Ai Đâm Sau Lưng Tui Vậy?

Chương 37: Quấy rối



Thực tế Trương Úc Lê vốn muốn chất vấn Trương Úc Giai một chút, nhưng bị cậu bất thình lình ôm như vậy, nhất thời không biết làm sao, nghĩ Trương Úc Giai từ trước tới nay chưa từng chủ động như thế, cho dù chủ động mỉm cười với hắn một cái thì cũng rất keo kiệt, hôm nay tặng hắn một lễ vật lớn như vậy, Trương Úc Lê thực sự là thụ sủng nhược kinh ( được cưng chiều mà lo sợ ), tâm trạng u ám lập tức quét sạch, cứ như vậy lặng lẽ ôm cậu, qua một thời gian thật dài, hắn mới ôn nhu vỗ lưng cậu, mở miệng nói: “Không sợ, đợi hai ngày nữa sẽ không còn xảy ra chuyện như vậy.”

Thật ra thì Trương Úc Giai hôm nay vốn không về sớm như thế, Trương Úc Lê tư lợi càn quấy đi vào giấc mộng của cậu, chính là thử xem cậu tỉnh ngộ chưa, không ngờ ý chí của cậu kém thế, ngay cả dũng khí tỉnh lại cũng không có, nhưng người như vậy vẫn sống tốt trên thế giới này, giống như đứa trẻ trong túi có kẹo, rõ ràng nó không ăn hết, nhưng vẫn để ở trong túi quần không bằng lòng cho bất cứ kẻ nào, cho nên hắn biến thành một bàn tay vô hình phía sau cậu, khi cậu không còn sức lực để đi thì lặng lẽ bảo vệ cậu, cho tới bây giờ chưa từng chán nản.

Mà Trương Úc Giai bị lời nói thình lình của hắn làm cho sững sờ, sau khi ra khỏi ***g ngực của hắn liền hỏi: “Anh biết tôi xảy ra chuyện gì?”

Trương Úc Lê không thể nào nói đây là do bản thân hắn tác quái, cho nên đành phải đảo mắt nói: “Bởi vì dương khí trên người em quá thấp, cho nên mới thỉnh thoảng nhìn thấy, đợi mấy ngày nữa ta làm xong việc sẽ giúp em, đến lúc đó hút âm khí trên người em cũng không thành vấn đề”

Trương Úc Lê nói mặt không đỏ tim không đập nhanh, cũng khiến Trương Úc Giai xấu hổ ho hai tiếng, cậu không phải người ngu, vết lốm đốm màu đen trên người kia chỉ cần hai người làm thì sẽ nhỏ đi, vì thế cậu nghiên cứu riêng một chút, hôm nay hắn nói muốn trừ âm khí trên người cậu, đây không phải biến tướng nói muốn làm chết cậu sao, chẳng qua từ trong miệng hắn nói ra nhiều hơn một tầng giấy bọc.

Cho nên Trương Úc Giai có chút mất tự nhiên đẩy hắn ra, sau đó lấy cớ phải đi giội nước lạnh.

Thật ra thì sau khi Trương Úc Giai giội nước xong đã chuẩn bị tiến tới với hắn, sau đó thì ấy ấy, nghĩ tới dù sao tác dụng của rượu còn chưa hết, coi như là rượu cồn làm loạn đi.

Kết quả Trương Úc Lê lại phá lệ ngồi ở trên ghế sô pha chờ cậu, cho đến khi cậu đi ra hắn mới kéo cậu lên giường, sau đó cứ như vậy ôm cậu vào trong ngực, vừa giúp cậu lau tóc vừa nói: “Chuyện nữ luật sư kia ta sẽ giúp em tìm ra người giết cô ta, từ nay về sau những chuyện như vậy em không cần phải lo, qua trở về cuộc sống vốn có của em là được.”

“Anh cũng biết? ” Trương Úc Giai bĩu môi, nhưng thật ra cũng không kinh ngạc mấy, dù sao Diêu lão đầu đã nói trên tay cậu có một phách của hắn, hắn biết cũng phải, nhưng cho dù hắn biết, cậu cũng có chút khó hiểu, nói: “Diêu lão đầu nói nếu nữ quỷ kia tìm tới tôi thì tôi không thoát khỏi liên quan, nhưng lúc trước tôi cũng không quen biết cô ta, tại sai lại có quan hệ với tôi chứ.”

“Đó là bởi vì các người dừng lại ở chỗ cô ta chết.”

“Anh nói đến đường quốc lộ kia? Tôi nói làm sao cảm thấy bộ xương khô kia lại quen như vậy, hóa ra là cùng một người a! ” Trương Úc Giai có chút không tin, “Nhưng bọn tôi cũng không phải chủ động muốn dừng, là cô ta ở trên đường dọa bọn tôi sợ nên mới dừng.”

“Ngày đó em dương khí thấp, lại đúng vào ngày hồi hồn lần hai, cho nên cô ta thừa dịp đi đến, vừa vặn lại quen biết em.”

Nói tới đây, Trương Úc Giai càng cảm thấy kỳ lạ, “Nhưng ngày đó hỏi quỷ, cô ta nói cho Diêu lão đầu là mình chết ở bệnh viện, tại sao lại biến thành chết trên đường?”

“Cô ta là bị mưu sát, kẻ giết cô ta ngày mai em sẽ nhìn thấy, sau khi giúp cô gái này giải oan, em đừng trêu chọc những thứ này nữa, để phòng bị theo dõi. ” Trương Úc Lê trả lời có chút lạnh lùng, tay giúp cậu lau tóc đều có chút cứng đờ, làm đầu của Trương Úc Giai lắc như trống bỏi, cho nên cậu định đẩy tay hắn ra, nhưng hắn vẫn giữ nguyên tần xuất lau ban đầu, sau thấy cậu không thoải mái, lúc này mới dịu đi, ôm cậu chặt hơn, Trương Úc Giai từ trên mặt của hắn tìm kiếm chút gì đó, kết quả hắn cười với cậu.

“Thứ gì sẽ theo dõi tôi? Chẳng lẽ còn có tên quỷ nào ‘trâu bò’ hơn anh? ” đây là đơn thuần vuốt đuôi.

Trương Úc Lê híp mắt nói: “Trên thế giới này quỷ không đáng sợ, chỉ có người đáng sợ nhất. ” dứt lời, hắn lại bổ sung: “Nhưng không cần gấp gáp, ta sẽ bảo vệ em.”

Nghe hắn nói như thế, trong lòng Trương Úc Giai lại càng ấm áp, nghĩ hắn từ nhỏ đã bảo vệ cậu, lớn lên hai người xa cách nhau vạn dặm như vậy, cho dù đã biến hành quỷ, hắn vẫn muốn phải bảo vệ cậu, thật ra thì nói không cảm động là giả, chẳng qua cậu cảm thấy mình nhận không nổi tình cảm sâu nặng như vậy, nhưng hiện tại, cậu rất hưởng thụ cái ôm này, mát mẻ, thoải mái vô cùng, lúc này cậu đột nhiên nghĩ đến: “Tôi nhớ lúc đầu thân thể anh rất lạnh, tại sao hiện tại tôi không cảm giác được ? Chẳng lẽ dương khí của tôi thấp?”

Trương Úc Lê giơ giơ ngón tay đeo hồng bảo thạch ( đá rubi) kia nói: “Đó là vì cái này, đây là giọt máu trong tim em, là nó làm ấm thực thể của ta.”

“A… ” Trương Úc Giai thở dài nói: “Chẳng trách tôi ở lễ đường lại ngất đi, hóa ra anh lấy máu trong tim tôi ” dứt lời cậu lại nhìn viên kim cương lớn màu xanh thẳm trên tay mình, nói: “Tín vật đính ước của đám quỷ các anh thật là xa xỉ, đây nếu lấy cả trái tim thì tôi đã chết rồi.”

Trương Úc Lê bị cậu nói đến tức cười, xoa xoa đầu cậu, hỏi: “Em thích sống không?”

Trương Úc Giai ngẩn ra, lập tức nói: “Đó là đương nhiên, mặc dù tôi lớn lên không được suôn sẻ, nhưng tôi vẫn rất thích sống, mọi người đều nói, sống chính là tu hành, cả đời đều thuận buồn xuôi gió thì sống còn có ý nghĩa gì, tôi đời này tu không tồi, tôi cảm thấy tôi vẫn rất thích cuộc sống của mình.”

“Em nhìn em quý trọng bản thân biết bao, ta làm sao có thể cướp đi quyền được sống của em. ” Trương Úc Lê nói xong, thở dài một hơi: “Nếu có một ngày em thật sự chết, ta sẽ để cho bọn họ chết cùng em, như vậy em sẽ không sợ cô đơn cũng không thấy hiu quạnh.”

Trương Úc Giai nghe xong bỗng dưng phát run, cảm thấy nói thế thật không giống như dọa người, có lẽ một con quỷ cảm thấy không là gì, nhưng cậu là người, vừa nghe cảm thấy như là ngày cuối cùng, cho nên lập tức lôi kéo hắn tán gẫu, sau đó xoay người giả vờ ngủ say.



Trương Úc Giai vốn cho rằng bọn Trang Minh Thần tối hôm qua ăn cơm xong rồi, nên chỉ chạy đến phòng làm việc của gã chúc mừng, kết quả lại nghe được một tin kinh khủng, gã đã chuyển vụ ăn cơm hôm qua sang hôm nay, nguyên nhân là bởi vì Trương Úc Giai không rảnh.

Lời này khiến Trương Úc Giai ngơ ngác hồi lâu chưa trở lại bình thường, đến khi trở lại bình thường thì đã bị lôi kéo xuống lầu.

Trương Úc Giai rốt cuộc không chống đỡ được sức hấp dẫn của Land Rover, bị Trang Minh Thần nói vài ba câu đã đi xem xe của gã, sau khi xe khởi động xong liền chạy thẳng đến quán cơm, cậu ngay cả cơ hội cãi lại cũng không có, không thể làm gì khác hơn là nghe theo gã.

Nhưng một bàn người rốt cuộc cũng không phải là cùng một khoa, hơn nữa đều là nhân vật mũi nhọn của bệnh viện, làm bộ làm tịch vô cùng, nói gần nói xa, ai cũng không nhường ai, thời gian dài đều cảm thấy không vui vẻ gì, cho nên ăn cơm không bao lâu đã giải tán.

Sau khi bàn giải tán, Trương Úc Giai vốn định thuê xe về, dù sao cũng không thể lại ngồi ké Land Rover của người ta, nhưng đợi bọn Lưu Kỳ ‘Cầm đồng lương bình thường nhưng đều đi xe con của mình về’, thì bọn họ thuận đường cũng không kêu cậu một tiếng, có thể thấy được móc nối khác với chính quy.

Nhưng cậu đợi ở giao lộ không bao lâu thì một chiếc Land Rover dừng lại bên cạnh mình, người ở bên trong tự nhiên ngoắc ngoắc tay với cậu, cậu cũng không nhiều lời, liền vòng qua đầu xe đến chỗ tay lái phụ.

Trang Minh Thần lái xe rất ổn, hoặc là do Land Rover, Trương Úc Giai cảm thấy rất an tâm, hồi lâu thấy Trang Minh Thần không nói lời nào, cậu cuối cùng nhịn không được mở miệng: “Tôi xem cậu vừa không hút thuốc lá vừa không uống rượu, chẳng lẽ là định tạo người?”

Trang Minh Thần nghe vậy quay đầu liếc nhìn Trương Úc Giai, sau đó nhìn cậu cười một tiếng, đây là ôn nhu không rõ ràng, làm trái tim nhỏ bé của Trương Úc Giai đập lệch mấy nhịp, một hồi lâu mới nghe gã khẽ nói: “Tôi có ý tưởng này đấy, nhưng sợ người ta chịu khổ, chịu đau, cho nên vẫn chưa nói.”

“Nhìn không ra cậu còn là người biết thương người như vậy a. ” Trương Úc Giai bị gã nói trắng trợn như thế nên có chút không được tự nhiên, giống như là đang nói với cậu, tự đáy lòng cảm thấy may mắn thay cho người được gã cưng chiều, nâng niu trong lòng bàn tay, cho nên lại nói: “Cậu thương người ta như vậy, người ta sẽ bằng lòng thôi.”

“Phải không? “Lời này của Trang Minh Thần có chút lạnh nhạt, giống như đang hỏi cậu, lại giống như hỏi chính mình.

Trương Úc Giai thấy một câu không xác định của gã, đoán chừng tình cảm của hai người bọn họ không khả quan như tưởng tượng, dù sao có câu tục ngữ nói rất hay ‘Người trước càng khoe khoang, người sau càng đê tiện’ mọi nhà có khó khăn của riêng mình, cho dù là vợ chồng thì cũng có năm mươi lần suy nghĩ muốn ly hôn, cho nên lập tức nói sang chuyện khác: “Trước kia tôi không biết cậu đã kết hôn, nếu biết tôi sẽ không yêu cầu cậu hẹn với chị Trương, nói ra còn rất ngượng ngùng.”

Trang Minh Thần cười dửng dưng, nói: “Có vài phụ nữ chưa thấy quan tài chưa đổ lệ.”

“Nhưng những lời đó của cậu thật sự có chút quá đáng rồi. ” Trương Úc Giai nhớ tới hai câu nói của mẹ nhỏ Trần, trong thâm tâm cảm thấy bất bình thay Trương Khiết.

Không ngờ Trang Minh Thần lại tỏ vẻ không có gì lạ, nói: “Nếu anh là bà xã của tôi…, nghe thấy tôi trả lời người phụ nữ khác như vậy, có phải cảm thấy rất hạnh phúc không?”

Lời này khiến Trương Úc suy nghĩ thật lâu, cậu tưởng tượng nếu người phụ nữ của mình trả lời người đàn ông khác như vậy, cậu nhất định là kích động chết mất, đáng tiếc khuôn mặt của người phụ nữ nọ cậu luôn không tự chủ được mà nghĩ đến tên quỷ Trương Úc Lê kia, cho nên không chút miễn cưỡng ngậm miệng lại.

Sau đó khi Trương Úc Giai đến dưới khu nhà của mình thì nhận một cuộc điện thoại, là số của Dương Duẫn Trạch, nhưng là tiếng của Diêu lão đầu, có điều lão lại không hề muốn lãng phí tiền điện thoại, trước khi điện thoại trên tay kết nối được thì bắt đầu mắng, đợi đến khi kết nối được thì Trương Úc Giai cũng đã mắng xong, cuối cùng chỉ đổi địa điểm gặp nhau thành nhà Dương Duẫn Trạch là được.

Trương Úc Giai cúp điện thoại, cảm thấy nên nói rõ một chút với lão về chuyện ngày hôm qua, dù sao hành động của mình lúc đó cũng có phần quá đáng, hơn nữa Trương Úc Lê đã giúp cậu tìm hung thủ, như vậy cậu cũng không cần thường xuyên làm phiền người ta, đúng lúc mời lão một bữa tạ ơn thì coi như xong.

Trương Úc Giai vốn định xuống xe, nhưng nhìn ánh mắt kia của Trang Minh Thần, rõ ràng chính là ‘Tôi vừa lúc thuận đường’, cho nên cậu đành phải kiên trì nói: “Nhân tiện đưa tôi đến hoa viên Kim Sa Hồ nhé!”

Trang Minh Thần không nói lời nào đã quay đầu xe, nhưng lúc sắp đến nơi lại lên tiếng: “Anh không nói một tiếng với người ở nhà thì đã đi rồi, nếu về muộn người ta sẽ không tức giận?”

Lời này khiến Trương Úc Giai có chút ghen tị, dù sao tên quỷ Trương Úc Lê kia cũng khá nhạy cảm, một số thông tin vụn vặt tối hôm qua cậu hiện tại còn chưa rõ, nhưng không cần gấp gáp, đến lúc đó trực tiếp gọi điện thoại là được, cậu tin tưởng hắn sẽ biết là cậu gọi, cho nên học giọng điệu tự tin của Trang Minh Thần, nói: “này, nếu cậu ra ngoài, bà xã của cậu ngay cả chút tự tin cũng không có?”

Trang Minh Thần không trả lời, ngược lại ngửa mặt mỉm cười, sau đó tự nhiên một tay xoa nhẹ đầu Trương Úc Giai mấy cái, nhiệt độ dễ chịu trong bàn tay kia làm toàn thân Trương Úc Giai căng thẳng, ánh mắt cưng chiều này là? Khiến cậu càng không khỏi mặt hồng đến tận cổ, sau đó đứng ngồi không yên, đợi đến khi đầu xe đến cổng Kim Sa hồ liền lăn một vòng xuống xe, thậm chí một câu cảm ơn cũng không nói đã chạy thẳng vào bên trong.

Đây là vớt bỏ người chức quyền nha…

Thằng nhỏ dưới thân cũng quá không có định tính, Trương Úc Giai một phát nắm lấy nó hung hăng giáo dục một phen, lúc cần cứng rắn thì không cứng rắn, không cần cứng thì lại cứng, người ta cũng không phải sờ ngươi, ngươi nhô lên làm gì?

Nói thật, Trương Úc Giai vẫn cho rằng định tính của mình đủ tốt, nhưng không nghĩ tới lại nhạy cảm như thế với sự vuốt ve của một người đàn ông, mà tên Trang Minh Thần này cũng đủ chuẩn, sờ soạng vài cái đều chọc ngay điểm mẫn cảm của cậu, cậu cảm giác gã cố ý, nhưng lại nghĩ người ta không thân quen gì cậu, làm vậy để làm chi?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện