Cô Dâu Của Tổng Giám Đốc

Chương 61: Sẽ không đưa cho anh



Đối với náo loạn ở Đồng thị, Lục thị rõ ràng yên tĩnh rất nhiều, nhưng hình như có người muốn phá hư phần yên tĩnh này.

Không thông báo một tiếng, Trác Nhiên tùy tiện chạy vào, thư ký cũng không cản lại, không phải là không muốn cản, mà là căn bản không cản được, dần dà cũng thành thói quen.

Nhưng tình huống hôm nay hình như không giống, tâm tình tổng giám đốc vô cùng không tốt, lần này nhất định lại chọc giận tổng giám đốc rồi, run rẩy đứng ở cửa mở miệng: "Tổng giám đốc, thật xin lỗi, tôi. . . . . ."

Lục Tử Hiên không ngẩng đầu, giọng nói lạnh lùng vang lên: "Cô có thể đến phòng nhân sự làm thủ tục."

"A ——" Thư ký không nghĩ tới vấn đề lại nghiêm trọng như vậy, hàm răng cắn chặt môi dưới, trong con ngươi lóe ra lệ quang, giống như một báu vật bất kỳ người đàn ông nào nhìn cũng sẽ động lòng.

Trác Nhiên bất đắc dĩ lắc đầu, đáng tiếc hiện tại Tử Hiên đang tức giận, đâu còn có thể chú ý những thứ này, nhưng mà anh lại là Trác đại công tử nổi danh thương hoa tiếc ngọc, vung tay lên để cho cô đi ra ngoài, nói: "Cô đi ra ngoài trước đi, anh ấy sẽ không sa thải cô."

Cũng không đợi Tử Hiên nói chuyện, liền tùy tiện ngồi trên ghế sa lon đối diện anh: "Ơ, xem ra chị dâu tớ vẫn rất lợi hại? Lại có thể khiến Lục nhị thiếu gia trả giá lớn như vậy"

Vừa nói xong, Trác Nhiên cũng cảm thấy một đạo ánh mắt sắc bén bắn về phía mình, giương mắt liền thấy Tử Hiên nhìn mình chằm chằm, trợn tròn cặp mắt, tựa như thợ săn nhìn chằm chằm một con mồi, nếu như không phải bởi vì hiểu rất rõ nguyên nhân của cậu ta, anh thật sự vẫn cho là mình đã phạm phải mười tội nặng nhất?

Lục Tử Hiên chỉ nhìn theo anh, tựa như muốn nhìn thấu anh, Trác Nhiên chưa từng bị người khác nhìn chăm chú như vậy, trong nội tâm nôn nao, đi đứng như nhũn ra, trong lòng cảm thán, cậu ta nên đi làm cảnh sát, phạm nhân thấy cậu ta nhất định sẽ biết gì nói đó, nói không chừng cuối năm còn có thể phát cho cậu ta một huy chương?

Ngay khi Trác Nhiên muốn bộc phát, anh rốt cuộc cúi đầu: "Đây là chuyện riêng của tớ, không có quan hệ gì tới cậu."

Chuyện riêng? Đại ca làm ơn đi, chuyện này không phải chuyện riêng, nếu là chuyện riêng không phải nên giải quyết riêng sao? Lôi kéo truyền thông giống như người sai vặt là chuyện riêng sao? Đoán chừng hiện tại trên dưới Đồng thị cũng đã biết, nếu như nháo lên, truyền thông lại đem chuyện này tô vẽ một phen, đến lúc đó đối với Lục thị cũng không hay, thật không biết lần này giữa bọn họ lại xảy ra chuyện gì? Thật không rõ, rõ ràng hai người đúng là yêu nhau, nhưng tại sao lại muốn tổn thương đối phương, Trác Nhiên lập tức quyết định, về sau nhất định không thể yêu cô gái nào, để tránh gặp phải nhiều phiền toái như vậy, vẫn là tự do tự tại tốt hơn?

Không đợi Trác Nhiên nghĩ ra giữa bọn họ rốt cuộc xảy ra chuyện gì? Đột nhiên ngoài cửa huyên náo một trận, cửa chính không chút do dự bị mở ra, Lục Minh Hạo tức giận đùng đùng đi vào, gương mặt không tốt nhìn Lục Tử Hiên, lần này thư ký càng thêm khóc không ra nước mắt: "Tổng giám đốc!", sau đó lúng túng đứng ở nơi đó, chờ đợi trừng phạt.

Hôm nay từng người một đều không để anh vào trong mắt rồi, liền rống lên một câu: "Còn không đi ra ngoài chuẩn bị tài liệu đi họp."

Thư ký bị sợ nên bả vai run lên, trong nháy mắt sắc mặt trở nên trắng bệch, liên tục không ngừng lui ra ngoài, chỉ sợ chậm, đóng kín cửa thở phào một cái thật sâu, thế nhưng mới ra một nửa liền mắc kẹt, chuẩn bị có cuộc họp gì, sao cô không biết? Vậy muốn chuẩn bị tư liệu gì đây? Thật vất vả tránh thoát một kiếp, hiện tại xem ra thật sự là trời muốn diệt cô.

Nhìn Lục Minh Hạo vội vã xông tới, vẻ mặt anh biến đổi, giận dữ, tốt, từng người một cũng để ý tới chuyện riêng của anh rồi, Trác Nhiên mới tới còn chưa đi, hiện tại lại tới một người nữa, hơn nữa còn là anh hai của mình, đã từng tuyên bố nếu mình đối với cô không tốt, sẽ dẫn cô đi.

Chuyện lần trước anh còn chưa có quên đâu, không ngờ hiện tại anh lại tới, chẳng lẽ muốn anh hùng cứu mỹ nhân sao?

Lục Minh Hạo bước lên trước hung hăng ném một chồng tài liệu lên trên bàn làm việc của anh, âm thanh cực lớn, có thể thấy được bây giờ tức giận biết bao nhiêu.

Trác Nhiên chưa bao giờ gặp qua Lục Minh Hạo nổi giận lớn như vậy, cộng thêm căn bản không biết chuyện gì giữa bọn họ, chỉ cho là anh vì lợi ích của công ty, ai biết thế nhưng anh lại cắn răng nói: "Lục Tử Hiên, sao em có thể đối với cô ấy như vậy, lời nói anh đã nói qua nhất định sẽ làm được."

Em đã không cho cô ấy được hạnh phúc, vậy thì đừng trách anh.

Những lời này không thể nghi ngờ là thêm dầu vào lửa, đây là có ý gì, công khai giành vợ với anh, phải biết bây giờ bọn họ còn chưa có có ly hôn? Trên luật pháp bọn họ vẫn còn là vợ chồng.

Vỗ bàn một cái, thân thể vèo đứng lên từ trong ghế, hai quả đấm bởi vì tức giận mà nắm thật chặt, bốn mắt nhìn nhau, bốn phía hai người hiện ra áp suất thấp, làm cho người ta không thở nổi.

Từ lúc Lục Minh Hạo vừa tiến vào, Trác Nhiên hoàn toàn bị coi thường, hiện tại đầu óc anh đã choáng váng rồi, đây là tình huống gì, trong ấn tượng của anh giống như chưa từng thấy qua dáng vẻ Lục Minh Hạo tức giận, anh ta vẫn luôn dịu dàng, luôn mang theo nụ cười ấm áp, thánh thiện làm cho người ta không dám xem thường, nhưng không biết thì ra là anh ta cũng có một mặt mạnh mẽ như vậy, hồ đồ hỏi một câu xui xẻo: "Các người đang nói gì đấy?"

Bốn đạo ánh mắt như dao bắn về phía anh, khó được hai người trăm miệng một lời: "Cậu câm miệng, đi ra ngoài."

Không giải thích được liền trở thành hai người cùng chung kẻ địch, Trác Nhiên biết mình nói sai, vô cùng thức thời đáp một tiếng: "Được!"

Có thể không nghĩ tới hai người sẽ đồng thanh mở miệng, liền trừng mắt liếc lẫn nhau, tiếp theo Lục Tử Hiên đã giành mở miệng trước, giọng nói lạnh lẽo: "Anh bỏ cái ý niệm này đi, cô ấy là của tôi, nếu như tôi không cần cô ấy, cũng sẽ không đưa cho anh."

"Hừ!" Lục Minh Hạo nặng nề hừ một tiếng trong mũi, cực kỳ khiêu chiến nói: "Vậy chúng ta liền thử xem một chút?" Nói xong đột nhiên xoay người, nhanh chóng mở cửa chính đi ra, nhanh đến nỗi Trác Nhiên nhất thời không kịp phản ứng, thiếu chút nữa đụng vào.

Tin mới, thật sự là một tin tức lớn, nếu như anh không có đoán sai, hai người kia là vì tranh giành một cô gái, nếu như bị truyền thông biết, Lục đại thiếu gia vẫn ôn tồn nho nhã sẽ tranh giành em dâu với em trai mình, thật là chấn động biết bao.

Bên trong phòng làm việc truyền đến tiếng phá hủy đùng đùng, ở cửa, thư ký thỉnh thoảng quăng tới anh vẻ mặt nghi ngờ, Trác Nhiên bất đắc dĩ nhún nhún vai, chuyện này anh cũng bất lực rồi, nhìn dáng vẻ này, lần này anh ta thật sự bị cô gái kia làm cho tức không chịu được rồi, aiz, vợ chồng các người gây gổ là được rồi, tại sao phải kéo theo nhiều người vô tội như vậy chứ?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện