Chương 107: Cặp Đôi Ma Quái
Hạ An nhiên nghe bác sĩ Bác nói, nhìn khuôn mặt xanh mét của Lãng Mặc mà cười thầm.
Lăng Mặc, một người đàn ông lạnh lùng và thâm độc, như thế nào mà lại bị bác sĩ Bác nói như vậy?
Và bác sĩ Bác lúc này đã tràn đầy ghen tị, tiến đến dựa vào người Lăng Mặc “ Thiếu gia, tôi đã từng nghĩ trước kia mắt anh có vấn đề, nhưng bây giờ tôi đã phát hiện ra, không những không có vấn đề mà đó còn là đôi mắt vàng! Có thể nhìn thấu được phía sau khuôn mặt sưng tấy lên của cô ấy là một dung nhan xinh đẹp.
Loại nhan sắc này đặc biệt đáng đầu tư!"
Bác sĩ Bác cũng muốn đầu tư vào một “ người vợ xấu xỉ” như vậy!
Lăng Mặc lạnh lùng liếc anh một cái, dưới mắt hiện lên sắc lạnh vô biên, đập vào người như một tảng băng.
Bác sĩ Bác giật mình, hoang mang nói: "Tôi không cầnnằm mơ nữa"
Sau đó, nở một nụ cười hài lòng, nhìn Hạ An Nhiên, Thiếu phu nhân, tôi đến đây để tái khám cho cô."
Hạ An Nhiên: "Vừa rồi mới thay thuốc, hẳn là không có vấn đề gì."
Bác sĩ Bác vẻ mặt buồn bã, " Vẫn phải xem xét một chút, kẻo thiếu gia cho rằng tôi là kẻ vô dụng"
Hạ An Nhiên chỉ có thể ngồi trên giường và để bác sĩ Bác bắt mạch cho cô.
Vừa bắt mạch, bác sĩ Bác vừa chăm chú hỏi: " Thiếu phu nhân, cô nghiên cứu rất nhiều về huyệt đạo, cô học từ ai vậy?"
Hạ An Nhiên không chút để ý nói: " Tôi có đọc qua những cuốn sách cổ, chỉ là thủ thuật nhỏ mà thôi"
Bác sĩ Bác tò mò, "Sách cổ sao? Cô có thể giới thiệu cho tôi được không?"Hạ An Nhiên thản nhiên đáp lại, "Tôi quên mất tên rồi.”
Bác sĩ Bác có chút mất hứng, "Vậy thì trước tiên hãy thêm wechat đi, lúc nào cô nhớ nói cho tôi biết "
Hạ An Nhiên giọng vô cùng xin lỗi, "Hiện tại tôi đã là phụ nữ đã có gia đình, phải có lòng tự trọng.
Không thể tùy tiện thêm wechat của đàn ông"
Cô nói thêm: "Nếu không, thiếu gia của anh sẽ ghen mát"
Bác sĩ Bác vội lắc đầu, "Thiếu gia của tôi không phải là người keo kiệt như vậy, sẽ không tùy tiện ghen tuông."
Sau đó, quay đầu nhìn lại, nghĩ rằng Lăng Mặc sẽ đứng ra nói giúp vài câu.
Đâu ngờ vừa quay đầu lại đã thấy Lăng Mặc lạnh lùng nhìn, như muốn chém chết ngay tại chỗ.Bác sĩ Bác rùng mình, sao thiếu gia lại nhìn chằm chẳm vào mình như vậy? Cần phải bảo vệ vợ mình như thế này!
Không nhịn được nhỏ giọng nói: " Thiếu gia thật là keo kiệt, tôi chỉ muốn có wechat, có cần phải nhìn chằm chẳm tôi thế này không? Có phải vì tôi đẹp trai nên mới như vậy không? Hừ, tôi là loại người thích tìm đến cái chết đến như vậy à "
Hạ An Nhiên: “
Bác sĩ à, anh có thể lẩm bẩm trong lòng không, anh đã nói ra hết rồi.
Hạ An Nhiên trong tiềm thức muốn giữ khoảng cách với người đàn ông trước mặt cô, cô không thể bị liên lụy được.
Chỉ là khi Hạ An Nhiên cử động, bác sĩ Bác đã nhắc nhở, " Thiếu phu nhân, đừng cử động, tôi đang xem mach" Hạ An Nhiên
Cô ấy không phải là muốn cử động, mà là muốn tránh xa nguồn nguy hiểm này.
không khỏi thúc giục hỏi: "Bắt mạch bao lâu?"
Trên thực tế, thường không mất nhiều thời gian để bắt mạch, nhưng bác sĩ Bác cảm thấy mạch của Hạ An Nhiên hơi kỳ lạ.
Sau khi xem một cách cẩn thận, thì không có vấn đề gi.
Sau khi dừng lại, bác sĩ Bác cười và nói: "Cô có một cơ thể tuyệt vời, so với người khác sốt cũng hạ nhanh"
Làng Mặc lãnh đạm nói:" Không có chuyện gì, anh có thể đi ra ngoài.
"
Bác sĩ Bác ngờ vực quay đầu lại, “ Thiếu gia, anh trông thật giống tra nam
Hạ An Nhiên không kiềm chế được, cười khúc khích rồi cười ngông cuồng.
Tuy nhiên, Lăng Mặc đã làm cho sống lưng của bác sĩ Bác ớn lạnh, cảm thấy sát khí, rùng mình và nhanh chóng nói: "Nhìn kìa, tôi đi liền đây".
Nhanh chóng chạy về phía cửa.
Hạ An Nhiên che miệng cười nói, "Kì thật anh ta ở trước mặt anh không nói lời nào, anh ta vẫn có khí chất của một bác sĩ thiên tài”
Lăng Mặc nhìn con mèo hoang nhỏ tươi cười, vẻ mặt bình tĩnh hỏi: "Cô có thuốc câm miệng không?"
Hạ An Nhiên nhìn bộ dạng “khó ở” của Lăng Mặc, hợp tác nói: “Tuy rằng hiện tại không có, nhưng tôi có thể nghiên cứu nó
Ở cửa, bác sĩ Bác đã nghe thấy những lời này".
Thật là một cặp ma quái! Anh có lòng tốt xem bệnhcho Hạ An nhiên, nhưng họ muốn anh ta phải cầm.
Bình luận truyện