Cả Người Đều Là Bảo

Chương 102: Bảo mẫu cho nhi tử



Gần đây giới quý tộc ồn ào huyên nào chuyện nhân loại liên bang, McCarthy và Nija cũng không rõ ràng lắm. Chính vì thế, đột nhiên gặp được Nhậm Sinh và Triệu Lăng Vũ, hai người đều có chút kinh ngạc.

“Dì!” Đại oa từ trên người Triệu Lăng Vũ nhảy xuống, lập tức hướng Nija chạy tới, sau đó nhào vào trong lòng nàng. Nó cũng biết thân thể nàng không khỏe, động tác như dùng lực rất lớn, nhưng khi tiến vào lòng nàng lại nhẹ nhàng.

“Bảo bảo.” Nija nhìn hài tử mình từng nuôi nấng một thời gian mà có chút kích động. McCarthy bên cạnh cũng nhịn không được chà xát hai tay, hận không thể đoạt lấy hài tử từ trên tay nàng ôm lấy.

Đương nhiên chỉ là trong suy nghĩ mà thôi, thê tử hắn thích hài tử đến thế, hắn nỡ lòng nào mà đoạt của nàng? Liền trưng đôi mắt chờ mong nhìn qua.

Faun thấy cảnh tượng này, ánh mắt thêm thâm ý, con gái hắn và đứa bé này tình cảm như vậy, tương lai khả năng hắn mang theo đứa bé này càng lớn! Nhất định phải bồi dưỡng đứa bé này thành hài tử giỏi nhất Nhược Á mới được! Khoan đã, đứa bé này hình như là nhân loại liên bang?

Là nhân loại thì đã sao, hắn thích đứa bé này!

Đại oa nháy mắt thành tiêu điểm, mọi người đều quên đi việc chính cần bàn… hơn nữa con trai mình bị chiếm

tiện nghi… Triệu Lăng Vũ vươn một bàn tay, bắt lấy quần áo Đại oa, dễ dàng đem hắn từ trên tay Nija vốn không khí lực xách ra. Thân hình hắn cao lớn, Đại oa trong tay trở nên bé nhỏ, bị hắn xách lên bộ dáng dị thường đáng thương, ba người này nhìn Triệu Lăng Vũ ánh mắt đầy phẫn nộ.

Triệu Lăng Vũ cực kỳ bình tĩnh ôm Đại oa hôn một cái, sau đó cho nó ngồi trên tay, Đại oa phi thường hưởng thụ thân cận hắn, lập tức ôm hắn, lại cười cười với Nija.

Lúc này Triệu Lăng Vũ mới nhìn Faun đang chờ: “Các ngươi có muốn bàn chuyện thân thể Nija hay không?”

“Các ngươi có thể trị bệnh cho Nija?” McCarthy kinh hỉ nhìn Triệu Lăng Vũ, thê tử hắn là người rất dịu dàng, tuy thân thể không tốt nhưng hết sức quan tâm cho hắn, hai người tình cảm vô cùng tốt…

Tuy biết thân thể nàng nếu khỏe lại, tuyệt đối không tới lượt hắn kết hôn, thậm chí có lẽ bỏ hắn mà đi, nhưng hắn vẫn hy vọng nàng có thể khỏi hẳn: “Các ngươi nhất định có cách! Viên thuốc các ngươi cho nàng ăn trước kia giúp nàng hồi phục rất nhanh.”

“Chúng ta đúng là có cách.” Triệu Lăng Vũ cười, sau đó nhìn Faun: “Faun tiên sinh có nguyện ý cấp phòng ở và thông đạo tư mật hay không?”

Dưới nền đất của đế tinh, có địa đạo thông suốt bốn phương, ngoài dùng để vận

chuyển và giao thông công cộng, còn có thông đạo tư mật, hai nhà qua lại càng thuận tiện hơn.

Dù là Crow hay Khải Tư, phủ bọn họ đều thông với chỗ Triệu Lăng Vũ ở, bây giờ thêm cả chỗ của Faun nữa.

“Ta đồng ý!” Faun lập tức đáp lời không chút do dự. Tuy người trước mắt là nhân loại liên bang, nhưng chỉ cần con gái hắn khỏe lên, dù hắn có phải thoát ly Nhược Á gia nhập nhân loại liên bang hắn cũng đồng ý! Đương nhiên, dù gì cũng là người Nhược Á, hắn sẽ không làm hại đến quốc gia mình.

Làm một thông đạo là cực kỳ đơn giản ở Nhược Á, nhưng tránh được các trang thiết bị nghe trộm nhìn lén thì khác phiền phức.

Faun có thể dễ dàng xuất ra nhiều người máy đào bới, nhưng không thể che giấu triệt để thông đạo. Kỹ thuật đó vốn nằm trong tay chính phủ.

Nhưng hắn làm không được, Khải Tư lại làm được.

Chế tạo cơ giáp Khải Tư so ra kém hơn Faun, những phương diện khác, Khải Tư lại xuất sắc hơn nhiều.

Ngay ngày hôm sau, tầng ngầm Faun vang lên trang bị cảnh báo, vài giây sau lại im bặt, sau đó một động khẩu ở giữa nền hầm xuất hiện…

“Xảy ra chuyện gì thế này?” Faun ngây ngẩn cả người, phản ứng đầu tiên chính là Chapman đến.

May mắn, từ hầm ngầm kia Nija và một người nữa đi ra, cùng một nam nhân đầu tóc

trắng lóa, tám tay công cụ, rất giống người máy con cua, động tác tiến hành hiện lên toàn cảnh.

Mọi người nhanh chóng thấy rõ bộ dáng hắn, phi thường anh tuấn, tuy da hơi trắng quá mức, nhưng cùng một đầu ngân phát lại hài hòa, ngoài ý muốn cao cao tại thượng, khiến người khác không tự chủ được phải chú ý hắn.

Một nam nhân như thế, phải gọi là phi thường xuất sắc, nhưng dưới bộ quần áo màu trắng kia chỗ đó lại nhô lên, khiến người ta thấy cực kỳ quái dị (đừng suy nghĩ đen tối, mình thích cách nghĩ của bạn) – thoạt nhìn xuất chúng đến không thể với tới, nhưng bụng nam nhân lại lớn bất thường, thật sự không phải chuyện dễ tiếp thu gì cho cam.

Người này cũng không ung dung tự tại, thậm chí một bàn tay còn tự nhiên mà đặt trên bụng mình, cuối cùng nhìn một vòng xong, dừng tầm mắt ở Triệu Lăng Vũ: “Mà nói cho ngươi hay, lớp phòng hộ đã được thăng cấp rồi.”

Nam nhân vốn kiệm lời như vàng ngọc bỏ lại một câu như vậy rồi xoay người bước đi, những người khác đã quen rồi, Faun nhìn cái động to đùng giữa nhà, nhất thời thần sắc bối rối: “Khải Tư công tước thực đúng “quái dị bền vững” mà!”

“Trông Khải Tư có vẻ gấp, gần đây đang nghiên cứu gì sao?” Nija nói, nàng cũng tiểu thư nhà quyền quý, dĩ nhiên

có từng tiếp xúc qua Khải Tư.

“Đúng vậy.” Triệu Lăng Vũ thản nhiên gật đầu, Khải Tư còn ở trong phòng nghiên cứu vật nghiệm quan trọng, không, nói thẳng ra là nghiên cứu hai hài tử của Cách Đức. Nghe nói hôm nay hắn còn đặc biệt đi gặp riêng Cách Đức, sau đó từ trên đầu hai hài tử bứt hai một ít tóc…

May là hắn say mê nghiên cứu, cũng không quá đáng lắm, còn nói lời giữ lời, cho nên Triệu Lăng Vũ không lo hắn xoay qua chú ý tới con mình.

Chỉ là mỗi khi hắn ở bên hài tử, Khải Tư vẫn nhìn chằm chằm, ánh mắt đầy nuối tiếc khiến người khác không khỏi sợ hãi…

“Khải Tư công tước hóa ra là bụng bia?” (#O) McCarthy sau khi tới nơi này gặp Faun và Nija, ăn mặc thật sang chảnh, không nhịn được hỏi rằng.

Nija hơi khó hiểu: “Khải Tư công tước luôn sinh hoạt điều độ, làm sao có bụng bia được? Chỉ có bụng lớn, có lẽ trên người ẩn giấu cái gì?”

Faun biết việc Khải Tư mang thai, khóe miệng hơi co rút, chỉ quan tâm đến thân thể con gái, rốt cuộc quyết định không hé nửa lời.

May có Đại oa, có thể giúp hắn thỏa cơn thèm bế cháu.

Faun đang định đi tìm Đại oa vun đắp tình cảm, từ cái động mà Khải Tư làm lại truyền tới tiếng động, tiếp đến là một người trung niên nhìn có chút tang thương từ bên trong đi ra.

Người

này thật sự không có gì đáng ngạc nhiên, nhưng lúc đi ra bên ngoài vẫn khiến người ta phải chú ý còn hơn cả Khải Tư. Dị năng giả hệ thực vật, khống chế được một dây leo quấn quanh thành một vòng tròn, mà trong vòng tròn dây leo kia còn có ba tiểu oa nhi còn nhỏ hơn Đại oa nữa.

Ba hài tử thoạt nhìn không đến một tuổi, trên người quấn tã và cái yếm, lộ ra chân tay mũm mĩm, so với minh tinh nhí nổi danh ở Nhược Á còn đáng yêu hơn, tuy lớn lên không hoàn toàn nhưng vẫn giống nhau như sinh ba.

Hài tử kìa, một đứa đã làm tâm trạng Faun kích động rồi, đây những ba đứa! Đây là ba đứa đó! Faun kích động đến ôm chặt trái tim mình, sau đó ánh mắt nóng bỏng nhìn Đằng lão đang dẫn theo ba hài tử: “Ba đứa nhỏ người máy này từ đâu tới vậy? Rất đáng yêu.”

“Ba ba!” Nhị oa từ trên dây leo tụt xuống, trực tiếp hướng Nhậm Sinh chạy tới: “Ba ba chỉ mang theo ca ca không mang con.”

Bộ dáng lã chã chực khóc của Nhị oa quả thực khiến người khác đau thấu tâm can, cùng lúc đó, Tứ oa cũng nhảy xuống, chỉ là không chạy giống Nhị ca, khuôn mặt phấn nộn, chân thấp lè tè chậm rãi đi tới trước.

Tam oa còn đang lắc lư trên dây leo, Faun ôm cổ nó, chậc chậc lấy làm lạ: “Độ ấm này, xúc cảm này, giống hài tử y như đúc, không phải có quy định rằng bên ngoài

phải để dấu hiệu để người ta không nhận nhầm sao? Ba bé người máy này sao giống thật quá vậy?”

Tam oa tuy rằng thật sự luôn làm biếng, nhưng không nguyện ý bị lão nhân “*** dê”, ngay lúc bị Faun nắm gương mặt lên, nó liền rút một bàn tay ra.

“Còn có lực đạo…” Faun ấn ấn một bàn tay nho nhỏ, tiếp tục nghiên cứu.

“…” Triệu Lăng Vũ lại một lần nữa đoạt lại con mình từ tay người khác: “Đây là nhi tử của ta.”

“A?” Faun không dám tin nhìn Triệu Lăng Vũ.

“Bọn họ đều là con ta.” Triệu Lăng Vũ lại nói, chỉ chỉ Nhị oa đang làm nũng với Nhậm Sinh và Tam oa đang được cậu bế trên tay.

“Không phải người máy sao?” Faun lẩm bẩm.

“Không.” Triệu Lăng Vũ khóe mắt co rút, lần thứ hai nhắc lại: “Bọn họ là con ta!”

Tam oa tìm tư thế thoải mái, nhắm hai mắt lại nằm yên trong lòng Triệu Lăng Vũ, Faun trong mắt vừa hâm mộ vừa ghen tị không giấu nổi. Triệu Lăng Vũ thật sự quá may mắn, người khác cả đời chưa chắc có một đứa, hắn lại có những bốn, trong đó ba đứa nhìn chỉ giống như sơ sinh.

Bốn hài tử, tổng cộng bốn hài tử, Triệu Lăng Vũ có lẽ thật sự nhiều đến mức cần người giúp mang hài tử?

“McCarthy và Nija không phải không có việc gì làm sao? Bọn họ có nguyện ý hay không hỗ trợ trông coi hài tử?” Triệu Lăng Vũ hỏi. Buổi

tối hắn và Nhậm Sinh vẫn phải luôn ở cạnh hài tử, tìm bảo mẫu cũng không tồi.

Hắn từng lo lắng thể chất con mình cũng sẽ giống Nhậm Sinh, nhưng kiểm tra lẫn đo lường vài thứ, phát hiện bổ dưỡng hiệu quả, liền yên lòng.

“Nguyện ý!” Hạnh phúc tới quá bất ngờ! Nija và McCarthy hai miệng một lời mà thốt lên.

“Tổng cộng bốn hài tử, có lẽ sẽ hơi phiền toái.” Đại oa rất hiểu chuyện, Tam oa, Tứ oa cũng tương đối dễ chăm, vấn đề lớn nhất là Nhị oa… Đem Nhị oa đang cắn cắn liếm liếm tai Nhậm Sinh, còn chảy nước miếng bỏ vào trong ngực Nija, Triệu Lăng Vũ nói thực trịnh trọng.

“Không phiền, nhiều hài tử hơn nữa cũng không phiền!” McCarthy vỗ ngực cam đoan, nhưng không biết về sau hắn sẽ hận không thể xuyên qua đến thời gian này, đem lời này của mình chỉnh lại ngay lập tức.

Triệu Lăng Vũ cùng Nhậm Sinh khoái trá đưa con mình cho bảo mẫu, đem chuyện cơ giáp giao cho Faun, sau đó cùng Đằng lão và Crow, mới bị đuổi khỏi phòng thí nghiệm của Khải Tư xong, đi đến chỗ mảnh đất đế tinh mà bọn họ đã mua.

Mảnh đất thật lớn nơi có người đang chờ sẵn Triệu Lăng Vũ cách cũng không xa, nếu không nói là nối liền. Tầng ngoài cùng bọc phòng hộ lưới ánh sáng, sau đó là vòng phòng hộ thể rắn, trong nữa, chia làm trăm khu vực,

sau đó chụp vài cái khác nhau phía trên thành nhà kính.

Nơi này kỳ thật là phỏng theo vườn thảo dược sau nhà Triệu gia ở liên bang mà xây nên, mỗi nhà kính đều trồng một loại thực vật khác nhau.

Khải Tư đã từng có ý đồ dụ Triệu Lăng Vũ cho hắn vài mầm cây, nhưng không cần biết hắn dụng tâm cỡ nào, mầm cây vẫn là mầm cây, Triệu Lăng Vũ cho hắn gốc cây, càng nuôi càng uể oải.

Tất cả chuyện đó Khải Tư cũng thừa nhận bản thân không cách nào nuôi trồng, vì thế Triệu Lăng Vũ và Nhậm Sinh liền xuất mã.

Mầm cây đang kín miệng, liền nảy mầm mau lớn, cây cối đang héo tàn, lại ra lá đón dương phong…

Mấy ngày nay bán ra Uẩn dưỡng dược tề, đều là Đằng lão dùng thảo dược trồng ở đây mà luyện chế thành, ngoài nguyên liệu của Uẩn dưỡng dược tề, thảo dược được gieo trồng ở nơi này, còn có cả của Dựng tử đan và Bổ khí đan nữa.

Hai dạng đan khác nhau và Uẩn dưỡng dược tề không giống, chỉ có Nhậm Sinh đích thân ra tay mới có thể luyện thành mà thôi.

Hôm nay tới đây, Nhậm Sinh thu hoạch một lượng lớn thảo dược, đồng thời gieo trồng một số mầm cây mới.

“Vài cọng thảo dược này dùng làm gì vậy?” Đằng lão tò mò.

“Dùng trị thương cho Nija.” Nhậm Sinh thu thảo dược xong, nói, rồi nhìn Triệu Lăng Vũ:

“Anh cần bao nhiêu Dựng tử đan?”

Uẩn dưỡng dược tề đưa lên thị trường xong, còn lại chính là Dựng tử đan.

“Chỗ mới rồi thu hoạch luyện được mấy viên?” Triệu Lăng Vũ hỏi.

“Đại khái bảy, tám chục.” Nhậm Sinh đáp, thế giới này thật thần kỳ, muốn nhiệt độ bao nhiêu có bấy nhiêu, tình trạng môi trường đều có thể điều chỉnh, hơn nữa còn có những loài sống được chỉ nhờ tức nhưỡng, nếu là Tu chân giới, muốn tìm thảo dược như vậy là phi thường trân kỳ dị bảo, khó mà lớn lên được vậy…

“Em làm đi, cho anh 50 viên.” Triệu Lăng Vũ tính, 50 viên, cho Quốc vương một ít, một ít bán ra “thị trường”… Để hiệu quả kinh người một chút, hắn phải suy nghĩ kỹ mới được.

“Được.” Nhậm Sinh gật gật đầu.

Không đan hỏa không linh thạch không lò luyện đan, cậu liền dùng đồ vật công nghệ cao để luyện đan, mà đồ ở Nhược Á còn tốt hơn cả đồ ở liên bang.

Dùng phân định chia tỷ lệ xong, giống hệt lò luyện đan của sư phụ rồi, Nhậm Sinh bắt đầu điều chế.

Cùng lúc đó, trong bếp chuyên môn của đế tinh có hai công nhân đang tán chuyện phiếm.

“Uy, ngươi thấy cái nồi quái quỷ lần trước kia chưa? Cũng không biết người nào muốn, bảo nồi đun nước, giống lò bát quái hơn.”

“Bộ dáng kỳ quái không nói, nhiệt độ còn cao đến thế… Không lẽ muốn dùng để nấu cao da thằn lằn sao?”

“Có lẽ để nung đá không biết chừng! Tài liệu kia chưa từng thấy, người mua hoặc nung nấu gì đó, hoặc hắn là một dị năng giả hệ lửa cao cấp.”

“Cái nồi kia có thể dùng tinh thần lực điều chỉnh nhiệt độ, có lẽ dị năng giả cao cấp dùng nó để rèn luyện tinh thần lực.”

“Nhưng tại sao hắn không cần dùng cơ giáp mà luyện? Dùng tiền mua cơ giáp mà mua cái nồi để rèn luyện tinh thần lực sao?”

“…”

Nhậm Sinh đương nhiên không biết người khác đối với chuyện cậu luyện đan lại suy đoán nhiều như vậy, thời gian này, cậu đã dùng “nồi” kia luyện ra một lô Dựng tử đan.

Tay nghề của mình càng ngày càng tiến bộ.

Đem Dựng tử đan cất vào bên cạnh dùng máy mócđiêu khắc chai thật tinh xảo xong, Nhậm Sinh chọn lựa đủ loại thảo dược, tiếp tụcđun sôi, à không, là mở lò luyện đan.�

=================

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện