Bàn Long

Chương 490: Giọt nước mưa màu xanh



Khi nguy cơ tới, đáy lòng Ny Ti không khỏi run lên, nhất thời quay đầu lại nhìn.
"A!" Ny Ti sợ đến sắc mặt chợt tái nhợt như tờ giấy, đồng thời hoảng sợ khiến tốc độ tăng đến cực hạn, hướng phía trước chạy trốn.
"Muốn chạy trốn?" Từ đôi mắt lãnh lệ nam tử xẹt qua một tia khinh thường, hắn trực tiếp tạo ra thần chi lĩnh vực, Ny Ti vốn tốc độ nhất thời đã bị trói buộc, chậm lại. Ny Ti hôm nay cũng chỉ là trung vị thần, lúc này Ny Ti trong lòng nhịn không được sợ hãi: "Bối Bối, ca ca, các ngươi ở đâu?"
Tại thời khắc sắp tử vong, nàng nghĩ đến chính là Bối Bối cùng Tát Lạc Mông!
Lúc này, Ny Ti đang ở giữa một thông đạo.
"Bối Bối!" Đôi mắt Ny Ti đột nhiên sáng lên, bên phải nàng đại khái trăm thước đang có một bóng người, đó là Bối Bối đầu mang mũ cỏ, trên mặt Bối Bối cũng tràn đầy vui mừng, nhưng chợt nhận ra phía sau Ny Ti còn có một thượng vị thần.
Vẻ mặt Bối Bối trong nháy mắt trở nên hoảng sợ!
"Đáng tiếc, không còn kịp rồi." Ny Ti đã cảm thấy kiếm khí sắc bén đang ở phía sau lưng, từ đôi mắt Ny Ti cũng có một tia không cam lòng lẫn tiếc nuối. "Bối Bối, kỳ thực, ta bây giờ chỉ muốn có thể nói cùng ngươi một câu, nghe được thanh âm ngươi thêm một lần."
Tại sa mạc cổ bảo thần thức trung vị thần phạm vi cũng không đủ mười thước, như thế nào thần thức truyền âm?
Đôi mắt Bối Bối cũng tràn đầy hoảng sợ!
"Không!" Tiếng hét thê lương của Bối Bối vang lên, trăm thước khoảng cách dù tốc độ hắn có nhanh hơn nhưng tốc độ của thượng vị thần không thể chậm hơn so với hắn, quan trọng nhất chính là thượng vị thần quá gần Ny Ti
"Ny Ny, KHÔNG!"
Bối Bối phẫn hận.
Một khắc trước khi Bối Bối nhìn thấy Ny Ti.
Lâm Lôi đang một mình một người đi trong sa mạc cổ bảo, cả cổ bảo âm lãnh tràn ngập sát khí.
Lâm Lôi vừa mới trải qua một hồi ác chiến, qua thời gian ngắn ngủi khôi phục, thực lực đã khôi phục đến trạng thái tốt nhất, đột nhiên, vẻ mặt Lâm Lôi có một tia vui mừng: "Bối Bối, ngươi hiện cách ta không xa, phía trước ta vừa vặn có một thông đạo. Rất có thể chúng ta có thể gặp lại"
"Phía trước ta cũng có một thông đạo. Lão Đại, ta cũng tới." Bối Bối kinh hãi vạn phần.
Lâm Lôi không nghĩ tới, ngay từ đầu mình đã muốn cùng Bối Bối hội hợp, nhưng không cách nào gặp mặt. Mà bây giờ trải qua một hồi ác chiến, tùy ý hành tẩu lại chợt tới gần Bối Bối.
"Sưu!" Lâm Lôi bay lên.
Vừa tiến vào thông đạo đi về hướng Bối Bối.
"Ha ha, Bối Bối!"
Lâm Lôi đã thấy ở cuối thông đạo cũng đang xuất hiện một bóng người đầu mang mũ cỏ chính là Bối Bối.
Lâm Lôi chỉ cách Bối Bối đại khái ba trăm thước, mà ở giữa thông đạo còn có ba bốn cái ngã rẽ.
"Ha ha, lão Đại, ta thấy ngươi rồi." Sắc mặt Bối Bối cũng tràn đầy vui mừng.
"Ta cũng thấy ngươi" Lâm Lôi trong lòng tràn đầy kích động, khiến hắn lại gia tốc vọt tới" Ngàn vạn lần đừng bị ở giữa thông đạo lại đột nhiên xuất hiện vách tường." Lâm Lôi lo lắng nhất chính là hắn trước hết cùng Bối Bối hội tụ cùng một chỗ.
Như thế, mới có thể sẽ không bị bách phân tán khỏi Bối Bối.
"Sưu!"
Phía trước Lâm Lôi đại khái mười thước xử có một cái ngã rẽ đột nhiên từ đó lao ra một đạo nhân ảnh.
"Hô, nàng là?" Sắc mặt Lâm Lôi nhất thời đại biến.
Chính là Ny Ti đang bị truy giết!
Ny Ti phát hiện bên phải nàng khoảng trăm thước có Bối Bối, nhưng lại không phát hiện bên trái nàng có Lâm Lôi!
Bối Bối vốn đắm chìm trong niềm kinh hãi sắp được gặp lại Lâm Lôi song đột nhiên nhìn thấy Ny Ti bị đuổi giết, tâm một chút trở thành lạnh lẻo. Vốn đôi mắt tràn ngập cơ trí chợt thành hoảng sợ:
"Không! ..."
Thanh âm thê lương vang lên!
Đã bao nhiêu năm, Bối Bối cho tới bây giờ chưa bao giờ thích một cô gái nào.
Lần đầu tiên yêu, Bối Bối mặc dù hay nghịch nhưng trong lòng đã thề, sau này sẽ ở cùng cô gái đáng yêu này suốt cả đời.
Thế nhưng giờ đây Bối Bối không thể kịp cứu!
Nhưng Lâm Lôi tới kịp!
"Thượng vị thần!" Lâm Lôi nhìn thấy phía sau Ny Ti chỉ có mấy thước thân ảnh một nam tử tiêu sấu, nhất thời sắc mặt đại biến.
Trải qua lần chiến đấu cùng thượng vị thần trước Lâm Lôi rất hiểu được ... chính mình cho dù có hai đại pháp tắc huyền ảo dung hợp, cho dù chính mình có linh hồn phòng ngự chủ thần khí, nhưng khí cùng thượng vị thần chiến đấu vậy khả năng thắng cũng chỉ có chưa tới một nửa. Nếu đối phương cẩn thận cảnh giác, xác suất tử vong của mình sẽ rất cao!
Cứu, phải dụng tuyệt chiêu, thương xúc dưới, rất khó giết chết đối phương. Đối phương kiến thức đáo Lâm Lôi tuyệt chiêu, dám chắc hội cảnh giác. Một khi cảnh giác, nọ, vậy Lâm Lôi rất có thể chính mình hoàn
Nếu không cứu, Lâm Lôi có lẽ sẽ càng cơ hội, một kích phải giết!
"KHÔNG ..."
Lâm Lôi hoàn toàn cảm nhận được nỗi hoảng sợ của Bối Bối, cảm nhận được linh hồn Bối Bối đang kinh hãi, hắn cùng Bối Bối linh hồn tương liên, Bối Bối giờ phút này linh hồn chấn chiến ... Lâm Lôi là người rõ nhất. Nguồn truyện: Truyện Bất Hủ
Không chút do dự!
"Sát!"
Quang mang trong mắt Lâm Lôi trong nháy mắt sắc bén lên, Hắc ngọc trọng kiếm trong tay chém ra theo một đường cong hoàn mỹ, một đạo bóng kiếm mang theo đạm màu vàng bán trong suốt bay ra khỏi Hắc ngọc trọng kiếm trực tiếp bắn về phía lãnh lệ nam tử.
Linh hồn công kích ... Hư vô kiếm ba!
Khi Lâm Lôi không chút do dự ra tay công kích đối phương đồng thời Bối Bối cũng phát ra tiếng hô đầy thê lương thì phía sau Bối Bối cũng xuất hiện một hư ảnh Phệ thần thử thực lớn, hư ảnh đó miệng mở ra, hai tròng mắt lạnh như băng nhìn chằm chằm tiêu sấu nam tử.
Thiên phú thần thông ... Phệ thần!
Tiêu sấu lãnh lệ nam tử vốn một kiếm bổ về phía Ny Ti thế nhưng tốc độ của Lâm Lôi cùng hắn tương đương, Hư vô kiếm ba trong nháy mắt đã tới.
"Bất hảo!"
Tiêu sấu lãnh lệ nam tử lập tức chuyển chém thành đỡ, vì không rõ cường độ công kích của đối phương nên tên tiêu sấu nam tử trực tiếp thi triển công kích linh hồn cực mạnh của mình, một đạo màu xanh điện xà hư ảnh trực tiếp từ trường kiếm bay ra.
Hư ảo bóng kiếm chạm vào điện xà hư ảnh.
"Bồng!"
Điện xà hư ảnh tiêu tán, mà hư ảo bóng kiếm cũng chấn chiến hai lần rồi tiêu tản.
"Lợi hại!" Đáy lòng tiêu sấu nam tử run lên, linh hồn công kích của đối phương không hề kém hắn, chuẩn xác mà nói thì còn thoáng thắng thượng một tia. Nếu hư ảo bóng kiếm của đối phương thực sự đánh tới linh hồn, hắn sợ rằng cũng sớm bị hồn phi phách tán.
Đang khi hắn kinh ngạc một khắc ...
Một cổ kỳ lạ ba động bao trùm lấy thân thể hắn, đó là, thiên phú thần thông Phệ thần.
Thân thể tiêu sấu nam tử khẽ cương lên một chút, nhưng chỉ trong nháy mắt đã tránh thoát khỏi trói buộc.
"Phốc!" Bối Bối ở xa xa chợt phun ra một ngụm máu tươi, sắc mặt cũng trở nên tái nhợt. Thực lực trung vị thần, vọng đồ dụng Phệ thần đối phó thượng vị thần cũng chỉ có một lết quả như vậy. Đó là phệ thần thần thông phi thường đặc thù!
Nếu thành công trực tiếp mang tất cả thần cách của đối phương đều bác đoạt, năng lực của đối phương căn bản không kịp thi triển.
Nếu thất bại, đối phương cơ hồ không có tổn thương, mà người tấn công tinh thần lực tiêu hao lại cực kỳ kinh người.
"Có hai người!" Tiêu sấu nam tử lúc này mới chú ý tới xa xa còn có một Bối Bối.
"Công kích hảo quỷ dị." tiêu sấu nam tử trong nháy mắt coi Lâm Lôi, Bối Bối hai người trở thành đại địch, thế nhưng ở đáy lòng tiêu sấu nam tử trong Lâm Lôi, Bối Bối hai người hắn càng kiêng kỵ Lâm Lôi hơn. Bởi vì Hư vô kiếm ba đã uy hiếp có khả năng uy hiếp đến tính mạng của hắn!
"Bối Bối thi triển phệ thần?"
Lâm Lôi lập tức không để ý hết thảy, cắn răng nhân cơ hội lại một lần nữa bổ ra Hắc ngọc trọng kiếm. Cực mạnh công kích Hư vô kiếm ba lại một lần nữa thi triển ra.
Thế nhưng, Bối Bối phệ thần chống lại thượng vị thần ảnh hưởng quá nhỏ
"Hừ." Trường kiếm tên tiêu sấu nam tử cũng đồng dạng chém ra một đạo điện xà hư ảnh, trực tiếp đón lấy Hư vô kiếm ba, một màn cơ hồ giống lúc nãy lại xảy ra. Cả hai bên linh hồn công kích lại một lần nữa triệt tiêu.
"Xuy xuy"
Trong cơ thể tiêu sấu nam tử đột ngột toát rau bốn đầu Thương long thâm lam lóe ra lôi điện, bốn đầu Thương long lóe ra lôi điện trực tiếp hướng về phía Lâm Lôi, mỗi một cái cự long cũng không phải quá lớn, nhưng cả bốn điều vọt tới khiến cho Lâm Lôi không có đường nào tránh được.
"Hãy chết đi." Tiêu sấu nam tử đạm mạc nhìn hết thảy "Đây chính là cực mạnh lôi điện công kích của ta!"
"Oanh!"
Mạch động khải giáp bên ngoài thân Lâm Lôi chỉ chống được một lát rồi ầm ầm vỡ vụn ra, toàn thân Lâm Lôi bị chấn văng ra, huyết nhục đoạn cốt bay loạn, mà bốn đầu Thương long chỉ thu nhỏ thể tích lại một nửa rồi lại tiếp tục oanh kích thân thể Lâm Lôi, như quyết phải đem Lâm Lôi oanh sát!
Bối Bối vừa mới còn muốn kinh hãi, nhưng chợt thấy Lâm Lôi sắp tử vong, nhất thời lại hoảng sợ.
"Lão Đại!" Trong đôi mắt Bối Bối tràn đầy lo lắng.
"Bất hảo!" Trong nháy mắt khi mạch động khải giáp ngoài thân Lâm Lôi vỡ tan thân thể hắn lập tức bắt đầu biến ảo. Vốn đại địa thần phân thân cùng bổn tôn thân thể lập tức biến ảo, cho dù biến ảo nhanh nhưng đại địa thần phân thân của hắn cũng chỉ còn lại có nửa người cùng một cái đầu.
Trong chiến đấu gần đây, Lâm Lôi đều là sử dụng đại địa thần phân thân.
Dù sao đại địa thần phân thân thực lực cực mạnh, dùng để thi triển đại địa pháp tắc công kích, uy lực cũng là cực mạnh.
Dưới tình huống này Lâm Lôi chỉ có thể lựa chọn chuyển đổi thân thể. Dù sao nếu tiếp tục dụng đại địa thần phân thân kháng cự sợ rằng đại địa thần phân thân sẽ bị oanh thành bụi.
"Chỉ có thể xem long hóa phòng ngự!" Lâm Lôi bổn tôn giờ phút này đang là long hóa hình thái!
"Oanh!"
Bốn đầu Thương long rốt cục tiêu tán còn Lâm Lôi bị chấn văng trên mặt đất, long lân bên ngoài thân Lâm Lôi bị chấn tan tành, tiêm thứ trên lưng cũng gãy vài căn, tay trái càng trực tiếp bị chặt đứt, phần eo thiếu chút nữa bị đứt.
"Phòng ngự thực kinh người!" Tiêu sấu nam tử không khỏi kinh ngạc.
Kỳ thực hắn vừa rồi công kích chấn nát được mạch động khải giáp đã tiêu hao gần nửa năng lượng, mấu chốt thời khắc Lâm Lôi biến ảo thân thể, dụng bổn tôn long hóa kháng cự mặc dù khó khăn thế nhưng sau khi long hóa phòng ngự lực mạnh cũng gần bằng mạch động khải giáp.
Trọng thương nhưng cuối cùng vẫn bảo trụ tánh mạng.
"Một thiên tài a." Đáy lòng tiêu sấu nam tử đầy cảm thán, linh hồn công kích, phòng ngự của Lâm Lôi, đặc biệt mới chỉ là trung vị thần. Tiêu sấu nam tử hiểu được ... nếu Lâm Lôi xuất thân từ một gia tộc, dám chắc sẽ được bồi dưỡng cực hạn.
"Đáng tiếc, ngươi sẽ chết trên tay ta." Từ đáy lòng tên nam tử tiêu sấu đạm mạc nói.
"Ta sẽ chết sao?" Thân hình Lâm Lôi trọng thương nặng nề rơi trên mặt đất, đáy lòng không khỏi một trận vô lực, chính mình cùng thượng vị thần quả là chênh lệch, đối phương một khi chú ý tới Hư vô kiếm ba thì mình cũng không làm gì được.
"Xuy xuy" trong lúc đó ...
Lâm Lôi chợt cảm giác được, bên trong giới chỉ có một cổ lực lượng kỳ lạ truyền vào trong cơ thể, thân thể Lâm Lôi cơ hồ chỉ nháy mắt công phu đã được chữa trị. Long lân trên người, tiêm thứ sau lưng đều cũng khôi phục lại. Đồng thời cỗ lực lượng kỳ lạ còn dũng mãnh đổ vào long lân, tiêm thứ không ngừng cường hóa toàn thân Lâm Lôi.
Lang lân của Lâm Lôi dần lóe ra một vầng sáng màu xanh.
"Đây là?" Tinh thần lực của Lâm Lôi trong nháy mắt dũng mãnh vào Bàn long giới chỉ.
"Là ba giọt nước mưa màu xanh?" Năm đó khi Lâm Lôi thành thần đã phát hiện trong Bàn long giới chỉ có một giọt chất lỏng màu vàng cũng ba giọt nước mưa màu xanh, lúc ấy màu vàng chất lỏng cải tạo cho trạng thái long hóa của Lâm Lôi mà ba giọt nước mưa kia hắn vẫn không có phát hiện công dụng của nó.
Lúc này, đúng là một trong ba giọt nước mưa màu xanh đang tản ra năng lượng dũng mãnh vào cơ thể hắn, cường hóa cho long hóa trạng thái.
"Ân?" Tên nam tử kia thấy thân thể Lâm Lôi trong nháy mắt đã khôi phục sắc mặt không khỏi biến đổi.
"Hừ."
Tiêu sấu nam tử một tiếng hừ lạnh, hai tay hoa lên, sáu đầu Thương long lóe ra lôi điện chợt xuất hiện dũng hướng Lâm Lôi.
"Không!" Bối Bối lo lắng cùng phẫn nộ đã vọt tới bên người gã nam tử tiêu sấu nhưng cũng không kịp cứu Lâm Lôi, trong lòng Bối Bối tràn ngập hối hận, hắn hối hận, nếu Lâm Lôi thực sự là vì cứu Ny Ti mà chết đi thì Bối Bối cả đời đều cũng sẽ không tha thứ cho chính mình.
"Cho các ngươi cùng đi chết đi!"
Tiêu sấu nam tử trở tay bổ một kiếm về phía Bối Bối.
 

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện