Ảnh Đế Mất Trí Tồi

Chương 2



Mọi người vỗ tay tỏ vẻ hoan nghênh, anh chàng vừa mới trêu chọc Hứa Mộ Châu cảm thán, "Lại thêm một vị mỹ nữ, phúc lợi của đoàn phim này thật tốt! Đến đây nào, đến ngồi bên cạnh anh nè, đừng khách khí!"

Biết anh ta thích nói đùa, mọi người đều không để ý, phó đạo diễn sắp xếp cho Nghi Hi ngồi bên cạnh mình, chờ tới lúc nhìn rõ vị trí phía bên phải là ai, Nghi Hi cảm thấy thà ngồi cạnh cái anh vừa nãy còn hơn.

Ánh mắt của Hứa Mộ Châu yên tĩnh, nhìn Nghi Hi ở bên cạnh khẽ nói: "Thì ra đây chính là công việc mới của em, chúc mừng."

Nghi Hi nói: "Trước phải giữ bí mật."

"Anh hiểu."

Phó đạo diễn hiếu kỳ hỏi: "Mộ Châu quen biết Nghi Hi?"

"Tôi và anh Hứa đều học ở Bắc ảnh, trước đây đã gặp qua vài lần."

"Thật trùng hợp, thầy Hứa à cậu phải chăm sóc đàn em cho tốt đó!"

Giống như có chút vui đùa mờ ám, lúc này hắn lại tiếp lời. Cười nhẹ, giọng điệu rất nhã nhặn, "Dĩ nhiên rồi."

Thời khắc Nghi Hi xuất hiện Yên Như không thể che giấu sự khiếp sợ của bản thân. Giống như Cung Văn Phi, chị ta cũng cho rằng Nghi Hi tới Hoành Điếm chỉ để cho các đoàn phim quen mặt, ban đầu còn định xem người mới như cô sẽ đi con đường này thế nào, không ngờ được buổi tối lại ăn cơm chung bàn.

Cô ta lại có thể đóng phim của đạo diễn Đàm Vệ Đông!

"Đúng rồi, cô gái cô đóng vai nào vậy?"

"Còn có thể là ai chứ? Thử nghĩ xem hiện tại vai nào còn chưa xác định chẳng phải sẽ biết sao."

Yên Như lộ ra nụ cười mỉm, vẻ mặt đã nhìn không ra cảm xúc gì, "Thì ra em đóng Liễu Cơ."

Diễn viên ở đây đều đã xem qua kịch bản, vai phụ cũng chỉ có mười mấy phút trên màn ảnh, các vai phụ khác đều có đất diễn rất ít, nhưng nhân vật này lại có ưu thế, khiến cho không ai có thể xem nhẹ.

"Đóng Liễu Cơ, vậy chẳng phải có thể diễn chung với Lê ảnh đế? Cô gái vận khí thật tốt, còn đi học đã có thể cùng Lê ảnh đế hợp tác, chuyện này có thể sánh với việc em học thêm nửa năm nữa đó!"

Nghi Hi khiêm tốn cúi đầu, "Tôi cũng cảm thấy vậy, hi vọng đến lúc đó không gây phiền toái cho thầy Lê là tốt rồi."

Khoảng chín giờ bữa tiệc kết thúc, lúc rời khỏi đó nghe nói nhóm người đạo diễn Đàm Vệ Đông đã đến Hoành Điếm, nhưng quá mệt mỏi không qua đây. Nghi Hi rất vui mừng Hứa Mộ Châu không giống buổi chiều kiên trì đưa cô quay về khách sạn, ngay cả phim còn chưa quay đã có tin đồn không hay với bạn diễn hợp tác, cô còn muốn quý trọng thanh danh tốt đẹp của bản thân.

Rửa mặt xong nằm trên giường, cô dùng điện thoại di động lướt weibo[1], nghĩ đến sự việc xảy ra hôm nay, bất tri bất giác liền gõ ba chữ Hứa Mộ Châu. Từ khóa đầu tiên xuất hiện trên weibo chính là Hứa Mộ Châu Yên Như, đầu ngón tay cô tạm dừng trên màn hình giây lát, nhưng sau đó vẫn nhấn xuống.

Tin đồn bên Thiên Nhai cũng được lan truyền trên weibo, khắp nơi đều bàn tán xôn xao, phần lớn các fan đều đoán được phim điện ảnh kia chính là Đoạt cung, thích thú nghi ngờ chất vấn phản đối cái gì cũng có, mà kéo xuống dưới weibo đã sớm có những bình luận của Châu Như Đảng[2]. Lúc ấy Nam viên di yêu đang gây sốt, Hứa Mộ Châu đóng Lưu Bệnh Dĩ đẹp trai thâm tình, Yên Như đóng Hứa Bình Quân xinh đẹp thông tuệ, giai đoạn "cổ kiếm tình thâm" trong lịch sử được hai người họ diễn đến lưu luyến rung động lòng người, cho dù bản thân là bạn gái thực sự của vai nam chính, Nghi Hi cũng không thể không thừa nhận bọn họ đứng chung một chỗ quả thật là một cặp xứng lứa vừa đôi.

Thuận tay mở một tấm ảnh trong phim, là cảnh hôn lễ của Lưu Bệnh Dĩ và Hứa Bình Quân, hai người nằm ôm nhau, mỉm cười đối mặt, tay hắn vuốt ve mặt chị ta, trong mắt tình ý vô hạn. Nghi Hi thoáng cái lấy lại tinh thần lại nhớ đến bản thân lần đó gặp phải Yên Như chạm lên mặt Hứa Mộ Châu, trong lòng nghĩ không biết đây là cái vận may gì!

Điện thoại di động bỗng nhiên rung lên một cái, thoát khỏi hình ảnh mới phát hiện có người gửi tin nhắn cá nhân cho cô, góc phải ảnh đại diện có thêm một dấu V màu vàng[3], 100 vạn fan từ tháng trước đã tăng lên 700 vạn, mỗi bài đăng đều có mấy vạn bình luận thậm chí hơn mười vạn bình luận. Ảnh đại diện vẫn là tấm hình lúc trước cô chọn cho hắn, Nghi Hi chỉ nhìn lướt qua liền ấn mở khung chat.

Hứa Mộ Châu: ngủ chưa?

Thích ăn trái vải tròn vành vạnh: ngủ ngay bây giờ.

Hứa Mộ Châu: ngày mai sẽ chính thức bấm máy, nếu như có vấn đề gì có thể tới tìm anh. Đạo diễn Đàm lúc quay phim tính tình không tốt lắm, em lại đóng chung với thầy Lê, phải sớm chuẩn bị tâm lý thật tốt.

Thích ăn trái vải tròn vành vạnh: đã biết.

Bên kia trầm mặc một hồi, sau đó nói: quay xong bộ phim này, cùng đi Vụ Nguyên[4] được không?

Thích ăn trái vải tròn vành vạnh: tới đó làm gì?

Hứa Mộ Châu: không phải em vẫn muốn tới đó một lần?

Thích ăn trái vải tròn vành vạnh: hiện tại lịch trình của anh kín như vậy, công ty sẽ không dễ dàng cho anh nghỉ phép. Với lại, tôi cũng không muốn đi nữa.

Hắn chậm chạp không trả lời, Nghi Hi bổ sung nói: thực ra tôi nghĩ, hai tháng tới chúng ta sẽ làm việc cùng nhau, hi vọng anh có thể chú ý một điều, đừng để cho người khác biết quan hệ trước đây giữa hai ta. Chuyện này cũng có lợi cho anh.

Tin nhắn gửi đi liền giống như đá chìm đáy biển, chờ mười mấy phút cũng không thấy hồi âm, Nghi Hi nghĩ đến cái tính không thể nhẫn nại của hắn, cô nghĩ bản thân cứ từ chối mãi rốt cuộc cũng làm cho hắn nổi giận, xem ra là không muốn quan tâm mình nữa.

Điều chỉnh đồng hồ báo thức để điện thoại di động xuống, cô thở sâu nhắm hai mắt lại, bắt đầu cố gắng đi ngủ.

Chuyện quá khứ đều đã qua, đối với cô mà nói, hiện tại điều quan trọng nhất chính là quay bộ phim này. Cơ hội này tới không dễ dàng, nếu như không biết trân trọng, có lẽ cả đời sẽ không đến lần thứ hai.

Hôm sau Nghi Hi bị điện thoại đánh thức, thời gian biểu thị là 6 giờ 13 phút, còn cách thời gian cô cài là 17 phút. Vừa đến Hoành Điếm đã đổi sim điện thoại, lúc này còn có thể liên hệ với Nghi Hi đều là người có liên quan đến đoàn phim, Trần Tranh - nữ diễn viên đóng vai thị nữ bên người cô, xuất thân từ học viện vũ đạo, trước đây Nghi Hi bởi vì yêu cầu của nhân vật liền đi học múa cổ điển cấp tốc hai tháng, cô ta cũng ở đó, hai người bởi vậy quen nhau.

"Này, này này cậu tỉnh chưa?"

Giọng nói của cô ta rất gấp gáp, Nghi Hi cũng tỉnh táo lại, "Xảy ra chuyện gì sao?"

"Chuyện lớn! Tớ đoán cậu tối qua ngủ sớm, chắc là không thấy tin tức. Tối qua 11 giờ có tin đồn, nói đêm hôm trước Giang Vĩnh Thành hút thuốc phiện bị bắt tại Bắc Kinh, bây giờ cậu lên weibo, chính là top 3 đề tài hot nhất!"

Nghi Hi giật nảy mình, vội vàng dùng iPad vào weibo, quả nhiên ở bên phải liền thấy đề tài Giang Vĩnh Thành hút thuốc phiện bị bắt, lông mày liền nhăn thành một cục, "Xác định là thật sao?"

Ấn tượng của cô đối với Giang Vĩnh Thành không tệ, hình mẫu ca sĩ Hồng Kông nổi tiếng nhiều năm, năm ngoái chuyển qua đóng phim, hình tượng bên ngoài tốt đẹp nhất quán, không nghĩ rằng lại bất ngờ xảy ra vụ tai tiếng như vậy, đúng là làm người ta mở rộng tầm mắt.

"Làm sao mình biết được? Nhưng năm nay có nhiều người bị bắt vì hút thuốc phiện, cư dân mạng có kinh nghiệm đều sụp đổ, tin nhiều hơn."

"Cậu không xác định? Vì một cái tin bát quái chưa được xác thực cậu đã gọi cho mình, đầu óc cậu bị nước rơi vào à?"

"Đương nhiên không phải chỉ vì anh ta! Giang Vĩnh Thành chỉ là lông, dọa đến tớ là Lê Thành Lãng! Nam thần của chúng ta - Lê Thành Lãng!"

Lê Thành Lãng là nam chính Đoạt cung, mỗi tin tức về anh đều có khả năng ảnh hưởng đến đoàn phim, giọng của Nghi Hi không tự giác cất cao, "Anh ấy làm sao?"

"Còn không phải tại tai họa đó của Giang Vĩnh Thành, buổi chiều hôm trước trên weibo còn đăng một tấm ảnh chụp party, sau đó tag Lê Thành Lãng, nói cái gì "Anh em tụ họp, đáng tiếc người nào đó lại vắng mặt, lần sau gặp lại nhất định phải phạt ba cốc", kết quả tối đó tung tin anh ta bị bắt. Hiện tại mọi người đều chế nhạo, nói thì ra cái gọi là anh em tụ họp chính là hút ma túy! Tớ rất lo, nếu như xác định tin tức là thật, cư dân mạng chắc chắn bắt đầu tra ra còn ai, đứng mũi chịu sào chính là Lê Thành Lãng."

Đâu phải chờ xác định, hiện tại lửa đã đốt lên người Lê Thành Lãng. Không giống như Giang Vĩnh Thành chỉ hơi nổi, Lê Thành Lãng chính là siêu sao nam hạng A hàng thật giá thật, trong nhà anh cúp có thể bày đầy 2 giá sách, lại vừa mới gia nhập đoàn phim của đạo diễn Đàm Vệ Đông, có thể nói là như ánh mặt trời ban trưa[5]. Lúc này sở dĩ huyên náo như vậy, nguyên nhân chính là anh cũng bị liên lụy.

Ngón tay Nghi Hi hoạt động, rất nhanh lướt xuống bình luận phía dưới. Bên kia điện thoại Trần Tranh rất lâu không nghe được câu trả lời, nhẫn nại không được liền thăm dò: "Cậu cảm thấy chuyện này là thật sao? Lê Thành Lãng không có khả năng hút thuốc phiện, trước nay anh ấy luôn luôn đi quay phim, không có thời gian..."

"Anh ta quay phim ở Bắc Kinh, Giang Vĩnh Thành bị bắt ở Bắc Kinh, ai biết được sau đó hai người có gặp qua hay không? Hơn nữa bọn họ năm ngoái vừa mới hợp tác, trên weibo lại viết vào thời điểm mẫn cảm như vậy, muốn chặn sạch tin tức không còn một mảnh chỉ sợ không dễ dàng."

Trần Tranh là fan của Lê Thành Lãng, phân tích tỉnh táo rõ ràng như thế này làm cho cô ta không thoải mái chút nào, "Cho nên, cậu cũng cảm thấy anh ấy có làm?"

Nghi Hi thở dài, "Tiểu Tranh, bạn quá khẩn trương."

"Hử?"

"Vừa rồi là bình luận của cư dân mạng, bọn họ đều nghĩ như vậy rất bình thường, nhưng trên thực tế, tình huống chưa đến mức hỏng bét như cậu nghĩ. Trước mắt mà nói, Giang Vĩnh Thành có phải hút thuốc phiện hay không còn chưa xác định, cậu đã lo lắng cho Lê Thành Lãng, thật sự có phần lo bò trắng răng. Nói về lui một vạn bước, cho dù Giang Vĩnh Thành thật sự là kẻ nghiện, cũng không thể chứng minh Lê Thành Lãng cũng giống anh ta, cậu đã tin tưởng anh ấy trong sạch, thì càng phải tin tưởng năng lực của anh ấy. Cô nương, nam thần của cậu là ảnh đế, là một trong những nam diễn viên Trung Quốc có sức ảnh hưởng lớn nhất trên trường quốc tế, anh ấy có đoàn đội rất mạnh về PR, cho dù là nguy cơ này so với nguy cơ khác càng khó giải quyết, cũng có thể ung dung đối phó."

Trần Tranh không nói gì, Nghi Hi nhéo nhéo sống mũi, "Không nói nữa, tớ lập tức tới đoàn phim. Nếu cậu còn chưa yên tâm, tớ gặp mặt giảng giải cho cậu."

Sau khi cúp điện thoại, cô thở sâu, cố gắng làm cho tâm tình kinh hoàng của mình bình tĩnh trở lại. Không thể không nói, sáng sớm nghe được tin tức có chút kích thích như vậy, buồn ngủ đều bị dọa chạy mất dép.

Tháng 3 Hoành Điếm còn rất lạnh, Nghi Hi đi chân trần đến bên cửa sổ, mở cửa ra cho gió lạnh tiến vào. Bầu trời mờ tối một mảnh, cô nhắm mắt lại, nhớ tới đoạn đối thoại vừa rồi. Trần Tranh dễ kích động, vì an ủi cô ta có vài lời Nghi Hi không dám nói thẳng, nhưng trên thực tế, Lê Thành Lãng có khả năng hút thuốc phiện hay không? Thật ra lời của cư dân mạng có đạo lý nhất định, nếu như chuyện của Giang Vĩnh Thành là thật, vậy sự trong sạch của anh ấy cũng không dễ chứng minh được.

Bất luận là bác bỏ tin đồn hay là chứng thật, cùng lắm là giữa trưa, chắc sẽ có tin tức xác thực...

Một trận gió lạnh thổi tới, cô rùng mình một cái, cảm thấy bản thân có chút nhàm chán. Có thời gian quan tâm tới Lê ảnh đế, vẫn nên trông coi bản thân cho tốt! Nếu diễn hỏng, làm không tốt ngay cả mặt Lê Thành Lãng còn chưa nhìn rõ thì đã bị đuổi khỏi đoàn phim.

Dùng sức xoa xoa mặt, cô vòng tay ở trên miệng, hô to về phía ngoài cửa sổ: "Ngày đầu tiên khởi quay, Nghi Tiểu Hi, vứt bỏ tạp niệm, cố lên, cố lên!"

Đạo diễn Đàm Vệ Đông cùng dàn diễn viên phụ trải qua sóng gió, tin tức như vậy xuất hiện vẫn bình tĩnh như thường, lúc Nghi Hi tới, nhân viên trong đoàn phim đã vào vị trí và cương vị riêng, chuẩn bị đâu vào đấy ngày quay đầu tiên.

Vào đoàn việc đầu tiên chính là hóa trang, Đoạt cung là bộ phim kể về thời gian gần như không có thật trong lịch sử, triều đại bối cảnh thiết lập tại ngũ đại thập quốc, cô cũng phải thay đổi phục sức[6] phù hợp, biến mình thành câu chuyện về mỹ nhân thời xưa. Đạo diễn phim đều có chung nhận thức, cho dù đã là diễn viên thành danh cũng rất khó được đối xử đặc biệt, cả đoàn phim chỉ có Lê Thành Lãng và Trương Tư Kỳ là có phòng nghỉ riêng của mình, những người còn lại nam nữ tách ra dùng chung một phòng, Nghi Hi có thể cùng Yên mỹ nhân cực kỳ nổi tiếng dùng chung một phòng hóa trang, cảm thấy so với mình tâm tình đối phương nhất định càng thêm vi diệu.

Ngồi xuống chỗ bên cạnh Yên Như, cô mỉm cười chào hỏi: "Chị Yên Như sớm."

Yên Như không chút thay đổi mở mắt, từ trong gương nhìn cô, chậm rãi lộ ra nụ cười, "Sớm."

Sau đó thì không nói gì nữa, một chuyên gia trang điểm khác bắt đầu giúp Nghi Hi hoá trang, cũng nhỏ giọng bắt chuyện. Nghi Hi sau nhiều lần bị anh chàng tuấn tú này sờ soạng khắp mặt, rốt cục nhận định: người này tuyệt đối là gay!

"Trước đã nghe phó đạo diễn nói, từ học viện điện ảnh chọn được một cô gái mười phần linh khí, cuối cùng cũng được gặp. Quả nhiên tuổi trẻ đúng là tốt, làn da non mềm trong suốt, ngay cả phấn cũng không cần đánh nhiều, trái lại càng không đẹp bằng."

Vừa mới được tỉ mỉ đánh một tầng phấn Yên Như khẽ nhúc nhích lông mày. Năm nay chị ta 25, vừa lúc còn trẻ, nhưng tất cả các ngôi sao nữ trên đời này đều sợ nhất chính là một chữ già, thấy những cô gái trẻ hơn mình thì không thể khống chế cảm giác bị uy hiếp.

Hơn nữa, Nghi Hi lại xinh đẹp như vậy.

Thời điểm Nghi Hi thay xong phục trang bước ra, trong lòng mọi người đều cảm thán.

Mái tóc dài làm thành búi tóc cao, chiếc trâm vàng khẽ lay động, gương mặt khéo léo trắng nõn như ngọc, làn môi lại đỏ tươi căng mọng, đôi mắt cô được trang điểm vô cùng quyến rũ, người nhìn vào phảng phất như con mèo lười biếng. Thân váy màu chàm, lộ ra da thịt trong sáng dưới cổ, cùng với đường cong nhấp nhô trước ngực.

Xinh đẹp như vậy, gần như là hồn xiêu phách lạc.

"Quá tuyệt vời, tôi vốn còn lo lắng khí chất cô quá thanh khiết, không nghĩ tới sau khi hóa trang hiệu quả lại tốt như vậy, hiển nhiên chính là mỹ nhân khuynh thành bước ra từ kịch bản! Khó trách Thái tử điện hạ sẽ bị cô mê hoặc, Liễu Cơ như vậy, tất cả đàn ông đều phải quỳ rạp dưới chân cô!"

Chuyên gia trang điểm diễn rất sâu, mắt xem kiệt tác dưới tay mình sinh ra, không ngừng khen ngợi, người khác nghe tuy rằng buồn cười, nhưng rồi lại chấp nhận lời nói của anh ta. Liễu Cơ trong kịch bản chính là mỹ mạo[7] tuyệt thế, sẽ làm cho Trương Tư Kỳ đóng Thái tử phi trở thành cô gái tự ti, mọi người ban đầu còn tưởng tượng dung mạo thế nào mới có sức thuyết phục, sau khi thấy Nghi Hi thì thực lòng tin phục.

Nhan sắc là chính nghĩa! Cô gái như vậy, trời sinh chính là sủng quan lục cung[8]!

Nghi Hi ngẫm nghĩ, khiêm tốn nói: "Không dám không dám, nhiều nhất chỉ có thể thu phục một bộ phận thôi, còn lại tôi đành bất lực."

Chuyên gia trang điểm sửng sốt, sau đó đại cười phá ra. Định hướng tình dục của anh ta trong giới sớm không phải bí mật, cũng có người bạn lấy chuyện này ra trêu đùa, cho nên nghe thấy lời nói của Nghi Hi chỉ cảm thấy có chút thú vị, chứ không thấy bị mạo phạm.

"Nói đúng nói đúng, tuy rằng cô rất đẹp, chỉ có điều vẫn có một bộ phận đàn ông cô làm không được. Nhưng đây không phải lỗi của cô."

Yên Như nghe bọn họ đối thoại, cảm thấy lồng ngực càng lúc càng bức bối, mọi người bị kinh động ánh mắt lái đi không được, đãi ngộ như vậy sau khi hóa trang xong chị ta còn chưa được trải qua. Tuy rằng hiểu được phần lớn nguyên nhân do Nghi Hi là gương mặt mới, mà trước và sau khi hóa trang biến hóa quá lớn, Yên Như vẫn cảm thấy khó mà chấp nhận.

"A" Bỗng nhiên có người kêu lên thất thanh, mắt gắt gao nhìn chằm chằm vào điện thoại di dộng, Nghi Hi xem dáng vẻ cô ấy, bỗng nhiên có dự cảm không tốt, trở lại chỗ ngồi cầm lấy điện thoại, quả nhiên trên weibo đã tung ra rất nhiều tin tức.

@Yên kinh thời báo V: @Yên kinh thời báo tin tức độc nhất, Giang Vĩnh Thành bởi vì hút thuốc phiện đã bị cảnh sắc Bắc Kinh khống chế, tin tức trên mạng là thật, trước mắt vụ án đang tiến vào giai đoạn thẩm tra xử lý. Giang Vĩnh Thành - ca sĩ diễn viên Hồng Kông Trung Quốc, năm 2003 nhờ ca khúc Thiên đường bờ bên kia mà nổi tiếng.

Hiện tại là 9 giờ 21 phút, so với suy đoán tin tức xác thật đã được tung ra sớm hơn 3 tiếng đồng hồ. Nghi Hi để điện thoại di động xuống, nhìn khuôn mặt xinh đẹp bắn ra hào quang tứ phía của mình qua gương, làn môi gắt gao cắn chặt.

Giang Vĩnh Thành đã xong rồi, cô và những người trong phòng này không quan tâm anh ta ra sao, chỉ lo lắng một người khác phải chăng sẽ bị hắn ta liên lụy, trở thành mục tiêu cho mọi người công kích.

HẾT CHƯƠNG 2

Chú thích

[1] weibo: mạng xã hội phổ biến ở Trung Quốc, khá tương tự Facebook, Twitter.

[2] Châu Như Đảng: những fan hâm mộ thích ghép cặp Hứa Mộ Châu & Yên Như.

[3]  dấu V màu vàng: ai dùng weibo chắc cũng biết, dấu V màu vàng là để xác nhận thân phận của người dùng là thật chứ không phải giả danh. Những người nổi tiếng dùng weibo đều sở hữu một dấu V như vậy trên ảnh đại diện.

[4]  Vụ Nguyên: một huyện thuộc địa cấp thị Thượng Nhiêu, tỉnh Giang Tây, Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa.

[5] như ánh mặt trời ban trưa: ý nói sự nghiệp cực kì hưng thịnh, rạng rỡ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện