Chạm Tay Vào Hạnh Phúc (Miêu Nữ)
Chương 4
-Chào cả lớp, hôm nay lớp chúng ta sẽ có thêm hai thành viên mới, mọi người cho một tràng vỗ tay nào- cô chủ nhiệm dõng dạc trước lớp
Đáp lại lời cô là vài tiếng vỗ tay lác đác không mấy hoan nghênh, đối với bọn chúng, học sinh mới đến là chuyện cơm bữa rồi.
Cô giáo thở dài rồi quay về hướng cửa lớp gật đầu. Miêu Nguyệt cùng Hoàng Vũ bước vào. Lần này thì chúng ngạc nhiên thật rồi, con bé vừa bị đánh đi cùng anh thiên thần lúc nãy lại học lớp chúng nó sao?
-Các em giới thiệu với cả lớp đi
Miêu Nguyệt khẽ liếc Hoàng Vũ, ra hiệu cho anh nói trước đi. Anh bước lên phía trước một bước, một tay đút túi quần, tay kia khoác ba lô đeo một bên:
-Hoàng Vũ, học sinh mới- anh buông câu nói cực lạnh lùng hướng về cả lớp
Cả lớp đang chờ anh giới thiệu, không ngờ lại lạnh lùng đến vậy, thật giống với hắn a, đẹp trai như thế, kì này anh với hắn trở thành kì phùng địch thủ rồi. Oa.Đám con gái hét ầm lên như trời sập,chống cắm dán mắt vào Hoàng Vũ, không hề chú ý tới học sinh mới bên cạnh.
-Còn em, cho cả lớp biết đi- Cô giáo thấy vậy, gỡ rối giúp
-Miêu Nguyệt
Cả lớp mắt chữ O mồm chữ A, nhỏ này cũng to gan thiệt. Đã không biết thân an phận lại còn trả lời khinh thường như thế,
-Đúng là chẳng ra làm sao? Mày dẫn xác vào đây làm gì?- một cô tiểu thư ngồi dãy giữa lên tiếng
Thảo Mạt? cô ta học lớp này sao? Vốn dĩ cô không hề muốn gây sự với cô ta để tránh phiền phức, e rằng muốn tránh cũng không đuợc rồi. Miêu Nguyệt cười nhạt quay sang cửa số phía cuối lớp, cô khẽ nhíu mày lại
Là hắn ta nữa sao? Hắn cũng đang chăm chăm nhìn cô, không hề có chút giấu giếm, bốn mắt đối nhau, cái nhìn thật ẩn chứa sự sâu xa. Cả lớp không một tiếng động chỉ im lặng nhìn bọn họ đối mặt nhau
-Đê tiện!- Thảo Mạt không nhịn được, tức tối quát lên, cô ta còn giám quyễn rũ anh Thiên Ngạo sao?to gan lắm
Cô giáo cũng chẵng biết làm sao, vốn dĩ bọn chúng chẳng hề quan tâm đến sự tồn tại của cô trong lớp, liếc sang Hoàng Vũ, thấy anh cũng đang chăm chú nhìn hắn.
-Thôi, hai em kiếm chỗ ngồi đi rồi chúng ta học!
Cả lớp sớm đã đầy chỗ ngồi, chỉ còn mỗi bàn cuối gần cửa sổ là còn trống, nhưng đấy lại là chỗ của hắn, không ai dám ngồi cả, hắn cũng không cho phép ai ngồi vào. Nếu không Thảo Mạt cùng mấy cô tiểu thư kia hà cớ gì phải ngồi cách xa hắn như thế?
Hoàng Vũ cười lạnh, anh kéo tay Miệu Nguyệt xuống gần hắn, bàn còn đủ chỗ cho hai người. Hắn vẫn không nói gì,im lặng nhìn bọn họ đi tới gần
-Ngồi chung đi, bàn này vốn dĩ không phải của riêng cậu!- Anh lạnh lùng nói
Thiên Ngạo cau mày, lại liếc sang Miêu Nguyệt, mặt cô vẫn không hề có cảm xúc, lạnh như tiền, hắn quay sang phía cửa sổ, không nói gì,gục mặt xuống ngủ
Lần này thì cả lớp á khẩu thật rồi, Thiên Ngạo lại cho bọn họ ngồi chung ư? Thật là chuyện lạ mà
Thấy hắn không nói gì, biết rằng hắn đã đồng ý, cô bước vào ngồi giữa, còn Hoàng Vũ ngồi phía ngoài dãy.
Cô giáo thở phào, tưởng rằng lại có đánh nhau rồi. ai dè… thôi thôi, không có gì là tốt rồi, cô bước về bục giảng
-Ổn định rồi, chúng ta học nhé!
Cả lớp quay lên, lấy sách vở ra học bài, nhưng một số vẫn không thoát khỏi sự hiếu kì, quay xuống bàn cuối. Ực… Kinh ngạc thật sự muốn lòi mắt luôn.
Thiên Ngạo hướng mặt ra phía cửa sổ ngủ ngon lành, Miêu Nguyệt đeo headphone nghe nhạc, Hoàng Vũ thì cắm mặt vào cái Ipad, thật sự là không ai quan tâm đến lời nói của cô giáo. Hắn thế đã đành, hai người này, hai người này còn…haizz thôi thôi, mặc kệ vậy, coi như có thêm hai quái nhân.
Đáp lại lời cô là vài tiếng vỗ tay lác đác không mấy hoan nghênh, đối với bọn chúng, học sinh mới đến là chuyện cơm bữa rồi.
Cô giáo thở dài rồi quay về hướng cửa lớp gật đầu. Miêu Nguyệt cùng Hoàng Vũ bước vào. Lần này thì chúng ngạc nhiên thật rồi, con bé vừa bị đánh đi cùng anh thiên thần lúc nãy lại học lớp chúng nó sao?
-Các em giới thiệu với cả lớp đi
Miêu Nguyệt khẽ liếc Hoàng Vũ, ra hiệu cho anh nói trước đi. Anh bước lên phía trước một bước, một tay đút túi quần, tay kia khoác ba lô đeo một bên:
-Hoàng Vũ, học sinh mới- anh buông câu nói cực lạnh lùng hướng về cả lớp
Cả lớp đang chờ anh giới thiệu, không ngờ lại lạnh lùng đến vậy, thật giống với hắn a, đẹp trai như thế, kì này anh với hắn trở thành kì phùng địch thủ rồi. Oa.Đám con gái hét ầm lên như trời sập,chống cắm dán mắt vào Hoàng Vũ, không hề chú ý tới học sinh mới bên cạnh.
-Còn em, cho cả lớp biết đi- Cô giáo thấy vậy, gỡ rối giúp
-Miêu Nguyệt
Cả lớp mắt chữ O mồm chữ A, nhỏ này cũng to gan thiệt. Đã không biết thân an phận lại còn trả lời khinh thường như thế,
-Đúng là chẳng ra làm sao? Mày dẫn xác vào đây làm gì?- một cô tiểu thư ngồi dãy giữa lên tiếng
Thảo Mạt? cô ta học lớp này sao? Vốn dĩ cô không hề muốn gây sự với cô ta để tránh phiền phức, e rằng muốn tránh cũng không đuợc rồi. Miêu Nguyệt cười nhạt quay sang cửa số phía cuối lớp, cô khẽ nhíu mày lại
Là hắn ta nữa sao? Hắn cũng đang chăm chăm nhìn cô, không hề có chút giấu giếm, bốn mắt đối nhau, cái nhìn thật ẩn chứa sự sâu xa. Cả lớp không một tiếng động chỉ im lặng nhìn bọn họ đối mặt nhau
-Đê tiện!- Thảo Mạt không nhịn được, tức tối quát lên, cô ta còn giám quyễn rũ anh Thiên Ngạo sao?to gan lắm
Cô giáo cũng chẵng biết làm sao, vốn dĩ bọn chúng chẳng hề quan tâm đến sự tồn tại của cô trong lớp, liếc sang Hoàng Vũ, thấy anh cũng đang chăm chú nhìn hắn.
-Thôi, hai em kiếm chỗ ngồi đi rồi chúng ta học!
Cả lớp sớm đã đầy chỗ ngồi, chỉ còn mỗi bàn cuối gần cửa sổ là còn trống, nhưng đấy lại là chỗ của hắn, không ai dám ngồi cả, hắn cũng không cho phép ai ngồi vào. Nếu không Thảo Mạt cùng mấy cô tiểu thư kia hà cớ gì phải ngồi cách xa hắn như thế?
Hoàng Vũ cười lạnh, anh kéo tay Miệu Nguyệt xuống gần hắn, bàn còn đủ chỗ cho hai người. Hắn vẫn không nói gì,im lặng nhìn bọn họ đi tới gần
-Ngồi chung đi, bàn này vốn dĩ không phải của riêng cậu!- Anh lạnh lùng nói
Thiên Ngạo cau mày, lại liếc sang Miêu Nguyệt, mặt cô vẫn không hề có cảm xúc, lạnh như tiền, hắn quay sang phía cửa sổ, không nói gì,gục mặt xuống ngủ
Lần này thì cả lớp á khẩu thật rồi, Thiên Ngạo lại cho bọn họ ngồi chung ư? Thật là chuyện lạ mà
Thấy hắn không nói gì, biết rằng hắn đã đồng ý, cô bước vào ngồi giữa, còn Hoàng Vũ ngồi phía ngoài dãy.
Cô giáo thở phào, tưởng rằng lại có đánh nhau rồi. ai dè… thôi thôi, không có gì là tốt rồi, cô bước về bục giảng
-Ổn định rồi, chúng ta học nhé!
Cả lớp quay lên, lấy sách vở ra học bài, nhưng một số vẫn không thoát khỏi sự hiếu kì, quay xuống bàn cuối. Ực… Kinh ngạc thật sự muốn lòi mắt luôn.
Thiên Ngạo hướng mặt ra phía cửa sổ ngủ ngon lành, Miêu Nguyệt đeo headphone nghe nhạc, Hoàng Vũ thì cắm mặt vào cái Ipad, thật sự là không ai quan tâm đến lời nói của cô giáo. Hắn thế đã đành, hai người này, hai người này còn…haizz thôi thôi, mặc kệ vậy, coi như có thêm hai quái nhân.
Bình luận truyện