Ác Linh Quốc Gia
Quyển 25 - Chương 35: Tới hàng
"Thông đạo không gian? Lẽ nào muốn quay lại hiện thực từ đệ nhị vực, thật sự cần phải nhận được sự đồng ý của Minh Phủ đệ nhị vực?"
Hạ Thiên Kỳ có chút nghi ngờ hỏi một câu, Thẩm Hoành Viêm nghe xong lại lắc đầu một cái không xác định, trả lời nói:
"Chắc là vậy đi, đường đi thông tới đệ nhị vực, đến giờ tôi vẫn chưa hoàn toàn đả thông, cũng chỉ từng tham dự một lần sự kiện có kỳ đóng băng, cho nên cụ thể cũng không rõ ràng lắm."
Nghe câu trả lời của Thẩm Hoành Viêm, Hạ Thiên Kỳ trầm mặc một hồi, lại hỏi:
"Vậy Minh Phủ đệ nhị vực đã quyết định một lưới tóm gọn toàn bộ người chủ quỷ vật thể chất trong thế giới hiện thực bên dưới, như vậy thì vì sao lại đột nhiên triệu hồi chứ?"
"Vì tổng bộ Minh Phủ của bọn họ bị tấn công, bất đắc dĩ phải rút toàn bộ lực lượng đã phái ra ngoài trở về, để chống đỡ qua xâm lượt của liên minh quân phản loạn.
Mà trận đánh này rất quan trọng với bọn họ, với hiện thực phía dưới cũng cũng rất quan trọng giống vậy.
Một khi tam đại Minh Phủ không địch lại, vậy thì liên minh quân phản loạn chắc chắn sẽ xâm lấn hiện thực."
Nói tới đây, Thẩm Hoành Viêm có chút cảm khái nói:
"Bản thân Minh Phủ chúng ta đang ở mặc dù rất thần bí, thế nhưng cho dù là ai cũng rõ ràng, sự tồn tại của Minh Phủ chính là để chống lại xâm lấn của quỷ vật. Cho tới này quỷ vật luôn là kẻ địch lớn nhất của nhân loại, thế nhưng theo sự xuất hiện của liên minh quân phản loạn, sợ là sự cân bằng từ ngày xưa này, rất nhanh sẽ bị phá vỡ.
Dù sao ch3i là đối phó quỷ vật thơi cũng đã rất khó khăn, lại thêm một đám liên minh quân phản loạn do người chủ quỷ vật thể chất tạo thành, thật sự không dám tưởng tượng, trong tương lai rốt cuộc sẽ biến thành cái dạng gì."
Trước đó lúc Hạ Thiên Kỳ nghe Mộc Tử Hi nói tới liên minh quân phản loạn, cũng không biết thế lực của liên minh quân phản loạn lại lớn như vậy, vốn còn tưởng là chỉ le que mấy người, thuộc về trường hợp tương đối đặc biệt, ít nhất không tới nông nỗi có thể uy hiếp tam đại Minh Phủ.
Thế nhưng nhìn lại cục diện bây giờ, hắn thật sự đã đánh giá thấp thế lực của liên minh quân phản loạn, cũng đánh giá thấp tốc độ thay đổi của thế cục này.
"Thực lực của những người trong liên minh quân phản loạn kia thế nào?"
Bước tiếp theo của Hạ Thiên Kỳ chính là đi đệ nhị vực, cho nên lý giải được một phần tình hình về nơi đó, tất nhiên là điều kiện trước tiên.
"Từ cấp quản lý tới cấp giám đốc cấp cao đều có."
"Không có cấp tổng thanh tra sao?"
"Không nghe nói, có điều bây giờ các cấp cao của tam đại Minh Phủ đều bị vây ở đệ tam vực, nếu trong liên minh quân phản loạn thật sự có đại lão cấp tổng thanh tra tồn tại, vậy thì tam đại Minh Phủ không có sức chống đỡ.
Cho nên tôi cảm thấy chắc là không có."
Nghe Thẩm Hoành Viêm nói tới cấp cao của Minh Phủ, Hạ Thiên Kỳ lần nữa nghĩ tới ông nội hắn.
Lại nói tiếp hắn đi đệ nhị vực, một phần nguyên nhân rất lớn chính là vì tìm ông nội hắn, đồng thời trong phỏng đoán của hắn, ông nội hắn cũng nằm trong danh sách kẻ mạnh bị vây ở đệ tam vực.
Vời đệ tam vực, hầu như không ai biết, hắn cũng chưa từng nghe bất cứ người nào nói tường tận, mặc dù không quá rõ ràng về nơi đó, thế nhưng ngay cả mấy người cấp tổng thanh tra cũng có thể bị vây thành nhóm, có lẽ tuyệt đối cũng không phải cái nơi tốt lành gì.
Thấy Hạ Thiên Kỳ như có điều suy nghĩ, hồi lâu không đặt câu hỏi, Thẩm Hoành Viêm lại tự mình nói:
"Ngoài ra Minh Phủ đệ nhị vực còn mang tới một tin tức, nói toàn bộ không gian hiện thực phía dưới đệ nhị vực, đều bắt đầu trở nên không ổn định, đang chậm rãi dời lên trên.
Mà cái thế giới chúng ta đang sống này, thì nằm trong nhóm thật bất hạnh.
Không chỉ là những người của Minh Phủ này như chúng ta, ngay cả những người bình thường kia cũng sẽ bị kéo tới đệ nhị vực."
"Loại chuyện này xem ra thật sự sẽ xảy ra."
Hạ Thiên Kỳ mặc dù có chút ngoài ý muốn, thế nhưng những thứ liên quan tối chuyện này không phải hắn mới nghe nói lần đầu, có lẽ từ trước đó, Mộc Tử Hi đã từng có suy đoán về chuyện này.
Kể cả Lương Nhược Vân cũng có lo lắng về phương diện này, bây giờ nhìn lại, lo lắng của bọn họ cũng không sai.
"Đúng, đồng thời đã là vô cùng cấp bách.
Cho nên thời gian còn lại của chúng ta còn rất ít, một khi đi vào đệ nhị vực, chúng ta không những chịu sự quản lý của tam đại Minh Phủ, còn phải đối mặt với người làm phản và xâm nhập của quỷ vật.
Loại nhân vật bình thường này như tôi ở đệ nhị vực có rất nhiều, không bao giờ giành được quyền lực một tay che trời như bây giờ nữa.
Tôi không có ưu điểm gì, chỉ có cái tự mình biết mình, cho nên tôi muốn có một chỗ đặt chân yên ổn trong tương lai, còn có thể sinh tồn được."
Thẩm Hoành Viêm nói đến đây, ý tứ nịnh bợ Hạ Thiên Kỳ cũng rất rõ ràng, Hạ Thiên Kỳ không nói gì, tiếp tục nghe Thẩm Hoành Viêm nói.
"Anh và Thạch Quỳnh đều là người chủ quỷ vật thể chất, tôi không biết bây giờ Thạch Quỳnh thế nào, có phải cũng biến thành một thành viên trong liên minh quân phản loạn hay không, cũng không biết trong tương lai anh có biến thành không phải người không phải quỷ hay không.
Thế nhưng vẫn hy vọng anh dù có thế nào, cũng có thể canh giữ hiện thực này."
"Loại chuyện này tôi không cách nào hứa hẹn với ông, vì ngay cả chuyện tôi sẽ ở đâu trong tương lai của mình, tôi cũng không biết.
Cái trọng trách này quá nặng, lấy lực lượng của tôi còn gánh không nổi."
Hạ Thiên Kỳ cũng không theo lời nói của Thẩm Hoành Viêm, đồng ý với gã cái gì.
Sau khi nói xong, Hạ Thiên Kỳ cầm một quả táo trong mâm đựng trái cây lên, sau đó bỏ vào miệng.
Thẩm Hoành Viêm cũng chỉ là nói ra câu này, lại gạt đề tài này qua một bên, tốt bụng nhắc nhở Hạ Thiên Kỳ:
"Trước đó anh giết đám người Trần Minh đã bị liệt vào danh sách đen của đệ nhất Minh Phủ đệ nhị vực, lại thâm bản thân anh lại là người chủ quỷ vật thể chất, cho nên tam đại Minh Phủ hẳn là sẽ không tiếp nhận anh."
"Dựa theo ý tứ của anh, đệ nhị vực cũng không có đất cho tôi dung thân?"
"Không, tôi chỉ là muốn đơn thuần nhắc nhở anh, mặc dù anh có tới đệ nhị vực, tốt nhất nên ẩn núp người của tam đại Minh Phủ một chút."
"Con người tôi trước giờ đều là người không phạm ta ta không phạm người. Có điều nhắc nhở của ông, tôi sẽ nhớ."
Hạ Thiên Kỳ nhìn Thẩm Hoành Viêm nói xong, lại đứng dậy khỏi ghế salon, nói tạm biệt:
"Thời gian không còn sớm, không quấy rầy Thẩm lão ca nghỉ ngơi nữa, tôi đi đây."
Lời còn chưa dứt, cả người Hạ Thiên Kỳ đã đột nhiên biến mất trước người Thẩm Hoành Viêm.
Nhìn ghế salon trước đó Hạ Thiên Kỳ từng ngồi, vẻ mặt Thẩm Hoành Viêm có vẻ có chút phức tạp, vì gã cũng không xác định, loại người như Hạ Thiên Kỳ này có đáng giá để lấy lòng hay không.
Thế nhưng liên tưởng tới, con người này luôn có thể sáng tạo kỳ công, nguồi đối đầu với hắn cũng không có kết cục tốt, lo lắng của Thẩm Hoành Viêm cũng theo đó giảm đi ít nhiều.
Như những gì Hạ Thiên Kỳ nói với gã trước đó, bọn họ cũng không phải kẻ địch.
- ---
Lần nữa quay lại trong biệt thự chỗ ở của hắn và mấy người Lãnh Nguyệt, quay lại trong phòng ngủ của mình. Hạ Thiên Kỳ vẻ mặt âm u ngồi trên giường, nhiều lần nhớ lại mấy cái tin tức mà thẩm Hoành Viêm mang tới cho hắn kia.
Nói không khoa trương chút nào, toàn bộ đều là tin tức gay go tới cực điểm.
Nhất là mảnh thế giới hiện thực chỗ ở này của bọn họ, sắp tới cũng bị nhét vào địa giới của đệ nhị vực, với hắn mà nói là chuyện hỏng bét nhất.
Vì nơi này là nhà của hắn, có rất nhiều người mà hắn không yên lòng.
Thế nhưng bây giờ đệ nhị vực rõ ràng đã trờ thành chiến trường của liên minh quân phản loạn, quỷ vật và nhân loại khai chiến, cũng không phải một nơi an toàn.
"Xem ra thật sự phải biến động rồi."
Hạ Thiên Kỳ biết sở dĩ Thẩm Hoành Viêm nói những thứ này cho hắn biết, không phải bán cho hắn một nhân tình, biểu đạt thái độ sau này sẽ không làm kẻ địch với hắn.
Nhân tình này hắn tự nhiên cũng sẽ nhớ rtong lòng, vì Thẩm Hoành Viêm hoàn toàn có thể không nói, dù sao cho dù thế giới này bị nhát vào đệ nhị vực, Thẩm Hoành Viêm cũng sẽ không như hắn, bị người của Minh Phủ đệ nhị vực truy sát, hoặc giả còn có thể ngồi vào vị trí vốn là của hắn.
Cho nên, Thẩm Hoành Viêm hoàn toàn không cần thiết phải đi nịnh nọt hắn.
Hạ Thiên Kỳ có chút nghi ngờ hỏi một câu, Thẩm Hoành Viêm nghe xong lại lắc đầu một cái không xác định, trả lời nói:
"Chắc là vậy đi, đường đi thông tới đệ nhị vực, đến giờ tôi vẫn chưa hoàn toàn đả thông, cũng chỉ từng tham dự một lần sự kiện có kỳ đóng băng, cho nên cụ thể cũng không rõ ràng lắm."
Nghe câu trả lời của Thẩm Hoành Viêm, Hạ Thiên Kỳ trầm mặc một hồi, lại hỏi:
"Vậy Minh Phủ đệ nhị vực đã quyết định một lưới tóm gọn toàn bộ người chủ quỷ vật thể chất trong thế giới hiện thực bên dưới, như vậy thì vì sao lại đột nhiên triệu hồi chứ?"
"Vì tổng bộ Minh Phủ của bọn họ bị tấn công, bất đắc dĩ phải rút toàn bộ lực lượng đã phái ra ngoài trở về, để chống đỡ qua xâm lượt của liên minh quân phản loạn.
Mà trận đánh này rất quan trọng với bọn họ, với hiện thực phía dưới cũng cũng rất quan trọng giống vậy.
Một khi tam đại Minh Phủ không địch lại, vậy thì liên minh quân phản loạn chắc chắn sẽ xâm lấn hiện thực."
Nói tới đây, Thẩm Hoành Viêm có chút cảm khái nói:
"Bản thân Minh Phủ chúng ta đang ở mặc dù rất thần bí, thế nhưng cho dù là ai cũng rõ ràng, sự tồn tại của Minh Phủ chính là để chống lại xâm lấn của quỷ vật. Cho tới này quỷ vật luôn là kẻ địch lớn nhất của nhân loại, thế nhưng theo sự xuất hiện của liên minh quân phản loạn, sợ là sự cân bằng từ ngày xưa này, rất nhanh sẽ bị phá vỡ.
Dù sao ch3i là đối phó quỷ vật thơi cũng đã rất khó khăn, lại thêm một đám liên minh quân phản loạn do người chủ quỷ vật thể chất tạo thành, thật sự không dám tưởng tượng, trong tương lai rốt cuộc sẽ biến thành cái dạng gì."
Trước đó lúc Hạ Thiên Kỳ nghe Mộc Tử Hi nói tới liên minh quân phản loạn, cũng không biết thế lực của liên minh quân phản loạn lại lớn như vậy, vốn còn tưởng là chỉ le que mấy người, thuộc về trường hợp tương đối đặc biệt, ít nhất không tới nông nỗi có thể uy hiếp tam đại Minh Phủ.
Thế nhưng nhìn lại cục diện bây giờ, hắn thật sự đã đánh giá thấp thế lực của liên minh quân phản loạn, cũng đánh giá thấp tốc độ thay đổi của thế cục này.
"Thực lực của những người trong liên minh quân phản loạn kia thế nào?"
Bước tiếp theo của Hạ Thiên Kỳ chính là đi đệ nhị vực, cho nên lý giải được một phần tình hình về nơi đó, tất nhiên là điều kiện trước tiên.
"Từ cấp quản lý tới cấp giám đốc cấp cao đều có."
"Không có cấp tổng thanh tra sao?"
"Không nghe nói, có điều bây giờ các cấp cao của tam đại Minh Phủ đều bị vây ở đệ tam vực, nếu trong liên minh quân phản loạn thật sự có đại lão cấp tổng thanh tra tồn tại, vậy thì tam đại Minh Phủ không có sức chống đỡ.
Cho nên tôi cảm thấy chắc là không có."
Nghe Thẩm Hoành Viêm nói tới cấp cao của Minh Phủ, Hạ Thiên Kỳ lần nữa nghĩ tới ông nội hắn.
Lại nói tiếp hắn đi đệ nhị vực, một phần nguyên nhân rất lớn chính là vì tìm ông nội hắn, đồng thời trong phỏng đoán của hắn, ông nội hắn cũng nằm trong danh sách kẻ mạnh bị vây ở đệ tam vực.
Vời đệ tam vực, hầu như không ai biết, hắn cũng chưa từng nghe bất cứ người nào nói tường tận, mặc dù không quá rõ ràng về nơi đó, thế nhưng ngay cả mấy người cấp tổng thanh tra cũng có thể bị vây thành nhóm, có lẽ tuyệt đối cũng không phải cái nơi tốt lành gì.
Thấy Hạ Thiên Kỳ như có điều suy nghĩ, hồi lâu không đặt câu hỏi, Thẩm Hoành Viêm lại tự mình nói:
"Ngoài ra Minh Phủ đệ nhị vực còn mang tới một tin tức, nói toàn bộ không gian hiện thực phía dưới đệ nhị vực, đều bắt đầu trở nên không ổn định, đang chậm rãi dời lên trên.
Mà cái thế giới chúng ta đang sống này, thì nằm trong nhóm thật bất hạnh.
Không chỉ là những người của Minh Phủ này như chúng ta, ngay cả những người bình thường kia cũng sẽ bị kéo tới đệ nhị vực."
"Loại chuyện này xem ra thật sự sẽ xảy ra."
Hạ Thiên Kỳ mặc dù có chút ngoài ý muốn, thế nhưng những thứ liên quan tối chuyện này không phải hắn mới nghe nói lần đầu, có lẽ từ trước đó, Mộc Tử Hi đã từng có suy đoán về chuyện này.
Kể cả Lương Nhược Vân cũng có lo lắng về phương diện này, bây giờ nhìn lại, lo lắng của bọn họ cũng không sai.
"Đúng, đồng thời đã là vô cùng cấp bách.
Cho nên thời gian còn lại của chúng ta còn rất ít, một khi đi vào đệ nhị vực, chúng ta không những chịu sự quản lý của tam đại Minh Phủ, còn phải đối mặt với người làm phản và xâm nhập của quỷ vật.
Loại nhân vật bình thường này như tôi ở đệ nhị vực có rất nhiều, không bao giờ giành được quyền lực một tay che trời như bây giờ nữa.
Tôi không có ưu điểm gì, chỉ có cái tự mình biết mình, cho nên tôi muốn có một chỗ đặt chân yên ổn trong tương lai, còn có thể sinh tồn được."
Thẩm Hoành Viêm nói đến đây, ý tứ nịnh bợ Hạ Thiên Kỳ cũng rất rõ ràng, Hạ Thiên Kỳ không nói gì, tiếp tục nghe Thẩm Hoành Viêm nói.
"Anh và Thạch Quỳnh đều là người chủ quỷ vật thể chất, tôi không biết bây giờ Thạch Quỳnh thế nào, có phải cũng biến thành một thành viên trong liên minh quân phản loạn hay không, cũng không biết trong tương lai anh có biến thành không phải người không phải quỷ hay không.
Thế nhưng vẫn hy vọng anh dù có thế nào, cũng có thể canh giữ hiện thực này."
"Loại chuyện này tôi không cách nào hứa hẹn với ông, vì ngay cả chuyện tôi sẽ ở đâu trong tương lai của mình, tôi cũng không biết.
Cái trọng trách này quá nặng, lấy lực lượng của tôi còn gánh không nổi."
Hạ Thiên Kỳ cũng không theo lời nói của Thẩm Hoành Viêm, đồng ý với gã cái gì.
Sau khi nói xong, Hạ Thiên Kỳ cầm một quả táo trong mâm đựng trái cây lên, sau đó bỏ vào miệng.
Thẩm Hoành Viêm cũng chỉ là nói ra câu này, lại gạt đề tài này qua một bên, tốt bụng nhắc nhở Hạ Thiên Kỳ:
"Trước đó anh giết đám người Trần Minh đã bị liệt vào danh sách đen của đệ nhất Minh Phủ đệ nhị vực, lại thâm bản thân anh lại là người chủ quỷ vật thể chất, cho nên tam đại Minh Phủ hẳn là sẽ không tiếp nhận anh."
"Dựa theo ý tứ của anh, đệ nhị vực cũng không có đất cho tôi dung thân?"
"Không, tôi chỉ là muốn đơn thuần nhắc nhở anh, mặc dù anh có tới đệ nhị vực, tốt nhất nên ẩn núp người của tam đại Minh Phủ một chút."
"Con người tôi trước giờ đều là người không phạm ta ta không phạm người. Có điều nhắc nhở của ông, tôi sẽ nhớ."
Hạ Thiên Kỳ nhìn Thẩm Hoành Viêm nói xong, lại đứng dậy khỏi ghế salon, nói tạm biệt:
"Thời gian không còn sớm, không quấy rầy Thẩm lão ca nghỉ ngơi nữa, tôi đi đây."
Lời còn chưa dứt, cả người Hạ Thiên Kỳ đã đột nhiên biến mất trước người Thẩm Hoành Viêm.
Nhìn ghế salon trước đó Hạ Thiên Kỳ từng ngồi, vẻ mặt Thẩm Hoành Viêm có vẻ có chút phức tạp, vì gã cũng không xác định, loại người như Hạ Thiên Kỳ này có đáng giá để lấy lòng hay không.
Thế nhưng liên tưởng tới, con người này luôn có thể sáng tạo kỳ công, nguồi đối đầu với hắn cũng không có kết cục tốt, lo lắng của Thẩm Hoành Viêm cũng theo đó giảm đi ít nhiều.
Như những gì Hạ Thiên Kỳ nói với gã trước đó, bọn họ cũng không phải kẻ địch.
- ---
Lần nữa quay lại trong biệt thự chỗ ở của hắn và mấy người Lãnh Nguyệt, quay lại trong phòng ngủ của mình. Hạ Thiên Kỳ vẻ mặt âm u ngồi trên giường, nhiều lần nhớ lại mấy cái tin tức mà thẩm Hoành Viêm mang tới cho hắn kia.
Nói không khoa trương chút nào, toàn bộ đều là tin tức gay go tới cực điểm.
Nhất là mảnh thế giới hiện thực chỗ ở này của bọn họ, sắp tới cũng bị nhét vào địa giới của đệ nhị vực, với hắn mà nói là chuyện hỏng bét nhất.
Vì nơi này là nhà của hắn, có rất nhiều người mà hắn không yên lòng.
Thế nhưng bây giờ đệ nhị vực rõ ràng đã trờ thành chiến trường của liên minh quân phản loạn, quỷ vật và nhân loại khai chiến, cũng không phải một nơi an toàn.
"Xem ra thật sự phải biến động rồi."
Hạ Thiên Kỳ biết sở dĩ Thẩm Hoành Viêm nói những thứ này cho hắn biết, không phải bán cho hắn một nhân tình, biểu đạt thái độ sau này sẽ không làm kẻ địch với hắn.
Nhân tình này hắn tự nhiên cũng sẽ nhớ rtong lòng, vì Thẩm Hoành Viêm hoàn toàn có thể không nói, dù sao cho dù thế giới này bị nhát vào đệ nhị vực, Thẩm Hoành Viêm cũng sẽ không như hắn, bị người của Minh Phủ đệ nhị vực truy sát, hoặc giả còn có thể ngồi vào vị trí vốn là của hắn.
Cho nên, Thẩm Hoành Viêm hoàn toàn không cần thiết phải đi nịnh nọt hắn.
Bình luận truyện