Chương 225: Anh chưa bao giờ rời đi
Mặt khác, số lượng huy chương bạc của Trung Quốc cũng là đệ nhất thế giới, đạt được 400 cái, cái này cho thấy có 400 người tiến vào tới giai đoạn đề cử của các giải thưởng.
Quan trọng nhất là, tại năm giải thưởng lớn đỉnh cấp, Trung Quốc cũng độc chiếm ba giải.
Kế tiếp, Hoàng Dật tiếp tục xem lướt qua bài post phía dưới.
" Suy đoán thân phận hiện thực Miểu Sát, có thể có quan hệ với một thần bí tổ chức." Đúng lúc này, Hoàng Dật đột nhiên thấy được một chủ đề được đánh dấu, mà tác giả bài post này chính là Thi Nhân.
Trong lòng Hoàng Dật trầm xuống, bài post của Thi Nhân thường thường có trật tự, nói không chừng thật sự có thể bị hắn ta đoán được một ít chân tướng, Hoàng Dật lập tức vào nhìn một chút.
"Gần đây tất cả mọi người đang suy đoán Miểu Sát là người ra sao, tôi vừa lúc cũng tràn ngập nghi hoặc đối với người này, vì vậy cẩn thận xem lại điển lễ trao giải lần này, phát hiện một ít vấn đề, đối với thân phận của hắn dần dần có một suy đoán. Tất cả mọi người biết, ngày cuối cùng của điển lễ trao giải, có một hiện tượng vô cùng kỳ quái, đó chính là Kim Nhứ Kỳ Ngoại. Từ khi hắn đi lên nhận giải thưởng, nói ra một loạt cảm nghĩ vô nghĩa, kế tiếp rất nhiều người giành được giải thưởng đều bắt đầu phát biểu những lời vô nghĩa, mà bọn họ có cùng một đặc thù, đều là trước khi lên đài đều bị Kim Nhứ Kỳ Ngoại ôm qua. Cái này cho thấy, rất có khả năng là Kim Nhứ Kỳ Ngoại dùng điều kiện nào đó đả động bọn họ, có thể khiến bọn họ nguyện ý trong loại thời khắc quan trọng này, cố ý mà nói một ít lời vô ích. Kim Nhứ Kỳ Ngoại là hành trưởng ngân hàng Singapore, gia tài bạc triệu, thủ đoạn của hắn rất có khả năng là tiền tài, hắn rất có khả năng dùng tiền tài mê hoặc đám người giành được giải thưởng. Như vậy, mục đích làm như vậy của hắn rốt cục là cái gì?"
Ngay sau đó, Thi Nhân nói ra suy đoán của mình: "Tôi chú ý tới, tại điển lễ trao giải tiến hành đến giải thưởng thứ sáu, giải thưởng tài sản lớn nhất, lúc đó hiện trường đang công chiếu hình ảnh tuyên truyền của người giành được giải thưởng Độc Cô Lãnh Tàng, mà Kim Nhứ Kỳ Ngoại lại gấp gáp chạy tới bên cạnh Độc Cô Lãnh Tàng ôm chúc mừng. Nhưng theo tôi lý giải, hai người này cũng không nhận ra, nguyên nhân Kim Nhứ Kỳ Ngoại đi qua ôm, rất có khả năng cũng là vì khiến cho đối phương nói lời vô ích, nhưng mà Độc Cô Lãnh Tàng cũng là một người gia tài bạc, tự nhiên sẽ không bị tiền tài đả động. Mà sau khi tôi xem lại các phiên bản video, rốt cục trong phiên bản trực tiếp của đài truyền NHK Nhật Bản phát hiện một vấn đề, người quay phim của NHK lúc đó vừa vặn cho Độc Cô Lãnh Tàng một đặc tả, tiện thể đem Kim Nhứ Kỳ Ngoại quay hình vào, lúc đó sắc mặt của Kim Nhứ Kỳ Ngoại rõ ràng khác thường, tựa như cảm giác được vô cùng tuyệt vọng."
Viết đến nơi đây, Thi Nhân đưa lên ảnh chụp, sắc mặt của Kim Nhứ Kỳ Ngoại trong ảnh chụp vô cùng xấu xí, vẻ mặt thất hồn lạc phách.
"Kim Nhứ Kỳ Ngoại vì sao muốn cho nhiều người nói lời vô ích như vậy? Rất hiển nhiên là vì kéo dài thời gian, vì sao muốn kéo dài thời gian? Cái này phải xem kế tiếp là giải thưởng gì. Sau khi Độc Cô Lãnh Tàng lĩnh nhận giải xong, giải thưởng tiếp theo chính là giải thưởng người mới tốt nhất, mà người giành được giải thưởng người mới tốt nhất chính là Miểu Sát, trong mấy giờ đó, Miểu Sát đang suất lĩnh sáu mươi vạn người chơi của Long Đô tiến hành đột phá vòng vây, lúc này, với Kim Nhứ Kỳ Ngoại kéo dài thời gian là trùng hợp! Mặt khác, sau giải thưởng người mới tốt nhất, Kim Nhứ Kỳ Ngoại cũng không thấy có tiếp xúc cùng bất luận kẻ nào, không có bất luận dấu hiệu kéo dài thời gian nào nữa. Cái này cho thấy, Kim Nhứ Kỳ Ngoại rất có khả năng quen biết với Miểu Sát, làm tất cả đều là tranh thủ thời gian cho Miểu Sát."
"Có thể khiến cho Kim Nhứ Kỳ Ngoại một người có thân phận, hỗ trợ tận tâm tận lực như vậy, vậy Miểu Sát rốt cục là một nhân vật thế nào? Chỉ là một người chơi bình thường đơn giản như vậy sao? Chúng tôi đều biết rõ, Đao Phong lúc lên nhận thưởng thay đã nói qua, anh ta chưa bao giờ gặp mặt Miểu Sát trong thế giới hiện thực, mà cha của Đao Phong là nhân vật tiếng tăm lừng lẫy trong chính giới Trung Quốc, anh ấy muốn gặp một người Trung Quốc hẳn là chuyện vô cùng dễ dàng. Hơn nữa, từ sau khi danh tiếng của Miểu Sát bùng nổ, các công ty lớn toàn cầu đều muốn tìm Miểu Sát làm người phát ngôn sản phẩm, quay chụp quảng cáo, nhưng cho tới nay đều không có bất luận một ai có thể liên hệ được hắn, cái này rất không bình thường, Miểu Sát rất có khả năng là một nhân vật bí mật đặc thù."
"Sau đó, tôi lại tra được một tin tức, Miểu Sát chịu trăm ngàn cực khổ đi Long Đô là vì một người tên là Tần Thời Vũ, người chơi này tất cả mọi người biết, là quan chỉ huy tối cao của bộ chỉ huy lâm thời Long Đô, như vậy cô ấy trong thế giới hiện thực rốt cục là thân phận gì? Tôi tra xét rất lâu, nhưng không có tra được bất luận cái gì về tin tức của cô ấy. Cô ấy chưa bao giờ phát ngôn trong diễn đàn, chưa bao giờ tham dự qua bất kỳ hoạt động gì trong thế giới hiện thực, chưa bao giờ tiến hành qua bất cứ hành động lộ mặt nào. Phải biết rằng, cô ấy cũng là một trong những nhân vật phong vân của khu Trung Quốc, nhân vật trong top 100 của bảng đẳng cấp, bản thân lại là một người chơi nữ vóc người nổi bật, còn là quan chỉ huy cao nhất của Long Đô... Loại thân phận này đều đủ để cho cô ấy trở thành nhân vật phong vân, con cưng truyền thông, nhưng mà cô ấy lại thần bí như Miểu Sát, chưa bao giờ xuất hiện qua."
"Cho nên, tôi cảm thấy Miểu Sát và Tần Thời Vũ hẳn là đều là nhân vật trong một tổ chức thần bí, bọn họ không tiện đứng ra bại lộ bản thân. Mà tôi từ trước đó rất lâu, lúc đánh giá cao thủ các nơi của thế giới thì, đã từng suy đoán qua thân phận của Miểu Sát, trên người hắn có một loại khí chất bình tĩnh của sát thủ, lúc tuyệt vọng nhất cũng sẽ không hoảng loạn, ví dụ như trợ giúp Viêm Hoàng quân đoàn đánh chết Cương Thi vương, ví dụ như suất lĩnh sáu mươi vạn người chơi đột phá vòng vây, cái này đã không chỉ là gặp nguy không loạn bình thường, mà là một loại tuyệt đối bình tĩnh cùng loại như sát thủ, là năng lực chỉ có trải qua huấn luyện trường kỳ mới có thể có. Kết hợp tình huống ở đại lễ thường niên mà xem, Miểu Sát và Tần Thời Vũ rất có khả năng đều là nhân vật cùng loại sát thủ, vẫn giấu ở chỗ tối, không tiện xuất đầu lộ diện."
"Mà càng làm cho người ta kiêng kỵ chính là thế lực phía sau của hắn. Rốt cục là một thế lực như thế nào, mới có thể nuôi dưỡng ra sát thủ như vậy? Tôi nghĩ tới nghĩ lui, chỉ có thể nghĩ đến tổ chức hai năm trước ám sát chủ tịch liên bang Bắc Dã Khang, lúc đó một người sát thủ tên là Hoàng Dật, ám sát chủ tịch Liên Bang Thế Giới Bắc Dã Khang, khiếp sợ toàn bộ thế giới. Mà rất trùng hợp, Hoàng Dật cũng là một người Trung Quốc, cùng quốc tịch của Miểu Sát, Tần Thời Vũ. Giữa bọn họ, có thể có quan hệ nào đó hay không?"
Xem xong bài post này, Hoàng Dật đã ớn lạnh cả người, đây là hắn lần đầu tiên trong diễn đàn thấy có người đem "Miểu Sát" và "Hoàng Dật" hai cái tên này liên hệ cùng một chỗ!
Hắn không ngờ rằng Thi Nhân dĩ nhiên đoán được chính xác như vậy, bài post này thật ra không có bằng chứng hữu lực gì, tất cả đều là Thi Nhân căn cứ vào một ít đầu mối, cùng với một ít phán đoán của mình để suy đoán. Càng có nhiều hơn là một loại trực giác chủ quan, mà loại trực giác này lại tinh chuẩn không gì sánh được!
Thi Nhân này rốt cuộc là ai? Hoàng Dật không khỏi nhớ tới tình cảnh mình lần đầu tiên nhìn thấy Thi Nhân, lúc đó hắn ta ở quán rựu trong một trấn nhỏ ở trong rừng, kể chuyện xưa cho một đám nhỏ nghe, lừa gạt tiền uống rượu của bọn trẻ. Tất cả những gì hắn biểu hiện ra ngoài, đều là tầm thường như vậy, hoàn toàn trái ngược với dáng dấp sắc bén trong diễn đàn.
Hoàng Dật quyết định, sau này nếu cần thiết thì sẽ đích thân đi gặp Thi Nhân này một lần, đó là một nhân tài hiếm có! Truyện được copy tại Truyện Bất Hủ
Kế tiếp, Hoàng Dật lại trở về trang đầu, nhìn bài post còn lại một chút. Sự tích của hắn ngày hôm qua cũng thành chủ đề nóng lớn vào ngày hôm nay, từ giết chết hơn ba mươi vạn người chơi của Phong Chí, đến cuối cùng thu được tên ban thưởng, toàn bộ hành trình đều có người chơi tiến hành thu hình. Lúc đó cái này không có khiến cho dư luận chú ý, nhưng hiện tại cũng bộc phát ra.
Hoàng Dật hơi xem lướt qua một chút, sau đó liền lập tức về trong Thế Giới Thứ Hai.
Lúc này, trong Thế Giới Thứ Hai đang là đêm tối, ánh trăng chiếu rọi xuống, trong ốc đảo này có một hồ nước, lấp lánh, phản xạ ánh trăng sáng tỏ.
Đúng lúc này, Hoàng Dật bỗng nhiên cảm giác được có một thứ gì đó nhào vào trong lòng. Hắn cúi đầu nhìn, cũng là mèo trắng nhỏ, lúc này Tiểu Quần Quần biến trở về hình thái của mèo trắng nhỏ, mở to mắt, nhìn hắn, dường như về tới thời gian trước đó.
"Em gái, anh vẫn là cảm thấy em như vậy tương đối khả ái!" Hoàng Dật sờ sờ đầu của cô ấy nói.
"Meo meo~" mèo trắng nhỏ nũng nịu kêu một tiếng, sau đó liền ngoan ngoãn nằm vào trong lòng của Hoàng Dật, không chịu xuống nữa.
Hoàng Dật quay đầu nhìn bốn phía một chút, lúc này, Bạch Long vương đang nằm trong hồ tắm rửa, âm thanh thật lớn dưới ánh trăng hình thành một bóng hình, khiến cho tất cả sinh linh trong sa mạc không dám tới gần.
"Em gái, mỗi lần anh logout, em đều một mực ở chổ anh logout chờ anh sao?" Hoàng Dật hỏi.
Mèo trắng nhỏ gật đầu, biến hóa nhanh chóng, nhất thời biến thành Tiểu Quần Quần, sau đó nói: "Đúng vậy! Mỗi lần sau khi anh logout, em ngồi ngay tại chỗ chờ anh login. Mỗi ngày chuyện làm em hài lòng nhất ủa, cũng là có thể thấy anh đột nhiên xuất hiện tại trước mắt em. Thế nhưng em rất sợ, em sợ có một ngày, vô luận em ở chỗ này chờ bao lâu, anh cũng không sẽ xuất hiện."
Hoàng Dật nhếch miệng, sờ sờ đầu của cô ấy, nói: "Chỉ cần anh còn sống, anh sẽ luôn xuất hiện."
"Anh, trong hiện thực anh đang ở nơi nào vậy? Em muốn đi tìm anh!" Tiểu Quần Quần ôm cái cổ của Hoàng Dật, vô cùng thân thiết nói.
"Anh ở tại một chổ rất xa, em không tìm được anh đâu." Hoàng Dật sờ sờ đầu của Tiểu Quần Quần, sau đó quay đầu nhìn Tần Thời Vũ một chút.
Lúc này, thi thể của Tần Thời Vũ vẫn lẳng lặng nằm trên mặt đất. Lúc này, cách thời gian cô ấy bị giết hại hẳn là đã qua đi năm ngày, có thể sống lại.
"Em gái, em không phải có năng lực phục sinh sao? Giúp anh phục sinh chị ấy đi!" Lúc này, Hoàng Dật hướng Tiểu Quần Quần nói..
"Được, em sẽ phục sinh cho chị ấy!" Tiểu Quần Quần gật đầu, sau đó vươn tay nhỏ trắng noãn, nhẹ nhàng vung lên hướng Tần Thời Vũ, một đạo quang mang thần thánh nhất thời từ trong tay cô ấy hạ xuống, nhập vào trong cơ thể của Tần Thời Vũ.
Sau một khắc, Hoàng Dật ngồi xổm thân thể xuống, đem Tần Thời Vũ đỡ lên, ôm ở trong lòng, đợi cô ấy thức tỉnh.
Tiểu Quần Quần thấy thế, nhu thuận lui ra xa xa, không quấy rối bọn họ.
Đúng lúc này, lông mi dài Tần Thời Vũ bỗng nhiên giật giật, sau đó mở mắt, nhìn thấy Hoàng Dật.
Hoàng Dật đem cô ấy ôm vào trong ngực, hai người nhiều năm không gặp, cứ như thế lẳng lặng đối diện.
Lúc này, trong trời đất chỉ còn lại trăng sáng sáng tỏ, gió đêm trên ốc đảo nhẹ nhàng mà thổi, hai người thật lâu đều không nói gì.
Rốt cục, trong mắt của Tần Thời Vũ chảy xuống hai giọt nước mắt, nức nở nói: "Dật ca, chúng ta cần anh trở về."
Hoàng Dật mỉm cười: "Anh chưa bao giờ rời đi."
Bình luận truyện