Con Đường Sủng Phu Sau Khi Sống Lại

Chương 67: Danh tiếng xấu của Quý gia



Chuyện bị lừa mua nhầm tơ lụa kém chất lượng là việc quá ngu xuẩn, sợ Quý Hiểu Phong mắng nên tỷ muội Quý gia mới giấu việc này đi, mong Quý Thư Mặc có thể giải quyết thuận lợi, tranh thủ vớt lại mối làm ăn ở Tụ Bảo Trai, sau đó mới nói ra chân tướng cho mẫu thân, lấy công chuộc tội.


Các nàng đã tính toán kỹ càng, Vạn Tiêu sẽ nể tình Quý Thư Mặc mà thả cho mấy ngày, thậm chí sau này có thể ký kết hợp đồng lâu dài với Phường Nhuộm Quý Ký. Dù sao thì Vạn Tiêu cũng thích Quý Thư Mặc mà! Trước kia, Tiêu Vãn điên cuồng theo đuổi Quý Thư Mặc, ngu xuẩn trả hết nợ cho họ, còn tặng hai cửa hàng ở khu phố sầm uất! Sau này chỗ tốt ngày càng nhiều.


Cho nên, hai lần trước chưởng quầy Tụ Bảo Trai ôn hòa tới hỏi tiến độ nhuộm lụa, các nàng cũng không để tâm, ai ngờ, bây giờ người của Tụ Bảo Trai lại dùng thái độ khác thường như vậy cãi cọ ầm ĩ trước cửa Phường Nhuộm Quý Ký, mắng các nàng làm ăn thất tín, không chỉ khiến Quý Hiểu Phong phát hiện ra, trong khoảng thời gian ngắn còn gây ồn ào, hấp dẫn dân chúng trong kinh thành.


Không nhịn được mà oán trách Quý Thư Mặc làm việc không đáng tin cậy, Quý Như Vân đáng thương nói: "Mẫu thân, vốn ta và Tam muội cũng muốn nói cho ngài. Nhưng tứ đệ nói rằng mình có biện pháp để Vạn Tiêu thả cho chúng ta thêm mấy ngày, bảo chúng ta đừng nói cho ngài, làm ngài giận, cho nên chúng ta mới giấu diếm."


"Đúng vậy mẫu thân!" Quý Hân Đồng hát đêm, "Tứ đệ còn nói là Vạn Tiêu thích hắn, còn thổ lộ nữa......"


Nghe được lời nói không biết xấu hổ đổ trách nhiệm lên hắn của hai vị tỷ tỷ mặt dày, Quý Thư Mặc vừa mới về nhà, nghe vậy lập tức tái mặt, kinh ngạc.


"Mẫu thân, là Nhị tỷ phái người tới Tiêu phủ tìm ta nên ta mới biết được việc này. Ta cũng không bảo nàng giấu diếm ngài, là nàng bảo sợ ngươi sẽ hỏi tội, bắt ta tới gặp Vạn Tiêu, xin nàng giúp đỡ."


"Nếu đã đi cầu xin, vì sao Tụ Bảo Trai vẫn còn muốn tới gây chuyện?"  Quý Hiểu Phong nhăn mày, bất mãn nói: Thư Mặc, ngươi làm mẫu thân thất vọng quá, có chút việc nhỏ này mà cũng không làm nổi."


(Candy: Kẻ ác cũng có chỗ đáng thương, Quý Thư Mặc ngay từ khi sinh ra đã bị định đoạt trở thành con cờ để bồi dưỡng, lợi dụng của mẫu thân và các tỷ tỷ rồi, mẫu thân thì không được sủng. Thông minh, kiêu ngạo nhưng lại không hề biết mình cũng chỉ bị lợi dụng, thế nên khi vỡ lở ra thì mới sụp đổ. Không biết mọi người thế nào chứ thật sự thì Candy ghét nhưng không thù nhân vật này.)


Việc nhỏ?!


Nghĩ đến việc trong khoảng thời gian này mình bôn ba khắp nơi để giúp đỡ các nàng, chịu sự nhục nhã và dè bỉu, thế mà hai vị tỷ tỷ tốt của hắn không chỉ không quan tâm đến mình, lại còn lật ngược trái phải trước mặt mẫu thân! Mà mẫu thân lúc nào cũng yêu thương chiều chuộng mình, lúc này lại không phân biệt đúng sai mà chất vấn hắn!


Chỉ trong nháy mắt, Quý Thư Mặc giận tới phát run, cực kỳ bức xúc, "Mẫu thân, cầu xin là một chuyện, ta đã cố gắng hết sức mình để hỗ trợ rồi, tới bây giờ đã kéo dài thêm ba ngày. Vốn nguyên nhân việc này là do Tam tỷ mua tơ lụa kém chất lượng lại còn giao hàng chậm, sao ngài có thể đổ tội danh này lên đầu ta được!"


Không ngờ Quý Thư Mặc về phủ đúng lúc này, còn vạch trần lời nói dối của mình trước mặt mọi người, Quý Như Vân tức giận, vội vàng giải thích: "Mẫu thân, người mua tơ lụa kém chất lượng là Tam muội chứ không phải ta!"


Thấy ánh mắt Quý Hiểu Phong nhìn tới mình, mặt Quý Hân Đồng trắng bệch, vội nói: "Mẫu thân, chuyện tơ lụa này không thể hoàn toàn trách ta, Nhị tỷ cũng có kiểm tra tơ lụa mà! Nếu nhị tỷ sớm phát hiện ra tơ lụa có vấn đề thì chúng ta đã không bị trễ thời gian giao hàng!"


Thấy Quý Hân Đồng lai đổ tội danh lên đầu mình, Quý Như Vân thẹn quá thành giận, quát: "Là ngươi thề son sắt tơ lụa không có vấn đề nên ta mới không kiểm tra lại! Trước đó ta luôn xử lý phường nhuộm rất gọn gàng, nếu không phải là người nghiện bài bạc thua tiền, còn bị lừa mua phải tơ lụa kém chất lượng thì chúng ta đã sớm nhuộm xong ba trăm thước tơ lụa này rồi!"


Vào lúc Quý Như Vân và Quý Hân Đồng đang tranh nhau trốn tránh trách nhiệm, chưởn quầy phường nhuộm Quý Ký mang bộ mặt đầy mồ hôi, xông vào sảnh, hoảng hốt kêu: "Đại nhân, tiểu thư! Không xong rồi! Tụ Bảo Trai đã kiện chúng ta lên nha môn, nói chúng ta cầm tiền đặt cọc nhưng lại chậm trễ việc giao hàng, nói chúng ta không giữ lời! Kiện tội lừa dối!"


Không ngờ chuyện không thể giao hàng nhỏ bé này bị lôi lên tới tận quan phủ! Mặt Quý Hiểu Phong lập tức xanh mét.


Bà là quan tứ phẩm, trong nhà lại gặp chuyện như thế này, đúng là mất hết thể diện của bà rồi.


Tức giận mắng tỷ muội Quý gia đang cãi nhau một trận, bà vội đi theo nữ nhi của mình tới phường nhuộm Quý Ký, dùng tốc độ nhanh nhất có thể để bình ổn lại màn tranh cãi này. 


Trước cửa phường nhuộm Quý Ký, không ít dân chúng vây xem, dưới sự chứng kiến của quan sai, chưởng quầy Tụ Bảo Trai - Hứa Vân vô cùng đau đớn mà đứng trước mặt mọi kể lại toàn bộ quá trình.


"Quan sai đại nhân, giá cả của ba trăm thước tơ lụa được nhuộm này rất cao, vốn là có rất nhiều cửa hàng đồng ý ký hợp đồng với Tụ Bảo Trai. Nhưng vì thiếu đông gia, bạn tốt của Tống tiểu thư giới thiệu, chủ nhân của chúng ta mới ký hợp đồng với phường nhuộm Quý Ký, giao hẹn trong nửa tháng hoàn thành ba trăm thước tơ lụa. Nếu quá hạn chưa giao hàng, phải đền bù gấp hai lần."


Trình giấy tờ hợp đồng lên, Hứa Vân cung kính nói: "Đại nhân, ngài xem, đây là hợp đồng hôm đó. Bây giờ đã quá ba ngày, phường nhuộm Quý Ký lại cứ kéo dài không giải thích rõ ràng với Tụ Bảo Trai, đây là việc làm trái phép nghiêm trọng đối với hợp đồng! Phải phạt nặng!"


Quý Như Vân vội giải thích:"Hứa chưởng quầy, ngài hiểu lầm rồi. Vạn tiểu thư đã đáp ứng sẽ cho chúng ta thêm thời gian vài ngày...... Sao ngài lại lật lọng vậy"


"Lật lọng?" Hứa Vân hừ lạnh, khịt mũi coi thường ngắt lời, "Kẻ lật lọng là phường nhuộm Quý Ký của các ngươi mới đúng chứ? Ba trăm thước tơ lụa nhuộm này, Tụ Bảo Trai của chúng ta cần dùng gấp. Cửa hàng của Quý gia lúc đó thề son sắt, đảm bảo nhất định có thể hoàn thành trong nửa tháng, chủ nhân chúng ta mới đáp ứng. Nhưng bây giờ đã quá hạn ba ngày, phường nhuộm của các ngươi làm việc đến đâu rồi? Các ngươi biết rõ rằng mình không thể hoàn thành công việc, liền năm lần bảy lượt phái Quý Thư Mặc mặt dày tới quấn lấy tiểu thư, dùng mỹ nhân kế để trốn tránh việc phải bồi thường, tiểu thư bị cuốn lấy không có biện pháp mới phải đáp ứng cho các ngươi thêm vài ngày.


Hứa Vân đảo lộn đúng sai, làm sắc mặt Quý Thư Mặc vô cùng khó coi. Hắn lạnh lùng ngắt lời: "Hứa chưởng quầy, ta mới gặp Vạn tiểu thư đúng một lần, lấy đâu ra chuyện năm lần bảy lượt dây dưa với Vạn tiểu thư như ngài vừa nói? Ba ngày trước, ta đại diện cho phường nhuộm Quý Ký tới gặp Vạn tiểu thư để nói chuyện làm ăn, hy vọng nàng có thể cho chúng ta thêm vài ngày, phường nhuộm của chúng ta nhất định có thể giao được tơ lụa khiến nàng vừa lòng."


"Đại diện?" Hứa Vân bất mãn phán bác: "Nếu phường nhuộm Quý Ký thật sự có thành ý, vậy sao không phải là Quý tiểu thư tự mình tới nói chuyện mà phải phái một nam tử đã kết hôn tới tìm chủ nhân của chúng ta, hơn nữa còn một mình một phòng? Sau khi xong chuyện, chủ nhân của chúng ta và hôn phu của ngài ấy cãi nhau một trận rất lớn, chẳng lẽ việc này hoàn toàn không liên quan tới Quý công tử sao?"


Tức giận nói xong, Hứa Vân nghiêm túc trách cứ: "Vốn kéo dài thêm vài ngày cũng không sao, nhưng chủ nhân và hôn phu là thanh mai trúc mã, mong Quý công tử giữ tự trọng, đừng phá hoại tình cảm của họ."


Một hòn đá làm dậy cả tầng sóng*, dân chúng vây xem liền nhớ lại cảnh tượng ồn ào ở Tụ Bảo Trai và vị thiếu niên tội nghiệp khóc đầy nước mắt, lập tức ồn ào, nhỏ giọng bàn luận.


(Candy: Một hòn đá làm dậy cả tầng sóng: Hòn đá : Một lời nói, việc làm, hành động gây tác động tới xung quanh ; Dậy cả tầng sóng: Hậu quả lan rộng, có tác dụng vô cùng lớn.)


"Lúc nãy, vị công tử ấy khóc rất đáng thương, bảo là Quý công tử lén tới tìm Vạn tiểu thư, thậm chí còn nắm tay ngài ấy, thân mật. Đến đêm, Vạn tiểu thư lại nói muốn hủy bỏ hôn ước của họ, cưới người khác......"


"Phải, phải, ta cũng thấy. Không ngờ Quý công tử là hạng người như thế......"


Lúc này, Quý Thư Mặc thật sự không thể giải thích. Bởi vì hắn không thể nào kể rõ chuyện mình và Vạn tiểu thư đã nói với nhau được, nếu nói ra chuyện Vạn Vạn tiểu thư có ý muốn cưới hắn, thậm chí còn muốn giúp hắn rời khỏi Tiêu gia, vậy thì đã chứng thực chuyện mình phá hư tình cảm của Vạn tiểu thư và vị hôn phu kia. Mà hắn lại là đàn ông có vợ, không được phép ở chung phòng một mình với nữ tử chưa lập gia đình khác, đó là ngoại tình.


Bây giờ, hắn là người của Tiêu gia, lại đại diện cho phường nhuộm Quý Ký nói chuyện làm ăn, ai nghe cũng sẽ hoài nghi họ có vấn đề. Lúc này, đệ nhất tài tử có khả năng đối đáp nhanh nhạy, trôi chảy năm xưa lại nghẹn lời, không thể phản bác được.


Cùng lúc đó, mẹ con Quý gia bỗng nhận ra một điều, Tụ Bảo Trai bỗng trở mặt, có lẽ là vì vị hôn phu này tức giận cho nên cố tình đưa chuyện này lên công đường, muốn Quý gia bọn họ gặp rắc rối.


Vốn tưởng Vạn tiểu thư thích Quý Thư Mặc thì các nàng có thể cầu xin dễ dàng hơn. Không ngờ Vạn Tiêu lại có hôn phu!


Lúc này, tỷ muội Quý gia hối hận không thôi, thầm mắng Quý Thư Mặc làm hỏng việc!


"Hứa chưởng quầy, Tứ đệ cũng không muốn phá hỏng tình cảm của Vạn tiểu thư và vị công tử kia đâu, đây chỉ là hiểu lầm thôi." Quý Như Vân tiến lên, tỏ vẻ hối lỗi, "Nhuộm ba trăm thước tơ lụa trong nửa tháng thật sự quá gấp, phường nhuộm Quý Ký thật sự không thể hoàn thành hợp đồng này trong thời gian ngắn như vậy được...... Không biết liệu có thể......"


"Quý tiểu thư, khi ký hợp đồng với Quý Ký, chúng ta đã bày tỏ rõ ràng rằng Tụ Bảo Trai cần tơ lụa này dùng gấp." Không cho mẹ con Quý gia cơ hội phản bác lại, Hứa Vân mang vẻ mặt nghiêm túc mở miệng: "Vốn đợi thêm thời gian một hai ngày thì cũng không sao, nhưng trong thời gian ta giục hàng hóa hai ngày nay, liền phát hiện ra bên trong phường nhuộm Quý Ký đều là tơ lụa chất lượng kém. Các ngươi luôn muốn Tụ Bảo Trai cho thêm thời gian, luôn miệng bảo đảm sẽ nhanh chóng giao hàng. Nhưng bây giờ, trong tiệm lại toàn là hàng giả kém chất lượng, chẳng lẽ các ngươi muốn dùng mấy trăm thước tơ lụa kém chất lượng này để làm qua loa lấy lệ, qua mắt chúng ta?"


Lấy ra một miếng tơ lụa chất lượng kém bị phai màu, Hứa Vân căm giận nói: "Quan sai đại nhân, mời ngài xem, đây chính là tơ lụa trong phường nhuộm Quý Ký, màu bị phai thành như vậy mà vẫn lấy ra để bán! Đúng là dối trá!"


"Không...... Cái đo không phải để bán......" Quý Như Vân vội giải thích, lòng thì cực kỳ chột dạ. Mấy trăm thước tơ lụa này tuy bị phai màu nhưng đã phải tốn rất nhiều tiền để mua chúng, các nàng không muốn vứt bỏ lãng phỉ nên gần đây luôn nghĩ cách lừa dối mà bán đi, không ngờ mới bán được mấy tấm đã bị bắt tại trận......


"Vậy tơ lụa nhuộm trong nửa tháng này đâu?!" Hứa Vân quát, "Đã nửa tháng rồi, chẳng lẽ chưa hoàn thành được một tấm?! Kéo dài thơi gian giao hàng lâu như vậy, một tấm cũng chưa giao được, có người làm ăn như vậy sao!"


Thấy Hứa Vân giận dự, Quý Hân Đồng nóng nảy phản bác: "Đương nhiên không phải, chúng ta đã hoàn thành hai mươi tấm rồi!"


"Hai mươi tấm?" Hứa Vân cười lạnh, "Quý tiểu thư, vậy mà ngài cũng dám nói a! Suốt mười tám ngày mà các ngươi mới nhuộm được có hai mươi tấm. Tốc độ nhuộm vải này là cách các ngươi đối đáp với Tụ Bảo Trai sao? Hay, hay lắm!"


Thấy tình hình không tốt, Quý Hiểu Phong vội bước lên, giảng hòa: "Hứa chưởng quầy, Hân Đồng mua phải tơ lụa chất lượng kém nên mới tạo thành tình cảnh không thể giao hàng như bây giờ. Quá hạn chưa giao hàng là Phường Nhuộm Quý Ký sai, chùng ta nguyện ý nhận trách nhiệm này. Số tiền đặt cọc phải trả gấp đôi này, chúng ta sẽ tuân theo hợp đồng để đền bù...... Mong......"


"Quý đại nhân, ngài lầm rồi thì phải." Hứa Vân mỉm cười ngắt lời, "Không phải gấp đôi tiền đặt cọc mà là gấp đôi tiền hàng, tổng cộng là bảy ngàn lượng bạc. Nếu ngài không tin, mời xem điều thứ nhất trong hợp đồng, phía trên ghi rõ bằng giấy trắng mực đen. Nếu Phường nhuộm Quý Ký không giao hàng đúng hẹn, phải bồi thường gấp đôi số tiền hàng. Ở đây, tiền hàng là ba ngàn năm trăm lượng bạc, mà tiền đặt cọc là năm trăm lượng."


Quý Hiểu Phong vừa thấy hợp đồng, cảm thấy mình lung lay sắp ngã, ánh mắt sắc như dao bắn về phía nữ nhi mình, tức giận ngập trời.


Một ngàn lượng còn được, nhưng bảy ngàn lượng bạc này là mấy năm bổng lộc của bà, bà lấy đâu ra tiền để trả đây?!


"Hứa chưởng quầy!" Quý Hân Đồng vốn đang nợ ngập đầu, mặt tái mét, hoảng sợ kêu lên, "Đều là bồi thường gấp đôi, điều khoản bồi thường ở đây không hợp lý! Sao chúng ta phải bồi thường những bảy ngàn lượng bạc!"


"Quý tiểu thư, trên hợp đồng có dấu tay và chữ ký của ngươi, chứng tỏ ngươi đã đồng ý với điều khoản ở đây, nếu không thì đã không ký rồi. Bây giờ ngươi lại nói là không hợp lý, còn không muốn bồi thường, vậy thì sao trước đó lại ký hợp đồng! Chẳng lẽ muốn trêu chọc chúng ta sao?!"


Lúc ấy có rất nhiều tiệm vải nhỏ và lớn đều tranh nhau hợp đồng lớn của Tụ Bảo Trai tới muốn vỡ đầu. Các nàng không thể ngờ Tụ Bảo Trai lại đưa một mối làm ăn lớn đến thế cho xưởng nhuộm nhỏ của Quý Ký. Bây giờ, thấy phường nhuộm Quý Ký không hoàn thành được đơn hàng, còn phải bồi thường, những cửa hàng bị đoạt mối làm ăn liền thi nhau bỏ đá xuống giếng: "Phường nhuộm Quý Ký lật lọng, không muốn bồi thường! Làm ăn dối trá!" 


"Vừa nhìn đã biết là muốn chơi xấu rồi, mau kiện họ lên quan!"


Bởi vì là xưởng nhỏ của gia tộc, sau khi phường nhuộm Quý Ký tiếp nhận đơn hàng của Tụ Bảo Trai, phát hiện ra công nhân không đủ. Trong nửa tháng muốn hoàn thành ba trăm thước tơ lụa nên Quý Như Vân và Quý Hân Đồng không chỉ thuê rất nhiều công nhân mà còn gạt bỏ rất nhiều đơn hàng đã ký.


Lúc này, hành vi lật lọng của phường nhuộm Quý Ký khiến cho quần chúng vây xem vô cùng phẫn nộ, đoàn kết.


Một nữ tử tức giận nói: "Một tháng trước, ta và phu lang cùng chọn một tấm tơ lụa ở phường nhuộm Quý Ký, bảo phường nhuộm Quý Ký may cho chúng ta mặc ngày kết hôn, Rõ ràng đã hẹn mười ngày sau lấy áo cưới, ai ngờ mười ngày sau mới biết họ không hề làm đơn hàng của chúng ta, đến nỗi chúng ta phải đi tìm nơi khác."


Nghĩ đến thái độ kiêu ngạo lúc đó của Quý Như Vân, nữ tử vô cùng căm giận, lời nói ra càng kịch liệt: "Ta và phu lang vốn đã được kết hôn mười ngày trước, nhưng bởi vì các ngươi nói không giữ lời, làm hại ngày kết hôn của chúng ta phải dời lại nửa tháng! Họ không chỉ không bồi thường lấy một xu, còn cảnh cáo chúng ta rằng mẫu thân các nàng là quan tứ phẩm Hộ Bộ Thị Lang! Cho dù chúng ta có báo quan, nha môn cũng sẽ không tiếp nhận việc nhỏ như lông gà vỏ tỏi này. Đúng là làm ta tức muốn chết mà!"


"Ta cũng vậy!" Một nam tử tức giận nói, "Chín ngày trước là sinh nhật nữ nhi của ta. Ta và Thê Chủ tới phường nhuộm Quý Ký làm y phục mới, định ngày trăng tròn ấy sẽ trang điểm cho nữ nhi thật xinh đẹp. Ai ngờ, trước đó phường nhuộm Quý Ký còn thề son sắt, bỗng nói mà không giữ lời, nói không làm đơn hàng cho chúng ta! Trong kinh thành có nhiều cửa hàng như vậy, lần đầu tiên ta thấy có người tham lợi mà thất hứa, tiệm vải không tuân thủ lời hứa!"


Lúc ấy nhận được đơn hàng lớn như thế, Quý Như Vân và Quý Hân Đồng đều bị hạnh phúc choáng váng, các nàng đều tự tin mình nhất định có thể làm được không chút sai sót, giao hàng đúng giờ, cho nên không chú ý tới điều khoản bồi thường.


Mà nhuộm ba trăm thước tơ lụa trong nửa tháng thật sự là quá gấp, cho nên họ mới hủy rất nhiều đơn hàng đã ký. Cho rằng đây chỉ là chuyện nhỏ, không hề biết hành vi lật lọng của mình lai ảnh hưởng tới việc làm ăn của phường nhuộm Quý Ký, làm cho khách hàng mang theo oán hận và phẫn nộ, bạo phát.


Lúc này, những lời bàn tán nho nhỏ trở thành lên án phường nhuộm Quý Ký không tuân thủ giao hẹn một cách công khai, tiếng người sau còn to hơn người trước. Không chỉ hấp dẫn càng nhiều dân chúng vây xem, lại còn có người giận tới mức ném trứng thúi vào bảng hiệu.


Trong lúc nhất thời, hiện trường vô cùng hỗn loạn, nhóm quan sai không thể duy trì nổi trật tự.


Vốn là nhóm quan sai cũng không quá coi trọng việc này. Dù sao thì thiếu nợ thì trả tiền, các nàng chỉ định đi ngang qua sân khấu ra vẻ một chút. Ai ngờ khi thấy dân chúng vây xem bày tỏ muốn trừng phạt nghiêm túc phường nhuộm Quý Ký, các nàng lập tức nhận ra phường nhuộm này đã khiến rất nhiều người tức giận.


Lúc này, cho dù Quý Hiểu Phong không ngừng làm dấu ra hiệu, các nàng cũng không thể không làm ra một phán quyết công bằng trước mặt dân chúng, đó chúng là phường nhuộm Quý Ký phải trả hết nợ theo điều khoản trong hợp đồng, bồi thường cho Tụ Bảo Trai bảy ngàn lượng. Nếu không thể tra, vậy phải lấy phường nhuộm Quý Ký ra để gán nợ cho tới khi trả hết nợ mới thôi.


(Candy: Hôm nay nóng quá~ Thật lười a~)


(P/s: Candy đang tu sửa lại mục thể loại trong trang Wordpress của mình, rất cần mọi người gợi ý cho thêm mấy thể loại nhỏ để Candy phân bố truyện kỹ càng hơn một tý. Không


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.

Bình luận truyện