Bắt Đầu Từ Trên Đường Cứu Người

Chương 210: “Hoàn tiền hạn mức cao nhất là 5 triệu tệ.”



Chương 210: Ban thưởng khí chất đặc biệt  

             Sẽ không có một cô gái nào từ chối yêu cầu cách thức liên lạc của một chàng đẹp trai, ga lăng và có nụ cười ấm áp. Hơn nữa còn có thể tậu một chiếc chiếc Ferrari 488.  

             Vấn đề sau bán hàng sao?  

             Lừa người sao?  

             Ai mà tin thì chính là kẻ ngu ngốc.  

             Đương nhiên Diệp Thiến sẽ không từ chối, cô ấy lấy điện thoại di động ra, hai người thêm thông tin liên lạc của nhau.  

             Sau khi Triệu Dật thêm xong, hắn tiện tay gửi một tin nhắn tên của mình, phía sau còn thêm biểu tượng hoa tươi.  

             Diệp Thiến mím môi cười, trả lời lại tin nhắn.  

             Tên và số điện thoại của cô ấy, cuối cùng còn thêm biểu tượng bắt tay và biểu tượng mặt cười.  

             Triệu Dật cất điện thoại đi, chỉ vào chiếc xe Ferrari 488 cười nói: "Cứ chọn cái này đi! Đi ký hợp đồng thôi, kiếm thêm chút tiền cho cô."  

             Diệp Thiến mở to hai mắt, ngạc nhiên hỏi: "Thật sự mua sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Đương nhiên là mua thật. Chẳng lẽ tôi nói chơi với cô sao?"  

             Diệp Thiến ngạc nhiên chỉ về phía mình nói: "Tính cho tôi sao?"  

             Triệu Dật gật đầu: "Đương nhiên! Nếu là người khác tôi sẽ không mua!"  

             Diệp Thiến chớp chớp mắt nói: "Anh không phải trêu chọc tôi đấy chứ?"  

             Triệu Dật không nhịn được cười: "Có trêu chọc hay không thì là chuyện sau này. Hiện tại tôi mua xe, cô kiếm được tiền thưởng, hợp tình hợp lý lại hợp pháp. Cô vẫn nên kiếm được tiền trước rồi chúng ta lại thảo luận  xem vấn có trêu chọc hay không trêu chọc?  

             Diệp Thiến mím môi cười: "Xem ra là nói thật! Vậy thì anh chờ một lát, tôi đi tìm chị quản lý bán hàng đến."  

             "Đi đi!"  

             Diệp Thiến chỉ là nhân viên kinh doanh bán thời gian. Giới thiệu xe thì còn được nhưng muốn ký hợp đồng hay xử lý các loại thủ tục này nọ thì chắc rằng cô ấy không thành thạo. Cho nên các cô cũng không có khả năng thật sự ký được hợp đồng và lấy phần trăm hoa hồng. Cho nên các đơn hàng chính thức ở cửa hàng 4S đều tính ở trên đầu các nhân viên chính thức. Nhưng mà cũng xem như người làm bán thời gian có công. Cô ấy là nhân viên kinh doanh bán thời gian có thể nhận được một chút tiền khen thưởng là 3000 tệ.  

             Diệp Thiến nhanh chóng đưa một chị gái bán hàng với vẻ mặt ngạc nhiên đến: "Chị Chu! Là anh ấy muốn mua Ferrari 488."  

             Người bán hàng này khoảng 27-28 tuổi, vẻ mặt đầy nhiệt tình: "Thưa quý khách! Ngài muốn mua chiếc Ferrari 488 này sao. Có cần tôi giới thiệu chi tiết hơn không?"  

             "Không cần! Cô Diệp đã giới thiệu rất chi tiết, tôi rất hài lòng. Chúng ta cứ trực tiếp làm thủ tục đi."  

             Chị gái bán hàng lập tức vui vẻ. Trời ạ! Đây chắc chắn là một vị khách con nhà giàu chính hiệu. Xe có giá hơn 4 triệu mà nói mua là mua, nghe Diệp Thiến nói tổng cộng chưa đến 10 phút?  

             Thậm chí không cần lái thử?  

             Tiền này đến tay mình cũng quá dễ dàng rồi.  

             Cũng may lúc trước mình chăm sóc Diệp Thiến khá tốt. Nếu không đơn hàng này không biết sẽ rơi vào tay ai đâu.  

             "Xin mời ngài đi bên này, Diệp Thiến! Cô cũng đi cùng đi."  

             Chị gái bán hàng rất có mắt nhìn, cô ta gọi Diệp Thiến cùng đi. Người ta giàu có như vậy, còn không phải là mua nó bởi vì có Diệp Thiến sao. Còn đặc biệt nói rằng muốn tính vào hạn ngạch của Diệp Thiến?  

             Đây là chuẩn bị tán tỉnh Diệp Thiến sao?  

             Lớn lên xinh đẹp đúng là một lợi thế!  

             Cậu trai này thật là đẹp trai và giàu có. Ghen tị sắp phát khóc.  

             Quên đi! Với ngoại hình của chính mình thì tốt nhất vẫn yên tâm làm thủ tục đi thôi.  

             Chị gái bán hàng đưa Triệu Dật đến khu giao dịch, sau đó bắt đầu làm thủ tục. Đúng lúc này Ngụy Xuyên vui vẻ đi qua bên cạnh, nhìn Triệu Dật đang nói chuyện với bộ phận bán hàng, anh ta lập tức sửng sốt.  

             "Anh Dật, anh cũng chuẩn bị mua một chiếc xe sao?"  

             Triệu Dật cười nói: "Chỉ mình cậu được khoe mẽ. Còn tôi không được phép khoe khoang sao?"  

             Ngụy Xuyên bật cười nói: "Sao có thể! Chiếc Porsche của anh tính năng mạnh nhưng lại quá khiêm tốn. Một người đàn ông phong cách như anh Dật thì chiếc xe của anh cũng nên phong cách hơn một chút. Đúng rồi! Anh Dật anh định mua xe gì vậy?"  

             "Ferrari 488."  

             Ngụy Xuyên giơ ngón tay cái lên cho Triệu Dật: "Anh Dật thật là trâu bò! Chiếc xe này tổng cộng không dưới 5 triệu nha. Ôi! Đáng tiếc là tôi nghèo rớt mồng tơi mua không nổi Ferrari 488. Vẫn cứ mua Ferrari F8 dùng tạm trước vậy...”  

             Ngụy Xuyên liếc nhìn Diệp Thiến xinh đẹp ở bên cạnh, hai mắt lập tức sáng lên, nụ cười chợt chứa đầy ẩn ý.  

             Hắc hắc, đúng là có chút mờ ám nha.  

             Người đẹp này rất xinh đẹp và có vóc dáng chuẩn nha...  

             Chỉ sợ là sắp bị anh Dật lại chuẩn bị hạ độc thủ rồi?  

             Rất nhanh giá tiền được tính xong. Cộng thuế mua bán, cộng thêm một số thứ tùy chọn, tổng cộng là 4,85 triệu.  

             Nó thậm chí không đến 5 triệu nữa sao?  

             Quên đi! Hình như cũng như nhau cả thôi, cứ như vậy đi.  

             "Xin mời ngài quẹt thẻ!"  

             Triệu Dật không nói nhảm, trực tiếp lấy thẻ ra. Không nói nhiều quẹt thẻ một cái.  

             "Hệ thống! Sử dụng thẻ hoàn tiền mua siêu xe! Sử dụng thẻ có hạn mức cao nhất 5 triệu.”  

             Triệu Dật sợ hệ thống làm sai, còn bổ sung một câu. Nhỡ đâu hệ thống sử dụng thẻ 3 triệu kia vậy thì chính mình không phải bị thiệt thòi rồi sao?  

             "Vâng! Ký chủ sử dụng thẻ hoàn tiền mua siêu xe.”  

             “Hoàn tiền hạn mức cao nhất là 5 triệu tệ.”  

             “Hiện tại ký chủ tiêu phí 4,85 triệu. Dựa trên số tiền này tính toán ngẫu nhiên.”  

             “Bội số hoàn lại từ 0.5 - 3 lần.”  

             “Bội số ngẫu nhiên là.. 1.5 lần.”  

             “Hoàn tiền là 7,75 triệu.”  

             “Số tiền đã lưu vào hệ thống, ký chú tùy ý có thể rút ra.”  

             Vậy mà chỉ được 1,5 lần!  

             Hơi thấp một chút.  

             Triệu Dật nghĩ thì nghĩ vậy, nhưng đương nhiên sẽ không ghét bỏ, không chỉ không chê mà còn rất vui vẻ.  


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện