9 Tiểu Bảo Bảo Siêu Quậy Của Tổng Tài

Chương 1395: 1395: Chương 1394





Liễu Thanh Y cầm tách trà lên uống một ngụm: “Có phải anh ấy tìm đâu! Là mẹ mình giúp mình tìm bảo mẫu trông trẻ, là một người dì bà con xa của mình.

Người ở nông thôn, ở nhà nhàn rỗi không có gì làm nên muốn tìm công việc kiếm chút tiền dưỡng già”
Mạc Hân Hy nhướng mày: “Nghe cách nói chuyện, hình như cậu không hài lòng với Long Uy?”
Liễu Thanh Y đặt tách trà xuống, thở dài: “Hân Hy, cậu nói xem mình bị gì nhỉ? Gần đây mình cứ hay bị tức giận ấy, chuyện bé tí cũng tức giận”
“Hai người các cậu cãi nhau à?”
“Không có, mình muốn đến xem trung tâm ở cữ, mình thấy mẹ chồng cậu cho em chồng cậu ở đó, anh ấy lại để mình ở nhà khác.

Bọn mình cãi nhau mấy câu”
“Cậu thế này mà Long Uy dám cãi với cậu à?” Mạc Hân Hy không tin lắm.

Dựa vào mức độ chiều chuộng bảo bối của Long Uy đối với Liễu Thanh Y, anh ta không dám mở miệng.


Liễu Thanh Y nhún nhún v: nh ấy không dám nói gì, rất nhanh đồng ý với ý kiến của mình, đưa tiền đặt cọc.

Nhưng mà trong lòng mình rất khó chịu!”
Mạc Hân Hy nhìn Liễu Thanh Y chằm chằm: “Chị hai của mình ơi, không phải cậu sắp sinh sao? Lo lắng tiền sản chút thôi! Muối tìm một bác sĩ tâm lý xem thử không?”
“Lo lắng trước sinh? Mình lo lắng trước sinh ư?” Nói xong, Liễu Thanh Y lập tức lấy điện thoại ra gọi điện thoại cho Long Uy.

Long Uy mới đi nửa đường, chưa kịp đến công ty.

“Ông xã, Hân Hy nói em hơi lo lắng trước sinh, làm sao bây giờ”
Giọng Liễu Thanh Y trong điện thoại vô cùng căng thẳng.

Long Uy vội an ủi cô ấy: “Không sao đâu vợ của anh, em đừng nghĩ nhiều, cứ nghĩ đến mấy chuyện vui vẻ là được”
“Hay là chúng ta tìm bác sĩ tâm lý xem thử đi, em sợ tâm trạng em không tốt sẽ ảnh hưởng đến con!”
“Được rồi vợ của anh, em đợi anh, anh lập tức quay lại đưa em đến chỗ bác sĩ”

Thao tác như sóng của hai vợ chồng bọn họ khiến Mạc Hân Hy sửng sốt: “Liễu Thanh Y, cậu không sao chứ? Mình chỉ tiện miệng nói một câu, cậu đi bác sĩ thật à?”
Liễu Thanh Y đứng dậy: “Đương nhiên rồi, tâm trạng của mình liên quan đến sự phát triển khỏe mạnh của con gái mình mà!”
Lúc nói, cô ấy còn cố ý ưỡn ưỡn bụng mình.

“Con gái? Cậu chắc là con gái không?” Mặt Mạc Hân Hy đầy nét vui mừng.

Liễu Thanh Y liếc cô trắng mắt: “Mình nói này Hân Hy, con mình mà cậu vui gì vậy?”
Mạc Hân Hy giơ tay đặt lên bụng cô ấy sờ sờ:”Không phải con gái cậu, đây là con dâu của mình! Đương nhiên mình vui rồi!”
Liễu Thanh Y mất hứng đẩy tay của cô ra: “Mấy đứa con trai của cậu đều già quá rồi, con gái mình không thèm để mắt đến đâu, trừ khi bây giờ cậu và cái vị tổng giám đốc Lục nhà cậu sinh một đứa nữa, như vậy nói không chừng hai đứa Long Uy nhà bọn mình còn có thể cân nhắc một chút!”
Mạc Hân Hy giả vờ tức giận trừng mắt nhìn cô ấy: “Liễu Thanh Y, cậu cố ý phải không? Cậu biết thừa là bây giờ bọn mình không thể sinh được mà”
Liễu Thanh Y đi tới cửa, nghịch ngợm làm mặt quỷ trêu chọc cô: “Ai bảo cậu mơ tưởng đến con gái cưng của mình đây! Chồng mình còn đang chờ mình dưới lầu! Tạm biệt nhé!”
Mạc Hân Hy dở khóc dở cười: “Mấy đứa con trai của mình không xứng với con gái cậu ở điểm nào chứ? Liễu Thanh Y, cậu đừng có mà hối hận!”
Tan làm về nhà, cô giận dữ kể cho Lục Khải Vũ nghe chuyện Liễu Thanh Y ghét bỏ con trai bọn họ.

Lục Khải Vũ xoa xoa tóc cô: “Bà xã, con trai mình mới bao nhiêu tuổi chứ, em nghĩ xa quá rồi! Hơn nữa, cũng không chắc con trai chúng mình sẽ để mắt đến con gái của Long Uy mài! Bây giờ đã là thời đại nào.

rồi mà em còn muốn đính hôn từ bé nữa, cẩn thận đám nhóc đó biết được sẽ kéo đến làm loạn với em đấy!”.



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện