Chương 200: Tiếng ca trong ngục giam
"Hóa thân!" Nhìn những tài liệu này đã dung hợp với viên hầu, Hoàng Dật rốt cục triển khai một bước cuối cùng, đem thi thể hoàn toàn chuyển thành hóa thân của mình!
Rốt cục, thi thể viên hầu bắt đầu xảy ra biến hóa nghiêng trời lệch đất, thân thể của nó bắt đầu biến thành hình rồng, phía mọc trường ra cánh, bộ lông trên người rút xuống, biến thành long lân màu trắng, ngón tay mọc ra trảo... Tình cảnh trước mắt, thật giống như là Thượng Đế đang tạo vật, làm ra một con sinh vật! Truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Rất nhanh, viên hầu biến thành dáng dấp Bạch Long hiện tại của Hoàng Dật, ngoại hình giống nhau như đúc, vô luận là kích cỡ, độ dài của cánh, thậm chí là hình dạng của từng miếng vẩy, đều là như nhau! Không có bất luận cái gì khác nhau!
"Bịch bịch bịch!" Sau một khắc, Hoàng Dật tựa hồ nghe thấy được tiếng tim đập mạnh mẽ, trái tim Sa Đạo Vương trong cơ thể giống như là một động cơ mạnh mẽ, bắt đầu khởi động thân thể này. Máu của Lucifer, cũng tăng tốc lưu động, khí tức sinh mệnh càng ngày càng nhiều.
Cuối cùng, hóa thân chợt mở mắt!
Giây phút ấy, một đạo thần quang từ trong mắt nó phụt ra, tại sáng ngời trong phòng xác tối đen, dường như một đạo thiểm điện!
Ngay sau đó, hóa thân này đứng lên, cùng hình dạng của Hoàng Dật giống nhau như đúc.
"Rốt cục được rồi!" Lúc này, trong miệng hóa thân truyền đến âm thanh của Hoàng Dật, lúc này nó cũng là một thân thể của Hoàng Dật.
"Biến thân linh miêu!" Sau một khắc, thân thể của hóa thân biến đổi, chuyển đổi thành hình thái linh miêu.
"Không trung biến hướng!" Linh miêu nhảy lên không trung, thân thể bất chợt chuyển hướng, chuyển tới một phương hướng khác.
"Biến thân thú vương!" Linh miêu lại biến thành thú vương hình người.
"Truy Bộ!" Hóa thân mạnh mẽ đột kích qua phương xa.
Hoàng Dật điều khiển hóa thân liên tiếp thử rất nhiều năng lực, kết quả đều vô cùng thông thuận, không có một chút trở ngại, giống như là điều khiển bản thể của mình, cái hóa thân này dùng chung tất cả năng lực từ bản thể của hắn, thậm chí ngay cả Thời Gian Chi Nhãn đều có thể sử dụng.
Khác biệt duy nhất, chính là thuộc tính của nó chỉ có 50% của bản thể, đây là theo đẳng cấp của Hoàng Dật, thực lực của bản thể càng mạnh, thực lực của hóa thân cũng sẽ càng mạnh. Bất quá nó có hơn một năng lực so với bản thể, lại không sợ chết, chết không có bất cứ nghiêm phạt gì, mỗi ngày đều có thể sống lại một lần.
Cái này, Hoàng Dật tương đương với có thêm một người trợ thủ đắc lực, cái này so với trang bị truyền kỳ càng quý giá hơn, chổ tốt do truyền kỳ mang đến có thể tính toán, nhưng chổ tốt do hóa thân này mang đến, lại không cách nào đánh giá.
Kế tiếp, Hoàng Dật và hóa thân rời khỏi ngục giam, sau đó hóa thân cỡi ngựa không đầu, bắt đầu dùng tốc độ cao nhất đi đến địa điểm bảo tàng biểu hiện của bản đồ kho báu, mà bản thể của hắn tiếp tục lưu lại đây.
Hiện tại, hắn một người có thể đồng thời làm hai chuyện, bất quá hóa thân cần hắn phân tâm đi khống chế, nếu không sẽ không phát huy ra tác dụng gì.
Hoàng Dật tiếp tục đi vào hải dương khô lâu, hắn muốn một lần nữa tìm một khô lâu kỵ sĩ, đoạt một khô lâu mã.
Đúng lúc này, trong trời đất đột nhiên vang lên một âm thanh -- "【 bí cảnh thông báo 】: người chơi Trung Quốc 【 Đao Phong 】, suất lĩnh năm ngàn danh thành viên Thiên Đoàn dưới trướng, lấy được thủ sát thế giới của Hủ Long. Ba Đặc tầng 50 trong Chúng Thần chi tháp, thu được 【 Ba Đặc chi nhận ( truyền kỳ )】. Trong lần chiến đấu này, độ cá nhân cống hiến của thành viên 【 Lôi Thần 】vượt quá 10%, khen thưởng danh vọng công cộng 1000 điểm."
Hoàng Dật dừng chân, ngửa đầu nhìn bầu trời, sắc mặt có chút ngưng trọng.
Hắn tiến bộ, người khác đồng dạng đang tiến bộ, hiện tại cách đại lễ thường niên Thế Giới Thứ Hai, chỉ còn lại một tuần cuối cùng, tất cả người được đề cử đều liều mạng tăng tốc, Lôi Thần cũng liều mạng làm ra một phen thành tích.
Hủ Long. Ba Đặc là BOSS cuối cùng tầng 50 của Chúng Thần chi tháp, cũng là BOSS cuối cùng trước đó không bị lấy thủ sát. Bốn BOSS trước đều đã bị lấy thủ sát, bên trong Thiên Đoàn dưới trướng của Thiên Đạo lấy thủ sát của BOSS thứ nhất và BOSS thứ tư. Viêm Hoàng quân đoàn dưới trướng của Đao Phong lấy thủ sát của BOSS thứ ba. Một công hội khác của Trung Quốc là【 Danh Tướng các 】dưới sự dẫn dắt của hội trưởng Lữ Bố, lấy được thủ sát của BOSS thứ hai.
Mà BOSS cuối cùng Hủ Long. Ba Đặc, là BOSS cường đại nhất của tầng 50 trong Chúng Thần chi tháp, lực công kích của nó siêu cao, toàn bộ thế giới chỉ có hai người có thể kháng được công kích của nó. Một người là chủ Tank trong Thiên Đoàn dưới trướng của Thiên Đạo, cũng là Tanker đệ nhất thế giới --【 Tả Hữu 】. Mà một người khác cũng là Lôi Thần gần đây thực lực tăng lên, Đao Phong lựa chọn hợp tác với hắn ta, cũng là nhìn trúng điểm này.
Cho nên, toàn bộ thế giới có thể tranh thủ sát của BOSS này, cũng chỉ có hai chi đoàn đội này, trước đó tiến độ của hai chi đoàn đội này cũng vẫn tương xứng. Hiện tại Lôi Thần rốt cục trợ giúp Viêm Hoàng quân đoàn lấy thủ sát, hơn nữa cá nhân cống hiến của hắn ta cũng vượt quá 10%, cái này cho thấy tác dụng của hắn ta phát huy và lần trước Hoàng Dật lấy thủ sát Cương Thi vương là đồng dạng quan trọng!
Hoàng Dật hầu như có thể dự liệu, trong tỷ lệ ủng hộ của diễn đàn ngày mai, Lôi Thần sẽ không hề lo lắng đem hắn đè xuống, hiện tại cách đại lễ thường niên chỉ còn lại một tuần cuối cùng, hành động này của Lôi Thần không thể nghi ngờ chiếm quyền chủ động cực lớn. Hơn nữa thực lực bản thân của hắn ta đã cùng một tầng với Đao Phong bọn họ, không phải Hoàng Dật hiện tại có thể sánh bằng.
Hoàng Dật cảm thấy một áp lực nặng trịch, Lôi Thần hình như là ông trời đặc biệt phái tới khắc chế hắn, dường như một thiên địch sinh mệnh, vô luận hắn nỗ lực như thế nào, đối phương đều có thể đuổi theo, hơn nữa nhiều lần đè hắn. Bất quá hiện tại cách điển lễ trao giải còn có bảy ngày thời gian, hắn còn một cơ hội có thể đuổi theo.
Hoàng Dật cấp tốc điều chỉnh tốt tâm tính, tiếp tục vọt vào trong hải dương khô lâu, một lần nữa đoạt một khô lâu mã, bắt đầu tiếp tục chém giết.
Dần dần, một đêm buồn chán, ngay trong giết chóc không biết mệt mỏi của Hoàng Dật trôi qua.
Khi ánh rạng đông đầu tiên của bình minh đến, Hoàng Dật mới rốt cục logout, sau khi rửa mặt một phen, hắn đi căn tin.
"Ồ? Dật ca, sao anh cũng tới?" Vừa tới căn tin, một người tội phạm có chút ngoài ý muốn hỏi.
"Làm sao vậy?" Hoàng Dật nhìn đối phương.
"Ngày hôm nay lão đại vừa vặn cũng tự mình tới căn tin." Tên tội phạm kia cười cười nói, "Anh ấy tựa như rất hài lòng, đang ngồi ở bên kia!" Nói xong, têb tội phạm kia chỉ chỉ một đầu khác của căn tin.
Hoàng Dật hướng ngón tay nhìn qua, quả nhiên, chỗ đó ngồi vây quanh một vòng người, thường thường truyền đến tiếng cười.
Kế tiếp, Hoàng Dật cũng lãnh một phần bữa sáng, đi qua vòng người.
"A Dật, sao cậu cũng tới? Đến đây ngồi!" Lúc này, ngục phách Lôi Thân thấy Hoàng Dật, lập tức vẫy vẫy tay.
"Chào Dật ca!" Lúc này, tội phạm ngồi vây quanh cũng đều cung kính bắt chuyện một tiếng với Hoàng Dật, trong tay bọn họ đều cầm một chai bia, trên mặt mang theo ý cười nhàn nhạt, mỗi người đều rất vui vẻ, tựa như đầu năm mới.
Hoàng Dật gật đầu với bọn họ, sau đó đi qua, ngồi xuống bên cạnh Lôi Thân.
"Tới, a Dật, uống bia nào!" Lúc này, Lôi Thân từ thùng bia một bên, lấy ra một chai bia đưa cho Hoàng Dật.
"Phát sinh chuyện gì? Sao vui vẻ như thế." Hoàng Dật hỏi một câu, sau đó nhận chai bia, há miệng cắn nắp chai, ngửa đầu uống một hớp lớn.
Lôi Thân mỉm cười: "Cũng không có gì, cũng là vất vả có vài két bia, cùng mọi người uống."
"Tôi cảm thấy không giống, lão đại khẳng định là mới chơi gái xong!" Lúc này, một người tội phạm nói. ( Để nguyên văn cho phù hợp phong cách, tù phạm thì đừng mong có văn hóa nhiều dù rằng cũng có người có tri thức và học thức ở đây, vả lại toàn đàn ông thì chả cần gì phải e dè)
"Cũng có thể là mới moi được bộ phim của con diễn viên AV Nhật Bản nào!" Một tội phạm khác cũng phụ họa.
"Đám nhãi con các người!" Lôi Thân lắc đầu cười, uống một ngụm bia, sau đó ông ta chỉ chỉ một người nam khá là đẹp trai ngồi đối diện, nói: "Diệp Tịch, cậu trước đây là người giành được giải thưởng Grammy, tới hát một bài trợ hứng đi!"
"Được!" Người nam mỉm cười, gật đầu, có vẻ rất tự nhiên.
"Bốp bốp bốp!" Sau đó, Lôi Thần đi đầu vỗ tay, sau đó người còn lại cũng vỗ tay, tất cả đều quay đầu nhìn người nam tên là Diệp Tịch kia.
Diệp Tịch có vẻ rất cao hứng, lập tức mở miệng hát một bài.
Hắn vừa mở miệng, toàn bộ căn tin liền yên tĩnh, tuy rằng hắn chỉ là hát live, nhưng giọng hát của hắn lại trong trẻo không gì sánh được, trong Hoa Hồng Ngục Giam đầy áp lực, xây dựng ra một loại cảm giác tri âm tri kỷ, khiến cho người nghe dường như biến thành một con phi ưng, đột phá ràng buộc của ngục giam, bay đến trời xanh bên ngoài, tự do bay lượn.
Bài hát kết thúc, trong căn tin im lặng, dường như đã yên sau tiếng hát, hồi lâu sau mới phát ra tiếng vỗ tay nhiệt liệt, kéo dài không thôi.
Diệp Tịch thấy mọi người nhiệt tình vỗ tay, cúi đầu thật sâu. Giây phút ấy, hắn dường như lại nhớ về trước đây rất lâu, từng đứng trên sân khấu cao cấp nhất thế giới, tiếp nhận tiếng vỗ tay của vô số người hâm mộ dưới sân khấu của, tiếp nhận vô số tia sáng của đèn huỳnh quang soi sáng, tiếp nhận vô số ca ngợi và vinh dự..."Cảm ơn các vị!" Diệp tịch nghẹn ngào nói một tiếng cảm ơn, con mắt đỏ lên, từ trong năm tháng huy hoàng đi ra.
Hắn vừa nghẹn ngào, làm bầu không khí cũng nhất thời trở nên có chút trầm trọng lên, mỗi người ở đây, đều có một quá khứ huy hoàng xán lạn. Có vài người đã từng nhận được giải thưởng Nobel, có người đã từng là quan lớn quát tháo chính đàn của một quốc gia, có người thì giành được huy chương vàng của thế vận hội Olympic, dưới sự chú ý của người dân thế giới mà kéo cao quốc kỳ... Hiện tại, bọn họ thấy bộ dáng này của Diệp Tịch, đều nhớ lại quá khứ đồng dạng huy hoàng của mình, không khỏi bi ai.
"Mọi người đừng như vậy!" Lúc này, Lôi Thân mở miệng an ủi, nhưng hai mắt của ông cũng không nhịn được đỏ lên, tựa như cũng nhớ tới chuyện cũ của mình, ông nỗ lực ổn định tiếng nói của mình, giả vờ dễ dàng nói: "Mọi người tuy rằng đều bị giam ở chỗ này, nhưng ít nhất chúng ta ở chỗ này cũng có thể cười vui vẻ, chúng ta hưởng thụ bữa sáng tốt nhất trên thế giới. Nếu như ở bên ngoài, các người có thể chính tai nghe được đến Diệp Tịch hát sao? Phỏng chừng ngay cả vé vào cửa đều mua không được, mà ở chỗ này, chúng ta tùy tiện ăn một bữa sáng, là có thể nghe được giọng ca tốt nhất trên thế giới, mọi người nhìn thoáng một chút, lạc quan một chút. Các người nhìn a Dật đi, từ vừa rồi đến bây giờ vẫn đều ăn, không bị chuyện gì quấy rối, các người xem, tôi đều nói đến cái phần này, hắn còn đang ăn, còn chưa có dừng, a Dật à, cậu đời trước là quỷ chết đói sao?" Nói xong, Lôi Thân đưa tay vỗ vỗ vai của Hoàng Dật, giả vờ nghiêm túc mà hỏi thăm.
"Ha ha!" Có điều chỉnh của Lôi Thân, mọi người cũng đều bật cười, bầu không khí trầm trọng bị quét sạch, tất cả mọi người đều nhìn chằm chằm hình dạng đang cúi đầu ăn bữa sáng của Hoàng Dật.
Lúc này, Hoàng Dật rốt cục ngẩng đầu lên, hắn nhìn mọi người một chút, bỗng nhiên lắc đầu thở dài: "Ài! Không no, thêm một chén nữa đi!"
Bình luận truyện