Anh Yêu Em Cô Nhóc Đáng Yêu Của Anh

Chương 11



Nó nằm ở dưới nghe thấy cái tên Lãnh Tiểu Băng quen quen thì ngước lên thì...- Aaaaaaaaa - nó hét lớn tay chỉ về Tiểu Băng

Tiểu Băng nhìn thấy nó cũng hét lên

- Vương Tuyết

Cả 2 cô này quá tự nhiên như không nên mọi người nhìn cả hai với mắt O mồm A. Nó ngại ngùng mặt đỏ tay xoa đầu cười xòa rồi ngồi xuống. Tiểu Băng ngại ngùng đi về chỗ ( Băng ngồi cạnh Nhi trên nó và hắn, Tử và Thần ngồi dãy bên cạnh nó va hắn)

Khi Băng ngồi yên vị vào chỗ của mình cảm thấy lạnh sống lưng thì quay xuống đụng phải ánh mắt giết người của nó

- Hì hì - Băng cười xoà dơ tay chào nó

- Mày giỏi quá ha - nó nghiến răng ken két nói

- Ây dà, tao giỏi bình thường mày quá khen - Băng phẩy phẩy tay

- Ko sao cũng tốt tao có thứ để xả giận òi - nó vênh mặt nói

- Mày - Băng rơm rớm nước mắt rồi quay sang chỗ hắn - Chào anh hai

- Bây giờ mới biết đến anh hai này sao - Hắn ko nóng ko lạnh nói

- Anh hai á - Nó mắt O mồm A

- Ukm - băng gật đầu

- Đây là cái người mà mày suốt ngày bả tuyệt vời rồi đẹp trai đây á - Nó lắc đầu phủ nhận

- Ukm vậy mày quen anh hai tao hả - Băng

- Ờ - nó

- Mày là j của anh hai tao - Băng

- Ôsin - nó

- WTF - Băng ko tin vào mắt mìk

- Sao có chuyện j - nó

- À....ừm.....ko - Băng

- Hừ - nó hừ lạnh. Nhi từ nãy đến giờ ms lên tiếng

- Mình nhìn bạn quen quen hình như mình gặp bạn rồi - Nhi nhìn nó dịu hiền

- Lúc nào vậy ta - nó xoa xoa đầu

- À ~ hôm qua hình như mình gặp bạn trên cầu

- Ủa vậy người đó là bạn hả - nó

- Uk - Nhi cười

- Vậy 2 người quen nhau hả - Băng

- Uk... mình là Vương Tuyết - Nó

- HiHi - Nhi cười hiền làm ai đó lệch nhịp ( ai ta??)

~~~~~

Ra chơi

Nó vẫn đang say giấc mộng, mặt úp xuống bàn

- Này - Băng lay tay nó

- Gì - nó ngẩng mặt lên

- Xuống canteen tao bao - Băng vỗ ngực hào phóng

- Okee - nó- Nhi đi lun chứ

- Ukm - Nhi cười

Nó với Băng và Nhi đang hí hửng bước xuống cầu thang bỏ mặc 3 hot boy phía sau

- À, Băng cái tên hôn phu của bà đâu, không bít mặt mũi ra sao mà bà bảo đẹp zai lắm - đang đi nó lên tiếng

- À, cái tên đó á hả - Băng vừa nó vừa nhì Hàn Thần - Đằng sau đó

Nó quay lại chau mày rồi chỉ vào Diệc Tử Và Hàn Thần

- Tên này hay tên này - nó

- Cái tên mặt lầm lầm lì lì nhất có tên là Hàn Thần á - Băng

- À vậy là anh ta hả - nó nói rồi ngoảnh mặt đi làm cho Hàn Thần ăn bơ nên rất tức giận

- Này - Hàn Thần gắt lên

- Hửm - nó

- Cô nên nhớ là tôi cũng hơn cô 1 tuổi đó - Hàn Thần

- Anh cũng nên bé mồm chút đi - nó gắt

- Cô - Hàn Thần câm nín

Chưa ai giám cãi lại Hàn Thần cả ( có Băng thoi) ma nó giám cãi là tội tày trời

- Hứ - nó quay mặt đi rồi quay sang hắn, thấy hắn nhìn nó cuời nhếch mép. Nó chu môi quay đi

Canteen

Có 1 đám đang xếp hàng không cho ai đi.Bọn hắn phải chen mãi mới được Nó dang thắc mắc thì có một bàn tay lạ bịt miệng nó lại ( bịt bằng khăn tẩm thuốc mê). Nó ú ớ mãi không được thế là nó ngất lịm đi ( chị này éo le quá, nó: không bít đó đứa nào hả, t/g: em xin thua)

Bọn hắn khi thoát ra khỏi đám đông thì đứa nào cũng thở dông dập

- Nóng quá - Diệu Nhi nói

- Công nhận á - Bắng nói tay phẩy phẩy lấy gió - Mà con sno... ý lộn Tuyết đâu òi

- Không biết - hắn hờ hững - chắc lạc đi đâu thôi

- Kệ nhỏ đó đi - Hắc Thần khoang tay như không

- Kệ nó cái đầu anh á - Băng nhảy lên véo tai Hắc Thần- Em mà không tìm thấy nó thì anh cũng không xong với em đâu, Hứ

- Thôi đi tìm đi - Diệc Tử im lặng nãy giờ mới lên tiếng

~~~~~

Xin lỗi mọi người nhìu nhắm lun á không thể đăng chuyện đúng thời hạn nên M.n tha lỗi cho Linh nha

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện