Cao Thủ Tu Chân

Chương 2286



Chương 2286

“Mị Đường Lang” của Tam Nhất Môn này thậm chí còn không kịp ra tay thì cơ thể đã trực tiếp đông cứng lại, trên cổ hiện ra vết máu, càng lúc càng rõ ràng, sau đó một mũi tên máu phun ra, đầu lăn xuống đất.

Thanh kiếm của tôi có thể chém được thiên tiên!

“Keng!”

Kiếm quang tỏa sáng giữa trời đất, khí tức trắng xóa như ngăn cách không gian giữa trời và đất, trong nháy mắt lập tức xẹt qua cổ Lư Tịnh Trai.

Tốc độ này không thể nào hình dung được, nó rất nhanh, ngay khi kiếm quang tiêu tán mới có âm thanh sắc bén phát ra, khiến tất cả mọi người có mặt đều run sợ.

Lư Tịnh Trai là trưởng bối cấp cao của Tam Nhất Môn trong sáu tông Huyền Môn ở tiểu thế giới, sức mạnh của bà ta phải nằm trong top mười, hơn nữa còn có rất nhiều chiêu thức mê hoặc, nhưng ngay lúc này, đầu Lư Tịnh Trai đã tách ra khỏi cơ thể, lập tức rơi xuống đất, thậm chí cả thần hồn cũng bị kiếm khí chém sạch.

“Làm sao có thể?”

Năm thành viên còn lại của sáu tông Huyền Môn, bao gồm cả ba người của gia tộc Ireland đều trợn mắt ngoác mồm, cảm thấy hết sức khó tin.

Sức mạnh của Lư Tịnh Trai ngang bằng với bọn họ trong thế giới tục, chỉ những quái vật ẩn mình, dị tộc hay huyết thống của gia tộc Ireland được thần điện Thái Dương hậu thuẫn đều bất khả chiến bại, làm sao có thể chết trong tay một tên võ giả ngoài thế giới tục được chứ?

Mặc dù không có sự khác biệt mấy về từ ngữ giữa người luyện võ và người tu tiên, nhưng về bản chất lại là một trời một vực, người luyện võ làm sao có thể đánh lại người tu tiên được?

“Tên này không ngờ lại mạnh đến

A I II

vậy!

Các thành viên của liên minh võ thuật đã tụ hợp lại với nhau, ngay khi nhìn thấy thanh kiếm tuyệt đẹp của Diệp Thiên, Long Định Thiên đã không khỏi thở dài lắc đầu.

Lư Tịnh Trai chết trong tay Diệp Thiên chỉ với một đòn, nếu không phải lúc nãy Thi Trảm Nguyên ngăn cản, có lẽ ông ta đã sớm chết rồi.

Nhưng bà ta mạnh như vậy, lại không chịu được một kiếm của Diệp Thiên, vậy sức mạnh của Diệp Thiên phải đáng sợ đến mức nào chứ?

“Tên này quả thực là quái vật, không thể dùng lý lẽ thường để suy đoán cậu ta được!”

Đạm Đài Tô Mộc thở phào nhẹ nhõm, cô càng lúc càng không thể hiểu được thực lực của Diệp Thiên, cũng giống như những người còn lại, nếu bị

bom phá hủy oxỵ đánh trúng thì chắc chắn sẽ chết, còn Diệp Thiên không chỉ an toàn trở về, mà sức mạnh lại còn tăng vọt, đây quả đúng là quái vật của quái vật.

“Cái gọi là người tu tiên đây sao?”, Diệp Thiên chém đầu Lư Tịnh Trai chỉ với một kiếm, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt.

“Chỉ vậy thôi à!”

Nghe Diệp Thiên nói, năm người đại diện còn lại của tiếu thế giới lần lượt phản ứng.

Ánh mắt năm người có hơi ngưng tụ, liếc Diệp Thiên một cái, sớm đã không còn sự khinh thường trước đó nữa rồi.

Dương Vân Hận mặc áo mãng bào màu vàng tím trầm tư một lúc, sau đó trầm giọng nói: “Lúc nãy cậu đã giấu kiếm ý trong không gian, Lư Tịnh Trai mới không thể phát giác, ngay cả phản ứng còn không kịp nên mới bị cậu giết chet!”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện