Chí Tôn Ám Long
Chương 39: Chiến Lang Hùng - Top 1 Tiềm Long Bảng
Có lẽ hắn có bảo vật nhìn thấy tu vi? Lang Hùng tự trấn an tình thần mình rồi lại hướng Đông mà lao tới
" Vụt "
" Xoẹt "
Lang Hùng sử dụng tốc độ của mình để nhanh chóng tiếp cận Đông, ngay khoảnh khắc chỉ cách Đông chưa đến 1 gang tay nữa thì từ phía bàn tay của Lang Hùng xuất hiện 2 ma trảo vô thanh mà đâm tới
" Muốn đánh lén "
" Bộp "
" Hộc hộc "
Nhờ vào khả năng của Thiên Nhãn nên Đông có thể dễ dàng biết được chủ ý đánh này của Lang Hùng, nhẹ nhàng lùi ra phía sau 1 bước Đông liền lấy đà lao ngay tới phía Lang Hùng, với tốc độ được gia tốc bởi cú bật và tốc độ của 1 Linh Vương thì hắn nhanh chóng tiến đến và đánh ngay 1 quyền vào mặt của Lang, 1 quyền này tưởng chừng như có thể khiến cho bất cứ 1 Linh Vương nào cũng phải bị thương không ít ấy vậy mà Lang Hùng không hề né tránh mà lựa chọn đối đầu trực diện, ngay lúc nắm đấm vừa chạm tới Lang Hùng thì cũng chính là lúc Đông ăn ngay 1 cước của Lang Hùng vào bụng
" Hự "
Lúc này cả Đông và Lang Hùng đã bay ra cách xa nhau tới chừng 5m, Đông nhìn Lang Hùng mà nói: " Trâu bò gớm "
Lang Hùng lè lời liếm vết thương trên mặt mình rồi đáp: " Biết thì nhận thua đi "
Đông cười phá lên rồi nói với giọng trêu tức: " Chó nhỏ, ta cho ngươi Xương để người ăn trong 1 năm, ngươi nhận thua đi "
" Gừ Gừ, Huyền Cấp Trung Giai - Lang Thi Trảo "
Lang Hùng tức tối mà gầm lên 1 tiếng, võ kĩ được vận dụng, linh khí bao bọc lấy ma trảo như khát máu mà điên cuồng lao tới bên Đông như muốn ăn tươi nuốt sống vậy
" Liệp Sát - Bóng "
Lúc này Sát Thần đã được lấy ra, lưỡi hái sắc bén chỉ loé lên trong không khí rồi vụt tắt 1 cách quỷ dị khiến cho người ta không khỏi sợ hãi
" Đinh "
" Đinh "
Âm thanh của vũ khí chạm nhau khiến cho người ta không khỏi sởn gai ốc, những âm thanh dồn dập to nhỏ vang lên, trên võ đài Lang Hùng đang cực kì chật vật chống chịu những đòn tấn công vô thức mà xuất hiện trong không khí của Đông.
" Ầm Ầm "
" Vù "
Lang Hùng nắm chặt quyền mà đánh xuống sàn đấu khiến cho cả võ đài như rung chuyển, bụi bay mù mịt tạo nên 1 khoang cảnh hỗn độn khiến cho khó mà quan sát được thứ gì đang diễn ra bên trong
Nhưng?
Lang Hùng chính là hậu duệ Lang Tộc, hắn ngay từ lúc sinh ra đã có 1 thích giác và khứu giác cực kì nhạy bén, với lợi thế đó của mình hắn có thể từ trong khói bụi đó khiến cho Đông không thể nhìn thấy hắn mà hắn lại có thể biết được vị trí của Đông
" Bốp "
Từng cú đấm liên tiếp mạnh mẽ đánh vào Đông, không biết được vị trí, không có cách phòng thủ, Đông chỉ có thể đứng yên chịu trận mà thôi
" Chết đi "
Âm thanh vang lên 1 cách mạnh mẽ, ma trảo đã được sử dụng, võ kĩ cùng được vận dụng, Lang Hùng nhanh chóng hướng ma trảo về hướng tim Đông mà đâm tới
" Hự "
" Xoẹt.... Bịch "
" AAAAAAA"
Nhờ vào việc chú tâm nghe ngóng, ngay lúc ma trảo gần như chạm vào tim Đông thì Đông đã kịp thời lướt người né qua 1 bên khiến cho ma trảo đâm vào ngay giữa lồng ngực của hắn. Ma trảo dính chặt lấy lồng ngực cũng chính là lúc Đông nhận lấy cợ hội phản công được Lang Hùng ban cho của mình, lưỡi hái nhẹ nhành vung ra, cánh tay Lang Hùng rơi xuống mặt đất, máu tươi như suối tuôn trào ra
" Hự "
Bụi đã tan, Lang Hùng rút ma trao của mình ra khỏi người Đông, máu từ ngực tuôn ra như vũ bão khiến cho người ta không khỏi kinh sợ, ngay lúc ma trảo được rút ra thì cả Đông và Lang Hùng cũng không tự chủ mà ngã xuống đất
Lang Hùng gắng gượng đứng dậy, nhìn Đông với ánh mắt đỏ ngầu đầy căm giận, Lang Hùng hét lớn: " Hừ, hôm nay dù phải trả giá như thế nào ta cũng phải giết ngươi "
" Tứ Phẩm Đan Dược - Nộ Huyết Đan "
" À huuuuuuuuuuuuuu "
Lang Hùng ngay lập tức sử dụng 1 viên đan dược và gầm rú lên 1 cách ma rợ, cơ thể ngay sau đó cũng trở nên biến đổi đi, thân hình cao lên hơn 3m, lông lá rập rạp, chiếc mồm được thay thế bằng chiếc mõm, ma trảo cũng không được sử dụng nữa mà thay vào đó chính là móng vuốt. Lúc này nhìn Lang Hùng tựa như người sói vậy, mắt hắn đỏ lên như máu, miệng thì không ngừng chảy dãi nhìn Đông với ánh mắt như muốn ăn sống hắn, thấy cảnh tưởng này Đông không khỏi kinh hãi mà chính mình lùi ra sau 1 bước
Đông nhìn Lang Hùng mà lắc đầu nói: " Ngươi chơi thuốc "
Lang Hùng gằn từ chữ nói: " Là! Ngươi! Ép! Ta! Độc! Cô! Cầu! Bại! Chết! Đi "
Đông cười nói: " Nhận thua đi, trong vũ khí của ta có độc, ngươi có thể sẽ chết "
Lang Hùng cười phá lên mà nói: " Ta chết cũng phải lôi ngươi theo, giờ thực lực ta đã Linh Vương Hậu Kì, giết ngươi chỉ là trong lòng bàn tay "
Đông cười nói: " Thật "
" ẦM ẦM "
Đông vận dụng linh vực ào 2 nắm đấm của mình mà không ngừng giã xuống sàn đấu, do dư âm từ trước nên lần này khói bụi lại càng trở nên mù mịt hơn, Lang Hùng cười thầm với hành động ngu xuẩn này của Đông nhưng ngay lập tức hắn phát hiện ra điều không ổn
Linh Sư Hậu Kì - Linh Sư Đỉnh Phong - Linh Vương Sơ Kì - Linh Vương Trung Kì- Linh Vương Hậu Kì - Linh Vương Đỉnh Phong.....
"Khí tức của hắn ngày càng khủng bố, sức mạnh của hắn tăng lên đến mức ta không thể dò xét được " Lang Hùng nhìn Đông đứng yên bất động mà không dám tấn công, hắn lúc này tay giơ ra phía trước, 2 chân trụ vững giữa sàn mà phòng thủ.
" Tứ Trưởng Lão "
" Tứ Trưỡng Lão "
" Lang Lão đầu "
.....
Cuộc chiến đang trong hồi căng thẳng thì bỗng 1 vị lão giả được gọi là " Tứ trưởng lão " lăng không mà bay lên khán đài, đứng trước mặt Đông và Lang Hùng, Tứ trưởng lão nói: Trận này Lang Hùng nhận thua, Độc Cô Cầu Bại chiến thắng "
" Ông Nội " Tiếng Lang Hùng tức giận nhìn Tứ trưởng lão mà nói
" Ngươi nhắm đánh nổi Linh Hoàng Trung Kì không "
Nghe thấy câu nói này của ông nội mình, mắt Lang Hùng như dại ra, hắn không khỏi quay đầu mà nhìn lại Đông 1 lần cho kĩ
Má? Linh Vương Hậu Kì đánh nhau với Linh Hoàng Trung Kì, chỉ có chết
Lúc này Lang Hùng không quản mất mặt trước mặt mọi người mà lập tức phi không rời đi trước bao anh mắt trầm trồ xen lẫn nghi hoặc của chúng đệ tử
Linh Vương đó? Sao nhận thua dễ dàng vậy
" Ngươi liều quá, võ kĩ Thiên Cấp cũng dám dùng bừa bãi "
Lang Hùng đã đi, Tứ trưởng lão nhìn Đông mà nói rồi lại lăng không mà bay theo hướng đi của Lang Hùng
Cầu Linh Thạch, Tử Linh Thạch, Kim Phiếu
" Vụt "
" Xoẹt "
Lang Hùng sử dụng tốc độ của mình để nhanh chóng tiếp cận Đông, ngay khoảnh khắc chỉ cách Đông chưa đến 1 gang tay nữa thì từ phía bàn tay của Lang Hùng xuất hiện 2 ma trảo vô thanh mà đâm tới
" Muốn đánh lén "
" Bộp "
" Hộc hộc "
Nhờ vào khả năng của Thiên Nhãn nên Đông có thể dễ dàng biết được chủ ý đánh này của Lang Hùng, nhẹ nhàng lùi ra phía sau 1 bước Đông liền lấy đà lao ngay tới phía Lang Hùng, với tốc độ được gia tốc bởi cú bật và tốc độ của 1 Linh Vương thì hắn nhanh chóng tiến đến và đánh ngay 1 quyền vào mặt của Lang, 1 quyền này tưởng chừng như có thể khiến cho bất cứ 1 Linh Vương nào cũng phải bị thương không ít ấy vậy mà Lang Hùng không hề né tránh mà lựa chọn đối đầu trực diện, ngay lúc nắm đấm vừa chạm tới Lang Hùng thì cũng chính là lúc Đông ăn ngay 1 cước của Lang Hùng vào bụng
" Hự "
Lúc này cả Đông và Lang Hùng đã bay ra cách xa nhau tới chừng 5m, Đông nhìn Lang Hùng mà nói: " Trâu bò gớm "
Lang Hùng lè lời liếm vết thương trên mặt mình rồi đáp: " Biết thì nhận thua đi "
Đông cười phá lên rồi nói với giọng trêu tức: " Chó nhỏ, ta cho ngươi Xương để người ăn trong 1 năm, ngươi nhận thua đi "
" Gừ Gừ, Huyền Cấp Trung Giai - Lang Thi Trảo "
Lang Hùng tức tối mà gầm lên 1 tiếng, võ kĩ được vận dụng, linh khí bao bọc lấy ma trảo như khát máu mà điên cuồng lao tới bên Đông như muốn ăn tươi nuốt sống vậy
" Liệp Sát - Bóng "
Lúc này Sát Thần đã được lấy ra, lưỡi hái sắc bén chỉ loé lên trong không khí rồi vụt tắt 1 cách quỷ dị khiến cho người ta không khỏi sợ hãi
" Đinh "
" Đinh "
Âm thanh của vũ khí chạm nhau khiến cho người ta không khỏi sởn gai ốc, những âm thanh dồn dập to nhỏ vang lên, trên võ đài Lang Hùng đang cực kì chật vật chống chịu những đòn tấn công vô thức mà xuất hiện trong không khí của Đông.
" Ầm Ầm "
" Vù "
Lang Hùng nắm chặt quyền mà đánh xuống sàn đấu khiến cho cả võ đài như rung chuyển, bụi bay mù mịt tạo nên 1 khoang cảnh hỗn độn khiến cho khó mà quan sát được thứ gì đang diễn ra bên trong
Nhưng?
Lang Hùng chính là hậu duệ Lang Tộc, hắn ngay từ lúc sinh ra đã có 1 thích giác và khứu giác cực kì nhạy bén, với lợi thế đó của mình hắn có thể từ trong khói bụi đó khiến cho Đông không thể nhìn thấy hắn mà hắn lại có thể biết được vị trí của Đông
" Bốp "
Từng cú đấm liên tiếp mạnh mẽ đánh vào Đông, không biết được vị trí, không có cách phòng thủ, Đông chỉ có thể đứng yên chịu trận mà thôi
" Chết đi "
Âm thanh vang lên 1 cách mạnh mẽ, ma trảo đã được sử dụng, võ kĩ cùng được vận dụng, Lang Hùng nhanh chóng hướng ma trảo về hướng tim Đông mà đâm tới
" Hự "
" Xoẹt.... Bịch "
" AAAAAAA"
Nhờ vào việc chú tâm nghe ngóng, ngay lúc ma trảo gần như chạm vào tim Đông thì Đông đã kịp thời lướt người né qua 1 bên khiến cho ma trảo đâm vào ngay giữa lồng ngực của hắn. Ma trảo dính chặt lấy lồng ngực cũng chính là lúc Đông nhận lấy cợ hội phản công được Lang Hùng ban cho của mình, lưỡi hái nhẹ nhành vung ra, cánh tay Lang Hùng rơi xuống mặt đất, máu tươi như suối tuôn trào ra
" Hự "
Bụi đã tan, Lang Hùng rút ma trao của mình ra khỏi người Đông, máu từ ngực tuôn ra như vũ bão khiến cho người ta không khỏi kinh sợ, ngay lúc ma trảo được rút ra thì cả Đông và Lang Hùng cũng không tự chủ mà ngã xuống đất
Lang Hùng gắng gượng đứng dậy, nhìn Đông với ánh mắt đỏ ngầu đầy căm giận, Lang Hùng hét lớn: " Hừ, hôm nay dù phải trả giá như thế nào ta cũng phải giết ngươi "
" Tứ Phẩm Đan Dược - Nộ Huyết Đan "
" À huuuuuuuuuuuuuu "
Lang Hùng ngay lập tức sử dụng 1 viên đan dược và gầm rú lên 1 cách ma rợ, cơ thể ngay sau đó cũng trở nên biến đổi đi, thân hình cao lên hơn 3m, lông lá rập rạp, chiếc mồm được thay thế bằng chiếc mõm, ma trảo cũng không được sử dụng nữa mà thay vào đó chính là móng vuốt. Lúc này nhìn Lang Hùng tựa như người sói vậy, mắt hắn đỏ lên như máu, miệng thì không ngừng chảy dãi nhìn Đông với ánh mắt như muốn ăn sống hắn, thấy cảnh tưởng này Đông không khỏi kinh hãi mà chính mình lùi ra sau 1 bước
Đông nhìn Lang Hùng mà lắc đầu nói: " Ngươi chơi thuốc "
Lang Hùng gằn từ chữ nói: " Là! Ngươi! Ép! Ta! Độc! Cô! Cầu! Bại! Chết! Đi "
Đông cười nói: " Nhận thua đi, trong vũ khí của ta có độc, ngươi có thể sẽ chết "
Lang Hùng cười phá lên mà nói: " Ta chết cũng phải lôi ngươi theo, giờ thực lực ta đã Linh Vương Hậu Kì, giết ngươi chỉ là trong lòng bàn tay "
Đông cười nói: " Thật "
" ẦM ẦM "
Đông vận dụng linh vực ào 2 nắm đấm của mình mà không ngừng giã xuống sàn đấu, do dư âm từ trước nên lần này khói bụi lại càng trở nên mù mịt hơn, Lang Hùng cười thầm với hành động ngu xuẩn này của Đông nhưng ngay lập tức hắn phát hiện ra điều không ổn
Linh Sư Hậu Kì - Linh Sư Đỉnh Phong - Linh Vương Sơ Kì - Linh Vương Trung Kì- Linh Vương Hậu Kì - Linh Vương Đỉnh Phong.....
"Khí tức của hắn ngày càng khủng bố, sức mạnh của hắn tăng lên đến mức ta không thể dò xét được " Lang Hùng nhìn Đông đứng yên bất động mà không dám tấn công, hắn lúc này tay giơ ra phía trước, 2 chân trụ vững giữa sàn mà phòng thủ.
" Tứ Trưởng Lão "
" Tứ Trưỡng Lão "
" Lang Lão đầu "
.....
Cuộc chiến đang trong hồi căng thẳng thì bỗng 1 vị lão giả được gọi là " Tứ trưởng lão " lăng không mà bay lên khán đài, đứng trước mặt Đông và Lang Hùng, Tứ trưởng lão nói: Trận này Lang Hùng nhận thua, Độc Cô Cầu Bại chiến thắng "
" Ông Nội " Tiếng Lang Hùng tức giận nhìn Tứ trưởng lão mà nói
" Ngươi nhắm đánh nổi Linh Hoàng Trung Kì không "
Nghe thấy câu nói này của ông nội mình, mắt Lang Hùng như dại ra, hắn không khỏi quay đầu mà nhìn lại Đông 1 lần cho kĩ
Má? Linh Vương Hậu Kì đánh nhau với Linh Hoàng Trung Kì, chỉ có chết
Lúc này Lang Hùng không quản mất mặt trước mặt mọi người mà lập tức phi không rời đi trước bao anh mắt trầm trồ xen lẫn nghi hoặc của chúng đệ tử
Linh Vương đó? Sao nhận thua dễ dàng vậy
" Ngươi liều quá, võ kĩ Thiên Cấp cũng dám dùng bừa bãi "
Lang Hùng đã đi, Tứ trưởng lão nhìn Đông mà nói rồi lại lăng không mà bay theo hướng đi của Lang Hùng
Cầu Linh Thạch, Tử Linh Thạch, Kim Phiếu
Bình luận truyện