Chân Dài Duyên Ngắn Khó Giữ Chân Tình

Chương 54



6954. Cố Thu vô cùng sốt ruột, cô cúi người lúc tìm ngăn kéo trong phòng sách của ba.

Ngăn kéo trong tủ ba đầy hợp đồng, có những cái chưa kì, chắc là mới đem qua gần đây.

Cố Thu từ lấy đống hợp đồng trong đó ra, xem từng cái một.

Đột nhiên, cô nhìn thấy có bản hợp đồng được in lại, cô nhăn mặt lại.

Hợp đồng này, là hợp đồng cho thuê nhà với Thời Phong Thụy, đem toàn bộ nhà kho bao gồm cái cửa tàu dưới danh nghĩa của Cố Gia, toàn bộ cho Thời Gia thuê.

Mà Tập đoàn Thời Phòng dưới danh nghĩa là một công ty kỹ thuật gia công, trả tiền thuê cho nhà họ Cố.

Rõ ràng chỉ là một công ty gia công kỹ thuật, sao lại cần nhiều kho chứa như thế? Đây rõ ràng là một công ty nhỏ đến nghe cô cũng chưa từng nghe nói.

Trong đầu Cố Thu như nghĩ ra gì đó, cô đứng dậy đi về hướng tủ bảo hiểm, rồi vặn mật khẩu trên tủ là ngày ghi trên hợp đồng.

Đột nhiên, két một tiếng, lông của Cố Thu dựng đứng cả lên.

Chỉ là vô tình thử thôi nhưng đột nhiên phát hiện ra vấn đề của tủ bảo hiểm này, chả lẽ, hợp đồng này có vấn đề gì đó?

Cô hít một hơi sâu, phát hiện tay mình đang run, mở của tủ bảo hiểm ra, nhìn vào bên trong.

Chỉ thấy trong tủ bảo hiểm, để vài lá thứ, trên mỗi là thư đều có ghi một ngày, sờ tay vào đó, phát hiện bên trong có gì đó cứng cứng.

Hiếu kỳ mở một lá thư ra, chỉ thấy trên trogn có đựng một USB.

Cố Thu nuốt nước bọt, ngừng thở, cô đột nhiên hiểu rõ, đây có thể là USB có liên quan đến Thời Phong Thụy, thậm chí là cả tập đoàn Thời Phong.

Hít một hơi thật sâu, Cố Thu chấn chỉnh lại tinh thần, cắm USB vào máy tính, mở máy tính lên.

Trong USB đó là đoạn ghi âm, tên File là Thời Nhất.

Cô mím chặt môi, mở đoạn ghi âm ra, chỉ nghe bên trong có âm thanh hơi khàn, hình như là đang đeo khẩu trang để nói chuyện.

Âm thanh của Thời Phong Thụy vang lên trước: “Bác trai, hôm nay con đến tìm bác, thực ra là có chút chuyện muốn nói với bác, con muốn cầu hôn con gái bác, không biết Cố Thu có đồng ý không?”

Âm thanh ba cô, rất lâu mới vang lên, nhưng lại là tiếng thở dài: “Nhưng Cố Thu khong phải luôn ở bên Thời Thiếu Tu sao? Giờ Thời Thiếu Tu vào ngục rồi, cậu cảm thấy vậy có được không? Anh em các cậu...”

“Con luôn thích Cố Thu, chỉ là do em con thích, nên con không dám mở lời, con luôn dành sự ái mộ đối với Cố Thu.”

“Nhưng cậu phải bàn với con bé, chúng tôi không có cách quyết định thay cho Cố Thu.”

“Bác trai yên tâm, Cố Thu nhất định sẽ gả cho con.”

Nghe lời của Thời Phong Thụy, toàn thân của Cố Thu bất giác run lên, chân đổ mồ hôi lạnh cô biết, đây là nơi khởi nguồn cho mọi ác mộng của cô.

Cuộc ghi âm kết thúc, cả phòng lại im lặng.

Mắt Cố Thu đỏ hoe, cô cắn chặt răng, đến sắp chảy máu, cô thở gấp, éo mình bình tĩnh lại, mở file thứ Thời Thiếu Tu.

File vừa mở đã xuất hiện tiếng tranh chấp, là giọng của Thời Phong Thụy: “Bác trai, nếu bác còn tiếp tục như vậy, con cũng không thể tiếp tục hợp tác với bác.”

Có thể nghe thấy âm thanh tức giận thở mạnh của Cố Trường Thanh, ông nói: “Ngươi có biết ngươi nói gì không! Giờ công ty ta đang chi viện cho công ty người, giờ người lại muốn quay lại cắn ta sao?”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện