Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu Vậy

Chương 119: 119: Thỏ Trắng




Nàng phải chạy theo hắn suốt cả dọc đường( Có cần chạy nhanh như vậy không chứ?).

Hắn nhìn bộ dạng nàng hả dạ( Để xem lần sau nàng còn dám để Đoan Minh Triệt chạm vào người không?)
Hoàng đế: " Ngươi chậm chạp quá! Trẫm không hiểu con mắt đệ thế nào mà lại thu nhận ngươi"
Đáp lại hắn vẫn là im lặng.

Hắn lại càng thúc ngựa nhanh hơn.

Cứ thẳng mà chạy đến khi quay lại đã không thấy nàng đâu.
Hoàng đế tức giận, lấy roi quất mạnh vào cây:" Chết tiệt! Nàng dám coi thường trẫm".

Mặt hắn hằm hằm, đầy sát khí.
Còn ở một góc nào đó, Đoan Minh Triệt đang bắn được rất nhiều thú.

Vệ Ảnh vui vẻ nhặt những con thú hắn bắn được.

Đột nhiên Thiên Băng xuất hiện trước mặt hai người.

Thần thái mệt mỏi
Đoan Minh Triệt trêu ghẹo:" Sao muội lại qua đây? Còn Hoàng huynh của ta thì sao?".

Thiên Băng bốc hỏa:" Đừng nhắc đến hắn nữa.

Chạy ngựa như ma đuổi vậy.

Ta là thú cưng của hắn chắc"
Triệt giương cung định bắn con thỏ trắng muốt trước mặt.

Băng đứng ngay trước mặt hắn cản lại
" Con thỏ đáng yêu như vậy cũng định bắn sao?"
Nàng vội bắt lấy chú thỏ, vuốt ve:" Khổ thân thỏ, mày suýt nữa bị người xấu giết rồi".
Đoan Minh Triệt.......!Vệ Ảnh......
Bắt gặp ánh mắt của Thiên Băng, Vệ Ảnh nhìn sang chỗ khác, cố tình không nhìn thấy
" Ca Ca, huynh nói con thỏ này tội nghiệp phải không?"
Triệt thấy bộ dạng làm nũng của nàng ngày càng lên cấp, như đứa bé vậy:" Vệ Ảnh, cẩn thận đừng để con thỏ yêu tinh to kia lừa"
" Huynh nói ai là thỏ yêu tinh vậy?".

Nàng nhảy lên ngựa của Đoan Minh Triệt cướp trắng trợn giữa ban ngày.

May hắn có võ công nên không bị ngã
" Không ngờ nó còn cướp ngựa của ta ?"
Nàng hếch mặt:" May mà nó không ăn thịt tên xấu xa"

Vệ Ảnh nghe thấy nàng mắng Đoan Minh Triệt mà phì cười.

Triệt lườm hắn.

Nàng cầm cái roi quay quay, trông chua ngoa, đanh đá không ai bằng.

Không hiểu ai mới là Vương gia.

Đường đường vương gia và hộ vệ nhất nhì Minh Triều.

Vậy mà một người phải trông con thỏ, một người đi nhặt thú cho nàng.

Nếu để người khác nhìn thấy thật là mất mặt.

Hắn rất muốn bóp chết con thỏ trắng này.

Nếu để mọi người thấy hắn săn bắn trở về trên tay con thỏ thật mất mặt.
Rõ ràng nàng đang đóng giả thành tùy tùng của hắn.

Vậy mà giờ hắn lại trở thành tùy tùng.

Nói về ham chơi tột độ chắc chỉ có đệ nhất Thiên Băng này thôi.

Haizz, Hoàng huynh bị nàng chơi một vố lần này không biết sẽ nghĩ ra cái gì để trừng phạt.

Nàng lúc nào cũng gây họa, bọn họ lại dọn hậu quả..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện