Cô Vơ Cá Chép Thần Ngọt Ngào Như Mật
Chương 25: Để hắn tự mình đến tìm tôi:
Cẩm Lê hoàn toàn không biết rằng, người đàn ông bị cô bỏ lại phía sau đầu đã đến ranh giới của sự biến thái.
Đương nhiên cho dù cô biết, cùng lắm chỉ nói một câu: Liên quan gì tới tôi?
Có vẻ đẹp khiến người khác thích cũng không thể dụ dỗ tôi nha!
Khi cô chuyển nhà một lần nữa, lại gặp Bạch Ngạn.
Lần này là chuyển từ khách sạn đến ngôi nhà cô mới mua.
Ngôi nhà mới của Cẩm Lê là một ngôi nhà rất tinh xảo, với một khu vườn nhỏ được chăm sóc rất tốt.
Chủ cũ của biệt thự cũng là một cô gái trẻ chuẩn bị kết hôn và định cư ở nước ngoài, không có ý định quay lại, mới nghĩ việc bán đi.
Tiền tiết kiệm của Bạch Cẩm Lê trước đây cũng không ít, nhưng muốn mua biệt thự ở Đế Đô hoàn toàn không đủ, chưa kể chủ nhà muốn thanh toán trong một lần.
Tiền chắc chắn là không đủ nhưng không thể làm Cẩm Lê từ bỏ.
Mặc dù cô không quan tâm đến nhiều thứ nhưng cốt cách cô là một tiểu tiên nữ vừa kiêu ngạo vừa thích hưởng thụ.
Không dễ dàng tìm được ngôi nhà mình thích, sao có thể bỏ qua?
Thế không có tiền thì làm thế nào?
Cẩm Lê bất lực, phải tìm kiếm thông qua Baidu để có cách làm giàu nhanh chóng.
Cư dân mạng cực kì tốt bụng đưa ra nhiều câu trả lời, Cẩm Lê xem hết và cẩn thận tóm tắt-
Mua vài tấm vé số.
Trúng 20 triệu.
Cùng với tiền tiết kiệm trước đây của Bạch Cẩm Lê đủ tiền mua nhà.
Thật hoàn hảo.
Ở nơi tối tăm lét lút chú ý Cẩm Lê, chuẩn bị ước tính thời gian ném thẻ đen kếch xù xuống Lục Tranh Nhai: "..."
Hy vọng trong nháy mắt thất bại.
Hắn trừng mắt nhìn Bạch Ngạn bức xúc: "Tôi nói rồi trực tiếp mua tặng cô ấy có phải nhanh hơn không, cậu cứ nói phụ nữ càng thích nhận thẻ đen của người đàn ông hơn"
Bách Ngạn: "..."
Hắn cảm thấy bản thân thật ủy khuất.
Hắn trước đã từng nhắc đến Cẩm Lê tiểu thư không đủ tiền mua biệt thự.
Nào biết được đối phương tùy ý đi mua một tấm vé số liền trúng rồi.
Đây không phải là chuyện mà người bình thường không thể nghĩ đến sao?
Bạch Ngạn cúi đầu, thành thật nghe dạy bảo.
Lục Tranh Nhai cảm thấy không thể tín nhiệm cấp dưới này nữa.
Hắn lạnh lùng nhìn Bạch Ngạn, cười: "Cũng tại tôi ngây thơ, lại đi tin lời của cẩu độc thân từ trong bụng mẹ sẽ làm phụ nữ vui"
Bạch Ngạn: "..."
Quá đáng lắm nha.
Cho dù ngài có là ông chủ, ngài cũng không tể công kích tôi?
Ngài có tin không tôi..
Hắn phẫn nộ ngẩng đầu lên, đối diện với cái nhìn của Lục Tranh Nhai hắn sợ hãi như một con chim cút.
Được rồi, hắn không dám.
Ngoài việc hơi lúng túng khi đối diện với Cẩm Lê tiểu thư, với người bình thường vào lúc khác vẫn là đừng nên động chạm với ngài thì tốt hơn.
Không muốn giống, hai anh em của tiên sinh tháng trước vừa từ Nam Phi trở về đâu.
Đấm vào tường, Lục Tranh Nhai quyết định làm theo ý định ban đầu của mình.
Vì thế, câu chuyện lại phát triển theo hướng đầu chương.
Cẩm Lê nhìn thấy chiếc Bentley và Bạch Ngạn trước cổng biệt thự.
Cô vẫn nhớ người đàn ông đeo kính, gật đầu với Bách Ngạn: "Bạch tiên sinh"
Bạch Ngạn lịch sự chào Cẩm Lê và nói câu giống hệt như lần trước: "Cẩm Lê tiểu thư, tiên sinh của chúng tôi muốn gặp cô"
Cẩm Lê nhíu mày.
Cô cảm thấy nhân loại trước mặt não không được tốt.
"Tôi nhớ tôi có nói, tôi không biết tiên sinh của các anh, không gặp"
Bạch Ngạn liếc nhìn cánh cửa xe đang đóng: "Tiên sinh của chúng tôi đang ở trong xe, mời tiểu thư gặp"
Cẩm Lê dùng ánh mắt kì quái nhìn anh ta: "Rõ ràng là tiên sinh nhà anh muốn gặp tôi, bảo hắn qua đây"
Đương nhiên cho dù cô biết, cùng lắm chỉ nói một câu: Liên quan gì tới tôi?
Có vẻ đẹp khiến người khác thích cũng không thể dụ dỗ tôi nha!
Khi cô chuyển nhà một lần nữa, lại gặp Bạch Ngạn.
Lần này là chuyển từ khách sạn đến ngôi nhà cô mới mua.
Ngôi nhà mới của Cẩm Lê là một ngôi nhà rất tinh xảo, với một khu vườn nhỏ được chăm sóc rất tốt.
Chủ cũ của biệt thự cũng là một cô gái trẻ chuẩn bị kết hôn và định cư ở nước ngoài, không có ý định quay lại, mới nghĩ việc bán đi.
Tiền tiết kiệm của Bạch Cẩm Lê trước đây cũng không ít, nhưng muốn mua biệt thự ở Đế Đô hoàn toàn không đủ, chưa kể chủ nhà muốn thanh toán trong một lần.
Tiền chắc chắn là không đủ nhưng không thể làm Cẩm Lê từ bỏ.
Mặc dù cô không quan tâm đến nhiều thứ nhưng cốt cách cô là một tiểu tiên nữ vừa kiêu ngạo vừa thích hưởng thụ.
Không dễ dàng tìm được ngôi nhà mình thích, sao có thể bỏ qua?
Thế không có tiền thì làm thế nào?
Cẩm Lê bất lực, phải tìm kiếm thông qua Baidu để có cách làm giàu nhanh chóng.
Cư dân mạng cực kì tốt bụng đưa ra nhiều câu trả lời, Cẩm Lê xem hết và cẩn thận tóm tắt-
Mua vài tấm vé số.
Trúng 20 triệu.
Cùng với tiền tiết kiệm trước đây của Bạch Cẩm Lê đủ tiền mua nhà.
Thật hoàn hảo.
Ở nơi tối tăm lét lút chú ý Cẩm Lê, chuẩn bị ước tính thời gian ném thẻ đen kếch xù xuống Lục Tranh Nhai: "..."
Hy vọng trong nháy mắt thất bại.
Hắn trừng mắt nhìn Bạch Ngạn bức xúc: "Tôi nói rồi trực tiếp mua tặng cô ấy có phải nhanh hơn không, cậu cứ nói phụ nữ càng thích nhận thẻ đen của người đàn ông hơn"
Bách Ngạn: "..."
Hắn cảm thấy bản thân thật ủy khuất.
Hắn trước đã từng nhắc đến Cẩm Lê tiểu thư không đủ tiền mua biệt thự.
Nào biết được đối phương tùy ý đi mua một tấm vé số liền trúng rồi.
Đây không phải là chuyện mà người bình thường không thể nghĩ đến sao?
Bạch Ngạn cúi đầu, thành thật nghe dạy bảo.
Lục Tranh Nhai cảm thấy không thể tín nhiệm cấp dưới này nữa.
Hắn lạnh lùng nhìn Bạch Ngạn, cười: "Cũng tại tôi ngây thơ, lại đi tin lời của cẩu độc thân từ trong bụng mẹ sẽ làm phụ nữ vui"
Bạch Ngạn: "..."
Quá đáng lắm nha.
Cho dù ngài có là ông chủ, ngài cũng không tể công kích tôi?
Ngài có tin không tôi..
Hắn phẫn nộ ngẩng đầu lên, đối diện với cái nhìn của Lục Tranh Nhai hắn sợ hãi như một con chim cút.
Được rồi, hắn không dám.
Ngoài việc hơi lúng túng khi đối diện với Cẩm Lê tiểu thư, với người bình thường vào lúc khác vẫn là đừng nên động chạm với ngài thì tốt hơn.
Không muốn giống, hai anh em của tiên sinh tháng trước vừa từ Nam Phi trở về đâu.
Đấm vào tường, Lục Tranh Nhai quyết định làm theo ý định ban đầu của mình.
Vì thế, câu chuyện lại phát triển theo hướng đầu chương.
Cẩm Lê nhìn thấy chiếc Bentley và Bạch Ngạn trước cổng biệt thự.
Cô vẫn nhớ người đàn ông đeo kính, gật đầu với Bách Ngạn: "Bạch tiên sinh"
Bạch Ngạn lịch sự chào Cẩm Lê và nói câu giống hệt như lần trước: "Cẩm Lê tiểu thư, tiên sinh của chúng tôi muốn gặp cô"
Cẩm Lê nhíu mày.
Cô cảm thấy nhân loại trước mặt não không được tốt.
"Tôi nhớ tôi có nói, tôi không biết tiên sinh của các anh, không gặp"
Bạch Ngạn liếc nhìn cánh cửa xe đang đóng: "Tiên sinh của chúng tôi đang ở trong xe, mời tiểu thư gặp"
Cẩm Lê dùng ánh mắt kì quái nhìn anh ta: "Rõ ràng là tiên sinh nhà anh muốn gặp tôi, bảo hắn qua đây"
Bình luận truyện