Bạn Xấu Thân Ái

Chương 12: Anh đẹp trai, anh quá dịu dàng em sẽ mặt đỏ



Edit: SamLeo

Được rồi, hiện tại phổ biến tình yêu tốc hành, chú ý từng bước thích hợp. Một chút này sớm muộn cần gặp phải, thoát được hôm nay lại chạy không khỏi ngày mai. Đàn ông nũng nịu thật khác người, tuyệt đối sẽ bị người xem thường! Còn không bằng nhắm mắt vung tay quên đi, cùng lắm thì ở trên giường nằm mấy ngày!

Tôi giống hòa thượng niệm kinh tiến hành thôi miên chính mình, Lộ Thiên và cô tiếp tân dùng ánh mắt khó hiểu nhìn tôi.

Nhìn mốc chứ nhìn! Một hồi nữa, cái mông của tôi sẽ phải nở hoa rồi, tôi ngay cả quyền lợi an ủi mình cũng không có sao?!

Lộ Thiên giống như mới thả ra từ trong chuồng đói, thúc giục cô tiếp tân, kêu cô ta nhanh đưa bò bít tết rượu đỏ và nến vào phòng, tiếp theo thì cao giọng ôm tôi vào thang máy.

Tôi thực 囧, mướn phòng không phải đều lén la lén lút sao?

Đặc biệt giống tình nhân đồng tính chúng tôi, không phải nên đeo kính râm và khẩu trang một trước một sau đi vào phòng sao?

Tôi quay đầu nhìn lại cô tiếp tân bên kia, phát hiện quầy tiếp tân đột nhiên nhiều thêm mấy cô nương mang theo nụ cười bỉ ổi trên mặt, các cô đang chỉ trỏ về phía chúng tôi.



Làm người quả nhiên không thể quá cao giọng.

“leng keng leng keng leng keng! Cha anh giải băng thẻ ngân hàng của anh rồi!”

Mới vừa bước vào phòng, Lộ Thiên đã tự đệm nhạc, một tấm thẻ ngân hang bày trước mặt tôi.

Tôi run run khóe miệng, rất muốn nhắc nhở y, đừng quá trẻ con!

Y còn nói: “Chúng ta không phải nói rồi sao, chờ thẻ ngân hàng của anh tan băng mời em ăn bò bít tết, lát nữa phục vụ đưa bò bít tết em nên ăn nhiều một chút, nếu cảm thấy ăn chưa đủ, ngày mai anh dẫn em đến nhà hàng Tây hôm trước ăn nữa.”

Tôi rốt cục hiểu được nguyên nhân cơ bản nhất cha y đóng băng thẻ ngân hàng của y, đó chính là y tiêu tiền hoàn toàn không có tính kế hoạch.

Chi phí bữa tối trước đó, tiếp theo đi trong quán bar, tất cả đều là do y trả tiền, hơn nữa bây giờ tốn hơn tám trăm đồng ở khách sạn, đêm nay y tùy tùy tiện tiện quét thẻ, tiền tiêu hết đã tương đương ba tháng tiền lương của tôi. Tiêu tiền không khống chế như y, trong nhà cho dù có núi vàng núi bạc, sớm muộn một ngày cũng sẽ bị y tiêu sạch.

Bất kể là đứng ở lập trường bạn bè hay người yêu, tôi cảm thấy cần thiết nhắc nhở y một chút, kiếm tiền khó khăn.

“Lộ Thiên, tâm ý của anh em nhận. Nếu anh rất muốn ăn bò bít tết, chúng ta có thể mua nguyên liệu nấu ăn tự mình làm ở nhà, cần gì tiêu tiền uổng phí. Anh biết không, người Trung quốc nhiều như vậy, trước mắt còn có thật nhiều người sinh hoạt ở trong hoàn cảnh ngay cả cơm cũng ăn không đủ no. Nhìn người khác, lại nghĩ nghĩ bản thân, chúng ta đã đủ hạnh phúc. Tình cảm của chúng ta không cần dùng tiền để suy xét, kỳ thật từng chút việc nhỏ đều có thể thể hiện ra tình yêu của anh với em, em đều nhớ ở trong lòng. Chỉ cần chúng ta có thể cùng một chỗ, xem như mỗi ngày ăn bánh nướng, em cũng cảm thấy vui vẻ.”

Lời này tuy rằng dong dài một chút, trang bức (trang B đạo đức giả) một chút, nhưng tôi biết sau khi Lộ Thiên nghe xong vẫn có một chút xúc động.

Ánh mắt của y bắt đầu trở nên dịu dàng, nhẹ nhàng ôm tôi vào trong ngực.

“Tròn Tròn, sau này chuyện gì anh cũng nghe theo em, thẻ cũng giao cho em giữ được không?”

Tôi nói: “Được!”

Đừng nói thẻ ngân hàng, thẻ tín dụng, thẻ mua hàng, thẻ giảm giá, đủ loại thẻ, chỉ cần anh bằng lòng cho em, em tuyệt không khước từ!

“bữa bò bít tết hôm nay đã thanh toán rồi, chúng ta nhất định phải ăn đủ tiền. Em nói chúng ta ăn trước hay đi tắm trước?”

Ăn bò bít tết và tắm rửa có tí xíu liên quan sao?

Tôi không hiểu ý tứ trong lời nói của y, đang muốn hỏi nguyên nhân, y đã ôm ngang tôi lên.

“Hãy cứ đi tắm trước, tắm rửa xong chúng ta nằm ở trên giường ăn. Nằm ăn bò bít tết, kết hợp sắc và vị, tuyệt đối khoan khoái!”

Kết hợp sắc và vị?! Đây là xu hướng sao a?!

Tôi rất khó đuổi kịp suy nghĩ của y, còn chưa kịp phát biểu ý kiến đã bị y ôm vào phòng tắm.

Trong phòng tắm thực sạch sẽ, ánh đèn rất sáng ngời, bức tường rất trắng, sàn nhà thực bóng loáng…

Hi vọng ông tổng khách sạn đừng trách tôi giống học sinh tiểu học làm văn dùng từ ngữ đơn giản như vậy để hình dung gian phòng tắm xa hoa này, bởi vì lúc này đầu óc của tôi đã sắp đình công rồi, căn bản không nhàn hạ thoải mái thưởng thức thành quả trang hoàng phẩm vị cao này.

Lộ Thiên sau khi bỏ tôi vào bồn tắm lớn, thì hai cái lột sạch quần áo tôi, ngay cả chiếc quần lót cũng chẳng chừa cho tôi, toàn bộ thịt béo trắng bóng bày ra ở trước mắt y. Mỗi người đều có “Chân đau” (khuyết điểm, nhược điểm) của họ, chân đau của tôi chính là chỗ thân thịt béo này, bình thường tắm rửa ở trong phòng tập thể hình, tôi bao giờ cũng chờ người khác tắm xong rồi, lại trùm khăn tắm tùy tiện cọ rửa hai cái thì cho qua chuyện, sợ bị người nhìn thấy thịt béo tưng tưng. Bây giờ bị y nhìn trơ trụi, tôi thật sự rất muốn chết!

Lộ Thiên híp mắt nhìn tôi từ trên xuống dưới, tiếp theo cong khóe miệng cười.

A lộ! Tay kỳ lân của tôi! Bụng nạm của tôi! Chân voi của tôi!! Tôi có thể tìm mảnh vải che kín hay không a?!

“Tròn Tròn, một tháng không gặp, sao em gầy nhiều như vậy a?!” Lộ Thiên dùng tay chọc chọc xương quai xanh của tôi, “Xem, xương cốt ở đây cũng lồi ra rồi.” Y lại sờ soạng eo tôi một cái, “Eo thon cũng có rồi.” Cuối cùng ngắt mông tôi một cái, “Mông cũng vểnh lên rồi. Chậc chậc, thằng nhóc em có phải chạy đi hút mỡ hay không?”

“Không có!” Tôi lớn tiếng chứng minh trong sạch của mình, tôi chính là vì y mới không ăn không uống lại bọc màng bảo quản làm vận động, y lại còn nói tôi hút mỡ?! Lời này tổn thương người bao nhiêu a!

“Vậy sao em gầy xuống?”

“Tập thể hình!”

“Nhưng tập thể hình tại sao có thể có hiệu quả như vậy?”

“Ách… Không ăn gì.”

“vậy sao được! Ai kêu em mù quáng giảm béo?! Em nếu còn dám kiêng ăn giảm béo, xem anh trừng phạt em thế nào!”

Em biết phương pháp giảm béo kia không quá khoa học, nhưng anh đừng nghiêm mặt dạy dỗ em a, lại nói, em còn không phải là vì anh!

Lời nói ở trên tôi chỉ dám oán trách ở trong lòng, ngoài miệng vội vàng hùa theo y nói: “Em sai rồi, sau này tuyệt sẽ không mù quáng giảm béo.”

“Ân, kia còn không sai biệt lắm. Để anh xem xem rốt cuộc em gầy bao nhiêu ký.”

Lộ Thiên lập tức cởi sạch quần áo, nhấc chân nhảy vào bồn tắm lớn, tiếp theo ôm tôi nằm xuống, sờ lung tung ở trên người tôi một trận.

Trong bồn tắm tản ra làn hơi nóng, rất nhanh cả phòng tắm sương mù lượn lờ.

Lộ Thiên ngoài miệng nói giúp tôi tắm rửa, nhưng thật ra là mượn chuyện kỳ cọ tắm rửa chân thực chấm mút, y lăn qua lộn lại tôi mà sờ, không biết là nhiệt độ nước quá cao hay y sờ quá dùng sức, tôi nhìn thấy làn da trên người tôi đều trở nên đỏ, toàn thân nóng cháy khó nhịn, giống như sắp hòa tan hết. Y đột nhiên xoay người tôi lại, cùng y mặt đối mặt, tiếp theo tách chân tôi ra, để tôi cưỡi ở trên người y, tôi cảm giác có một vật cứng để ở trên mông mình.

Tôi không thể bình tĩnh, bản năng giãy dụa thân thể muốn rời xa vật đó, Lộ Thiên ôm chặt tôi, nhẹ nhàng hôn ấn ở trên môi tôi.

“Tròn Tròn, đừng nhúc nhích, em chỉ cần nhắm hai mắt hưởng thụ là được rồi, anh sẽ không làm đau em.”

Ngay sau đó, chi chít nụ hôn nhỏ một đường từ trán tôi xuống, cuối cùng trằn trọc dừng ở phần môi tôi. Nụ hôn này dường như có chút tác dụng yên ổn lòng người, tôi mở miệng mặc cho đầu lưỡi y tiến vào trong khoang miệng tôi quấy nhiễu chơi đùa. Trong khoảng thời gian ngắn, tôi lại bắt đầu ý loạn tình mê, chỉ biết tiếp nhận, lĩnh hội, thưởng thức…

Lúc tay Lộ Thiên áp vào trên mông tôi, tôi chỉ biết thời khắc quan trọng nhất sắp đến rồi.

Tôi muốn để cho mình thả lỏng một chút, nhưng thân thể chính là căng quá chặt chẽ. Lộ Thiên dùng ngón tay vuốt ve qua lại ở xung quanh khe đùi tôi, ngoài miệng còn an ủi: “Đừng căng thẳng, anh giúp em làm khuếch trương trước, chờ sau khi thích ứng, lúc đi vào cũng sẽ không đau.”

Tôi ừ một tiếng, vùi đầu chôn ở trên vai y, chờ đợi khoảnh khắc này đến.

Y đầu tiên vươn một ngón tay đi vào, dị vật xâm nhập làm tôi cảm thấy có chút khó chịu, hoàn hảo động tác y thực dịu dàng, nhẹ nhàng mà chuyển động, chầm chậm thăm dò vào, khiến tôi bắt đầu thích ứng dần dần. Tiếp theo y lại luồn vào một ngón tay, tôi cảm giác hậu huyệt có đau đớn rất nhỏ như tê liệt, nhưng chút đau ấy tôi còn có thể chịu được. Sau đó y thêm vào ngón tay thứ ba, cảm giác xé rách trở nên rõ ràng một ít, tôi cắn chặt răng, tiếp tục chịu đựng.

Y vừa giúp tôi làm khuếch trương, vừa hỏi tôi: “Đau không? Nếu chịu không được, anh sẽ lấy ra.”

Tôi dùng đầu lưỡi liếm liếm sườn cổ y: “Cũng được, nếu quá đau, em sẽ cắn cổ anh.”

“Tha hồ cắn, dùng chút sức cũng không sao.” y đột nhiên rút toàn bộ ngón tay ra, nói khẽ với ta: “Anh chuẩn bị tiến vào.”

Vào đi vào đi, chuyện xấu hổ như vậy sao còn muốn nói ra.

Khi y thật sự tiến vào, tôi phát hiện mình cũng không có kiên cường trong tưởng tượng vậy.

Cảm giác xé rách mạnh mẽ xâm nhập từng dây thần kinh của tôi, tôi đau đến nước mắt cũng chảy ra.

Y từng chút hôn sạch nước mắt tôi, chờ sau khi tôi thích ứng, mới bắt đầu từ từ chuyển động…

Theo đưa động của y, tôi phát hiện mông của mình đã hoàn toàn tê dại, thẳng đến kết thúc cũng không cảm nhận được bất luận khoái cảm gì. Nhưng trong lòng lại rất thỏa mãn, có lẽ là thể xác và *** thần của chúng tôi đều kết hợp chặt chẽ cùng một chỗ, cảm giác ngọt ngào trong anh có em, trong em có anh, giống như nước sữa hòa nhau, có thể bồi thường đau đớn đã qua.

Lộ Thiên giúp tôi lau khô cơ thể sau đó thì ôm tôi lên giường. Tiếp theo y lại gọi điện thoại cho tiếp tân kêu các cô đưa bò bít tết và rượu đỏ lên. Phỏng chừng trước đó người ta từng đưa đến một lần, tôi nghe thấy y còn đang giải thích với đối phương bởi vì ban nãy đang tắm cho nên không nghe được tiếng đập cửa.

Sau khi bò bít tết đưa tới, y ngồi bên giường đút từng miếng từng miếng cho tôi ăn, thẳng đến hai miếng đều ăn hết. Được y thật cẩn thận hầu hạ, tôi thật sự có cảm giác làm hoàng đế. Tiếp theo y muốn tôi nằm ngửa thân thể, tôi không rõ nguyên nhân, nhưng vẫn làm theo. Y mở rượu đỏ, đổ một chút ở trên người tôi, xấu xa cười với tôi: “Vừa rồi là anh thoải mái, bây giờ đến phiên em rồi.”

Tôi hình như hiểu được, kết hợp “sắc” cùng vị theo lời y hóa ra chính là làm chuyện này…

Tôi có thể mặt đỏ hay không a!

Lộ Thiên tắt hết toàn bộ đèn trong phòng đi, đốt hai ngọn nến đặt ở trên tủ đầu giường, tôi nghĩ thầm y còn rất lãng mạn, không ngờ trên miệng y lại nói: “Ngọn nến cũng tính trong tám trăm tám mươi tám đồng đó, tài nguyên gì cũng không thể lãng phí. Còn có bàn chải đánh răng a, lược a, xà phòng a trong phòng tắm có thể lấy thì lấy đi, cứ như vậy em có thể cảm thấy rất thỏa đáng.”

Tôi đột nhiên có chút hối hận nói lý luận không thực tế cho y, không khí lãng mạn ấm áp thật vất vả xây dựng ra đều bị y phá hư hết, sớm biết rằng có thể như vậy, tôi hẳn là giữ những lời này đến sau khi trả phòng rồi nói.

Lộ Thiên đứng ở đầu giường, ôm thắt lưng nhìn tôi, ánh nến chợt lóe chợt lóe, chiếu ra hình dáng y.

Ngũ quan anh tuấn mê người, một đôi mắt ý cười nhẹ nhàng.

Người đẹp trai như vậy là bạn trai của tôi, trong mắt của y chỉ có tôi.

Tôi có cảm giác hạnh phúc đến sắp ngạt thở.

Hơi thở quen thuộc đập tới trước mặt, y áp ở trên người tôi. Vừa dịu dàng vuốt ve toàn thân tôi, vừa dùng đầu lưỡi liếm sạch giọt rượu đỏ ở trên người tôi. Cảm giác tê dại từng đợt lan khắp toàn thân, đây là cảm nhận chưa từng có, tôi hơi choáng váng lại không dám nhúc nhích, mặc cho tay và đầu lưỡi y càng không ngừng dạo chơi ở trên người tôi, nhưng trong lòng muốn nhiều hơn.

Y dường như có thể đoán được ý nghĩ của tôi, tay dời xuống phía dưới, ở bên đùi tôi vuốt ve nhiều lần. Tôi cảm thấy nhiệt lượng toàn thân đều tập trung ở một chỗ này, em trai nhỏ thoáng cái đã bành trướng lên, muốn nhận được “vỗ về” của y, có thể tay y vẫn xoa vuốt như vẽ vòng trên bắp đùi và bụng dưới của tôi chính là không chạm vào chỗ kia, làm cho tôi không thể không nghi ngờ y cố ý.

“Lộ Thiên…” Tôi gọi y một tiếng.

Y ngẩng đầu nhìn tôi: “Làm sao vậy?”

“Em thật khó chịu…”

“Khó chịu chỗ nào?” Tuyệt đối là giọng điệu trêu chọc.

Lời nói nhục nhã như vậy kêu tôi làm sao nói ra miệng!

“Nói ra a, rốt cuộc chỗ nào khó chịu, em nói, anh sẽ giúp em.”

Tôi sốt ruột, dùng ngón tay nhếch lên một ngón, thanh âm run rẩy gay gắt: “Nơi… Nơi này…”

Đàn ông quả nhiên là động vật chỉ dùng nửa người dưới suy xét, tôi cũng không thể ngoại lệ, cuối cùng nói những lời này ra miệng.

“Nga!!” Lộ Thiên cười hôn tôi một cái, tiếp theo xoay người ghé vào trên người tôi, tôi cảm giác được hơi nóng y thở ra đều phun ở bụng dưới của tôi, ngưa ngứa, tê tê, còn chưa kịp lĩnh hội kỹ càng, vật kia lập tức được khoang miệng ấm áp bao quanh. Y chậm rãi mút, liếm láp, cảm giác ẩm ướt chặt dồn quả thực muốn bức tôi điên…

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện