Anh Hùng Ngục Giam

Chương 228: Cứ điểm



"Ý nghĩa của cái bẫy đó, là muốn hấp thu sinh mệnh tinh hoa của long tộc, để ấp trứng?" Hoàng Dật hỏi.

"Đúng vậy, có loại khả năng này. Trứng của Hoàng Kim Thánh Long, không có sinh mệnh tinh hoa khổng lồ của long tộc thôi hóa, rất khó nở ra." Bạch Long vương tựa như đối với cái này rất lý giải, "Cậu nếu có hứng thú, có thể đi nghiên cứu, nếu như thật sự trứng rồng, vậy thì cậu phát tài rồi, có thể ký kết khế ước với nó, khiến cho nó trở thành thú cưỡi của cậu."

"Bây giờ còn chưa được." Hoàng Dật lắc đầu, "Cho dù đó là một trứng rồng, tôi hiện tại cũng lấy không được. Hơn nữa bên trong còn có một Sa Đạo Vương, không ai có thể đi vào."

Hoàng Dật đối với Sa Đạo Vương rất kiêng kỵ, hắn ta tổng cộng có 99 trái tim, chỉ cần những trái tim ngài còn hắn ta sẽ không chết. Muốn tiêu diệt Sa Đạo Vương, phải tiêu diệt 99 trái tim, nếu không hắn ta sẽ vĩnh viễn ở trong bảo tàng của Hoàng Kim Thánh Long, sẽ không chết. Bảo tàng của Hoàng Kim Thánh Long bây giờ còn không đụng vào được, cần mạnh lên rồi mới có thể đi.

...

Dần dần, một đêm trôi qua.

Một ngày mới lại đến, tia nắng ban mai chiếu vào ốc đảo trong sa mạc, trên ngọn cỏ thấm ra giọt sương, lòe lòe chiếu sáng, toàn bộ thế giới có vẻ sinh cơ bừng bừng.

Tiểu Quần Quần và Tần Thời Vũ, lúc này đã lần lượt thức tỉnh.

"A? Em gái này thật dễ thương! Em ấy là ai?" Lúc này, Tần Thời Vũ bỗng nhiên nhìn thấy Tiểu Quần Quần, trong mắt sáng ngời, không nhịn được sờ đầu của cô bé.

"Em ấy là em gái của anh trong Thế Giới Thứ Hai." Hoàng Dật nói xong, hướng Tiểu Quần Quần nói: "Mau gọi chị đi."

"Chào chị!" Tiểu Quần Quần ngoan ngoãn kêu một tiếng, có vẻ có chút xấu hổ.

"Ừm, thật ngoan thật ngoan, chị rất thích em!" Tần Thời Vũ dường như bị hòa tan, lập tức đem Tiểu Quần Quần bế qua, thân mật ôm cô bé.

Hai người cứ như thế dính cùng nhau, làm cho người ta cảnh đẹp ý vui.

"Tiểu Vũ, hiện tại em dẫn chúng ta đi cứ điểm đi!" Hoàng Dật nói xong, hướng Bạch Long vương nói: "Bạch Long vương, vì lộ trình xa xôi, mong rằng ngài có thể đưa chúng tôi một đoạn nữa."

"Không thành vấn đề!" Bạch Long vương hào sảng nói, thân thể lần thứ hai nằm úp xuống.

Kế tiếp, ba người leo lên Bạch Long vương, Tần Thời Vũ phụ trách chỉ đường, Bạch Long vương cấp tốc bay khỏi Thê Lương Sa Địa.

Bay một hồi, Bạch Long vương bay đến một khu rừng. Ở giữa Tại rừng rậm, xuất hiện một hố trời thật lớn, giống như là mặt đất sụp đổ một khối lớn, liếc mắt nhìn không thấy điểm cuối, không biết có bao nhiêu km.

Bốn phía của hố trời đều là vách núi cao thâm thẩm, cây cối sinh trưởng rậm rạp, sâu không thấy đáy. Mà bên trong hố trời, lại là những đỉnh núi chót vót, chừng mấy trăm ngọn, hình thành một khu vực thạch phong lâm, đỉnh chóp của những ngọn núi này đều bình phẳng, mặt trên là khu rừng rậm rạp.

Trên đỉnh một ngọn núi gần nhất, mơ hồ có thể thấy được những căn nhà gỗ xen lẫn giữa cây cối trong rừng, hai bên dùng cầu treo nối liền, lúc này mơ hồ bốc lên khói bếp, xem ra đang làm bữa sáng, nhìn qua có một loại cảm giác yên tĩnh, giống như là một thiên đường ngăn cách với nhân thế.

Loại địa phương này, người ngoài căn bản không vào được, cho dù bọn họ có thể leo lên vách núi, tiến vào bên trong hố trời, cũng không cách nào trong hố trời leo tới ngọn núi ở giữa, bốn bề đều quá dốc.

"Phía dưới là cứ điểm của chúng em, cứ điểm của chúng em rất nhỏ, nhưng vị trí địa lý tốt, ở đây rất bí mật, là một chổ ngăn cách với nhân thế, chúng em tìm rất lâu trong lúc vô ý tìm được." Tần Thời Vũ nhìn ngọn núi, "Chúng em sở dĩ lựa chọn thành lập cứ điểm tại địa phương này, còn có một nguyên nhân quan trọng hơn, đó chính là nơi này có tài nguyên dược thảo và tài nguyên khoáng sản phong phú, bên trong thậm chí có tài nguyên thế giới thạch!"

"Hả? Ngay cả thế giới thạch đều có?" Hoàng Dật có chút ngoài ý muốn, thế giới thạch là một loại tài nguyên khoáng sán cực kỳ trân quý, là nhu yếu phẩm chế tạo những trang bị của truyền kỳ, sử thi. Nhưng loại khoáng vật này không thể tái sinh, mỗi khối đại lục có số lượng dự trữ ổn định tại một ngàn tấn, dùng xong sẽ không còn, coi như là một trong những vật phẩm cuối cùng của trong Thế Giới Thứ Hai.

"Ừa, bất quá số lượng không nhiều lắm, rất lâu mới có thể khai thác ra một khối nhỏ." Tần Thời Vũ gật đầu, "Bất quá cái này cũng là nhân thủ của chúng em quá ít, trong hố trời này đủ có mấy ngàn đỉnh núi, chúng em chỉ chiếm được đỉnh núi này, còn lại đều chưa có đi tra xét, không biết chỗ đó còn có cái gì."

"Vậy đầu cùng của khu rừng là địa phương nào?" Hoàng Dật lại hỏi.

"Là biên giới của đại lục này, ra bên ngoài cũng là hải dương vô tận, đi qua hải dương, là có thể đến đại lục khác." Tần Thời Vũ nói.

Hoàng Dật không khỏi gật đầu: "Địa phương này rất không tồi! Sau này ai muốn đánh chúng ta ở đây, trước hết phải đi qua Thê Lương Sa Địa nguy hiểm, sau đó đi qua rừng rậm, đi qua hố trời, đợi khi đến chổ chúng ta, trên cơ bản đã là một đám tàn binh, không có cách nào đánh chúng ta. Hơn nữa chổ này còn có tiềm lực mở rộng rất mạnh, sau này mấy ngàn đỉnh núi kia đều có thể chậm rãi khai phá, chúng ta có thể kiến tạo một vương quốc ngăn cách với nhân thế, giữ lấy tất cả tài nguyên của khu vực này."

"Đúng vậy! Sau này chúng ta còn có thể phát triển lực lượng trên biển, ở bên kia khu rừng thành lập một hải cảng cạnh biển, phát triển mậu dịch viễn dương." Tần Thời Vũ cũng nghĩ rất xa.

"Ừa, chúng ta tốt nhất cũng đem Long Đô thu vào trong túi, đem Long Đô làm một cửa sổ hướng ra đại lục của chúng ta, là tiền trạm của chúng ta, mặt khác Hiên Viên trấn của Đao Phong cách Long Đô cũng không xa, có thể có chiếu ứng. Cuối cùng chúng ta phải đem chiếm rừng rậm hết, hình thành một đế quốc khổng lồ."

"Vậy ra cậu cũng là muốn kiến quốc." Lúc này, Bạch Long vương đang phi hành nói.

"Đúng vậy, bất quá cái này cần rất lâu sau này mới có thể làm được, đi từng bước trước." Hoàng Dật rất nhanh có một kế hoạch đại thể, Tần Thời Vũ có thể tìm được một khu vực như thế, bản thân nó có tài nguyên phong phú, lại có vị trí địa lý tuyệt diệu, dễ thủ khó công, làm tổng căn cứ là thích hợp nhất.

Rất nhanh, Bạch Long vương bay đến đỉnh núi đầu tiên, đem Hoàng Dật ba người thả xuống.

"Miểu Sát, hiện tại cậu an toàn, cũng đến mục đích, ta trở về Bạch Long hồ, sau này có chuyện gì có thể tùy thời tới tìm ta." Bạch Long vương nói xong, lập tức bay lên trời, rất nhanh biến mất ở phương hướng của Bạch Long hồ.

Kế tiếp, Tần Thời Vũ lập tức dẫn đường, dẫn Hoàng Dật và Tiểu Quần Quần đi đến cứ điểm trên đỉnh núi.

Hoàng Dật dọc theo đường đi thấy không ít dược thảo quý báu, đây là một khu rừng nguyên thủy, không biết bao lâu không có nhân loại đặt chân qua, những dược thảo này ở bên ngoài có thể đã vô cùng ít ỏi, nhưng ở đây còn rất nhiều.

"Tới!" Đi một hồi sau đó, Tần Thời Vũ mang theo Hoàng Dật đi tới trại nhỏ trong rừng, lúc này ở đây khói bếp lượn lờ, mơ hồ có thể nghe được trong nhà truyền ra tiếng người.

"Tiểu Vũ tỷ tỷ, chị rốt cục đã trở về! Em trước đó trong diễn đàn thấy tin tức chị bị giết, còn lo lắng quá trời! Bất quá sau đó em nghe nói Miểu Sát đi cứu chị." Lúc này, trên một cầu treo không trung, một thiếu nữ mười sáu mười bảy tuổi thấy Tần Thời Vũ, lập tức lên tiếng. Sau đó cô bé đem ánh mắt đặt ở trên người của Hoàng Dật và Tiểu Quần Quần bên cạnh của Tần Thời Vũ, nhìn một hồi, cô ấy như là nhớ tới cái gì, bỗng nhiên nói: "Người đàn ông này sao nhìn quen mắt quá, cùng dáng dấp của Miểu Sát trong diễn đàn hầu như không khác nhau, là Miểu Sát sao?"

"Ừm? Miểu Sát?"

"Miểu Sát tới?"

Lần này, trong rất nhiều nhà gỗ đều vang ra một âm thanh, sau đó cả đám người đi ra, hiếu kỳ nhìn Hoàng Dật ba người.

Những người này có đủ loại kiểu dáng, có thiếu niên, thiếu nữ, đàn ông, đàn bà, đứa nhỏ, người già, nói chung thoạt nhìn căn bản không giống như là một thế lực, giống như là một thôn nhỏ bình thường, sắc mặt của bọn họ tràn ngập chất phác.

"Đúng vậy!" Tần Thời Vũ gật đầu, hướng người bốn phía cao giọng nói: "Đây là Miểu Sát, sau này cũng là một thành viên của chúng ta." Sau đó, cô ấy quay đầu nhìn Hoàng Dật, nói: "Dật ca, những người này đều là em trong hai năm phát triển tìm tới, em dùng người rất cẩn thận, người có thể đến đây, đều là tin được. Nhưng cũng chính bởi vì vậy, cho nên nhân số của chúng ta rất ít, chỉ có hơn mười người, bọn họ phần lớn là một ít người chơi nghề nghiệp sinh hoạt, đối với chiến đấu không có hứng thú gì, cho nên vui vẻ sống sinh hoạt thanh tịnh ở chỗ này."

"Ừm, nhân lực của phương diện chiến đấu để anh nghĩ biện pháp chiêu mộ." Hoàng Dật nói xong, nhớ tới sáu mươi vạn người chơi cùng nhau đột phá vòng vây của Long Đô, nói: "Thật ra nhân viên cơ sở không cần cẩn thận như thế, chỉ cần nhân vật hạch tâm tin được là được. Không có bất luận một thế lực nào, có thể hoàn toàn cam đoan người của mình là thuần khiết, giống như người kia của vài năm trước."

Tần Thời Vũ nghe hai chữ "Người kia", sắc mặt buồn bã.

"Người kia" trong miệng của Hoàng Dật, thật ra là số 9 đời trước, ả ta là một kẻ phản bội, ẩn núp trong tổ chức, cuối cùng hại chết số 1 đời trước, trở thành một bài học thảm khốc cho tổ chức. Hoàng Dật cũng bởi vì số 1 đời trước tử vong, mới chậm rãi được ủy trọng trách, cuối cùng biến thành số 1 mới.

Mà Tần Thời Vũ năm đó cũng là người tiếp nhận của số 9, quan hệ của các nàng vô cùng thân mật, dường như chị em, nhưng sau khi phát sinh chuyện như vậy, loại quan hệ này biến thành đối địch, trở thành một khúc mắc của cô ấy.

"Chuyện của quá khứ có thể ghi nhớ, nhưng nhất định phải buông." Hoàng Dật vỗ vỗ vai của Tần Thời Vũ, an ủi một câu.

"Ừm, Dật ca, em biết, chúng ta tiếp tục đi thôi!" Tần Thời Vũ gật đầu, tiếp tục đi phía trước.

Kế tiếp, Tần Thời Vũ đem Hoàng Dật tới bên cạnh vách núi, nơi này có vài nhà trống, mở cửa sổ là có thể thấy biển mây dãy núi ngoài vách núi, phạm vi nhìn vô cùng trống trải, cảnh sắc tuyệt đẹp.

Hoàng Dật và Tiểu Quần Quần đều tự chọn một phòng, trở thành trụ sở của mình, tạm thời dàn xếp xuống. Sau đó hắn liền logout, về Hoa Hồng Ngục Giam.

Hoàng Dật tắm rửa hoàn tất, đi tới căn tin, ăn một bữa sáng. Bạn đang xem tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ

Lúc này, những tội phạm này vẫn như bình thường, vừa ăn cơm vừa trò chuyện, sống một ngày không có gì đặc biệt như mọi người, không hề hay biết có một bất ngờ lớn gần đến. Năng lực và tài hoa bị đè ép rất lâu của bọn họ, sẽ tìm được một chổ phát huy.

Hoàng Dật cấp tốc ăn xong bữa sáng, sau đó nói một chút với mấy nhân vật chủ chốt, kêu bọn ọ thông báo mọi người tập hợp, đợi lát nữa có chuyện quan trọng tuyên bố.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện