Chuyện Tình Tay Ba Giữa Hai Chàng Hoàng Tử Lạnh Lùng Và Cô Nhóc Ngổ Ngáo
Chương 72
-....... ( Tôi cứ ngồi cúi gằm mặt xuống, không nói gì)
- Xin lỗi! ( Thái Minh nhẹ nhàng nói, mắt thăm thẳm nhìn tôi)
Tôi ngửng mặt lên nhìn Thái Minh...... 2 cặp mắt của chúng tôi chạm vào nhau..... Tim tôi bỗng đập nhanh, rất nhanh......
- Vì chuyện gì? ( Tôi rưng rưng)
- Tháng sau.....anh......và Huệ......sẽ.....
-.... ( Tôi không nói gì, cố ý im lặng để lắng nghe Thái Minh nói)
- Đính hôn! ( Thái Minh nói hờ hững)
- Đính.....đính hôn? ( Tôi phải cố nặn ãi mới ra 2 chữ “đính hôn”... Tim tôi như có một vết dao cứa vào và giờ đang ứa máu)...- Tại sao anh lại nói với tôi chuyện này
-..... ( Thái Minh im lặng và nhìn tôi không chớp mắt)
- Anh.....đã bao giờ.... có tình cảm.....với tôi chưa? ( Đôi mắt của tôi nhìn thẳng vào mắt Thái Minh
- Cô nghĩ cô là ai? ( Thái Minh cố nhếch mép nhưng nó lại là 1 cái nhếch mép đầy gượng gạo)
- Tôi........ không là ai cả! Chả là cái gì của anh... Vậy mà cứ như quen nhau ý nhỉ? Tôi đã có lúc ghét anh..... thù anh và cả... yêu anh.... Nhưng bây giờ hết rồi. Tôi đâu có xứng gì... Đúng là con gnu mà... Ảo tưởng đến thế là cùng...... ( Tôi nhẹ nhàng đứng dậy. Quay đầu và bước đi, bước ra khỏi khách sạn này.... Còn lại Thái Minh ngồi 1 mình thẫn thờ
( * CHÚ THÍCH: Thái Minh ngồi thẫn thờ ở ghế..... Thực sự là anh rất yêu Hương... anh không dám nói ra điều đó vì anh đã nợ Huệ rất nhiều..... Anh đã mất Huệ 1 lần, anh muốn bù đắp lại tất cả những gì anh gây ra cho Huệ. Anh chỉ biết đừng nhìn Hương hạnh phúc mà thôi..... Tháng sau anh và Huệ sẽ đính hôn *)
- ĐỨNG LẠI ( Thái Minh nói to)
- Cái gì cơ....... Tôi không rảnh ( Tôi nhếch mép 0
- nếu đi! Cô sẽ phải hối hận
------ Dừng lại luôn----
Mắt tôi ướt đẫm.......
- Hối hận ư?...... Đến bây giờ thì tôi còn có thể hối hận về cái gì nữa.Haha..... Điều mà tôi hối hận nhất là đã yêu anh đấy.... ( Tôi thở dài)
- Cô yêu tôi?( Thái Minh nhìn tôi)
- Phải. Nhưng hết rồi.....
Nói xong tôi quay người bước đi. Vừa bước được vài bước thì thái Minh chạy thật nhanh đến chỗ tôi, giỡ lấy vai tôi và quay người tôi lại. Tiếp tục đặt một nụ hôn vào môi tôi, chỉ là một nụ hôn kéo dài trong vòng 20s thôi
Sau đo, Thái Minh nhìn thằng vào mắt tôi và nói:
- Đừng đi! Xin em.....! ( Sau đó, Thái Minh ôm chặt lấy tôi)
• Tôi khóc *
- Tại sao? Tại sao anh lại làm thế với tôi? Tại sao? Tại sao?
- Xin lỗi..... ta không có sự lựa chọn( Thái Minh hôn lên trán tôi)
- Huhuhuhu...... Tại sao? Tại sao chứ?
- Xin lỗi ( Thái Minh nhẹ nhàng nói)
- Anh có yêu em không? ( Tôi ngước mặt lên hỏi Thái Minh)
- Xin lỗi! ( Thái Minh nhẹ nhàng nói, mắt thăm thẳm nhìn tôi)
Tôi ngửng mặt lên nhìn Thái Minh...... 2 cặp mắt của chúng tôi chạm vào nhau..... Tim tôi bỗng đập nhanh, rất nhanh......
- Vì chuyện gì? ( Tôi rưng rưng)
- Tháng sau.....anh......và Huệ......sẽ.....
-.... ( Tôi không nói gì, cố ý im lặng để lắng nghe Thái Minh nói)
- Đính hôn! ( Thái Minh nói hờ hững)
- Đính.....đính hôn? ( Tôi phải cố nặn ãi mới ra 2 chữ “đính hôn”... Tim tôi như có một vết dao cứa vào và giờ đang ứa máu)...- Tại sao anh lại nói với tôi chuyện này
-..... ( Thái Minh im lặng và nhìn tôi không chớp mắt)
- Anh.....đã bao giờ.... có tình cảm.....với tôi chưa? ( Đôi mắt của tôi nhìn thẳng vào mắt Thái Minh
- Cô nghĩ cô là ai? ( Thái Minh cố nhếch mép nhưng nó lại là 1 cái nhếch mép đầy gượng gạo)
- Tôi........ không là ai cả! Chả là cái gì của anh... Vậy mà cứ như quen nhau ý nhỉ? Tôi đã có lúc ghét anh..... thù anh và cả... yêu anh.... Nhưng bây giờ hết rồi. Tôi đâu có xứng gì... Đúng là con gnu mà... Ảo tưởng đến thế là cùng...... ( Tôi nhẹ nhàng đứng dậy. Quay đầu và bước đi, bước ra khỏi khách sạn này.... Còn lại Thái Minh ngồi 1 mình thẫn thờ
( * CHÚ THÍCH: Thái Minh ngồi thẫn thờ ở ghế..... Thực sự là anh rất yêu Hương... anh không dám nói ra điều đó vì anh đã nợ Huệ rất nhiều..... Anh đã mất Huệ 1 lần, anh muốn bù đắp lại tất cả những gì anh gây ra cho Huệ. Anh chỉ biết đừng nhìn Hương hạnh phúc mà thôi..... Tháng sau anh và Huệ sẽ đính hôn *)
- ĐỨNG LẠI ( Thái Minh nói to)
- Cái gì cơ....... Tôi không rảnh ( Tôi nhếch mép 0
- nếu đi! Cô sẽ phải hối hận
------ Dừng lại luôn----
Mắt tôi ướt đẫm.......
- Hối hận ư?...... Đến bây giờ thì tôi còn có thể hối hận về cái gì nữa.Haha..... Điều mà tôi hối hận nhất là đã yêu anh đấy.... ( Tôi thở dài)
- Cô yêu tôi?( Thái Minh nhìn tôi)
- Phải. Nhưng hết rồi.....
Nói xong tôi quay người bước đi. Vừa bước được vài bước thì thái Minh chạy thật nhanh đến chỗ tôi, giỡ lấy vai tôi và quay người tôi lại. Tiếp tục đặt một nụ hôn vào môi tôi, chỉ là một nụ hôn kéo dài trong vòng 20s thôi
Sau đo, Thái Minh nhìn thằng vào mắt tôi và nói:
- Đừng đi! Xin em.....! ( Sau đó, Thái Minh ôm chặt lấy tôi)
• Tôi khóc *
- Tại sao? Tại sao anh lại làm thế với tôi? Tại sao? Tại sao?
- Xin lỗi..... ta không có sự lựa chọn( Thái Minh hôn lên trán tôi)
- Huhuhuhu...... Tại sao? Tại sao chứ?
- Xin lỗi ( Thái Minh nhẹ nhàng nói)
- Anh có yêu em không? ( Tôi ngước mặt lên hỏi Thái Minh)
Bình luận truyện