Chương 8
Tổng kết cuối năm, trừ bỏ bao lì xì thật dày, Tiêu Luân còn hào phóng vung tay mời mọi người đi ăn buffet, sau đó mới kéo đến câu lạc bộ đêm xa hoa nhất bao một gian ghế lô.
Đều là người trẻ tuổi, không khí rất nhanh đã high, trai thanh gái lịch ở dưới ánh đèn mờ ảo nhảy múa, cũng không ngừng có người lại đây kính rượu hai sếp lớn, hoặc là đòi chụp ảnh chung. Tiêu Luân một tay khoát lên thành ghế sofa phía sau Dung An Trúc, một tay kẹp điếu thuốc. Dung An Trúc ôm tay trước ngực, khoé miệng khẽ nhếch nhìn mọi người không ngừng làm loạn trên sàn nhảy.
Đột nhiên bên miệng xuất hiện điếu thuốc đang hút dở của Tiêu Luân, Dung An Trúc nhướn mi, không cự tuyệt, nghiêng đến tay hắn hút một hơi.
Tiêu Luân khẽ cười, nâng lên chén rượu thưởng thức. “Dung thiếu, kỳ thật…. hai ngày nay có lúc tôi đã nghĩ….” Nói được một nửa, nâng ly rượu đến bên miệng Dung An Trúc.
Người xung quanh đều đắm chìm trong thế giới của riêng mình, rất ít chú ý tới hai người bên này. Hoặc là có chú ý, nhưng cảm thấy không nên đi phá vỡ ‘tiểu thế giới’ của hai ông chủ, cho nên không có ai đi qua quấy rầy.
Dung An Trúc cúi đầu, hơi hé miệng, bị Tiêu Luân cho uống một ngụm rượu.
Tiêu Luân tiến đến bên tai y, thanh âm khàn khàn. “Suy nghĩ, cùng cậu làm…. Sẽ là cảm giác thế nào”.
“Phốc!”
Âm nhạc trùng hợp dừng lại, mọi người nhất thời bị rối loạn bên này hấp dẫn ánh mắt, chỉ thấy Dung lão đại của bọn họ hình như bị sặc rượu, đang nhỏ giọng ho khan. Tiêu Luân ở một bên thay y vỗ lưng thuận khí, lại đột nhiên bị Dung tổng cầm tay đứng lên.
“A?” Mọi người tôi nhìn anh anh nhìn tôi, không biết đã có chuyện gì xảy ra.
Nhìn lại chỉ thấy Dung tổng lộ ra nụ cười trấn an. “Mọi người tiếp tục chơi, tôi với Tiêu tổng đổi chỗ khác”.
Cũng không đi đâu quá xa, tầng năm của câu lạc bộ đều là ghế lô xa hoa.
Dọc đường đi, Dung An Trúc nắm chặt cổ tay Tiêu Luân, lực đạo mạnh mẽ khiến Tiêu Luân có chút đau, nhưng hắn cũng không nói gì, để mặc Dung An Trúc kéo đi.
Vừa vào phòng, Tiêu Luân đã bị Dung An Trúc đặt trên cửa, thân thể gắt gao dán cùng một chỗ, không có một khe hở.
Dung An Trúc mở miệng nói chuyện, hơi thở ấm nóng ẩm ướt phun tới trên mặt Tiêu Luân. “Sao không để tôi hỏi cậu, là cảm giác thế nào….”
Tiêu Luân lần đầu tiên thấy Dung An Trúc có khí thế tiến công như vậy, trong nháy mắt cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, không lùi bước mà hơi tiến về phía trước.
Hai đôi môi vừa chạm đã bắt đầu kịch liệt quấn lấy nhau.
Tiêu Luân chưa từng thể nghiệm qua cảm giác này. Nụ hôn không phải ôn nhu triền miên, không phải mềm mại động lòng người, không phải khiêu khích nghịch ngợm. Là lực đạo giống nhau, nhiệt độ giống nhau, mở miệng gặm cắn, chỉ hận không thể nuốt vào khí thế của đối phương.
Dung An Trúc cũng chưa từng trải qua, đối tượng của y tuy là nam nhân, nhưng từ trước tới nay y chỉ yêu thích những nam hài ngoan ngoãn thuận theo ý mình, chưa bao giờ gặp phải một người mang theo ngạo khí ngút trời như Tiêu Luân.
Tình dục bị khơi dậy, Tiêu Luân đột nhiên dùng sức, xoay người một cái đem Dung An Trúc ép tại ván cửa, hai tay nắm lấy hai cổ tay y cố định trên cao, một chân chen vào giữa hai chân của y.
Môi bị tàn sát bừa bãi, lưỡi bị liếm mút, giữa hai chân lại bị nam nhân ma sát, Dung An Trúc cũng bị Tiêu Luân gợi lên dục hoả trong người.
Hoặc là thật lâu trước kia, ngọn lửa này đã âm ỉ cháy, đến hôm nay là thuận theo tự nhiên, bùng lên lan ra cả đồng cỏ mà thôi.
Áo khoác rơi xuống đất, tiếp theo bàn tay nóng bỏng xuyên qua áo len, đem áo sơ mi kéo ra khỏi cạp quần, cuối cùng mới như mong muốn chạm được vào da thịt Dung An Trúc.
“Ư….” Dung An Trúc hừ ra một tiếng khàn khàn, mang theo giọng mũi dày đặc.
Hai người vừa lôi kéo vừa hôn nhau, một bên cởi ra từng tầng chướng ngại vật trên người, một bên dời địa điểm hành sự. Tốc độ tay chân cực nhanh, đợi đến bên giường, cả hai đã trần trụi thân trên, thắt lưng cùng khoá kéo cũng được tháo ra.
Dung An Trúc đem Tiêu Luân đẩy ngã xuống giường, quỳ một gối xuống, áp lên thân thể hắn, thân dưới của hai người không ngừng ma sát lẫn nhau.
Thể nghiệm mới mẻ khiến Tiêu Luân muốn ngừng mà ngừng không được. Cùng nam nhân làm là chuyện cho tới bây giờ hắn chưa từng nghĩ tới. Hiện tại xảy ra nhưng lại không có lấy một tia xa lạ. Chỉ cảm thấy, rất…. muốn. Hoặc là từ lâu trước kia đã muốn, chỉ là không mang theo khát vọng nóng bỏng như vây giờ.
Cảm giác bàn tay của nam nhân với vào trong tầng che lấp cuối cùng, chạm đến nơi đã không thể chờ đợi được kia, Tiêu Luân rốt cuộc nhịn không được, ngẩng đầu hôn y.
Môi lưỡi quấn lấy nhau, Tiêu Luân một tay ôm eo Dung An Trúc, một tay với vào trong quần y ấn nắn vuốt ve vật phía trước, cảm nhận được mạch đập nơi đó nảy lên hai cái, lại càng thêm ra sức vỗ về chơi đùa.
Một hồi sau, giữa hai đôi môi còn đang dây dưa bật ra một tiếng trầm thấp như thở dài, Dung An Trúc mất hết khí lực ngã xuống người Tiêu Luân.
Hơi thở nặng nề, Tiêu Luân đem hai người thay đổi vị trí, chính mình ở tại mặt trên.
Trên bụng còn dính lại chất dịch trắng sền sệt, Tiêu Luân xoa ra, dao động trên người Dung An Trúc.
Trong phòng không bật đèn, nhưng ánh đèn đường từ đô thị phồn hoa hắt vào qua cửa sổ kính cũng có thể giúp bọn họ nhìn nhau rõ ràng.
Dung An Trúc khép hờ mắt, yết hầu trượt lên trượt xuống, đột nhiên bị người cắn, kế tiếp là hôn liếm.
Hai người đều đã nằm trên giường lớn, rơi vào giữa chiếc chăn trắng mềm mại. Tiêu Luân cởi ra vật che đậy cuối cùng trên người Dung An Trúc, nhìn về phía giữa hai chân y, vật vừa bắn qua một lần vẫn chưa hoàn toàn mềm xuống, màu sắc đỏ hồng nổi bật giữa bụi cỏ đen đậm, đột nhiên trên mặt hắn xuất hiện một tia khó hiểu.
Dung An Trúc là nam nhân.
Dung An Trúc khoé miệng hơi nhếch. “Cảm giác thế nào, thích không?”
Tiêu Luân còn chưa kịp trả lời đã bị Dung An Trúc trở mình đè xuống, chỉ thấy y ngồi khoá trên đùi mình, trong tươi cười mang theo vẻ mị hoặc. “Có muốn, càng thích?”
Dung An Trúc cởi bỏ hết thứ vướng víu trên người, ngồi trên người Tiêu Luân khẽ khàng ma sát, sau đó cúi người lấy ra KY trên tủ đầu giường, làm ướt cho ngón tay của Tiêu Luân rồi mới để hắn vào trong cơ thể mình.
Cảm giác căng chặt làm cho Tiêu Luân thiếu chút nữa phát cuồng, nhưng nhìn đến ánh mắt của Dung An Trúc, hắn lại cố nhịn xuống.
Nam nhân này, đang dẫn dắt hắn đi đến thiên đường….
Cuối cùng đem ba ngón tay rút ra, Tiêu Luân nhìn Dung An Trúc dùng miệng xé túi bảo hiểm, thay hắn đeo vào, sau đó cúi người, một bên vừa hôn hắn, một bên cầm lấy vật đã cương cứng kia chầm chậm đi vào cơ thể y.
“….A….” Dung An Trúc ưỡn thẳng người, hai mắt khép hờ, phát ra tiếng thở dốc trầm thấp.
“Tiêu Luân….” Dung An Trúc chậm rãi chuyển động thắt lưng, bên miệng bật ra thanh âm tinh tế.
Đột nhiên một trận long trời lở đất, Dung An Trúc bị lật xuống, còn chưa kịp kêu một tiếng đã bị Tiêu Luân hung hăng va chạm.
Dung An Trúc tuy rằng vì hắn làm ẩu mà không mấy thoải mái, hơi hơi nhíu mày nhưng cũng không ngăn lại, vẫn phối hợp mở rộng hai chân, để cho hắn ra vào càng thêm thông thuận.
Mãi đến khi phía trước bị bàn tay nóng bỏng bao lấy, *** mãnh liệt kéo tới, vùng lông mày đang nhíu lại mới giãn ra, Dung An Trúc để mặc nam nhân phía trên tự do hành động, cùng nhau rơi vào biển sâu.
============================
Hồi đầu tui quyết ko edit ngược, ko edit H…. và giờ tui dính tất orz =((
Bình luận truyện