Bàn Long
Chương 669: Danh tiếng
"Thực sự đụng phải thiết bản?" Lâm Lôi có chút phát sầu.
Trong số các cao thủ thống lĩnh, đích xác tồn tại một vài người có thể xưng là nhân vật vô địch. Một khi gặp phải, chính mình và Bối Bối có thể gặp phải nguy hiểm thực sự. Trong thiên địa có thể đản sinh thần thú cực đáng sợ Phệ thần thử, rồi Thanh Long chủng loại có khả năng cải biến tốc độ của thời gian thì cũng có thể đản sinh dạng thần thú nghịch thiên đáng sợ khác. Bối Lỗ Đặc cũng chỉ được xưng là đệ nhất nhân dưới chủ thần tại Huyết phong đại lục, xếp trên Bối Lỗ Đặc, không chừng còn có vài người.
Lâm Lôi không dám có chút khinh thường các thống lĩnh.
"Tính ra tại vị diện chiến trường, là thống lĩnh cùng các thống lĩnh cùng tàn sát lẫn nhau" - Bối Bối thì thầm nói - "Chỉ có thể trông vào vận khí". Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ
"Chúng ta thực ra rất thiệt thòi". Lâm Lôi lắc đầu nói, "Thống lĩnh tới tham gia chiến tranh vị diện, thực ra đối với các thống lĩnh khác phần lớn là rất quen thuộc. Chúng ta lại biết quá ít ... như vậy rất mờ mịt để chống lại quân địch. Giống như gã Hắc Mặc Tư kia, nếu chúng ta đã nhận biết hắn từ trước, thì cũng hoàn toàn không chọc vào hắn làm gì".
Lâm Lôi cũng không có cách.
Dù sao hắn cũng chỉ vừa mới miễn cưỡng được coi là đạt tới đẳng cấp Tu La.
"Cũng thực không ổn, chúng ta nhận biết về quân địch quá ít" - Bối Bối cũng không có cách nào.
Lâm Lôi con mắt đột nhiên sáng ngời.
Lâm Lôi vỗ mạnh vào đầu mình, nở nụ cười tự giễu nói "Bối Bối ngươi xem, đầu óc ta cũng thực quá hồ đồ, ngươi và ta không thể nhận biết, chẳng lẽ lại không thể hỏi người khác?"
"Sao?" - Bối Bối ngẩn ra.
"Hoả hệ thần phân thân của ta vẫn còn ở Ngọc Lan đại lục, hoàn toàn có thể đi hỏi Bối Lỗ Đặc gia gia của ngươi mà". Lâm Lôi dở khóc dở cười.
Bối Bối nhất thời cũng nở nụ cười: "Đúng, gia gia ta khẳng định biết rất nhiều, như thế nào mà ta một điểm cũng không nghĩ tới vậy".
Đi tới chiến trường vị diện, Lâm Lôi cùng Bối Bối hoàn toàn dung nhập vào hoàn cảnh chém giết nguy hiểm, chỉ nghĩ tới việc làm sao có thể tìm giết thống lĩnh đối phương, căn bản không có thời gian để nghĩ nhiều về việc khác.
"Bối Bối, trong khoảng thời gian này, chúng ta tạm thời không ra ngoài. Trước hết đợi ta biết rõ về thống lĩnh tại các vị diện, người nào có thể đối phó được, người nào không thể chọc tới, rồi sau đó sẽ quyết định". Lâm Lôi cười nói, Bối Bối cũng lập tức gật đầu. Thời gian của họ còn rất nhiều, căn bản cũng không cần vội vàng.
Tại Ngọc Lan vị diện, Hắc Ám chi sâm.
Khắp trời đất đều là một mảng mênh mông trắng xoá, từng bông tuyết tựa lông ngỗng nhẹ nhàng phiêu đãng rơi xuống.
Một đạo ảo ảnh hồng sắc nhanh chóng xẹt qua bầu trời tại Hắc Ám chi sâm. Lâm Lôi mái tóc dài đỏ rực như lửa, mặc bộ trường bào hồng sắc cực nhanh hướng tới nơi ở của Bối Lỗ Đặc - kim chúc toà thành - bay tới. Kim chúc toà thành đối với Lâm Lôi cũng đã quen thuộc, không có ngăn trở chút nào. Lâm Lôi hạ xuống, trực tiếp đi bộ vào phía bên trong toà thành.
Trong đình viện phía trước tại kim chúc toà thành.
Bối Lỗ Đặc trong bộ quần áo màu đen đang cầm một quyển sách, ngồi dưới gốc một cây đại thụ do Kim Chúc sinh mệnh hình thành. Lá cây đã bị bông tuyết dày đặc hoàn toàn phủ kín.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân" Lâm Lôi khiêm tốn hành lễ.
Bối Lỗ Đặc quay đầu, liếc mắt nhìn hắn cười nhẹ: "Nga, Lâm Lôi. Có chuyện gì sao? Ngươi tại chiến trường vị diện chẳng lẽ gặp phải khó khăn?" Nói xong, Bối Lỗ Đặc lại tiếp tục cúi đầu xuống đọc cuốn sách.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ta và Bối Bối ở chiến trường vị diện đúng là có chút chật vật. Tìm được đối tượng để xuống tay, nhưng không ngờ đối phương thực lực lại mạnh như vậy. Bản thân ta cùng Bối Bối liên thủ cũng không đối phó được hắn. May mắn là đối phương tốc độ cũng không chiếm ưu thế, cũng không am hiểu công kích tầm xa, nên mới có thể giữ được một mạng". Lâm Lôi xấu hổ nói.
Bối Lỗ Đặc kinh ngạc thu quyển sách về.
"Ngươi cùng Bối Bối liên thủ cũng không đối phó được?" - Bối Lỗ Đặc dò hỏi "Hai người các ngươi đối phó một người. Một người có thiên phú thần thông đối phó linh hồn, thần cách, một người có vật chất công kích, vừa vặn hỗ trợ cho nhau ... thống lĩnh có thể ngăn cản được các ngươi, cũng chỉ là rất ít".
"Hắn tên là Hắc Mặc Tư" - Lâm Lôi nói ra danh tự.
"Là hắn?"
Bối Lỗ Đặc cũng không khỏi nở nụ cười, "Ha ha ... Hai người các ngươi đúng là không biết sợ ai cả, ngay cả gã thô lỗ ấy cũng dám chọc vào. Người khác đối với hắn tránh xa hắn còn không kịp đấy. Vật chất công kích của Hắc Mặc Tư này, trong các vị diện ít nhất cũng bài danh trong mười người đứng đầu. Ngay cả tộc trưởng Cái Tư Lôi Sâm của ngươi, cũng không chịu được một quyền của Hắc Mặc Tư".
"Ta cũng là sau này mới biết". Lâm Lôi cười khổ nói.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, quyền đầu của Hắc Mặc Tư này tại sao lại lợi hại như vậy?" Lâm Lôi tràn đầy khó hiểu: "Ta cũng là tu luyện đại địa pháp tắc, đã gặp qua công kích của tiền nhiệm Xích Nham lĩnh chủ. Nhưng ta cũng không hiểu được, quyền cước của Hắc Mặc Tư, làm sao lại ..." Lâm Lôi lắc đầu, tỏ vẻ khó hiểu.
Xích Nham lĩnh chủ tiền nhiệm, cũng là am hiểu vật chất công kích, hơn nữa đã dung hợp năm loại huyền ảo, uy lực cũng chỉ như vậy. Cùng Lâm Lôi đối quyền, cũng chỉ là chênh lệch một tia.
"Thiên phú!" Bối Lỗ Đặc cười nói.
"Thiên phú?" Lâm Lôi ngẩn ra.
"Ngươi có biết hắn đã dung hợp mấy loại huyền ảo không?" Bối Lỗ Đặc cười nói.
"Không biết" Lâm Lôi lắc đầu "Rất cao, hay là rất thấp?"
"Dung hợp bốn loại" Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói "Cái này cũng là khi ta cùng chủ thần ở một chỗ, chủ thần cũng có nói qua".
Lâm Lôi ngẩn người ra, dung hợp bốn loại cũng chỉ là Thất tinh ác ma bình thường, nhưng thực lực Hắc Mặc Tư này hiển lộ ra lại mạnh đáng sợ.
Gần dung hợp bốn loại huyền ảo, mà sức mạnh cũng khiến mình phải than thở, thiên phú như vậy có thể tưởng tượng được.
"Hắc Mặc Tư này trời sinh đã mạnh mẽ vô cùng, phòng ngự cực mạnh! Truyền thuyết ... lúc đầu khi đại địa thần vị diện vừa mới kiến lập, sau đó liền đản sinh một toà núi nhỏ màu vàng. Toà tiểu sơn này trải qua vô số năm được thiên địa nuôi dưỡng, cuối cùng biến thành có sinh mệnh, cũng chính là Hắc Mặc Tư." Bối Lỗ Đặc cười nói: "Ngươi cũng nên biết, hắn thuế biến thành hình, đạt tới hạ vị thần, thì ngay sau đó trở thành chủ thần sứ giả, được ban cho linh hồn phòng ngự chủ thần khí".
"Ách!" Lâm Lôi không nói được gì.
Đạt tới hạ vị thần, liền trở thành chủ thần sứ giả.
"Bản thể của hắn, cứng rắn không thể phá vỡ. Phối hợp với linh hồn phòng ngự chủ thần khí, muốn giết hắn cơ hồ không có khả năng. Bởi vì bản thể hắn chính là sau khi vị diện hình thành sản sinh ra một toà kim sơn đặc thù, cho nên trời sinh lực lượng rất mạnh. Cho dù không vận dụng pháp tắc huyền ảo, một quyền cũng có thể đủ mạnh làm xé rách không gian. Mà bây giờ dung hợp bốn loại huyền ảo, một quyền đánh xuống, không có mấy người có thể cản được". Bối Lỗ Đặc than thở nói.
Lâm Lôi cũng không khỏi lặng im, những người này thiên phú đích xác rất khoa trương.
"Phệ thần thử ta là tự luyện hoá thần cách để cường hoá thân thể. Mà Hắc Mặc Tư này là trời sinh thân thể mạnh mẽ". Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói "Bất quá, nói về trình độ cứng cỏi của thân thể, Hắc Mặc Tư này so với Phệ thần thử ta vẫn còn kém hơn chút ít".
Lâm Lôi cũng hiểu được, tố chất thân thể của Phệ thần thử có thể so sánh được với thần cách.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, chúng ta lần này là nuốt phải khúc xương quá to rồi! Cho nên ta muốn Bối Lỗ Đặc đại nhân người có thể đem tư liệu về những cường giả đạt tới cấp bậc Tu La tại các đại vị diện cho ta xem qua một chút. Để ta đối với bọn họ có một chút nhận thức. Như vậy sẽ không còn lỗ mãng đi chống lại một ít siêu cấp cường giả nữa". Lâm Lôi liền nói.
Bối Lỗ Đặc gật gật đầu.
"Ta cũng đoán được các ngươi sẽ đến tìm ta". Bối Lỗ Đặc vừa lộn thủ, nhất thời trên mặt đất xuất hiện một chiếc rương lớn bằng đồng màu xanh, "Trong rương này có một số lượng lớn tư liệu, cũng có phù ảnh ghi chép. Ngươi cẩn thận xem xét một phen, cũng có thể đối với các tối đỉnh phong cường giả có một chút nhận thức".
Lâm Lôi không khỏi hưng phấn nhìn về chiếc rương. Có được thứ này, mình sẽ có khả năng chuẩn bị để đối phó với quân địch.
"Ngươi hãy xem ở đây đi, nếu có gì không rõ ràng lắm thì có thể hỏi ta". Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói.
"Cảm ơn Bối Lỗ Đặc đại nhân". Lâm Lôi liền nhấc chiêc rương lên, rồi đi ra.
Bên trong rương có một lượng lớn phù ảnh thuỷ tinh cầu, phía dưới còn có rất nhiều tư liệu. Lâm Lôi đặt cái rương xuống bên cạnh, bắt đầu ngồi trong đình viện cẩn thận nghiên cứu.
"Mã Cách Nỗ Tư, Thiên Giới vị diện, bài danh môt trong năm cường giả đứng đầu, tu luyện vận mệnh quy tắc, phán đoán là Đại viên mãn thượng vị thần ...". Lâm Lôi bắt đầu chăm chú đọc qua, tin tức của các siêu cấp cường giả đều được ghi lại trong não, Lâm Lôi đã chân chính có được chút kiến thức.
Thì ra trong mười một đại vị diện lại ẩn tàng một số lượng lớn đỉnh phong cường giả như vậy.
Thực ra, có thất đại pháp tắc, tứ đại quy tắc, mà chủ thần cũng có tới 77 vị, thượng vị thần đỉnh phong cao thủ làm sao mà ít được?
Mất thời gian gần một ngày, Lâm Lôi mới đọc qua hết các tư liệu, mà mỗi phù ảnh cũng đều nhìn qua một lần.
Lâm Lôi cũng thực sự cảm nhận được, cao thủ thực có rất nhiều.
"Trong mười một đại vị diện, phán đoán là Đại viên mãn thượng vị thần cũng không tới ba mươi người". Lâm Lôi thầm sợ hãi than: "Chia đều ra mười một đại vị diện, mỗi vị diện cũng ước chừng chỉ có hai, ba người. Hơn nữa chỉ là nghi ngờ là Đại viên mãn thượng vị thần. Mà chủ thần, mười một đại vị diện, mỗi vị diện đều có bảy người". Lâm Lôi rốt cục cũng hiểu được, Đại viên mãn thượng vị thần rất ít ỏi.
Nhưng cấp bậc thống lĩnh, lại có rất nhiều.
Ví như tại Địa Ngục, có 108 vị phủ chủ, 108 luyện ngục thống lĩnh! Chỉ riêng tại Địa Ngục như vậy đã có 216 vị, nhưng lại chưa kể đến rất nhiều vị đã thối vị, hoặc những siêu cấp cường giả còn ẩn danh không đảm nhận chức phủ chủ. Tổng cộng có bao nhiêu người đã thối vị, thực sự rất khó để tính được.
Như vậy chỉ tính tại Địa Ngục, phỏng chừng đã có mấy trăm, gần một ngàn cường giả có thực lực thống lĩnh.
Ngoài ra còn có tam đại chí cao vị diện khác, thất đại thần vị diện.
"Cường giả quả nhiên là rất nhiều!" Lâm Lôi cả kinh nói, "Chỉ là, đại bộ phận những người này không tham gia chiến tranh vị diện".
Bởi mười một đại vị diện đã tồn tại từ rất rất lâu. Lúc đầu Lâm Lôi khi ở tại Thanh Long nhất tộc, có gặp qua những vị trưởng lão trong tộc, sau khi hỏi thì đều phát hiện, những trưởng lão này đã sống không biết bao nhiêu ức năm. Vì vậy có thể tưởng tượng, lịch sử của các đại vị diện rốt cuộc đã kéo dài tới bao lâu.
Vô số năm, đản sinh nhiều cường giả như vậy, cũng có thể giải thích được.
"Đông". Lâm Lôi khép cái rương lại.
Lúc này Bối Lỗ Đặc từ bên trong đi ra, cười nhẹ nói: "Nga, đã xem hết rồi?"
"Vâng, đúng vậy". Lâm Lôi hít sâu một hơi.
Tài liệu ghi chép phân cấp các cường giả này cũng làm Lâm Lôi nhận thức được rằng thiên ngoại hữu thiên, hắn mặc dù có thể nói đã miễn cưỡng đạt tới cấp bậc Tu La. Nhưng dù sao cường giả cấp bậc Tu La cũng cực nhiều, chỉ riêng tại Địa Ngục đã có 216 vị, còn chưa kể tới những người đã thối vị hay còn ẩn danh.
"Biết những điều này, nhưng ngươi cũng không được khinh thường". Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói: "Tại chiến trường vị diện, đó là sinh tử chiến! Cho nên, nếu không phải là thống lĩnh có được sự tự tin quá lớn, bình thường sẽ không gặp được mặt thực của họ".
"Không phải mặt thực sao?" Lâm Lôi ngẩn người ra: "Vậy ta xem những thứ này, không phải vô dụng sao?"
Xem xét qua tư liệu, phù ảnh, Lâm Lôi cũng chỉ biết được bộ dáng của đối phương và một ít tuyệt chiêu chủ yếu. Nếu đối phương biến ảo bộ dáng, thì làm thế nào để phân biệt?
"Đừng quá lo lắng, những người đã biến ảo bộ dáng chắc chắn là thực lực không đủ mạnh. Nếu là cường giả có đủ mười phần tự tin, bọn họ căn bản không cần biến ảo bộ dáng, bởi vì bọn họ không e ngại bất cứ kẻ nào". Bối Lỗ Đặc nói.
Lâm Lôi không khỏi gật đầu.
Các thống lĩnh đứng ở tầng siêu cấp cường giả cao nhất rất khó phân biệt cao thấp. Ví như Đại viên mãn thượng vị thần, cũng chỉ có thể nói hắn tại mỗi vị diện bài danh trong ba hay năm người mạnh nhất, nhưng cũng không thể nói hắn nhất định là đứng đầu. Dù sao khi tu luyện tới đỉnh phong, bình thường cách biệt không lớn, cho dù mạnh hơn một chút, cũng rất khó có thể hạ sát đối phương,
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, nói cách khác, nếu gặp phải người mà không nhận ra, thì có thể động thủ". Lâm Lôi cười nói.
"Đúng vậy." Bối Lỗ Đặc nở nụ cười.
"Kỳ thực, vị diện chiến tranh rất không có ý nghĩa". Bối Lỗ Đặc đột nhiên lắc đầu nói "Căn bản là bãi tha ma để giảm bớt cường giả ... đương nhiên, cũng sẽ có vài nhân vật là đỉnh phong cường giả".
"Sao?" Lâm Lôi ngẩn người ra.
Bãi tha ma?
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ý tứ của người là gì?" Lâm Lôi không khỏi mở miệng hỏi.
Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói: "Người tại các vị diện rất nhiều, cường giả cũng rất nhiều! Hơn nữa các vị diện tồn tại cũng không biết bao nhiêu năm, có vĩnh hằng sinh mệnh, nên cao thủ quá nhiều! Chiến trường vị diện này, vốn là một biện pháp để giảm bớt các cao thủ. Cứ một vạn ức năm, giữa các vị diện tiến hành một lần chiến tranh, đó chính là để giảm bớt số lượng cao thủ".
"Một lần chiến tranh vị diện kéo dài cả ngàn năm! Trong cả một ngàn năm này, cơ hồ đều là cấp bậc thống lĩnh tiến hành tàn sát lẫn nhau, không muốn chém giết ở trong quân doanh. Cho đến khi gần kết thúc cuộc chiến tranh, mới là đại quân song phương tại Tinh Hà thông đạo tiến hành chém giết!" Bối Lỗ Đặc cười nói: "Đối với tuyệt đại đa số người mà nói, đó là chịu chết. Nhưng với một số ít người, đó lại là cơ hội tốt nhất".
Trong số các cao thủ thống lĩnh, đích xác tồn tại một vài người có thể xưng là nhân vật vô địch. Một khi gặp phải, chính mình và Bối Bối có thể gặp phải nguy hiểm thực sự. Trong thiên địa có thể đản sinh thần thú cực đáng sợ Phệ thần thử, rồi Thanh Long chủng loại có khả năng cải biến tốc độ của thời gian thì cũng có thể đản sinh dạng thần thú nghịch thiên đáng sợ khác. Bối Lỗ Đặc cũng chỉ được xưng là đệ nhất nhân dưới chủ thần tại Huyết phong đại lục, xếp trên Bối Lỗ Đặc, không chừng còn có vài người.
Lâm Lôi không dám có chút khinh thường các thống lĩnh.
"Tính ra tại vị diện chiến trường, là thống lĩnh cùng các thống lĩnh cùng tàn sát lẫn nhau" - Bối Bối thì thầm nói - "Chỉ có thể trông vào vận khí". Bạn đang đọc truyện tại Truyện Bất Hủ - www.Truyện Bất Hủ
"Chúng ta thực ra rất thiệt thòi". Lâm Lôi lắc đầu nói, "Thống lĩnh tới tham gia chiến tranh vị diện, thực ra đối với các thống lĩnh khác phần lớn là rất quen thuộc. Chúng ta lại biết quá ít ... như vậy rất mờ mịt để chống lại quân địch. Giống như gã Hắc Mặc Tư kia, nếu chúng ta đã nhận biết hắn từ trước, thì cũng hoàn toàn không chọc vào hắn làm gì".
Lâm Lôi cũng không có cách.
Dù sao hắn cũng chỉ vừa mới miễn cưỡng được coi là đạt tới đẳng cấp Tu La.
"Cũng thực không ổn, chúng ta nhận biết về quân địch quá ít" - Bối Bối cũng không có cách nào.
Lâm Lôi con mắt đột nhiên sáng ngời.
Lâm Lôi vỗ mạnh vào đầu mình, nở nụ cười tự giễu nói "Bối Bối ngươi xem, đầu óc ta cũng thực quá hồ đồ, ngươi và ta không thể nhận biết, chẳng lẽ lại không thể hỏi người khác?"
"Sao?" - Bối Bối ngẩn ra.
"Hoả hệ thần phân thân của ta vẫn còn ở Ngọc Lan đại lục, hoàn toàn có thể đi hỏi Bối Lỗ Đặc gia gia của ngươi mà". Lâm Lôi dở khóc dở cười.
Bối Bối nhất thời cũng nở nụ cười: "Đúng, gia gia ta khẳng định biết rất nhiều, như thế nào mà ta một điểm cũng không nghĩ tới vậy".
Đi tới chiến trường vị diện, Lâm Lôi cùng Bối Bối hoàn toàn dung nhập vào hoàn cảnh chém giết nguy hiểm, chỉ nghĩ tới việc làm sao có thể tìm giết thống lĩnh đối phương, căn bản không có thời gian để nghĩ nhiều về việc khác.
"Bối Bối, trong khoảng thời gian này, chúng ta tạm thời không ra ngoài. Trước hết đợi ta biết rõ về thống lĩnh tại các vị diện, người nào có thể đối phó được, người nào không thể chọc tới, rồi sau đó sẽ quyết định". Lâm Lôi cười nói, Bối Bối cũng lập tức gật đầu. Thời gian của họ còn rất nhiều, căn bản cũng không cần vội vàng.
Tại Ngọc Lan vị diện, Hắc Ám chi sâm.
Khắp trời đất đều là một mảng mênh mông trắng xoá, từng bông tuyết tựa lông ngỗng nhẹ nhàng phiêu đãng rơi xuống.
Một đạo ảo ảnh hồng sắc nhanh chóng xẹt qua bầu trời tại Hắc Ám chi sâm. Lâm Lôi mái tóc dài đỏ rực như lửa, mặc bộ trường bào hồng sắc cực nhanh hướng tới nơi ở của Bối Lỗ Đặc - kim chúc toà thành - bay tới. Kim chúc toà thành đối với Lâm Lôi cũng đã quen thuộc, không có ngăn trở chút nào. Lâm Lôi hạ xuống, trực tiếp đi bộ vào phía bên trong toà thành.
Trong đình viện phía trước tại kim chúc toà thành.
Bối Lỗ Đặc trong bộ quần áo màu đen đang cầm một quyển sách, ngồi dưới gốc một cây đại thụ do Kim Chúc sinh mệnh hình thành. Lá cây đã bị bông tuyết dày đặc hoàn toàn phủ kín.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân" Lâm Lôi khiêm tốn hành lễ.
Bối Lỗ Đặc quay đầu, liếc mắt nhìn hắn cười nhẹ: "Nga, Lâm Lôi. Có chuyện gì sao? Ngươi tại chiến trường vị diện chẳng lẽ gặp phải khó khăn?" Nói xong, Bối Lỗ Đặc lại tiếp tục cúi đầu xuống đọc cuốn sách.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ta và Bối Bối ở chiến trường vị diện đúng là có chút chật vật. Tìm được đối tượng để xuống tay, nhưng không ngờ đối phương thực lực lại mạnh như vậy. Bản thân ta cùng Bối Bối liên thủ cũng không đối phó được hắn. May mắn là đối phương tốc độ cũng không chiếm ưu thế, cũng không am hiểu công kích tầm xa, nên mới có thể giữ được một mạng". Lâm Lôi xấu hổ nói.
Bối Lỗ Đặc kinh ngạc thu quyển sách về.
"Ngươi cùng Bối Bối liên thủ cũng không đối phó được?" - Bối Lỗ Đặc dò hỏi "Hai người các ngươi đối phó một người. Một người có thiên phú thần thông đối phó linh hồn, thần cách, một người có vật chất công kích, vừa vặn hỗ trợ cho nhau ... thống lĩnh có thể ngăn cản được các ngươi, cũng chỉ là rất ít".
"Hắn tên là Hắc Mặc Tư" - Lâm Lôi nói ra danh tự.
"Là hắn?"
Bối Lỗ Đặc cũng không khỏi nở nụ cười, "Ha ha ... Hai người các ngươi đúng là không biết sợ ai cả, ngay cả gã thô lỗ ấy cũng dám chọc vào. Người khác đối với hắn tránh xa hắn còn không kịp đấy. Vật chất công kích của Hắc Mặc Tư này, trong các vị diện ít nhất cũng bài danh trong mười người đứng đầu. Ngay cả tộc trưởng Cái Tư Lôi Sâm của ngươi, cũng không chịu được một quyền của Hắc Mặc Tư".
"Ta cũng là sau này mới biết". Lâm Lôi cười khổ nói.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, quyền đầu của Hắc Mặc Tư này tại sao lại lợi hại như vậy?" Lâm Lôi tràn đầy khó hiểu: "Ta cũng là tu luyện đại địa pháp tắc, đã gặp qua công kích của tiền nhiệm Xích Nham lĩnh chủ. Nhưng ta cũng không hiểu được, quyền cước của Hắc Mặc Tư, làm sao lại ..." Lâm Lôi lắc đầu, tỏ vẻ khó hiểu.
Xích Nham lĩnh chủ tiền nhiệm, cũng là am hiểu vật chất công kích, hơn nữa đã dung hợp năm loại huyền ảo, uy lực cũng chỉ như vậy. Cùng Lâm Lôi đối quyền, cũng chỉ là chênh lệch một tia.
"Thiên phú!" Bối Lỗ Đặc cười nói.
"Thiên phú?" Lâm Lôi ngẩn ra.
"Ngươi có biết hắn đã dung hợp mấy loại huyền ảo không?" Bối Lỗ Đặc cười nói.
"Không biết" Lâm Lôi lắc đầu "Rất cao, hay là rất thấp?"
"Dung hợp bốn loại" Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói "Cái này cũng là khi ta cùng chủ thần ở một chỗ, chủ thần cũng có nói qua".
Lâm Lôi ngẩn người ra, dung hợp bốn loại cũng chỉ là Thất tinh ác ma bình thường, nhưng thực lực Hắc Mặc Tư này hiển lộ ra lại mạnh đáng sợ.
Gần dung hợp bốn loại huyền ảo, mà sức mạnh cũng khiến mình phải than thở, thiên phú như vậy có thể tưởng tượng được.
"Hắc Mặc Tư này trời sinh đã mạnh mẽ vô cùng, phòng ngự cực mạnh! Truyền thuyết ... lúc đầu khi đại địa thần vị diện vừa mới kiến lập, sau đó liền đản sinh một toà núi nhỏ màu vàng. Toà tiểu sơn này trải qua vô số năm được thiên địa nuôi dưỡng, cuối cùng biến thành có sinh mệnh, cũng chính là Hắc Mặc Tư." Bối Lỗ Đặc cười nói: "Ngươi cũng nên biết, hắn thuế biến thành hình, đạt tới hạ vị thần, thì ngay sau đó trở thành chủ thần sứ giả, được ban cho linh hồn phòng ngự chủ thần khí".
"Ách!" Lâm Lôi không nói được gì.
Đạt tới hạ vị thần, liền trở thành chủ thần sứ giả.
"Bản thể của hắn, cứng rắn không thể phá vỡ. Phối hợp với linh hồn phòng ngự chủ thần khí, muốn giết hắn cơ hồ không có khả năng. Bởi vì bản thể hắn chính là sau khi vị diện hình thành sản sinh ra một toà kim sơn đặc thù, cho nên trời sinh lực lượng rất mạnh. Cho dù không vận dụng pháp tắc huyền ảo, một quyền cũng có thể đủ mạnh làm xé rách không gian. Mà bây giờ dung hợp bốn loại huyền ảo, một quyền đánh xuống, không có mấy người có thể cản được". Bối Lỗ Đặc than thở nói.
Lâm Lôi cũng không khỏi lặng im, những người này thiên phú đích xác rất khoa trương.
"Phệ thần thử ta là tự luyện hoá thần cách để cường hoá thân thể. Mà Hắc Mặc Tư này là trời sinh thân thể mạnh mẽ". Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói "Bất quá, nói về trình độ cứng cỏi của thân thể, Hắc Mặc Tư này so với Phệ thần thử ta vẫn còn kém hơn chút ít".
Lâm Lôi cũng hiểu được, tố chất thân thể của Phệ thần thử có thể so sánh được với thần cách.
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, chúng ta lần này là nuốt phải khúc xương quá to rồi! Cho nên ta muốn Bối Lỗ Đặc đại nhân người có thể đem tư liệu về những cường giả đạt tới cấp bậc Tu La tại các đại vị diện cho ta xem qua một chút. Để ta đối với bọn họ có một chút nhận thức. Như vậy sẽ không còn lỗ mãng đi chống lại một ít siêu cấp cường giả nữa". Lâm Lôi liền nói.
Bối Lỗ Đặc gật gật đầu.
"Ta cũng đoán được các ngươi sẽ đến tìm ta". Bối Lỗ Đặc vừa lộn thủ, nhất thời trên mặt đất xuất hiện một chiếc rương lớn bằng đồng màu xanh, "Trong rương này có một số lượng lớn tư liệu, cũng có phù ảnh ghi chép. Ngươi cẩn thận xem xét một phen, cũng có thể đối với các tối đỉnh phong cường giả có một chút nhận thức".
Lâm Lôi không khỏi hưng phấn nhìn về chiếc rương. Có được thứ này, mình sẽ có khả năng chuẩn bị để đối phó với quân địch.
"Ngươi hãy xem ở đây đi, nếu có gì không rõ ràng lắm thì có thể hỏi ta". Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói.
"Cảm ơn Bối Lỗ Đặc đại nhân". Lâm Lôi liền nhấc chiêc rương lên, rồi đi ra.
Bên trong rương có một lượng lớn phù ảnh thuỷ tinh cầu, phía dưới còn có rất nhiều tư liệu. Lâm Lôi đặt cái rương xuống bên cạnh, bắt đầu ngồi trong đình viện cẩn thận nghiên cứu.
"Mã Cách Nỗ Tư, Thiên Giới vị diện, bài danh môt trong năm cường giả đứng đầu, tu luyện vận mệnh quy tắc, phán đoán là Đại viên mãn thượng vị thần ...". Lâm Lôi bắt đầu chăm chú đọc qua, tin tức của các siêu cấp cường giả đều được ghi lại trong não, Lâm Lôi đã chân chính có được chút kiến thức.
Thì ra trong mười một đại vị diện lại ẩn tàng một số lượng lớn đỉnh phong cường giả như vậy.
Thực ra, có thất đại pháp tắc, tứ đại quy tắc, mà chủ thần cũng có tới 77 vị, thượng vị thần đỉnh phong cao thủ làm sao mà ít được?
Mất thời gian gần một ngày, Lâm Lôi mới đọc qua hết các tư liệu, mà mỗi phù ảnh cũng đều nhìn qua một lần.
Lâm Lôi cũng thực sự cảm nhận được, cao thủ thực có rất nhiều.
"Trong mười một đại vị diện, phán đoán là Đại viên mãn thượng vị thần cũng không tới ba mươi người". Lâm Lôi thầm sợ hãi than: "Chia đều ra mười một đại vị diện, mỗi vị diện cũng ước chừng chỉ có hai, ba người. Hơn nữa chỉ là nghi ngờ là Đại viên mãn thượng vị thần. Mà chủ thần, mười một đại vị diện, mỗi vị diện đều có bảy người". Lâm Lôi rốt cục cũng hiểu được, Đại viên mãn thượng vị thần rất ít ỏi.
Nhưng cấp bậc thống lĩnh, lại có rất nhiều.
Ví như tại Địa Ngục, có 108 vị phủ chủ, 108 luyện ngục thống lĩnh! Chỉ riêng tại Địa Ngục như vậy đã có 216 vị, nhưng lại chưa kể đến rất nhiều vị đã thối vị, hoặc những siêu cấp cường giả còn ẩn danh không đảm nhận chức phủ chủ. Tổng cộng có bao nhiêu người đã thối vị, thực sự rất khó để tính được.
Như vậy chỉ tính tại Địa Ngục, phỏng chừng đã có mấy trăm, gần một ngàn cường giả có thực lực thống lĩnh.
Ngoài ra còn có tam đại chí cao vị diện khác, thất đại thần vị diện.
"Cường giả quả nhiên là rất nhiều!" Lâm Lôi cả kinh nói, "Chỉ là, đại bộ phận những người này không tham gia chiến tranh vị diện".
Bởi mười một đại vị diện đã tồn tại từ rất rất lâu. Lúc đầu Lâm Lôi khi ở tại Thanh Long nhất tộc, có gặp qua những vị trưởng lão trong tộc, sau khi hỏi thì đều phát hiện, những trưởng lão này đã sống không biết bao nhiêu ức năm. Vì vậy có thể tưởng tượng, lịch sử của các đại vị diện rốt cuộc đã kéo dài tới bao lâu.
Vô số năm, đản sinh nhiều cường giả như vậy, cũng có thể giải thích được.
"Đông". Lâm Lôi khép cái rương lại.
Lúc này Bối Lỗ Đặc từ bên trong đi ra, cười nhẹ nói: "Nga, đã xem hết rồi?"
"Vâng, đúng vậy". Lâm Lôi hít sâu một hơi.
Tài liệu ghi chép phân cấp các cường giả này cũng làm Lâm Lôi nhận thức được rằng thiên ngoại hữu thiên, hắn mặc dù có thể nói đã miễn cưỡng đạt tới cấp bậc Tu La. Nhưng dù sao cường giả cấp bậc Tu La cũng cực nhiều, chỉ riêng tại Địa Ngục đã có 216 vị, còn chưa kể tới những người đã thối vị hay còn ẩn danh.
"Biết những điều này, nhưng ngươi cũng không được khinh thường". Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói: "Tại chiến trường vị diện, đó là sinh tử chiến! Cho nên, nếu không phải là thống lĩnh có được sự tự tin quá lớn, bình thường sẽ không gặp được mặt thực của họ".
"Không phải mặt thực sao?" Lâm Lôi ngẩn người ra: "Vậy ta xem những thứ này, không phải vô dụng sao?"
Xem xét qua tư liệu, phù ảnh, Lâm Lôi cũng chỉ biết được bộ dáng của đối phương và một ít tuyệt chiêu chủ yếu. Nếu đối phương biến ảo bộ dáng, thì làm thế nào để phân biệt?
"Đừng quá lo lắng, những người đã biến ảo bộ dáng chắc chắn là thực lực không đủ mạnh. Nếu là cường giả có đủ mười phần tự tin, bọn họ căn bản không cần biến ảo bộ dáng, bởi vì bọn họ không e ngại bất cứ kẻ nào". Bối Lỗ Đặc nói.
Lâm Lôi không khỏi gật đầu.
Các thống lĩnh đứng ở tầng siêu cấp cường giả cao nhất rất khó phân biệt cao thấp. Ví như Đại viên mãn thượng vị thần, cũng chỉ có thể nói hắn tại mỗi vị diện bài danh trong ba hay năm người mạnh nhất, nhưng cũng không thể nói hắn nhất định là đứng đầu. Dù sao khi tu luyện tới đỉnh phong, bình thường cách biệt không lớn, cho dù mạnh hơn một chút, cũng rất khó có thể hạ sát đối phương,
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, nói cách khác, nếu gặp phải người mà không nhận ra, thì có thể động thủ". Lâm Lôi cười nói.
"Đúng vậy." Bối Lỗ Đặc nở nụ cười.
"Kỳ thực, vị diện chiến tranh rất không có ý nghĩa". Bối Lỗ Đặc đột nhiên lắc đầu nói "Căn bản là bãi tha ma để giảm bớt cường giả ... đương nhiên, cũng sẽ có vài nhân vật là đỉnh phong cường giả".
"Sao?" Lâm Lôi ngẩn người ra.
Bãi tha ma?
"Bối Lỗ Đặc đại nhân, ý tứ của người là gì?" Lâm Lôi không khỏi mở miệng hỏi.
Bối Lỗ Đặc cười nhẹ nói: "Người tại các vị diện rất nhiều, cường giả cũng rất nhiều! Hơn nữa các vị diện tồn tại cũng không biết bao nhiêu năm, có vĩnh hằng sinh mệnh, nên cao thủ quá nhiều! Chiến trường vị diện này, vốn là một biện pháp để giảm bớt các cao thủ. Cứ một vạn ức năm, giữa các vị diện tiến hành một lần chiến tranh, đó chính là để giảm bớt số lượng cao thủ".
"Một lần chiến tranh vị diện kéo dài cả ngàn năm! Trong cả một ngàn năm này, cơ hồ đều là cấp bậc thống lĩnh tiến hành tàn sát lẫn nhau, không muốn chém giết ở trong quân doanh. Cho đến khi gần kết thúc cuộc chiến tranh, mới là đại quân song phương tại Tinh Hà thông đạo tiến hành chém giết!" Bối Lỗ Đặc cười nói: "Đối với tuyệt đại đa số người mà nói, đó là chịu chết. Nhưng với một số ít người, đó lại là cơ hội tốt nhất".
Bình luận truyện