Anh Hùng Ngục Giam

Chương 300: Lai lịch của sinh vật quỷ dị



Hoàng Dật nhìn chằm chằm bên trong khối kim loại, cả người không nhúc nhích, dường như là bị hóa đá!

Không ai biết, Hoàng Dật rốt cục thấy được hình ảnh như thế nào!

"Anh thấy cái gì?" Độc Cô Lãnh Tàng thấy biểu tình kinh ngạc của Hoàng Dật, không khỏi hỏi.

Hoàng Dật quay đầu nhìn hắn một chút, ngăn chặn chấn động trong lòng, hít sâu một hơi, chậm rãi nói: "Anh có cảm thấy hay không, khối kim loại nhìn qua có chút giống một cái gì đó?"

Độc Cô Lãnh Tàng nhíu mày hồi tưởng một chút, khối kim loại cỡ bàn tay, hình dạng đại thể hình tròn, vật tương đồng với thứ như vậy có rất nhiều, hắn trong lúc nhất thời không biết suy đoán như thế nào, không khỏi lắc đầu: "Đoán không ra, anh cảm thấy khối kim loại này giống cái gì?"

Hoàng Dật chậm rãi phun ra hai chữ: "Bào thai."

"Cái gì?" Độc Cô Lãnh Tàng sửng sốt, không thể tưởng tượng được: "Bào thai?! Bào thai sao có thể là kim loại?"

Hoàng Dật nhìn chằm chằm khối kim loại trong núi trái tim, trầm giọng nói: "Tôi cũng không thể tin được, nhưng tôi vừa rồi thấy, nhưng lại không thể không khiến cho tôi làm ra loại suy đoán này."

"Anh thấy cái gì?" Độc Cô Lãnh Tàng hiếu kỳ hỏi thăm.

"Tôi thấy được một mặt người." Hoàng Dật quỷ dị nói, "Khuôn mặt ấy còn cười với tôi."

"Mẹ kiếp!" Độc Cô Lãnh Tàng trực tiếp lui ra phía sau vài bước, kinh hãi nhìn chằm chằm khối kim loại, dường như nhìn thấy một mặt người đang cười quỷ dị với mình, khiến cho da đầu hắn tê dại. Hắn nuốt nước bọt, hướng Hoàng Dật nói: "Anh không nên dọa người như thế, bên trong sao có thể có mặt người được? Trong khoảng thời gian này tôi dùng nó không ít, anh nói như thế tôi cũng không dám dùng lại."

"Tôi không có dọa anh." Hoàng Dật lắc đầu, nghiêm túc nói, "Khối kim loại này chỉ là thoạt nhìn giống như kim loại, nhưng lại không giống với bất kỳ kim loại nào chúng ta thấy qua, nếu như xem nó thành một bào thai, như vậy dịch thể nguyên tố hỏa bên trong cũng là nước ối, còn sinh vật quỷ dị đó cũng là một thai nhi, vừa rồi thai nhi hấp thu rất nhiều cực hàn chi lực, đã to lên gấp đôi không khác biệt lắm. Vừa rồi tôi rõ ràng nhìn thấy được mặt của nó, chìm nổi trong nước ối, nó tựa như biết tôi đang nhìn nó, còn cười với tôi."

"Thai nhi không phải ở bên trong tử cung sao? Sao có thể chạy ra bào thai? Hơn nữa trong bào thai cũng sẽ không có nước ối!" Độc Cô Lãnh Tàng cau mày hỏi.

Hoàng Dật lắc đầu: "Cái này cũng là chổ hoang mang của tôi, nhưng sự thật cũng là như vậy, đây là bào thai của chủng tộc kỳ lạ nào đó, thai nhi ký sinh ở bên trong, thong thả sinh trưởng, một ngày nào đó khi nó hấp thu đầy đủ lực lượng, sẽ phá thai mà ra. Cái thai nhi này quỷ dị như vậy, chỉ cần đi ra sợ rằng sẽ gây ra kịch biến!"

"Vậy hiện tại làm sao bây giờ? Nếu không đem cái bào thai này ném xuống biển sâu vạn dặm đi, khiến cho nó vĩnh viễn không được đi ra?" Độc Cô Lãnh Tàng tàn nhẫn nói.

"Như vậy quá đáng tiếc!" Hoàng Dật trầm giọng nói, "Cái bào thai này chịu đựng được hàn băng của 20 trái tim Sa Đạo Vương tấn công mà không có chuyện gì, loại bảo bối này dù cho có thể gây ra tai hoạ, cũng muốn điều tra rõ rốt cục là vật gì, nhìn xem có thể để chúng ta dùng hay không. Mà muốn biết rõ ràng nó rốt cục là vật gì, đầu tiên lấy tìm được Tử Vô Nhai, cái bào thai này là do bọn họ tìm được, anh tìm hắn ta hỏi một chút xem hắn tìm được món đồ chơi này ở nơi nào, tốt nhất là biết rõ ràng chủ nhân của bảo tàng, nhìn xem rốt cục là nhân vật của thời đại nào, sau đó đi thư viện xem lịch sử văn hiến, tìm tư liệu của phương diện này."

"Ừm! Cũng đúng, hơn nữa thai nhi bên trong là địch hay là bạn chúng ta đều không rõ ràng, lỡ như nó sau khi sinh ra có thể mang đến cho chúng ta trợ giúp lớn cũng không nhất định." Độc Cô Lãnh Tàng ôm một tia huyễn tưởng nói.

"Quả thật có loại khả năng này, hiện tại chỉ có thể tĩnh quan kỳ biến, nó không sinh ra vậy cũng tốt, coi nó là là một bảo bối mà dùng, cũng như trước đó. Nó có thể mang đến một ít kinh hỉ, cũng có thể dẫn ra một hồi tai nạn." Hoàng Dật trầm ngâm nói. Hiện tại hắn cũng không rõ ràng thai nhi rốt cục là nên xử lý như thế nào, hiện tại chỉ có thể tĩnh quan kỳ biến.

"Vậy khiến cho nó hấp thụ nhiều cực hàn chi lực đi, khiến cho nó phát triển, dù sao nơi này là bí cảnh, cho dù nó đem chúng tôi giết chết cũng không có việc gì, không có tổn thất gì."

"Được, chúng ta đi đánh Chúng Thần chi tháp trước, rồi trở về nhìn cái bào thai này!" Hoàng Dật nói xong, lấy ra vũ khí truyền kỳ, vọt tới hướng quái nhỏ phía trước.

Độc Cô Lãnh Tàng cũng nhanh chóng đi theo, cùng Hoàng Dật đánh quái.

"Ơ? Miểu Sát, sao công kích của anh cao như thế? Hơn nữa cái vũ khí này thoạt nhìn hình như rất đặc thù, chẳng lẽ là một vũ khí truyền kỳ?" Độc Cô Lãnh Tàng thấy tốc độ đánh quái của Hoàng Dật kinh người, không khỏi hỏi một tiếng.

"Đúng vậy! Cái này quả thật là một vũ khí truyền kỳ." Hoàng Dật gật đầu, chém bay một con quái vật, huyết nhục bay ngang, thương tổn siêu cao.

"Đáng tiếc tôi ngay cả một trang bị truyền kỳ cũng không có, càng đừng nói là vũ khí truyền kỳ!" Độc Cô Lãnh Tàng khẽ lắc đầu, "Tôi mặc dù có tiền, nhưng không mua được truyền kỳ, cho đến nay, bất luận phòng đấu giá nào cũng không có bán qua trang bị truyền kỳ."

"Cái bào thai kia nghiên cứu ra, vũ khí truyền kỳ tính là cái gì." Hoàng Dật lắc đầu cười, "Nếu như sinh vật quỷ dị bên trong có thể để anh sử dụng, tác dụng mang đến, phỏng chừng không thua gì chuôi đao sứt mẻ của Đao Phong!"

"Nói đến Đao Phong, tôi gần đây thật ra có nghe nói một ít tin tức mặt trái của hắn ta." Độc Cô Lãnh Tàng bỗng nhiên nói.

"Hả? Tin tức mặt trái gì? Tôi đã có một thời gian không đi diễn đàn." Hoàng Dật hiếu kỳ mà hỏi thăm.

"Có truyền thông nói, tình trạng thân thể của Đao Phong gần đây không tốt lắm, sắc mặt tái nhợt mệt mỏi, tựa hồ là có quan hệ với chiến đấu cường độ cao quá lâu. Hắn vì giữ vị trí đệ nhất thế giới, chiến đấu không biết ngày đêm, hai năm chưa từng nghỉ ngơi, thân thể dù có khỏe mạnh cách mấy cũng sẽ suy yếu, nhưng hắn lại không dừng được, nếu không đệ nhất thế giới sẽ không còn là của hắn." Độc Cô Lãnh Tàng lắc đầu, "Ngày hôm trước có đội chó săn chụp được hình ảnh hắn đi bệnh viện, phỏng chừng là sinh bệnh rồi."

"Hả? Có chuyện này?" Hoàng Dật nhíu nhíu mày, Đao Phong cũng coi như là bạn của hắn, hiện tại xảy ra chuyện, khiến cho hắn có chút bất ngờ. Thật ra hắn cũng rõ ràng tình cảnh của Đao Phong, đệ nhất thế giới liên tục hai năm, không biết phía sau nỗ lực bao nhiêu tâm huyết, hơi lười biếng một chút thì không giữ được đệ nhất, một phút cũng không thể thư giãn. Chiến đấu cường độ cao như thế, thân thể nhất định là xảy ra vấn đề.

Đối với trạng thái thân thể, Hoàng Dật cũng rất coi trọng, hắn mỗi ngày dù bận dù mệt, đều phải kiên trì rèn luyện thân thể, giữ huấn luyện, đem trạng thái thân thể điều chỉnh đến tốt nhất mới có thể tiến vào Thế Giới Thứ Hai.

"Đệ nhất thế giới có cái gì tốt chứ? Có đôi khi thật đúng là không bằng người chơi bình thường trên đường, bọn họ có thể vui chơi giải trí, thư giãn thoải mái, tuy rằng không có tiếng tăm gì, nhưng tràn ngập niềm vui bình thường." Độc Cô Lãnh Tàng cảm khái một tiếng, "Tôi cũng đã lâu không có cảm nhận được cuộc sống như vậy, bất quá có đôi khi, chúng ta đều không trở về được."

... nguồn truyenbathu.vn

Kế tiếp, hai người tốn gần hai giờ, mới đánh xong Chúng Thần chi tháp, sau đó về địa điểm ban đầu.

Lúc này, nhiệt độ của chỗ đó đã giảm xuống rất nhiều, cực hàn chi lực trên cơ bản đều đã bị xua tan không khác biệt lắm, chỉ còn lại sinh mệnh tinh hoa thuần túy nhất. Hoàng Dật đem những trái tim này cất lại, những cái này đều là bảo bối, cho dù không cần đi chế tác thánh tinh thạch cũng là một tài phú khổng lồ.

Kế tiếp, còn lại cái bào thai kia.

Hoàng Dật khống chế hóa thân, mở con mắt thứ ba nhìn vào bên trong bào thai.

Ánh mắt của hắn lại một lần nữa xuyên qua khối kim loại, nhìn thấy tình cảnh bên trong. Dịch thể nguyên tố hỏa vẫn nồng nặc như cũ, thai nhi quỷ dị bên trong cũng lớn hơn vài phần so với trước đó, nó đều đã phát triển hoàn thành, bắt đầu lơ lửng trong dịch thể nguyên tố hỏa như nước ối.

Lúc này, nó tựa như đã nhận ra ánh mắt của Hoàng Dật, quay đầu hướng Hoàng Dật nhìn một chút, lại lộ ra nụ cười quỷ dị, cái nụ cười này không được thân thiện cho lắmm, cũng không có địch ý, cũng là lộ ra một cảm giác tà khí quỷ dị, làm cho người ta không muốn nhìn lần nữa.

"Thế nào, thai nhi có biến hóa không?" Độc Cô Lãnh Tàng hỏi.

"Ừm, lúc này tôi thấy được dáng dấp toàn thân của nó rõ ràng hơn, tay chân đều đã mọc ra." Hoàng Dật gật đầu, "Kế tiếp vẫn là tạm thời đừng cho nó lớn nữa, trước làm rõ ràng lai lịch của nó rồi nói sau."

"Được, tôi sẽ phái người đi liên hệ Tử Vô Nhai, hỏi thăm lai lịch của món đồ chơi này."Độc Cô Lãnh Tàng nói xong, đem khối kim loại cất lại, sau đó hai người liền truyền tống đi ra.

Kế tiếp, Độc Cô Lãnh Tàng từ biệt một tiếng với Hoàng Dật, sau đó quay trở về Cô Thành.

Hoàng Dật dự định tiếp tục đánh Chúng Thần chi tháp, nhưng mà đúng lúc này, hắn nhận được một tin tức, là do Đao Phong gửi tới --" Miểu Sát, gặp tại hoa viên không trung tầng 100 Long Đô!"

Thấy tin tức này, Hoàng Dật sửng sốt, hắn vừa rồi mới cùng Độc Cô Lãnh Tàng nói về Đao Phong, không ngờ rằng hiện tại đã có tin tức của Đao Phong, đối phương còn đặc biệt tới Long Đô, nói rõ là chuyên đến tìm củahắn.

Kế tiếp, Hoàng Dật cấp tốc chạy đến hướng bắc của Long Đô.

Hoa viên không trung là một địa điểm nổi danh của Long Đô, ở thành bắc, tổng cộng có một trăm tầng, liếc mắt nhìn không thấy đỉnh, là kiến trúc cao nhất của Long Đô. Hoa viên này được xây từng tầng, trồng đủ loại cây cối hoa cỏ. Vô số người chơi đều mộ danh đến Long Đô, chính là vì được nhìn thấy hoa viên không trung. Bất quá 50 tầng đầu tiên của hoa viên không trung có cầu thang, 50 tầng sau lại không có cầu thang, không có thủ đoạn đặc thù căn bản không thể đi lên.

Chạy bộ hơn nửa tiếng đồng hồ, tầm mắt của Hoàng Dật rốt cục xuất hiện một cự tháp cao tận tầng mây, chỗ đó không có ngọn đèn, giấu ở trong bóng tối.

Hoàng Dật ngửa đầu nhìn về nơi cao nhất, tựa như nhìn thấy Đao Phong đang đứng ở nơi đó, vị trí ấy cũng như địa vị của Đao Phong, đứng trên đỉnh thế giới.

Kế tiếp, Hoàng Dật trực tiếp biến thành hình thái Bạch Long, bay lên đỉnh của hoa viên không trung. Nhà ở trên mặt đất dần dần nhỏ lại, con người trở nên nhỏ bé như con kiến trên thế giới này, bọn họ vĩnh viễn cũng không leo lên trên đỉnh cao này được.

Nhưng đồng dạng, bọn họ vĩnh viễn sẽ không biết dòng nước ở trên cao này có bao nhiêu lạnh, không biết tịch mịch trong dòng nước lạnh.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện