Cô Nàng Minh Tinh Là Fan Bà Xã
Chương 66
“Thầy Tần, anh cần tôi giúp gì nào? Tuy rằng tôi không biết nấu cơm nhưng thái rau, rửa rau không thành vấn đề.”“Không cần.” Tần Mục khẽ cười, “Tôi đã gọi cho nhà hàng mang thức ăn tới đây rồi.” Thương Ngôn ngạc nhiên nhìn anh, “Thầy Tần gọi tôi vào bếp làm gì vậy?”Cô còn muốn nghe Tống Tư Hạo chia sẻ nhiều điều về anh, nhân cơ hội này hiểu Tần Mục hơn đôi chút.“Hả?” Tần Mục trầm mặc một lát, bộ dạng nghiêm túc, “Tôi sợ em nghe cậu ta nói thêm chút nữa thì hình tượng của tôi trong lòng em sẽ sụp đổ hoàn toàn.”“Dạ?” Thương Ngôn không nghĩ đến anh sẽ nói như vậy, nghe xong ngẩn cả người, cô lấy tay che miệng cười khúc khích.Một lát sau mới chớp mắt, nhỏ giọng cất lời: “Sau khi nghe tiền bối Tống kể thì hình tượng của thầy Tần trong lòng tôi thêm chút đáng yêu.”Đáng yêu? Đây là lần đầu tiên Tần Mục nghe được có người dùng hai từ này hình dung mình.
Nhưng nhìn thấy cô ngọt ngào nói mình như thế, khóe môi Tần Mục cong lên đôi chút.Thời gian trôi qua rất nhanh, thoát cái đồng hồ đã điểm mười hai giờ trưa.
Các vị khách mời chưa có mặt như Tưởng Tư Diệp, Chung Tâm Dật, Trương Tư Vũ cùng đạo diễn Lục Hằng đã có mặt đầy đủ.Đạo diễn Hứa Bình vướng phải liên hoan phim nên không tới tham dự, ông chỉ còn cách sai trợ lý mang quà giao cho Tần Mục.Thương Ngôn mặc dù chưa từng hợp tác với những người ở đây nhưng cũng từng gặp họ ở các lễ trao giải nên xem như không quá xa lạ.
Mọi người đơn giản làm quen với nhau vài câu sau đó đi đến phòng khách ngồi.Vị trí hiện tại của Thương Ngôn chính là ngồi cạnh hai vị tiền bối và Chung Tâm Dật.
Mới ngồi chưa được một phút, Chung Tâm Dật đã quay sang nói với cô.
“Lát nữa Thương tiểu thư cho tôi xin chữ ký được không?”Thương Ngôn sợ rằng bản thân nghe lầm cho nên chỉ mỉm cười không lên tiếng.
Chung Tâm Dật đã ba mươi lăm tuổi nhưng nhìn rất giống mấy người hai sáu, hai bảy tuổi.
Chị ấy khi còn trẻ gạt hái rất nhiều thành công.Vài tháng trước mới thừa nhận trước mặt báo trí truyền thông rằng mình đã kết hôn cùng bạn trai ngoài giới giải trí.
Hiện tại đã có một đứa con mười tuổi.Chị ấy từng là Ảnh hậu nổi tiếng, thế nào lại muốn xin chữ ký cô? Thương Ngôn âm thầm lắc đầu không thể tin được.“Thương tiểu thư là người thủ vai công chúa Chiêu Nghi trong bộ phim 《 Nam Quốc 》 phải không?“Đúng vậy.” Thương Ngôn gật gật đầu.
Bộ phim《 Nam Quốc 》 là tác phẩm cổ trang đầu tiên của cô.
Nội dung không sáng tạo tuy nhiên thu hút người xem bởi trang phục đẹp mắt, dàn diễn viên có giá trị nhan sắc cao.“Là thế này, con gái của tôi sau khi xem phim này liền trở thành fans của em.
Trong phòng ngủ của con bé dán đầy hình em.
Biết được hôm nay tôi sẽ gặp mặt em, con bé gào khóc nói tôi nhất định phải xin chữ ký của chị Thương Ngôn.”Con gái của Ảnh hậu là fans của mình, Thương Ngôn thụ sủng nhược kinh.
Trong nháy mắt, toàn thân cô trở nên khẩn trương.Tưởng Tư Diệp ngồi bên cạnh cô là người dịu dàng, chị ấy vừa mới sinh con không lâu.
Thân thiện cho Thương Ngôn và Chung Tâm Dật xem ảnh con gái mình.
Sau đó tự bản thân chia sẻ cho hai người bọn cô cách chăm sóc con cái.Thương Ngôn dở khóc dở cười nói, “Tiền bối Tưởng, em bạn trai còn chưa có nói gì đến chuyện học cách chăm sóc con cái.”“Em sẽ có sớm thôi, nên học là vừa rồi.”Câu nói của chị ấy tràn ngập ý tứ sâu xa liếc mặt về phía bàn rượu.
Mà ở bên đó Tần Mục, Tống Tư Hạo và Lục Hằng ba người vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm.
Không biết nói gì, đột nhiên Tống Tư Hạo đứng lên vỗ vai Tần Mục.Tưởng Tư Diệp tiếp tục mập mờ chỉ nói: “Không phải ai cũng dễ dàng được Tần Mục mời tham gia sinh nhật đâu.”Thương Ngôn ngượng ngùng nhưng không lên tiếng phủ nhận, cô chỉ mỉm cười.Đến thời điểm ăn trưa, mọi người vui vẻ ngồi xuống bàn ăn.
Ngay khi cùng nhau đứng lên chạm chén thì chuông cửa vang lên.
Ai nấy cũng đều nhìn về phía anh.Tống Tư Hạo nhướn mày hỏi: “Tần Mục, cậu còn mời ai nữa à?” “Không có, mọi người cứ ăn trước đi.
Tôi ra ngoài xem.”Trong lòng Thương Ngôn dâng lên vài phần bất an.
Bằng trực giác của phụ nữ, cô khẳng định bảy tám phần người đứng ngoài cửa là Thịnh Hinh.Chị ta mượn cớ đến chúc mừng để nối lại tình xưa, loại chuyện này xảy ra không ít trên thực tế rồi..
Nhưng nhìn thấy cô ngọt ngào nói mình như thế, khóe môi Tần Mục cong lên đôi chút.Thời gian trôi qua rất nhanh, thoát cái đồng hồ đã điểm mười hai giờ trưa.
Các vị khách mời chưa có mặt như Tưởng Tư Diệp, Chung Tâm Dật, Trương Tư Vũ cùng đạo diễn Lục Hằng đã có mặt đầy đủ.Đạo diễn Hứa Bình vướng phải liên hoan phim nên không tới tham dự, ông chỉ còn cách sai trợ lý mang quà giao cho Tần Mục.Thương Ngôn mặc dù chưa từng hợp tác với những người ở đây nhưng cũng từng gặp họ ở các lễ trao giải nên xem như không quá xa lạ.
Mọi người đơn giản làm quen với nhau vài câu sau đó đi đến phòng khách ngồi.Vị trí hiện tại của Thương Ngôn chính là ngồi cạnh hai vị tiền bối và Chung Tâm Dật.
Mới ngồi chưa được một phút, Chung Tâm Dật đã quay sang nói với cô.
“Lát nữa Thương tiểu thư cho tôi xin chữ ký được không?”Thương Ngôn sợ rằng bản thân nghe lầm cho nên chỉ mỉm cười không lên tiếng.
Chung Tâm Dật đã ba mươi lăm tuổi nhưng nhìn rất giống mấy người hai sáu, hai bảy tuổi.
Chị ấy khi còn trẻ gạt hái rất nhiều thành công.Vài tháng trước mới thừa nhận trước mặt báo trí truyền thông rằng mình đã kết hôn cùng bạn trai ngoài giới giải trí.
Hiện tại đã có một đứa con mười tuổi.Chị ấy từng là Ảnh hậu nổi tiếng, thế nào lại muốn xin chữ ký cô? Thương Ngôn âm thầm lắc đầu không thể tin được.“Thương tiểu thư là người thủ vai công chúa Chiêu Nghi trong bộ phim 《 Nam Quốc 》 phải không?“Đúng vậy.” Thương Ngôn gật gật đầu.
Bộ phim《 Nam Quốc 》 là tác phẩm cổ trang đầu tiên của cô.
Nội dung không sáng tạo tuy nhiên thu hút người xem bởi trang phục đẹp mắt, dàn diễn viên có giá trị nhan sắc cao.“Là thế này, con gái của tôi sau khi xem phim này liền trở thành fans của em.
Trong phòng ngủ của con bé dán đầy hình em.
Biết được hôm nay tôi sẽ gặp mặt em, con bé gào khóc nói tôi nhất định phải xin chữ ký của chị Thương Ngôn.”Con gái của Ảnh hậu là fans của mình, Thương Ngôn thụ sủng nhược kinh.
Trong nháy mắt, toàn thân cô trở nên khẩn trương.Tưởng Tư Diệp ngồi bên cạnh cô là người dịu dàng, chị ấy vừa mới sinh con không lâu.
Thân thiện cho Thương Ngôn và Chung Tâm Dật xem ảnh con gái mình.
Sau đó tự bản thân chia sẻ cho hai người bọn cô cách chăm sóc con cái.Thương Ngôn dở khóc dở cười nói, “Tiền bối Tưởng, em bạn trai còn chưa có nói gì đến chuyện học cách chăm sóc con cái.”“Em sẽ có sớm thôi, nên học là vừa rồi.”Câu nói của chị ấy tràn ngập ý tứ sâu xa liếc mặt về phía bàn rượu.
Mà ở bên đó Tần Mục, Tống Tư Hạo và Lục Hằng ba người vừa uống rượu vừa nói chuyện phiếm.
Không biết nói gì, đột nhiên Tống Tư Hạo đứng lên vỗ vai Tần Mục.Tưởng Tư Diệp tiếp tục mập mờ chỉ nói: “Không phải ai cũng dễ dàng được Tần Mục mời tham gia sinh nhật đâu.”Thương Ngôn ngượng ngùng nhưng không lên tiếng phủ nhận, cô chỉ mỉm cười.Đến thời điểm ăn trưa, mọi người vui vẻ ngồi xuống bàn ăn.
Ngay khi cùng nhau đứng lên chạm chén thì chuông cửa vang lên.
Ai nấy cũng đều nhìn về phía anh.Tống Tư Hạo nhướn mày hỏi: “Tần Mục, cậu còn mời ai nữa à?” “Không có, mọi người cứ ăn trước đi.
Tôi ra ngoài xem.”Trong lòng Thương Ngôn dâng lên vài phần bất an.
Bằng trực giác của phụ nữ, cô khẳng định bảy tám phần người đứng ngoài cửa là Thịnh Hinh.Chị ta mượn cớ đến chúc mừng để nối lại tình xưa, loại chuyện này xảy ra không ít trên thực tế rồi..
Bình luận truyện