Ái Phi Nàng Định Chạy Đi Đâu Vậy

Chương 51: 51: Lãnh Tuyết3




Cô nương trông ta ko thể bảo vệ cô sao?
Này các e có muốn về phủ ta sống không.

Các đệ sẽ được ăn no mặc ấm, không phải vất vẳ đầu đường xó chợ
Bọn trẻ con: Thật sao?
Đương nhiên rồi
Lãnh Tuyết: Không được, Tỷ không đồng ý
Đi mà tỷ, tỷ tỷ ơi- Chúng làm khuôn mặt đáng yêu, nài nỉ
Thôi được rồi tỷ đi cùng chứ gì
Nàng bất ngờ khi về phủ hắn.

Chỉ có một từ to và rộng không ngờ hắn lại có Phủ đệ Hoành tráng đến vậy.

Vả lại hóa ra hắn là Thái Tử
Đoan Minh Vương: Từ giờ cô sẽ là nha hoàn của ta
Lãnh Tuyết: Nô tì đã biết
Lãnh Tuyết chăm chỉ luôn làm tốt công việc của mình.


Thực ra cô cũng thích đọc sách mặc dù nhà cô nghèo không được học hành mấy.

Những lúc hắn đi vắng, nàng toàn mở trộm ra đọc.
Nàng say sưa đọc ngay cả lúc hắn đã về phủ.

Hắn mở cửa và thấy nàng đang chăm chú.

Khuôn mặt thật kiều diễm, thu hút ánh mắt hắn không rời( Minh Vương tỉnh táo lại không được rung động với nàng).

Nhưng hắn đã lầm, hắn đã yêu người con gái này ngay từ lần gặp đầu tiên, từ cử chỉ, ánh mắt, mọi việc mà nàng làm
E hèm
Thái tử người đã về.

Nô tì đã mạo phạm mong người thứ tội- Giọng nói sợ sệt
Nếu ngươi thích cứ thoải mái đọc
Nàng có hơi chút bất ngờ: Cảm ơn.
Sát La ở một góc tối kinh sợ trước hành động của hắn: Chả phải chủ tử luôn ghét người khác động vào đồ của mình sao?
Nàng nấu ăn cho hắn, cùng hắn chia sẻ buồn vui, vô hình hai người đã như hình với bóng không còn khoảng cách giữa chủ và tớ mà đã trở thành tình yêu đôi lứa.

Vào hôm trời rơi đầy Tuyết, người con gái thân hình mảnh mai trong gió.

Mọi người ai cũng biết hắn không có nhược điểm, chỉ có nàng- Lãnh Tuyết.

Nàng bị ngta hãm hại đẩy xuống hồ băng lạnh lẽo.

Hắn vì cứu nàng mà dùng thân mình nhảy xuống, kết quả bị cả hai đều bị phong hàn nặng.
Hoàng Thượng vì vậy đã nổi trận lôi đình khiển trách hắn.

Hoàng đế không thích Lãnh Tuyết, nhưng vì con trai mà nhắm mắt cho qua.

Nhưng nàng đã trở thành vật cản của hắn.

Một Thái Tử tương lai là Hoàng đế ái tình là điều không thể.

Hắn uất ức tức giận.

Hắn chỉ muốn cứu người mà mình yêu thương, đó cũng là sai sao?
Rồi ông trời lại mang nàng đi.

Trong lúc hắn bị thích khách ám sát, Lãnh Tuyết vì cứu hắn mà đã lấy thân cản dao.

Hắn nhìn thấy vết thương mà lòng như bị hàng ngàn con kiến xâu xé( Tại sao người đỡ kiếm không phải là hắn mà là nàng?)..



Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện