Anh Là Ánh Sáng Rạng Đông Của Em
Chương 18: “Cảm ơn cậu, A Âm.”
Nói xong, Giang Âm nhìn mái tóc bị cắt lởm chởm của Mạnh Liên Y, có chút tiếc hận, có chút đau lòng. Cô thở dài một hơi, nói:
“Vốn dĩ muốn đưa cậu đi cắt lại tóc, nhưng mà bây giờ cần phải bán thảm. Giải quyết xong chuyện này, chúng mình đi cắt lại một kiểu tóc xinh đẹp hơn, được không?”
Hai tay rũ bên người của Mạnh Liên Y nắm chặt, trong khoảng thời gian ngắn không biết nói gì cho tốt.
Trước kia cô cũng có bạn bè, chỉ là chẳng có một người nào giống Giang Âm, chẳng đòi hòi gì, chỉ vì cô mà suy nghĩ.
Bình tĩnh xem xét lại, khi Giang Âm nói muốn giúp cô, không phải cô không nghĩ tới Giang Âm có ý đồ khác.
Nhưng giây tiếp theo lại tự phủ định suy nghĩ đó.
Một gia đình bình thường như cô, chẳng có thứ gì để người khác có mưu đồ cả. Cô không biết mình nên báo đáp cô gái giống như mặt trời nhỏ trước mặt này như thế nào….
Diễn đàn của trường cấp ba thành phố Nam luôn sóng yên biển lặng lần đầu nổ tung.
Nguyên nhân là do có một tài khoản nặc danh đăng một bài khiến người ta khiếp sợ. Tiêu đề là con gái của khu trưởng của thành phố Nam bắt nạt bạn học, phía dưới đính kèm một video vô cùng rõ ràng.
Nửa giờ ngắn ngủi, phía dưới bài đăng có hơn một nghìn bình luận, rất nhiều tài khoản marketing sôi nổi đăng lại. Bên cạnh đó, trường học cũng chú ý tới diễn đàn học sinh của trường cấp ba thành phố Nam. Những trang web ở weibo cũng đăng lại video này. Nhiệt độ liên tục tăng lên.
Sau đó, mấy người Lý Văn Tĩnh cũng bị đào ra thông tin cá nhân và gia đình.
Giang Âm vui vẻ cả đêm vừa đi vào lớp học đã bị Vệ Vãn Vãn ôm chặt.
Đoán được cô ấy muốn hỏi cái gì, Giang Âm vỗ vỗ cô ấy để trấn an, ánh mắt ý bảo cô ấy đừng nói gì. Cho đến khi cô ngồi xuống ghế, nhét cặp sách vào bàn học mới hỏi:
“Diễn đàn trường nổ tung rồi chứ?”
“Ừ ừ, bảy giờ sáng nay đăng bài, nhiệt độ ở Weibo vẫn chưa hè giảm chút nào.”
Vệ Vãn Vãn gật đầu như gà mổ thóc.
Giang Âm bảo Vệ Vãn Vãn không cần kích động như vậy rồi trả lời:
“Tớ biết rồi.”
Thật ra không cần Vệ Vãn Vãn nói, cô cũng có thể đoán được tình huống hiện tại là như thế nào.
Ngày hôm ấy đưa Mạnh Liên Y đi làm báo cáo thương tích. Chiều hôm sau cô đưa Mạnh Liên Y ngồi canh ở dưới lần tòa nhà khu Nam. Thông qua ảnh chụp trên mạng, cuối cùng, sau mấy giờ, Giang Âm thành công ngăn cản Tiêu Trịnh tan tầm chuẩn bị về nhà.
Giang Âm biết mình và Mạnh Liên Y là tình cảnh như thế nào, cũng biết rằng hai người chẳng thể nào chống lại được nhà Lý Văn Tĩnh.
Đời trước Mạnh Liên Y bị phán xét là tự tử, trong đó không thể không thiếu ba của Lý Văn Tĩnh – Lý Quốc Cường. Đây cũng là nguyên nhân mà cô không cho Vệ Vãn Vãn tham gia vào.
Nếu như cô mang video đến nhà trường thì chắc chắn cũng sẽ không được coi trọng, nói không chừng còn rước phiền phức vào người. Cô không thể không lo nghĩ đến người nhà của mình được.
Bây giờ đang dần tiến vào thời đại công nghệ thông tin, càng ngày càng có nhiều người dành thời gian cho internet.
Trước mắt, cách tốt nhất mà cô có thể nghĩ tới chính là nặc danh đăng đoạn video đó lên, sau đó liên hệ một số tài khoản marketing quạt gió thêm củi, khiến chuyện này lên men ở trên mạng.
Vốn dĩ cô còn chưa nắm chắc, nhưng mà nghe qua hai nữ sinh đi cùng Lý Văn Tĩnh nói rằng ba của cô ta muốn trở thành thị trưởng của nhiệm kỳ sau, Giang Âm nghe vậy, phải cố nhịn không ngửa đầu cười to.
Cô đã sớm không còn là một học sinh cấp ba cái gì cũng không hiểu rồi.
Phàm là nơi nhân viên công vụ có biến động, trung ương nhất định sẽ phái người xuống âm thầm khảo sát.
Hơn nữa, thành phố Nam chia thành bốn khu đông tây nam bắc. Mà người được mọi người biết đến nhiều nhất là khu trưởng khu Nam – Tiêu Trị.
Người đi chỗ cao, nước chảy nơi thấp. Mặc dù Tiêu Trị ở khu Nam này nởi tiếng là thanh chính liêm minh, nhưng mà có thể ổn định ở nơi như vậy nhiều năm, không có khả năng là không có thủ đoạn, càng không có dã tâm.
Thời điểm mấu chốt như bây giờ, chỉ cần lý Quốc Cường vô ý một chút thôi thì sẽ vạn kiếp bất phục, mà như vậy thì người có lợi nhất sẽ là Tiêu Trị.
So với ba của Lý Văn Tĩnh làm việc trái với pháp luật, khinh thường mạng người thì cô càng vui hơn nếu như Tiêu Trị trở thành người lãnh đạo thành phố Nam.
Vì tránh cho thân phận của mình và Mạnh Liên Y bị tra ra, rước phải phiền phức, cô cần phải có được sự trợ giúp của Tiêu Trị.
Nhìn thấy Tiêu Trị, Giang Âm cũng không vòng vo, nói lại đơn giản ngọn nguồn câu chuyện, sau đó nói luôn mục đích của mình.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của cô, tuy rằng Tiêu Trị thanh chính, nhưng dã tâm cũng không nhỏ.
Anh ta để cấp dưới điều tra, sau đó vui vẻ đồng ý yêu cầu của cô.
Trước mắt, chuyện này đã có nhiệt độ, chỉ thiếu mỗi động tĩnh của ba Lý Văn Tĩnh mà thôi.
Một khi bọn họ bắt đầu xóa bài, tìm cớ tẩy trắng thì cũng là lúc Mạnh Liên Y lên tiếng.
Giang Âm chậm chạp lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn cho Mạnh Liên Y qua WeChat.
Sound:【 Liên Y, cậu có ở đó không? 】
Liên Y:【 Ở đây! Ở đây! 】
Tựa như là trả lời trong vòng một giây. Giang Âm nhoẻn miệng cười, cô có thể cảm nhận được tâm trạng lúc này của cô ấy.
Có lẽ cô ấy đang được các bạn học quan tâm. Đã bị cô lập lâu như vậy rồi, đột nhiên có nhiều người chú ý đến mình, khó tránh khỏi việc không quen.
Sound:【 Cảm giác thế nào? Có ổn không? 】
Liên Y:【 Cũng được, chỉ là không quen lắm, các cậu ấy quá nhiệt tình…】
Đang chuẩn bị trả lời, đối phương lại gửi thêm một tin nhắn nữa khiến cho hành động của Giang Âm dừng lại.
Liên Y:【 Cảm ơn cậu, A Âm. 】
Sound:【 Chúng mình là bạn bè, không cần phải cảm ơn tớ, biết chưa? Như vậy quá khách sáo rồi. 】
Thật lâu sau Mạnh Liên Y mới trả lời, còn gửi thêm một nhãn dán ôm ôm.
【 Tớ biết rồi, tớ rất thích cậu, A Âm. 】
“Vốn dĩ muốn đưa cậu đi cắt lại tóc, nhưng mà bây giờ cần phải bán thảm. Giải quyết xong chuyện này, chúng mình đi cắt lại một kiểu tóc xinh đẹp hơn, được không?”
Hai tay rũ bên người của Mạnh Liên Y nắm chặt, trong khoảng thời gian ngắn không biết nói gì cho tốt.
Trước kia cô cũng có bạn bè, chỉ là chẳng có một người nào giống Giang Âm, chẳng đòi hòi gì, chỉ vì cô mà suy nghĩ.
Bình tĩnh xem xét lại, khi Giang Âm nói muốn giúp cô, không phải cô không nghĩ tới Giang Âm có ý đồ khác.
Nhưng giây tiếp theo lại tự phủ định suy nghĩ đó.
Một gia đình bình thường như cô, chẳng có thứ gì để người khác có mưu đồ cả. Cô không biết mình nên báo đáp cô gái giống như mặt trời nhỏ trước mặt này như thế nào….
Diễn đàn của trường cấp ba thành phố Nam luôn sóng yên biển lặng lần đầu nổ tung.
Nguyên nhân là do có một tài khoản nặc danh đăng một bài khiến người ta khiếp sợ. Tiêu đề là con gái của khu trưởng của thành phố Nam bắt nạt bạn học, phía dưới đính kèm một video vô cùng rõ ràng.
Nửa giờ ngắn ngủi, phía dưới bài đăng có hơn một nghìn bình luận, rất nhiều tài khoản marketing sôi nổi đăng lại. Bên cạnh đó, trường học cũng chú ý tới diễn đàn học sinh của trường cấp ba thành phố Nam. Những trang web ở weibo cũng đăng lại video này. Nhiệt độ liên tục tăng lên.
Sau đó, mấy người Lý Văn Tĩnh cũng bị đào ra thông tin cá nhân và gia đình.
Giang Âm vui vẻ cả đêm vừa đi vào lớp học đã bị Vệ Vãn Vãn ôm chặt.
Đoán được cô ấy muốn hỏi cái gì, Giang Âm vỗ vỗ cô ấy để trấn an, ánh mắt ý bảo cô ấy đừng nói gì. Cho đến khi cô ngồi xuống ghế, nhét cặp sách vào bàn học mới hỏi:
“Diễn đàn trường nổ tung rồi chứ?”
“Ừ ừ, bảy giờ sáng nay đăng bài, nhiệt độ ở Weibo vẫn chưa hè giảm chút nào.”
Vệ Vãn Vãn gật đầu như gà mổ thóc.
Giang Âm bảo Vệ Vãn Vãn không cần kích động như vậy rồi trả lời:
“Tớ biết rồi.”
Thật ra không cần Vệ Vãn Vãn nói, cô cũng có thể đoán được tình huống hiện tại là như thế nào.
Ngày hôm ấy đưa Mạnh Liên Y đi làm báo cáo thương tích. Chiều hôm sau cô đưa Mạnh Liên Y ngồi canh ở dưới lần tòa nhà khu Nam. Thông qua ảnh chụp trên mạng, cuối cùng, sau mấy giờ, Giang Âm thành công ngăn cản Tiêu Trịnh tan tầm chuẩn bị về nhà.
Giang Âm biết mình và Mạnh Liên Y là tình cảnh như thế nào, cũng biết rằng hai người chẳng thể nào chống lại được nhà Lý Văn Tĩnh.
Đời trước Mạnh Liên Y bị phán xét là tự tử, trong đó không thể không thiếu ba của Lý Văn Tĩnh – Lý Quốc Cường. Đây cũng là nguyên nhân mà cô không cho Vệ Vãn Vãn tham gia vào.
Nếu như cô mang video đến nhà trường thì chắc chắn cũng sẽ không được coi trọng, nói không chừng còn rước phiền phức vào người. Cô không thể không lo nghĩ đến người nhà của mình được.
Bây giờ đang dần tiến vào thời đại công nghệ thông tin, càng ngày càng có nhiều người dành thời gian cho internet.
Trước mắt, cách tốt nhất mà cô có thể nghĩ tới chính là nặc danh đăng đoạn video đó lên, sau đó liên hệ một số tài khoản marketing quạt gió thêm củi, khiến chuyện này lên men ở trên mạng.
Vốn dĩ cô còn chưa nắm chắc, nhưng mà nghe qua hai nữ sinh đi cùng Lý Văn Tĩnh nói rằng ba của cô ta muốn trở thành thị trưởng của nhiệm kỳ sau, Giang Âm nghe vậy, phải cố nhịn không ngửa đầu cười to.
Cô đã sớm không còn là một học sinh cấp ba cái gì cũng không hiểu rồi.
Phàm là nơi nhân viên công vụ có biến động, trung ương nhất định sẽ phái người xuống âm thầm khảo sát.
Hơn nữa, thành phố Nam chia thành bốn khu đông tây nam bắc. Mà người được mọi người biết đến nhiều nhất là khu trưởng khu Nam – Tiêu Trị.
Người đi chỗ cao, nước chảy nơi thấp. Mặc dù Tiêu Trị ở khu Nam này nởi tiếng là thanh chính liêm minh, nhưng mà có thể ổn định ở nơi như vậy nhiều năm, không có khả năng là không có thủ đoạn, càng không có dã tâm.
Thời điểm mấu chốt như bây giờ, chỉ cần lý Quốc Cường vô ý một chút thôi thì sẽ vạn kiếp bất phục, mà như vậy thì người có lợi nhất sẽ là Tiêu Trị.
So với ba của Lý Văn Tĩnh làm việc trái với pháp luật, khinh thường mạng người thì cô càng vui hơn nếu như Tiêu Trị trở thành người lãnh đạo thành phố Nam.
Vì tránh cho thân phận của mình và Mạnh Liên Y bị tra ra, rước phải phiền phức, cô cần phải có được sự trợ giúp của Tiêu Trị.
Nhìn thấy Tiêu Trị, Giang Âm cũng không vòng vo, nói lại đơn giản ngọn nguồn câu chuyện, sau đó nói luôn mục đích của mình.
Quả nhiên không nằm ngoài dự đoán của cô, tuy rằng Tiêu Trị thanh chính, nhưng dã tâm cũng không nhỏ.
Anh ta để cấp dưới điều tra, sau đó vui vẻ đồng ý yêu cầu của cô.
Trước mắt, chuyện này đã có nhiệt độ, chỉ thiếu mỗi động tĩnh của ba Lý Văn Tĩnh mà thôi.
Một khi bọn họ bắt đầu xóa bài, tìm cớ tẩy trắng thì cũng là lúc Mạnh Liên Y lên tiếng.
Giang Âm chậm chạp lấy điện thoại ra, gửi một tin nhắn cho Mạnh Liên Y qua WeChat.
Sound:【 Liên Y, cậu có ở đó không? 】
Liên Y:【 Ở đây! Ở đây! 】
Tựa như là trả lời trong vòng một giây. Giang Âm nhoẻn miệng cười, cô có thể cảm nhận được tâm trạng lúc này của cô ấy.
Có lẽ cô ấy đang được các bạn học quan tâm. Đã bị cô lập lâu như vậy rồi, đột nhiên có nhiều người chú ý đến mình, khó tránh khỏi việc không quen.
Sound:【 Cảm giác thế nào? Có ổn không? 】
Liên Y:【 Cũng được, chỉ là không quen lắm, các cậu ấy quá nhiệt tình…】
Đang chuẩn bị trả lời, đối phương lại gửi thêm một tin nhắn nữa khiến cho hành động của Giang Âm dừng lại.
Liên Y:【 Cảm ơn cậu, A Âm. 】
Sound:【 Chúng mình là bạn bè, không cần phải cảm ơn tớ, biết chưa? Như vậy quá khách sáo rồi. 】
Thật lâu sau Mạnh Liên Y mới trả lời, còn gửi thêm một nhãn dán ôm ôm.
【 Tớ biết rồi, tớ rất thích cậu, A Âm. 】
Bình luận truyện