Cô Mãi Là Người Em Yêu

Chương 16



Chắc tại tối được cô chúc ngủ ngon hay sao mà sáng hôm sau nó lại thức sớm để chuẩn bị đi học hay nhớ cô cũng không chừng * cười gian*

Vừa chạy xe tới cổng trường thì thấy cô đang chạy xe tới trường từ hướng ngược lại nó dừng xe lại động tác rất chậm để chờ ai kia chạy tới đây mà, vừa dắt xe vừa đi chậm chậm hơn thường ngày rất nhiều, còn cô thì gặp nó bước xuống dắt xe vào trường thì chạy xe nhanh hơn chút để bắt kịp nó.

" Nè Muối đợi cô chút coi " cô dắt xe đi gần nó may là lúc này còn sớm nên có rất ít học sinh trong trường nên không thấy sự ám muội của hai người này

" gi vậy cô  " nó giả đò xạo xạo làm cô muốn đá nó một cái cho bỏ tức

" À không có gì " cô dắt xe bỏ đi một mạch bỏ nó lại

" cô ơi  cô em xin lỗi mà giỡn chút thoi mà cô " Nó vừa dắt xe vừa chạy để bắt kịp cô mà cô bỏ đi đậu xe rồi đi lên văn phong mất tiêu

Địn bụng là đi xuoongs căn tin mua cho cô phần ăn sáng vì chắc giờ còn sớm nên cô chưa ăn gì, vừa mới ra khỏi lớp thì nó bị con tổ trưởng bắt lại trực lớp nên không đi được. Còn cô thì tưỡng dỗi vậy nó sẽ đến tìm mình nhưng đợi oài cũng không thấy nó tìm thì lại suy nghĩ lung tung

" Chắc nhóc hết thương mình rồi! lúc nảy còn bơ mình rồi mình dỗi thì chẳng thèm tìm đến nữa " vừa nghĩ thì tim chợt nhói lên vì đau

Cô nào biết là có người đang gấp gáp trực lớp mà lòng không yên vì hiểu khi cô dỗi mà nó không tìm xin lỗi thì thế nào cũng nghĩ lung tung nên phải trực thật nhanh để lên văn phòng tìm cô nhưng khi trực xong thì đã đánh trống 15 phút đầu giờ rồi:

" Chết bà rồi giờ này đi gặp cô mà gặp thầy giám thị là khổ nữa! chẳng ưa ông đó tí nào toàn thả thính cô xinh đẹp không thôi, mà thoi kệ liều một phen "  Nó quay sang thằng Nu cầu cứu  " Lát tao có vô trễ thì mày nói với thầy là tao bị đau bụng nha để tao trốn đi gặp cô Phương chút "

" Mày lại làm cô giận nữa à " thằng Nu tỏ vẻ khinh bỉ vì độ mê gái của nó " Thôi mày đi đâu đi lẹ đi "

Nó gấp rút chạy ra khỏi lớp mà cứ sợ gặp thầy giám thị mà cứ lén la lén lúc khom khom chạy núp dưới mấy bụi cây mà nhìn xung quanh, chợt có cai đằng sau đang khều khều nó

" Trốn ai vậy em kia? 15 phút đầu giờ mà đi đâu lung tung vậy! đi lên văn phòng với tui " nhắc ai không  nhắc thầy giám thị thì thầy lại xuất hiện

" Dạ  " nó lủi thủi theo sau

Tới cửa văn phòng thì nó ngập ngừng không dám bước vào vì nó chắc chắn có cô trong văn phòng với nhiều giáo viên nữa.

" Còn chưa chịu vào à sao còn đứng ngoài đó " Thầy giám thị đợi nó ào mà chẳng thấy nó vào mà chỉ đứng lấp ló ngoài cửa

Nghe vậy nó đành bước từng bước nặng nề vào phòng với bao ánh mắt ngước nhìn ai và cô cũng là một trong số đó

" Dạ em vào rồi thầy " giọng nó yểu xìu

" Em biết giờ này là giờ kiểm tra 15 phút đầu giờ không mà đi lung tung vậy? "

" Dạ em biết! tại người yêu em giận nên em đi xin lỗi " nó lén nhìn về hướng cô đang ngồi nhìn nó mà nói

" Hay quá ha ngươi yêu giận đi xin lỗi đồ! đi về lớp viết cho tui bẳng kiểm điểm ra chơi xuống đây nộp tui nhớ đưa cho cô chủ nhiệm ký tên mới được xác nhận " nói rồi thầy phất tay kêu nó đi về lớp

Nó nhìn cô bằng đôi mắt hối lỗi rồi lầm lũi đi về lớp trong nỗi buồn rồi tự nói với mình:

Haizzz chắc cô giận thiệc rồi! nhìn mình bị la mà không có chút thương xót luôn mà có khi nào mình chọc cô giận nên cô muốn bỏ rơi mình luôn không ta " nới tới đó chợt tim nó hơi nhói vì đau lòng

=================================================================

Về tới lớp thì nó chạy vọt đứng trước cửa vì nó biết thầy Vinh rất khó nên phải thật lễ phép và khéo léo mới có thể xin vào lớp được:

" Thưa thầy cho em vào lớp ạ " nó khoanh tay nhìn thầy

" Đi đâu mà giờ mới vô lớp vậy " Thầy nghiêm giọng

" Dạ em bị đau bụng nên lên phòng y tế xin thuốc rồi nằm nghỉ nên mới vào lớp trễ! thầy cho em vào lớp nha thầy "

" Ừa thoi vào lớp đi "

" Dạ em cám ơn thầy "

Về tới chổ ngồi thì thằng Nu nhìn nó cười cười rồi hỏi nó " Sao rồi má có xin lỗi người yêu được chưa " nó quay sang mặt ủ rũ " Xin lỗi gì mà xin lỗi! xui mà còn gặp hạn bị thầy giám thị bắt lên văn phòng chửi cho trận còn ăn thêm bảng kiểm điểm mà tao nhìn cô thì cô không có chút gì thương xót luôn " nó ngập ngừng rồi nói tiếp " chắc người hết thương tôi rồi người ơi ".

================================================

Ra chơi nó đi ra khỏi lớp để đưa bảng kiểm điểm cho cô chủ nhiệm ký tên, đang đi giữa sân trường thì quay ra sau thì nó thấy cô Phương đang đi sau nó làm cho nó đi càng nhanh hơn để tránh cô, còn cô thì thấy nó quay lại nhìn rồi nó càng đi nhanh hơn thì cô cũng càng theo nó nhanh hơn rồi cuối cùng cũng nắm được tay nó.

" đi gì như ma đuổi vậy hả? thấy tui rồi bỏ đi như gặp ma vậy đó hả? không muốn nhìn mặt tui đúng không? " mắt cô đã có một màng nước mắt chuẩn bị roi " đâu còn thương tui nữa nên ghét bản mặt tui lắm rồi chứ gì " bàn tay cô từ từ buông tay nó ra rồi bỏ đi mà không cho nó nói lời nào

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện