vì năm nay trường ra quyết định mới, lập thêm một lớp chọn cho mỗi khối chỉ dành cho những học sinh có điểm bình quân đứng đầu. Cự Giải là một trong số đó.
Ban đầu, cô không có ý định bon chen cạnh tranh để giành suất vào lớp này làm gì. Nhưng bạn thân duy nhất của cô là Bảo Bình học rất giỏi, kiểu gì cũng sẽ được chọn cho xem, huống hồ cô ấy còn là học sinh giỏi Sinh Học nữa. Mặc dù Cự Giải cũng học tốt, nhưng đem ra đấu đá hơn thua thì vẫn còn kém rất nhiều người.
Cự Giải sợ rằng lên lớp mới, Bảo Bình của cô sẽ vào lớp chọn, bỏ lại cô ở lớp cũ. Mà cô ngoài Bảo Bình ra thì không làm quen được ai cả, với cái tính hướng nội rụt rè, cô chỉ có Bảo Bình là bạn thân mà thôi. Bảo Bình biết Cự Giải lo sợ nên đã nắm tay cô trấn an:
-Cự Giải đừng lo, nếu cậu không thích thì ngày nhập học mình sẽ xin chuyển lớp để về lớp thường với cậu!
Những lời Bảo Bình nói đã đánh bay âm u mây mù trong lòng Cự Giải. Nhưng cô không vui vẻ được bao lâu, Bảo Bình tài năng như vậy, không thể để cô ấy vì cô mà vướng bận được. Cự Giải ngẫm nghĩ rất nhiều, cuối cùng quyết định dành ra thời gian khổ luyện cho kì thi cuối kì để được vào lớp chọn với Bảo Bình. Cô không muốn làm gánh nặng để Bảo Bình phải lùi xuống, mà sẽ phấn đấu mọi giá để bước đến gần cô ấy hơn.
Kết quả là cô đã lọt vào top mười hai, và là một trong số rất ít học sinh được vào lớp chọn cùng Bảo Bình.
Cự Giải vùi mình trong chăn từ chín giờ tối, nhưng đã hơn hai tiếng rồi mà vẫn trằn trọc không sao ngủ được. Ở lớp cũ, ngoài Bảo Bình ra thì cô thất bại toàn tập trong việc kết giao bạn bè, cũng tại cô quá nhút nhát yếu đuối, không dám làm thân với ai. Không biết lên lớp mới rồi, bạn bè mới sẽ như thế nào?
Mặc dù không quen nhưng có một số người cô đã từng nghe đến danh. Những học sinh có tiếng đều trong lớp này cả, nào là Ma Kết, nào là Xử Nữ, những người đó học giỏi như quỷ vậy. Ngoài ra còn có Kim Ngưu giỏi Toán, Bạch Dương giỏi Anh, Thiên Yết giỏi Hoá, ai ai cũng đều có điểm mạnh của riêng mình, còn cô...
Cự Giải càng nghĩ càng thấy phiền não, cô thở dài rồi trùm chăn lên tận đầu, cố gắng nhắm mắt ngủ.
Đêm ấy, không biết vì sao Cự Giải lại nằm mơ.
...
Cự Giải đột ngột tỉnh dậy giữa khuya, màn đêm đen phủ lên mọi ngõ ngách, tiếng kim giây nhích từng nhịp tuần hoàn trên vòng tròn đồng hồ. Đã hơn hai giờ sáng, mồ hôi đẫm hết cả trán. Cô nhoài người ra cửa, hôm nay sao giăng ngập bầu trời, rực sáng vùng không gian vô tận.
Ngày mai là lễ khai giảng rồi.
Cô phải mau chóng ngủ thôi. Nhưng Cự Giải không tài nào vào giấc, mắt nhắm nghiền nhưng đầu não vẫn cứng đầu hoạt động.
Vì mất giấc giữa khuya nên Cự Giải đã dậy trễ. Lúc cô chập chờn tỉnh dậy thì đồng hồ đã điểm sáu rưỡi rồi. Cự Giải nhìn đồng hồ rồi tá hoả rời giường lao như bay vào phòng tắm làm vệ sinh cá nhân, buộc vội tóc rồi vớ lấy cặp xuống nhà dưới. Mặc dù thời gian gấp gáp nhưng bỏ bữa sáng vẫn không nên, cô cầm lấy mẩu bánh sandwich nhai nhồm nhoàm, nuốt ực vào bụng rồi dắt xe ra cửa.
Hôm nay là ngày khai giảng của các trường toàn thành phố, thế nên hôm nay giao thông đông đúc hẳn ra. Cự Giải dắt xe vào cổng, gửi vào nhà xe rồi chạy đến khu bảng tin tìm phòng học của mình.
Lớp 11S nằm ở khu vực dãy C, phải đi men theo dãy lầu thực hành mới tới.
Lúc cô đến được cửa lớp thì học sinh đã tập trung đông đủ cả rồi. Cô thận trọng bước vào, nhưng chân còn chưa chạm được nền gạch thì đã đụng trúng một ai đó, cả người ngã nhào ra. Cơn đau đầu lập tức ập đến, Cự Giải mơ hồ nhìn thấy có một nam sinh ngồi xuống đỡ lấy vai cô:
-Này cậu ơi, cậu có sao không?
Không hiểu sao, trong lòng Cự Giải lại bồi hồi khó tả. Gương mặt đối diện cô vừa lạ lại vừa quen, trái tim đột nhiên đập mãnh liệt. Nhưng Cự Giải cho rằng vì quá vội vã đến trường, lại còn bị ngã nên đầu óc không được minh mẫn rồi. Cô căng mắt nhìn bảng tên nam sinh kia rồi gật đầu:
-Không sao, để mình ngồi dậy.
Cô kéo cặp lên, phủi đi bụi dính trên người.
Vừa rồi là Thiên Yết, học sinh mà năm vừa rồi có điểm Hoá cao nhất toàn khối, chả trách cô lại thấy quen mặt.
Cô bước vào, từ góc độ này có thể nhìn thấy bàn nhất trước tiên. Có một nữ sinh đang hằm hè với một nam sinh khác, cãi nhau ầm ỹ cả lên. Người đeo bảng tên Bạch Dương, mái tóc ngắn ngang vai vô cùng xinh xắn, người còn lại là Sư Tử, nghe nói là một thiên tài môn Vật Lý. Hai người này nhìn nhau bằng ánh mắt toé lửa, chỉ hận không thể sắn tay áo nhảy vào đấu một trận solo.
Sao mà dữ quá...
Cự Giải rụt vai chọn một lối đi khác, nhưng lại vô tình chạm phải một ánh nhìn lạnh như băng.
Song Ngư đang ngồi nghiền ngẫm quyển sách song ngữ, nhìn thấy có người liền ngẩng mặt nhìn lên. Cự Giải thảng thốt, mới mười sáu mà sao lại xinh đẹp sắc sảo như vậy, có điều ánh mắt lại quá lạnh lẽo, đôi môi cũng không buồn cười. Song Ngư mở lời:
-Cậu muốn ngồi cùng à?
-Không không...-Cự Giải xua tay.-Mình đang tìm bạn mình...
Cự Giải có thể cảm nhận được bức tường vô hình mà Song Ngư đang dựng lên, thật khó gần biết bao. Cô ngó xung quanh tìm Bảo Bình, vẫn không thấy cô ấy đâu. Vô tình lướt mắt, cô phát hiện ở góc bàn đằng kia có một nữ sinh đang ngồi đeo tai nghe, miệng nhẩm theo lời bài hát. Cô biết bạn ấy, là Xử Nữ, học sinh vừa học giỏi vừa hát hay, năm ngoái cả lớp cô rất nhiều bạn nam thích Xử Nữ.
Cô đứng ngơ ngẩn quan sát Xử Nữ, bên cạnh cô còn có một người khác. Cô cũng biết người này luôn, là Thiên Bình, học sinh xuất sắc môn Ngữ Văn. Như nhận ra có người đang nhìn mình, Thiên Bình ngẩng đầu lên và ý nhị mỉm cười khiến Cự Giải bỗng chột dạ như bị bắt gặp làm chuyện xấu.
Cô vừa nhìn vừa âm thầm kinh hãi, sao lớp gì toàn những người xuất chúng thế này, nếu không giỏi mảng này cũng giỏi mảng khác. Ai như cô, vé cũng là vé vớt, vô danh không ai biết đến tên...
-Này.-Một giọng nói vang lên.-Cậu đang chặn lối đi đấy.
Cự Giải liền nhảy qua một bên nhường đường. Người vừa rồi trông nghiêm khắc quá, giọng nói cũng lạnh lùng nữa. Cậu về chỗ của mình rồi ngồi xuống, mở một cuốn sách dày cộm ra rồi nhấn bút viết lia lịa. Thì ra là Ma Kết, nghe nói cậu ta cực kì khô khan và khó gần, nay mới được gặp gỡ tận mặt. Trông cậu ta cứ như người ở một thế giới khác vậy, vừa cao quý vừa xa cách, khiến Cự Giải không có đủ dũng khí để mở lời làm quen.
Ngồi bên cạnh cậu ta là Kim Ngưu, một học sinh cũng vô cùng xuất chúng khác. Khác với bộ dáng khó ở của Ma Kết, Kim Ngưu phóng khoáng hơn rất nhiều, phát hiện Cự Giải cứ tần ngần ngơ ngác liền tiến lại gần bắt chuyện:
-Chào cậu!
-Chào cậu...
Cự Giải gặp Kim Ngưu như vừa đuối nước mà được quăng phao. Kim Ngưu nhìn qua trông rất hoà đồng, ít nhất vẫn bình thường hơn so với những người kia, niềm nở mỉm cười với Cự Giải. Cô gật đầu rồi hỏi han:
-Mình đang tìm một bạn tên là Bảo Bình!
-Bảo Bình hả? Có, mình có thấy.-Kim Ngưu đáp nhanh.-Lúc nãy mình thấy Bảo Bình ra ngoài với bạn trai.
-Cái gì?-Cự Giải tròn mắt.-Bảo Bình đâu có bạn trai, cậu có nhầm lẫn gì không?
-Nhầm lẫn?
Kim Ngưu bỗng thay đổi thái độ, cậu hừ một tiếng bất mãn rồi phổng mũi tự hào khoe với bạn mới:
-Kim Ngưu mình đây chưa bao giờ nhầm lẫn, phép nhân năm con số với nhau mình có thể tính nhẩm, sao có chuyện nhầm lẫn?
Cự Giải cảm thấy như có một dòng điện luồng qua người, cô phải rút lại ý nghĩ vừa rồi ngay lập tức. Kim Ngưu mà bình thường cái nỗi gì? Cự Giải không biết đáp trả thế nào đành cười giã lã rồi lảng đi chỗ khác. Cô đành chọn một chỗ ngồi gần cuối lớp. Không ngờ vừa mới ngồi chưa được bao lâu thì đã có người khác tới ngồi cạnh, cậu ta quăng cặp lên bàn một cái rầm khiến Cự Giải giật cả mình.
Sư Tử đang đấu mắt với Bạch Dương, thấy Nhân Mã vào lớp nên thôi không xù lông nữa liền về chỗ. Cự Giải cũng phát hiện ra ngoài cửa Bảo Bình đang lững thững bước vào, đằng sau cô là một nam sinh trông rất đẹp trai. Cậu ta đang huyên thuyên gì đó cô không nghe rõ, chỉ biết Bảo Bình trông không có hứng nghe cho lắm.
Song Tử đủng đa đủng đỉnh tiến tới chỗ Nhân Mã vỗ vai cậu cười ha hả châm chọc:
-Sao, tính làm quen với người đẹp mà thất bại ư?
-Tao chứ có phải mày đâu!-Nhân Mã quắc mắt, vừa rồi còn tưởng Song Ngư là người quen nên mới mở lời bắt chuyện, không ngờ cô ấy lại lạnh nhạt như thế.
Cự Giải chạy đến nắm lấy tay Bảo Bình, giọng khẩn trương:
-Nãy giờ mình tìm cậu mãi!
-Mình ra ngoài mua chút đồ uống đấy mà.-Bảo Bình cười cười phe phẩy tay.
-Mà này, cái bạn nam sinh đi với cậu...
-Thôi, đừng có nhắc...-Bảo Bình muốn lảng đi, cô tìm một chỗ gần Cự Giải rồi ngồi xuống, giọng nhỏ lại cố để cho cái tên Song Tử kia không nghe thấy.-Hắn ta đẹp trai mà bị khùng!
Cự Giải lạnh người, len lén liếc mắt về phía đám con trai đang tụm ba tụm bảy tán chuyện bên kia. Khẽ thở một hơi nặng nề, cô sẽ học chung với toàn bộ những người này trong một năm học sắp tới sao.
Cự Giải bỗng thấy áp lực quá.
Nhưng không hiểu sao, trong giây phút ấy, người có bản tính nhút nhát yếu đuối như cô đáng ra phải bày ra vẻ mặt bi quan lại chợt thấy có chút phấn khích. Những người này trông rất xa cách, kẻ lạnh lùng, kẻ dở dở ương ương, nếu là cô thì sẽ không có dũng khí làm quen đâu.
Nhưng Cự Giải đột nhiên mỉm cười.
Năm ngoái, ngoài Bảo Bình ra cô chẳng làm quen được ai. Năm nay bạn đồng học trông kì dị hơn, nhưng Cự Giải lại có niềm tin nhỏ nhoi rằng, năm học này sẽ khác.
Kết thúc cũng chính là một khởi đầu mới.
Cành phượng duy nhất còn sót lại trên tán cây xanh nương mình theo cơn gió ngày thu, lả lơi đáp nhẹ xuống mặt đất.
Mùa hè đã chấm dứt bên những mái hiên.
--------o0o--------
Tên truyện: [12 chòm sao] Tiếng Mưa Rơi
Tác giả: Cành Mai Xanh
Tình trạng: Đã hoàn thành
Thể loại: 12 chòm sao, học đường
Bìa được thiết kế bởi Tracy Trân Trân của Dark Paradise Team.
Ngày đầu tiên đăng tải trên Truyện Bất Hủ: 3-4-2017
Ngày hoàn thành: 17-2-2022
--------o0o--------
Năm năm đã trôi qua, cuối cùng mình đã có thể viết được những dòng kết của bộ truyện. Mình nhiều lần hứa sẽ hoàn truyện nhưng đã trì trệ quá lâu. Đã nhiều lần drop truyện vì thi cử, vì bận không có thời gian, nhưng cuối cùng mình đã có thể hoàn được bộ 12 chòm sao đầu tay này.
Dự định của mình trong tương lai: sau khi viết xong, mình sẽ edit toàn bộ từ đầu, tiếp tục hoàn thành các fic còn dang dở khác.
Bằng những tình cảm chân thành nhất, mình xin cảm ơn tất cả mọi người đã đọc, vote và bình luận ủng hộ cho truyện. Những lượt đọc, những chiếc sao, những dòng bình luận của các bạn là động lực lớn nhất giúp mình đi đến được ngày hôm nay.
Tạm biệt và hẹn gặp lại!
Bình luận truyện